Có tiếng mèo kêu lười biếng vô cùng quỷ dị vang lên...
Hư ảnh một cái chân mèo khổng lồ hiện ra giữa không trung, biến bầu trời thành một màu cam nhàn nhạt...
Khoảnh khắc đó, tất cả mọi người có mặt ở hiện trường sắc mặt đều thay đổi.
Bọn hắn cảm giác được Quy Tắc Chi Lực của mình đột ngột trở nên vô dụng...
Mà đồng thời Quy Tắc tự nhiên bên ngoài thiên địa cuồn cuộn kéo về, Quy Tắc của trời đất, của càn khôn, của thế giới như bị cái chân mèo kia chưởng khống, hình thành một cái lồng khoá chặt lấy cơ thể Tâm Hạo đang dương dương tự đắc kia...
“Hoán Chủng Bí Pháp!”
“Hoán Chủng Bí Pháp!”
“Hoán Chủng Bí Pháp!”
Tâm Hạo điên cuồng kết ấn, điên cuồng niệm khẩu quyết liên tục trong miệng nhưng cơ thể của hắn vẫn đứng im bất động ở chỗ cũ, hoàn toàn không được dịch chuyển đi như hắn mong muốn.
Nô Chủng Đạo Thống với phong cách hành sự quỷ dị, ưa thích khống chế người khác nên gần như không hề có bằng hữu, ngược lại kẻ thù ở khắp nơi.
Tâm Hạo cũng nhờ vào Hoán Chủng Bí Pháp này mà nhiều lần thoát nạn, chạy trốn khỏi tay các cường giả cao cấp hơn truy sát.
Vậy mà hôm nay, môn át chủ bài giữ mạng của hắn bỗng trở nên vô dụng rồi.
Mà ngay cả mối liên kết của hắn và các viên Đạo Chủng cũng biến mất hoàn toàn trong giây phút này.
Từng ấy thời gian đã là quá đủ để một kiếm toàn lực của Loạn Ninh Lam lướt qua...
“Không...”
Một cảm giác sợ hãi và tuyệt vọng dâng trào trong thời khắc cuối cùng.
Cơ thể Tâm Hạo phân tách thành hai mảnh, máu tươi phun trào...
Nô Chủng Đạo Chủ chết thảm.
Cái chân mèo biến mất như chưa có gì xảy ra, tất cả mọi người thậm chí có cảm giác như vừa trải qua một giấc mộng, khả năng điều khiển Quy Tắc đã trở lại bình thường.
Mọi thứ xảy ra thật sự là quá nhanh, khi Loạn Ninh Lam xuất kiếm cũng là lúc Tâm Hạo ngã xuống rồi.
Nếu không phải là cường giả Thần Đạo Cảnh Hậu Kỳ trở lên, ngươi căn bản không thể theo kịp và phản ứng được với những gì vừa mới xảy ra...
Chỉ biết rằng hộp kiếm mở, Tâm Hạo chết.
“Đoạt Hồn!” Lạc Nam không bỏ qua cơ hội cướp đoạt Linh Hồn của Tâm Hạo và Thôn Thiên Đạo Chủ trước đó.
Toàn bộ Linh Hồn của bọn hắn được dùng làm chất dinh dưỡng cho Huyễn Mộng, giúp tu vi của nàng đuổi kịp Hàn Chi và Thiên Lệ, đạt đến Hồn Bán Thần cấp cường giả.
Ba vị nữ Yểm Ma chính là một phần sức mạnh Hồn Tu của Lạc Nam, các nàng mạnh đồng nghĩa với hắn mạnh...cho nên không hề keo kiệt với các nàng, ưu tiên cho Huyễn Mộng có thể sánh ngang Hàn Chi và Thiên Lệ, không thua thiệt người nào.
“Đạo Chủ chết rồi...”
Cái chết của Tâm Hạo khiến Nô Chủng Đạo Thống lâm vào hoảng loạn...
Trước đó bị Ngân Khôi và Kim Khôi tàn sát, bị Thôn Liệt thôn phệ như chất dinh dưỡng, tu sĩ của Nô Chủng Đạo Thống còn lại chưa đến một phần ba.
“Điện Chủ, giết hay thu phục?” Một vị trưởng lão cung kính hỏi.
“Làm thịt toàn bộ Nộ Chủng Đạo Thống, thả cho tiểu vũ trụ bị bọn hắn khống chế kia tự do.” Lạc Nam lạnh nhạt phân phó.
Từ trước đến nay hắn chưa từng đuổi tận giết tuyệt các thế lực đối địch với mình, luôn cho đối phương cơ hội quy hàng trước khi quyết định hạ sát thủ.
