Kiếm khí đầy trời vang vọng cũng nhanh rồi vỡ vụn cũng nhanh...
Kiếm Vô Uyên chính mắt nhìn thấy từng vị trưởng lão cả đời cống hiến cho Kiếm Tây Thành, những người mà đáy lòng nàng luôn tôn kính như trưởng bối lần lượt thảm bại, ngay cả hai vị lão nhân tu vi Cửu Cảnh, đức cao vọng trọng cũng không ngoại lệ.
Thực lực song phương chênh lệch quá lớn, nhất là khi những con mắt kia có khả năng phóng ra một loại Quy Tắc Chi Lực để ngăn cấm sử dụng Chí Tôn Pháp Tướng, vừa làm suy giảm phần lớn chiến lực của những ai đối đầu với chúng.
Trận chiến có thể nói là chỉ nghiêng về một phía, khi kiếm gãy...bát đại trưởng lão sắc mặt như tro tàn ngã xuống mặt đất, trơ mắt nhìn lấy thân ảnh của địch nhân ngày càng tiếp cận.
Phần phật...
Áo trắng tung bay, Kiếm Vô Uyên hiện ra che chắn phía trước bọn hắn, thần sắc tràn ngập kiên định.
“Thành chủ...chạy đi!” Một lão phụ thì thào truyền âm:
“Chỉ cần người còn, Kiếm Tây Thành vẫn còn...với tiềm lực và thiên phú của người, tương lai có thể đột phá Cấm Kỵ, chấn hưng Kiếm Tây Thành.”
“Đúng đó thành chủ, ngươi mau thoát thân...chúng ta sẽ ở đây liều mạng cầm chân bọn hắn, dù phải tự bạo.” Những trưởng lão khác đầy mặt cầu khẩn.
“Đừng nói nữa! vết thương sau lưng là nỗi nhục nhã của mỗi kiếm tu...nếu lúc này ta quay đầu rời đi, đạo tâm vỡ nát, cả đời đừng mơ đột phá đến cảnh giới kia.” Kiếm Vô Uyên kiên định siết chặt kiếm trong tay:
“Huống hồ cũng vì ta có khả năng đột phá Cấm Kỵ mới bị bọn chúng tìm đến, mục tiêu của chúng từ đầu đến cuối luôn là ta...”
“Hiện tại ta sẽ đoạn hậu, các vị trưởng lão hãy rời đi.”
“Haha.” Các vị trưởng lão nhìn nhau cười lớn:
“Thành chủ đã nói vết thương sau lưng chính là sự nhục nhã của kiếm tu, lâm trận bỏ chạy càng là không có trong từ điển, sao chúng ta có thể rời đi?”
Nói xong cả đám dìu nhau đứng lên, kiếm trong tay tuy gãy nhưng vẫn ngân vang mãnh liệt, nguyện ý cùng chủ nhân của chúng chiến đến thời khắc cuối cùng.
“Giãy dụa một cách ngu xuẩn.” Đám thần bí nhân cười nhạt, đồng loạt chỉ tay lên bầu trời sau đó hướng xuống:
“Vạn Nhãn Tru Hồn!”
Vô số con mắt sáng rực lên một màu trong suốt, sau đó từ trên không trung giáng xuống vô tận tia Hồn Lực cường đại xuyên qua không gian, nhắm thẳng đến Linh Hồn của các vị trưởng lão.
“Uyên Ương Lưỡng Nghi Kiếm Pháp!”
Kiếm Vô Uyên thanh âm lãnh đạm, sau lưng hiện ra hư ảnh của một đôi uyên ương màu đen bay lượn, màu sắc trái ngược với màu áo của nàng, kiếm khí của nàng như nhập ma, hung hiểm và tàn nhẫn, ẩn chứa Quy Tắc Kiếm Đạo.
Một kiếm trảm ra, Uyên Ương thánh thót gáy vang, kiếm khí như hình vòng cung quét ngang bầu trời, trảm diệt tất cả Hồn Lực đang bắn xuống.
Thời Gian Chi Lực vận chuyển, tốc độ của Kiếm Vô Uyên gia tăng hàng trăm lần, đồng thời Không Gian cũng đã mở ra, khoá chặt lấy tên thủ lĩnh của đám thần bí nhân.
“Uyên Ương Tỉnh Mộng!”
