Thay vì đợi Trần Lạc Thần tìm kiếm, lúc này bức tranh lại thay đổi.
Và lần này, nó ở trong cung điện dưới lòng đất.
Đây là nơi chôn cất của vị thiên thần trong trường sinh quan tài.
Trần Lạc Thần đã từng ở đây và cũng tương đối quen thuộc.
Vận mệnh chi thạch, điều này đang ám chỉ điều gì đó? Chỉ thấy ở đây, lúc này rất yên tĩnh, trong yên lặng có một tia kỳ lạ.
Nó muốn nói với chính anh điều gì? Và cảnh này không xuất hiện lâu lài là một cảnh khác đã xuất hiện.
“Trần gia!”
Không đợi Trần Lạc Thần lên tiếng, chuyên đại thúc đã nhảy dựng lên nói.
“Hả? Đại thúc, người biết nhà chúng ta ở đâu sao?”
“Ừ!”
đại thúc không nói gì, và gật đầu.
Chỉ là đôi mắt anh hơi nheo lại, như có điều suy nghĩ.
Trần Lạc Thần nhìn về Trần gia, lúc này cảm giác mà Trần gia mang lại cho Trần Lạc Thần cũng gần giống như cổ mộ vừa rồi, cũng yên tĩnh, yên tĩnh đến lạ thường! Tương tự, Trần gia của Trần Lạc Thần, hiện tại cũng không có hình ảnh gì cả.
Ngay sau đó, bức tranh này cũng tan biến, thay vào đó là bầu trời đầy sao vũ trụ vô cùng sâu thẳm và rộng lớn, ở nơi sâu nhất, Trần Lạc Thần nhìn thấy phi thuyền khổng lồ của Thái Dương Minh lần nữa xuất hiện.
Ngay sau khi bức tranh này xuất hiện, nó cũng biến mất.
Và Viên đá Vận mệnh lúc này đã ngưng tụ ánh sáng, từ từ rơi trở lại trong tay Trần Lạc Thần.
“Chị Tử Yên, trong mấy tấm hình vừa rồi, cục đá Vận mệnh muốn biểu đạt điều gì? Chẳng lẽ thánh thủy ước hẹn thật sự đã xảy ra?”
Trần Lạc Thần lo lắng hỏi.
“Ừm, ta nghĩ như vậy.
Rõ ràng là con đường đi Thánh thủy ước hen của những người đó không được suôn sẻ, lại theo sát đó, chỉ cho chúng ta thấy nơi chôn cất Lăng Tiêu và gia tộc của ngươi.
Nó hẳn đã báo điều gì đó,chắc chắn hai nơi này không được yên ổn lắm,có thể đã xảy ra chuyện!”
La Tử Yên nói.
“Cái gì?”
Trần Lạc Thần ngạc nhiên.
“vậy thì chúng ta nên chậm trễ, chúng ta nhanh đi thôi!”
Trần Lạc Thần vội vàng nói.
“Ừ, viên đá Vận mệnh đã ở trong tay của ngươi, Tiểu Thần, ngươi phải giữ gìn sức khỏe để bảo quán tốt cho nó.
Nó đóng vai trò quan trọng trong việc khôi phục Đạo Cơ.
Liệu ngươi có thể tự bảo vệ mình trước những kẻ thù hùng mạnh sắp tới.
đều phụ thuộc vào nó!”
La Tử Yên lo lắng nói.
“Tôi hiểu chị Tử Yên, quan trọng nhất là xem Lăng Tiêu và Trần gia đã xảy ra chuyện gì.
Tôi cũng muốn đến thánh thủy ước hẹn tìm ông nội.
Vừa rồi vất vả tìm kiếm nhưng không tìm thấy thi thể Ông nội!”
Trần Lạc Thần cau mày nói.
“tốt!”
La Tử Yên gật đầu.
Tất cả mọi người cũng không ở đây nhiều, mấy cái Thần khí bên trong Trần Lạc Thần cũng không có thời gian kiểm tra từng cái một, chuẩn bị phong ấn cái kỳ tích này bằng 1 trận pháp, Mấy người ra khỏi lăng mộ.
Lúc này, bầu trời đã dần tối.
Lúc rời khỏi sơn động, Trần Lạc Thần nhớ tới một chuyện.
“Mà này, Mộc Mộc, Nhược Hi, Kiển Niếp, bên ngoài động phủ, hình như đám người Hứa gia kia đã thả kịch độc rất mạnh.
Vừa rồi các ngươi ở bên trong trước khi bọn chúng thả độc, bị ta thi triển trận pháp ngăn cách độc xâm nhập vào,, hiện tại muốn đi ra ngoài, loại kịch độc này, các ngươi ngăn cản là không chịu được!”
Trần Lạc Thần cẩn thận nói.