Nhưng đối với hành vi của Nô Chủng Đạo Thống từ trước đến nay, ưa dùng Đạo Chủng nô lệ khống chế người khác như con rối, lại còn liên quan đến những nữ nhân của hắn xém chút trở thành nạn nhân...
Cho nên hắn không hề nương từ, quyết định dẹp bỏ tận gốc Nô Chủng Đạo Thống.
Cái loại Đạo Thống tà môn như thế này, không nên tiếp tục truyền thừa làm gì, ngay cả công pháp của bọn chúng là Luyện Chủng Đạo Quyết hắn cũng chẳng thèm tu luyện...
Về phần cái tiểu vũ trụ kia chỉ là phương bị hại, hắn sẽ không động đến...
Phần phật...
Lạc Nam phất tay, ném ra Bách Mỹ Phiêu Hồn Đồ căn dặn:
“Hãy để Hồn Bảo này của ta luyện hoá và hấp thụ toàn bộ Linh Hồn của đám tu sĩ Nô Chủng Đạo Thống, đem Hồn Bảo thăng cấp càng cao càng tốt.”
“Tuân mệnh.” Cao tầng Sát Chiến Điện cung kính gật đầu, phối hợp cùng Ngân Khôi và Kim Khôi dọn dẹp hiện trường.
Trong lúc nhất thời, địa bàn của Nô Chủng Đạo Thống chẳng khác nào một chốn nhân gian luyện ngục, cảnh tượng vô cùng thê thảm...
Bách Mỹ Phiêu Hồn Đồ bay lơ lửng giữa không trung, 69 vị Tuyệt Sắc Hồn Cơ sung sướng hấp thụ toàn bộ Linh Hồn ở hiện trường, khí tức trên thân các nàng đang điên cuồng tăng lên.
Mà khi 69 vị Tuyệt Sắc Hồn Cơ tiến bộ, Bách Mỹ Phiêu Hồn Đồ cũng theo đó thăng cấp.
Hồn Thần Bảo Hạ Phẩm, Hồn Thần Bảo Trung Phẩm...
...
Lạc Nam giao lại hiện trường cho thuộc hạ giải quyết, hắn tìm đến ngục giam của Nô Chủng Đạo Thống, cảm nhận được vị trí khí tức Thôn Ma tiêu tán...
Đem thi thể đã bị tách làm hai mảnh của Tâm Hạo ném xuống, Đế Diễm hừng hực bùng lên thiêu đốt...
Chỉ trong thoáng chốc, Tâm Hạo đã hoá thành tro tàn, hắn thậm chí không thèm đến việc sử dụng Vong Linh của Tâm Hạo, đem tất cả tế cho thuộc hạ của mình.
“Thôn Ma, chủ nhân đã đòi cho ngươi một công đạo.” Lạc Nam nói một tiếng, dứt khoát quay người rời đi.
“Lần này cũng may có Cam Đại Miêu hỗ trợ, bằng không thật sự để tên kia thoát được.” Bích Tiêu truyền âm.
“Ừm, tuy rằng Hoán Chủng Bí Pháp rất quỷ dị nhưng thủ đoạn của Thiên Quy Linh Miêu thật sự đáng gờm.” Lạc Nam cảm thán một tiếng:
“Tầm mắt của đại tỷ vẫn luôn khiến ta phải ngưỡng mộ...ngay cả sủng vật cũng chọn một con mèo ưu tú như vậy.”
“Hừ, tự khen chính mình.” Bích Tiêu gắt giọng.
“Sao lại tự khen?” Lạc Nam sửng sờ.
“Đại tỷ cũng nhìn trúng và chọn ngươi, ngươi khen nàng ánh mắt tốt, khác nào tự khen mình bất phàm?” Bích Tiêu khinh thường bĩu môi.
“Vậy lão bà Đông Hoa của ta cũng không thua kém đâu, ánh mắt của ba tỷ muội các nàng đều rất tốt.” Lạc Nam trêu chọc.
“Không liên quan gì đến ta.” Bích Tiêu ngạo kiều không thôi.
“Haha, về thôi.” Lạc Nam nở nụ cười.
“Ngươi đi chết!”
Đúng lúc này, có tiếng gầm đầy oán hận truyền đến từ phía sau.
Bên trong lao ngục tăm tối, một thân ảnh khổng lồ điên cuồng húc về phía Lạc Nam.
Ánh mắt Lạc Nam hơi co lại, sinh vật đang tấn công hắn là một gã khổng lồ nửa thân dưới là người, nửa thân trên là tê giác.