Nhất kiếm bao trùm, hư ảnh đôi Uyên Ương đang bay lượn phía sau lưng nàng bỗng nhiên tan biến mất một con, chỉ còn lại một con Uyên Ương đang gào thét trong tuyệt vọng và phẫn nộ.
Uy lực của một kiếm này bỗng nhiên tăng vọt, cả đám thần bí nhân có chút hoảng hốt như rơi vào mộng cảnh, ở trong đó trải qua nỗi đau tê tâm liệt phế, trái tim như muốn nổ tung, không thể thoát ra được.
Đúng lúc này, khuất sau lớp áo choàng, giữa trán của tên thủ lĩnh bất chợt mở ra một con mắt đỏ rực.
Khi con mắt này mở ra, mộng cảnh hắn đang rơi vào bỗng nhiên bị xé tan.
“Không xong.” Ngay thời khắc mấu chốt, hắn muốn dịch chuyển né tránh nhưng cơ thể bị Không Gian Chi Lực của Kiếm Vô Uyên khoá chặt, chỉ kịp thời bước sang một bước chân.
PHỐC!
Nhất kiếm quét ngang, máu tươi cuồng phún, một cánh tay bay lên bầu trời khiến sắc mặt tên thủ lĩnh phát lạnh.
Kiếm Vô Uyên đang định bồi thêm một kiếm, chợt dị biến phát sinh.
Cánh tay vừa bị đứt lìa kia vậy mà mọc ra vô vàn con mắt lít nha lít nhít, chúng nó chảy máu đỏ thẳm với ánh mắt cực độ oán độc nhìn lấy nàng.
Nguyền Rủa Chi Lực âm u và cường đại từ trong đó bắn ra bao trùm lấy thân thể Kiếm Vô Uyên.
“Hự...”
Chỉ trong thoáng chốc, mái tóc của nàng dần dần chuyển sang màu bạc trắng, tuổi thọ hao tổn nghiêm trọng, linh hồn suy yếu, khoé môi rỉ ra một tia máu tươi.
“Chết!”
Đám thần bí nhân khác cũng nhân cơ hội lấy lại tinh thần, cùng lúc bạo phát Hồn Lực oanh tạc Kiếm Vô Uyên thêm một lần nữa, vô số con mắt trên bầu trời như âm hồn bất tan, lại ngưng tụ vô tận Hồn Lực bắn xuống.
Vào thời khắc mấu chốt, các vị trưởng lão bỗng nhiên nâng kiếm lao vọt lên trước mặt Kiếm Vô Uyên bảo vệ nàng.
PHỐC...PHỐC...PHỐC...
“Không...” Kiếm Vô Uyên tuyệt vọng nỉ non, lòng như tro ngụi.
Từng vị trưởng lão miệng phun máu tươi, thần sắc ảm đạm ngã xuống trong vũng máu, khí tức như hoa lửa trong giông bão, tuỳ thời có thể lụi tàn...
“Các ngươi muốn chết!” Nàng toát ra một cổ hơi thở âm u lạnh lẽo, tinh huyết trong cơ thể bắt đầu thiêu đốt.
Khí thế tăng cao, Kiếm Thế mạnh hơn gấp năm lần...
“Thiêu đốt tinh huyết? Trò cười!” Thần bí nhân mở ra con mắt đỏ ngầu giữa trán, từ trong đó vậy mà bắn ra một tia Quy Tắc Chi Lực.
XOẸT.
Quy Tắc Chi Lực bá đạo rơi vào thân thể Kiếm Vô Uyên, lập tức vô hiệu hoá tinh huyết của nàng, còn khiến nàng phản phệ trọng thương, khí tức ngày một yếu đi.
“Ngươi cũng sở hữu Quy Tắc Chi Lực, rõ ràng ngươi vẫn là Cửu Cảnh Chí Tôn...” Kiếm Vô Uyên không dám tin thì thào.
“Mọi thứ cũng nên kết thúc!” Thần bí nhân hờ hững nói:
“Chỉ có trách thì trách ngươi quá mức tự cao tự đại, không nghe theo chỉ lệnh của bề trên.”
Thoại âm rơi xuống, lại là vô số con mắt bắn ra Hồn Lực, oanh sát từ tận Linh Hồn.