Giống như một con tê giác đứng bằng hai chân, trên tay quấn quanh bởi xiềng xích sắc lẹm...
Nó là Tê Nhân Thú có thân thể sánh ngang với một vị Bán Thần, là Yêu Thú canh giữ ngục giam của Nô Chủng Đạo Thống.
Bình thường khi những mục tiêu bị gieo cấy Đạo Chủng thất bại dẫn đến thần trí không ổn định sẽ được ném vào nơi này cho Tê Nhân Thú ăn thịt, gia tăng sức mạnh.
Hiện tại Lạc Nam diệt đi Nô Chủng Đạo Thống chẳng khác nào đạp đổ chén cơm của Tê Nhân Thú, nó canh lúc hắn sơ hở quyết định tấn công.
Cái sừng trên đầu như lưỡi đao bén nhọn kéo dài ra, húc mạnh vào cơ thể Lạc Nam.
Nhưng mà đối mặt với thế công của một tồn tại sánh ngang Thể Bán Thần, Lạc Nam chỉ nhếch mép cười lạnh.
Đôi tay của hắn nâng lên, trắng nõn thon thả tinh xảo hơn cả bàn tay nữ nhân...nhưng kèm theo đó chính là ánh sáng lộng lẫy, đôi tay trở nên trong suốt như chứa đựng cả một vũ trụ thu nhỏ bên trong mang theo nguồn quyền năng kinh thiên động địa.
Nghịch Thần Thủ kích hoạt.
Hai cánh tay của Lạc Nam lúc này sánh ngang với Thần Binh.
“Bạo Vực Quyền!”
Vạn vực ngưng tụ dồn nén đến cực hạn, Nghịch Thần Thủ bá đạo đấm thẳng vào cái sừng khủng bố.
OÀNH!
Không gian nổ tung, Lạc Nam liên tục lùi về phía sau ba bước.
Mà ở phía đối diện với hắn, Tê Nhân Thú như đạn pháo bắn ngược trở về.
“Chết!”
Lạc Nam không bỏ qua cơ hội đuổi cùng giết tận, Dịch Chuyển Tức Thời triển khai.
Ngay khi Tê Nhân Thú còn chưa kịp phản ứng, Nghịch Thần Thủ đã hung hăng chụp lấy chiếc sừng dài của nó.
Hoá Vũ Bá Thần Thể vận chuyển, hai vạn hành tinh bạo phát sức mạnh.
RĂNG RẮC...
“AAAAAAAAAAAA...” Tê Nhân Thú ngửa đầu gào thét như heo bị thọc tiết.
Một tiếng “răng rắc” vang lên, chiếc sừng của nó đã bị Lạc Nam bẻ gãy ra khỏi đầu, để lại lỗ máu sâu hun hút vô cùng dữ tợn.
“Nghe nói sừng của Tê Nhân Thú có thể làm nguyên liệu luyện khí, cũng không tệ.” Lạc Nam nhếch miệng cười tà, đem chiếc sừng ném vào bên trong Hộp Đựng Kiếm làm năng lượng đẩy nhanh tốc độ thăng cấp của đám phi kiếm.
Với Nghịch Thần Thủ, ngay cả một kiện Thần Binh Hạ Phẩm cũng không thể chống lại đôi tay này, càng huống hồ gì chỉ là một loại nguyên liệu?
“Ngươi dám bẻ sừng của ta?” Tê Nhân Thú triệt để lên cơn điên, cơ bắp bành trướng, thân thể biến lớn, hai tay vung xiềng xích đấm thẳng xuống đầu Lạc Nam.
Lạc Nam ánh mắt loé lên một tia hưng phấn, muốn xem thử Nghịch Thần Thủ khi bạo phát toàn lực cùng sức mạnh của mình sẽ đạt đến mức độ nào.
Hai vạn hành tinh xoay tròn mãnh liệt, Bỉ Ngạn Hoa nở rộ trên cánh tay, Càn Khôn Oanh Thiên bạo phát, Bá Lực thét gào, 20 vị Chí Tôn Pháp Tướng cùng lúc đứng dậy...
“Bạo Vực Quyền!”
Quyền Vực, Chiến Vực, Sát Vực, Bá Thế dung hợp cùng nhau, dồn nén đến đỉnh điểm.
Sắc mặt Lạc Nam đầy nghiêm nghị, vung ra nấm đấm chứa đựng kinh thiên vĩ lực.
ĐÙNG!
Một tiếng nổ tung như bơm nguyên tử, nắm đấm của Lạc Nam và quyền đầu của Tê Nhân Thú va chạm chính diện.
Xét về hình thể bên ngoài, Tê Nhân Thú to hơn Lạc Nam hàng chục lần...