“Vạn Kiếm Hồn!”
Một tiếng quát yêu kiều bỗng nhiên vang vọng, chỉ thấy hàng vạn Linh Hồn Nhân Ngư Nữ Hoàng hiện lên trên bầu trời, vô số luồng Hồn Lực được các nàng đánh ra hoá thành Kiếm Hồn, băng cắt không gian mà đến.
XOẸT XOẸT XOẸT...
Vạn Kiếm Hồn do hàng vạn Linh Hồn của Thuỷ Triều Tịch bắn ra, tu vi đạt đến Cửu Cảnh Hồn Chí Tôn, lập tức chấn vỡ tất cả Hồn Lực của những con mắt.
“Thương Khung Tẫn!”
Nhất kiếm xé tan bầu trời, mang theo kiếm thế tẫn diệt thương khung hàng lâm mà đến.
“Hừ!” Một đám thần bí nhân hừ lạnh, trong lòng bàn tay mở ra một con mắt bạo phát sóng xung kích chưởng lên bầu trời, ngạnh kháng trực diện Thương Khung Tẫn.
OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH...
Thiên địa nổ tung, khói bụi mịt mù.
Từ trong làn khói, những nữ nhân khuynh quốc khuynh thành, tư dung tuyệt mỹ đã xuyên qua thời không mà đến.
Kiếm Vô Uyên ngẩn ngơ nhìn lấy cảnh tượng này.
Còn đang như người mất hồn, đã nghe thanh âm trong trẻo của Huyết Yêu Cơ vang lên bên tai:
“Có tỷ ở đây, không ai dám khi dễ ngươi!”
...
Lạc Gia...
“Quỳ xuống!”
Lạc Nam cùng Yên Nhược Tuyết vận chuyển quyền lực của Bá Chủ và Bá Hậu ở Bá Chủ Lãnh Địa nghiêm nghị hạ lệnh.
ONG.
Bá Chủ Chiến Kỳ ngân vang, quy tắc cường đại hàng lâm mà đến, trực tiếp trấn áp lên người năm tôn Chiến Thú của nam tử trung niên.
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM...
Từng cổ thân thể khổng lồ của chúng nó bị thiên địa trấn áp, từ giữa không trung nặng nề rơi xuống, biểu lộ dữ tợn và không cam lòng rít gào.
“Hửm?” Nam tử trung niên ánh mắt loé lên.
“Ngươi còn không quỳ?” Lạc Nam lạnh lùng hỏi.
Quy Tắc dồn nén áp thẳng lên thân thể nam tử trung niên.
RĂNG RẮC...
Có thanh âm xương cốt vụn vỡ, nam tử trung niên thần sắc nghiêm nghị, mặc dù toàn thân như đang đối mặt với thái sơn áp đỉnh vẫn không chút dao động.
“Chẳng trách...đây là sức mạnh quy tắc đạt đến cấp độ Thần Đạo, chẳng trách ngươi có thể kiêu ngạo như vậy.” Nam tử trung niên nhếch mép cười gằn.
Sau đó chỉ thấy hắn phất tay, lập tức thu tất cả Chiến Thú của mình trở vào cơ thể, đồng thời ngạo nghễ nói:
“Nhưng bổn toạ là Đại Trưởng Lão của Ngự Yêu Đạo Thống, tu vi cũng đạt đến Thiên Đạo Cảnh Viên Mãn, Quy Tắc Thần Đạo tuy rằng khủng bố...nhưng do một tiểu tử thúi như ngươi thi triển, làm sao có thể hoàn toàn trấn áp ta?”
Các Chiến Thú của hắn tu vi thấp hơn hắn nên mới bị Quy Tắc Thần Đạo ở Bá Chủ Lãnh Địa tác động, nhưng hắn thì không.
Thoại âm rơi xuống, hắn bạo phát huy năng của các tôn Chiến Thú, trên thân hiện ra vảy giáp của Tam Đầu Thái Hư Long, sau lưng mọc ra bốn cánh của Tứ Dực Phượng Hoàng, trong tay chấp chưởng sức mạnh Kiếp Lôi của Cửu Kiếp Thánh Viên, lại thêm khả năng thôn phệ của Phệ Kim Cổ Trùng.
“Thái Hư Long Ấn!”
“Cửu Kiếp Tạc Không.”
Mặc kệ uy áp cường đại trấn áp trên cơ thể mình, nam tử trung niên vẫn cường ngạnh phát ra hai loại công kích khủng bố.
Lạc Nam và Yên Nhược Tuyết biến sắc, đây là lần đầu tiên hai người nhìn thấy có nhân vật kháng cự được quy tắc mà Bá Chủ Chiến Kỳ mang đến.
Lạc Nam trong lòng càng là dâng lên sóng to gió lớn, Kim Nhi cũng đã từng nói trên thế gian này tồn tại những nhân vật sở hữu lực lượng không thua gì quy tắc ở Bá Chủ Lãnh Địa, thậm chí còn có những nhân vật bá đạo hơn đủ sức phá nát quy tắc ở nơi này.
Ngày hôm nay, không ngờ hắn đã đụng độ kẻ có thể chống lại quy tắc ở Bá Chủ Lãnh Địa rồi.
Thiên Đạo và Thần Đạo...nghe giống như là cảnh giới Cấm Kỵ, mà Thần Đạo rõ ràng mạnh hơn Thiên Đạo.
Tuy nhiên nam tử trung niên này cũng là Thiên Đạo Viên Mãn, đối mặt với quy tắc của Thần Đạo mà Bá Chủ Lãnh Địa tạo ra hắn vẫn có thể trụ vững, không như đám Đạo Tử trực tiếp bị ép phải quỳ gối và lui binh.
Cũng giống như một vị Thánh Đế Viên Mãn nếu như có đủ bản lĩnh, vẫn kháng cự được uy áp của Chí Tôn vậy.
Mà đối mặt với công kích của cường giả như thế, Lạc Nam và mấy nữ đương nhiên không dám khinh thường.
“Vạn Phật Triều Tông!”
Vừa ra tay, hắn đã lập tức thi triển Cấm Kỵ Vũ Kỹ, hư ảnh vạn phật hiện lên giữa trời, cà sa hộ thân, Cổ Ngữ Phật mở ra, Bỉ Ngạn Hoa nở rộ, trong đan điền là 1500 hành tinh điên cuồng gầm thét.
Phật chưởng vỗ xuống...
“Thuỷ Hoang Quân Lực!”
Yên Nhược Tuyết nâng lên bàn tay, phía sau lưng nàng là hàng vạn Thuỷ Hoang Quân ngửa đầu gầm thét, mang theo cuồn cuộn lực lượng tiến vào trên tay của nàng, khiến thực lực của nàng đại tăng.
Hình xăm sơn thuỷ sau lưng sáng rực lên, tất cả hội tụ thành hai luồng chưởng ấn phô thiên cái địa nghiền ép lao ra.
OÀNH OÀNH...
Công kích va chạm, Lạc Nam và Yên Nhược Tuyết liên tục lùi bước, mà nam tử trung niên vẫn khí định thần nhàn.
Tuy rằng áp chế tu vi xuống Chí Tôn nhưng lúc này hắn có ngũ đại chiến thú gia thân, sức phòng ngự sánh ngang Yêu Cấm Kỵ, làm sao dễ dàng bị đánh bại được?
“Cửu Long Pháo!”
“Nghịch Thiên Long Chưởng!”
Tiểu Thiên Ý và Lạc Kỳ Nam cùng lúc bạo khởi thế công, Cửu Đầu Nghịch Long bắn ra Cửu Long Pháo với tám loại thuộc tính hiến tế thành Nghịch Long Lực.
Lạc Kỳ Nam lại kích hoạt huyết mạch Nghịch Thiên Ma Long đại triển thần uy, chưởng ra Nghịch Thiên Long Lực đủ phá vỡ cả quy tắc.
Nhưng mà đối mặt thế công như vậy, nam tử trung niên vẫn cực kỳ cường hoành.
Chỉ thấy hắn điều động Thiên Đạo Quy Tắc đến mức dữ dội, Quy Tắc này ngưng thực đến mức muốn hoá thành thực chất, vừa ngạnh kháng uy áp từ Bá Chủ Chiến Kỳ, vừa điên cuồng đấm ra hai quyền như thạch phá thiên kinh.
Quyền kình quy mô vạn dặm, bên trong đó ẩn chứa sức mạnh Cửu Kiếp Lôi và Thôn Phệ Chi Lực, trực tiếp đánh tan công kích của hai cô công chúa.
“Các ngươi vẫn là quá yếu so với cường giả chân chính, chịu chết đi cho ta!”
Nam tử trung niên ngửa đầu thét dài.
Hai vạn tầng Chiến Vực, hai vạn tầng Sát Vực cùng lúc bạo phát.
Lạc Nam nhíu chặt chân mày, hắn chưa từng nhìn thấy ai sở hữu số lượng Vực nhiều đến như vậy.
Nhưng đó còn chưa phải là tất cả, chỉ nghe nam tử trung niên cười dài:
“Ngũ Vực hợp nhất!”
RỐNG...GÀO...NGAO...HỐNG...GÁY...
Sau lưng hắn hiện ra hư ảnh Ngũ Đại Chiến Thú, tất cả chúng nó cũng bạo phát ra Chiến Vực và Sát Vực của bản thân, mỗi một tôn sở hữu đến hàng vạn tầng vực mỗi loại, sau đó dung hợp làm một thể với hai loại vực của nam tử trung niên.
Số lượng Chiến Vực và Sát Vực mà lúc này đối phương điều động được đã vượt lên mười vạn tầng, hình thành một phương thế giới bá đạo không gì cản nổi vây quanh nam tử trung niên.
“Hự...”
Lạc Kỳ Nam, Tiểu Thiên Ý và Yên Nhược Tuyết đồng loạt bị đẩy bay, sắc mặt khó coi đến cực điểm.
Đời này chưa từng đụng độ cường giả sở hữu nhiều loại Vực đến như thế.
Lúc này dù tất cả các nàng có liên thủ, số lượng Vực cũng không nhiều được như đối phương.
Mà ngay cả Vương Bằng sở hữu Vô Tận Chiến Kinh, cũng chưa từng thấy có thể thi triển đi ra nhiều tầng Chiến Vực bằng nam tử trung niên này.
Lạc Nam cố gắng vận dụng quy tắc của Bá Chủ Chiến Kỳ mang đến, 20 vị Chí Tôn Pháp Tướng gào thét, Bá Thế cường hoành mở ra hy vọng có thể chống lại.
RĂNG RẮC...
Nhưng dù là Bá Thế, đối mặt với số lượng Vực kinh khủng của nam tử trung niên cũng có dấu hiệu sụp đổ, cảnh tượng Chiến Thế và Sát Thế của đối phương nghiền ép vào Bá Thế khiến đủ loại thiên tai tan tác và lùi lại như ngày tận thế.
Vạn dặm lãnh thổ Lạc Gia đã sớm hoá thành bình địa, chỉ có vị trí nơi Cung Đình Thụ là được chúng nữ còn lại cố gắng bảo hộ chu toàn.
Cường địch chân chính...
“Hahaha, chịu chết đi!” Càng đánh càng hăng, nam tử trung niên thanh thế ngút trời, sau lưng là hư ảnh ngũ thú gào rống, đem Lạc Nam liên tục đẩy lui.
KENG!
Lạc Hồng Kiếm ngân vang, Lạc Nam trảm ra một thức Nguyệt Thần.
“Đạo Binh cấp thấp mà thôi, cút đi!” Nam tử trung niên hừ lạnh, Thiên Đạo Quy Tắc bao trùm lòng bàn tay hắn, trực tiếp vung ra một trảo.
Đạo Binh đủ khả năng chém vỡ Quy Tắc...nhưng đó là phải ở trong cùng một cấp độ.
Còn quy tắc của nam tử trung niên đẳng cấp vượt xa Lạc Hồng Kiếm, vậy mà hung hăng bóp lên lưỡi kiếm, thậm chí khiến Tiểu Hồng Nhi run rẩy truyền âm vào tai Lạc Nam:
“Baba, hắn có thể bóp vỡ ta!”
Lạc Nam hoảng hốt vội vàng thu hồi Lạc Hồng Kiếm trở về, ánh mắt loé lên một tia phẫn nộ:
“Ác chủ bài cuối cùng của ta, xem ra phải dành cho ngươi rồi!”
...
Chúc cả nhà trưa vui vẻ <3
///
Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:
-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU
- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU
- Momo và viettelpay: 0942973261
- Paypal: [email protected]
E chân thành cảm ơn <3