Nhưng lúc này đây, một nửa cơ thể của nó đã sụp đổ...
Máu thịt, xương cốt, ngũ tạng đều bị đấm tan...
“Làm sao...có thể...” Tê Nhân Thú chỉ kịp thốt lên bốn tiếng trước khi ngã xuống trong vũng máu...
Một đấm này của Lạc Nam nghiền nát cả Linh Hồn bên trong cơ thể nó.
Đã từng Bán Thần Cảnh khiến hắn vô cùng chật vật khi đụng độ...thì nay với một quyền toàn lực đã đoạn tuyệt sinh cơ Thể Bán Thần...
“Đau thật...” Lạc Nam tê dại toàn thân, một quyền vừa rồi cũng phản chấn hắn không nhẹ.
Cũng may hiện tại hắn đã sở hữu Bá Cốt và thể phách của Long Tổ, cho nên chỉ ê ẫm toàn thân, cánh tay có chút tê dại mà thôi, không bị bạo thể như ngày trước sau mỗi lần huy động toàn lực.
Hỗn Độn Thú được thả ra ngoài giải quyết thi thể con hàng Tê Nhân Thú, đồng thời cũng cho phép nó ra ngoài nuốt trọn toàn bộ tu sĩ tử vong của Nô Chủng Đạo Thống và Thôn Thiên Đạo Thống.
Kích thước của Hỗn Độn Thú lúc này đã to như một cái Chí Tôn Pháp Tướng rồi, chắc chắn sẽ giúp được Lạc Nam trong một số trường hợp cần thiết.
“Phu quân...một quyền vừa rồi của hắn, thật sự rất muốn thử.”
Bên trong Phá Đạo Lệnh, Lạc Long Nhi ánh mắt sáng lên, rất muốn được đọ sức thử một phen.
Nàng tin rằng nếu mình vận dụng cả Thần Binh và tất cả thủ đoạn cũng có thể đấm thắng được Thể Bán Thần...nhưng chắc chắn sẽ không nhẹ nhõm, thong dong được như hắn.
Nàng biết hiện tại mình chưa phải đối thủ của Lạc Nam, thế là cố gắng sử dụng Ngũ Hành Thần Châu ngưng luyện Hỗn Độn Khí, khai mở thêm đan điền và thiên hà trong thể nội...
Trở về Sát Chiến Điện, Lạc Nam vuốt vuốt cằm...
Dạo này hắn bận rộn nhiều việc, từ trị thương cho Loạn Thuỳ Trân cho đến hỗ trợ chúng nữ mạnh lên, bản thân lại chưa thật sự tiến bộ quá nhiều.
Hắn ước tính bản thân hiện tại có thể xưng vô địch dưới Thần Đạo, còn gặp phải Thần Đạo Cảnh chân chính thì cũng tuỳ vào thực lực mạnh yếu của đối phương.
Gặp Thần Đạo Sơ Kỳ, chiến lực thường thường như Đại Trưởng Lão của Chiến Pháp Đạo Thống vẫn có thể chiến một trận, gặp Thần Đạo có nội tình như Ngự Long Công Chúa thì chỉ đành bỏ chạy...
Địch nhân ngày càng đông, vất vả chật vật làm thịt mãi cũng không thấy hết, hắn quyết định phải tiếp tục tăng cường sức mạnh.
Loạn Đạo Kiếm Tướng...đã đến lúc tái hiện thế gian.
...
Tròn 5 năm viết CĐBC, vốn định đêm nay bạo chương để có cái kỷ niệm với cả nhà, mà thời gian gần đây công việc bận quá nên chưa kịp chuẩn bị...cố viết được 4 chap đăng tạm trước vậy.
Ngày mai e đã xin nghỉ việc để viết thêm, mọi người muốn mấy chap?
Chân thành cảm ơn toàn thể quý độc giả đã ủng hộ và đồng hành cùng CĐBC xuyên suốt hành trình 5 năm.
Mặc dù không nỡ, nhưng đây là lần sinh nhật cuối cùng của CĐBC (5 tuổi cũng đẹp rồi).
Nguyên Giới là map cuối cùng, có lẽ truyện sẽ kết thúc vào đầu hoặc giữa 2025.
Mong cả nhà vẫn tiếp tục đồng hành, ủng hộ tác giả trong chặn đường ngắn ngũi còn lại về cả tinh thần lẫn vật chất.
Sự ủng hộ của mọi người là động lực rất lớn để CĐBC đi đến ngày hôm nay.
Trân trọng <3
Chúc cả nhà ngủ ngon...
///
Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:
-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU
- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU