“Đủ rồi Trần Lạc Thần! Dừng tay lại đây, ngươi đang muốn dùng cách này để dọa Đoạn Thiếu sao? Là đồ ngốc, lâu như vậy không gặp.
Ta phát hiện trình độ tu luyện của ngươi quả thực so với trước đây cao hơn, nhưng IQ.của ngươi không tăng tiến mà càng ngày càng lùi, vẫn là như vậy ngu ngốc!”
Lúc này, người áo đen bên cạnh cười lạnh chế nhạo: “Bởi vì người khác không biết lai lịch của ngươi, ta là Thanh Thanh Sở Sở, cho nên ngươi không cần động thủ, bây giờ, ngươi chỉ có thể ngoan ngoãn chết đi!”
Người áo đen một tay bóp cổ Thẩm Phiêu Phiêu, nói.
Người này có thể gọi tên hắn ta như thế này, và lắng nghe giọng điệu của hắn ta như thể hắn ta biết quá khứ của chính anh.
“Chúng ta đã biết nhau từ trước sao? Ta không cảm thấy không quen chút nào, vì có những người tu luyện chân chính trong số những người này ta biết!”
Trần Lạc Thần ngạc nhiên.
“Hahaha!”
Không hiểu sao những lời này lại khiến đám người áo đen và Đoạn Phong đều bật cười.
” ta nói như thế nào ngươi vẫn là ngốc như vậy, điều ta không ngờ là ngươi đã bị ta vạch trần kỹ năng diễn xuất vụng về, ngươi tại sao còn ở chỗ này giả bộ bình tĩnh?”
“ngươi có muốn biết ta là ai không? ta sợ ngươi sẽ bị sốc khi nhìn thấy ta!”
Người áo đen cười đắc thắng.
Trần Lạc Thần nhìn Đoạn Phong còn đang giễu cợt vs người áo đen cười đùa, cũng không biết bọn họ đang cười cái gì.
Chỉ là, giọng điệu cười của người áo choàng đen này rõ ràng rất thô bạo, Trần Lạc Thần không dùng Đồng Tử, thì không biết hắn là ai.
Chủ yếu Trần Lạc Thần không muốn làm là bởi vì hắn không đáng phải đụng đến vũ khí.
“Vậy ta rất muốn biết!”
Trần Lạc Thần gật đầu.
“Hahaha! Vậy ngươi xem rõ ràng, ta là ai!”
Người áo đen ngẩng đầu lên cười, sau đó xé áo choàng đen trên người.
Ngay sau đó, Âm Dương trắng đen nửa mặt nửa đen xuất hiện trước mặt Trần Lạc Thần.
Hắn ta cười.
Đoạn Phong cũng đi tới, cười nhìn sư phụ.
“Trần Lạc Thần, thật không ngờ, chúng ta sẽ gặp nhau ở dạng này, bộ dáng của ta, ngươi cảm thấy rất kinh ngạc sao?”
Ông ấy cười to.
Trần Lạc Thần mí mắt khẽ giật.
“Quả thực không ngờ, cũng vô cùng kinh ngạc, người đứng trước mặt ta lại là người chết sao? Ta đã giết ngươi ở rừng An Lĩnh rồi mà!”
Trần Lạc Thần khó hiểu.
Lão già này không phải là Cửu thúc xuất hiện ở phủ Tây Nam lúc trước, sau này hắn theo dõi truy sát mình tới An Lĩnh, kết quả bị mình phản sát đánh rơi.
Nhưng không ngờ, bây giờ hắn thực sự sống lại.
Hắn cũng đã tu luyện được năng lượng chân chính và trở thành một người tu hành giả.
(tu luyện chân chính là tu hành giả) Điều này thực sự thú vị.
Trần Lạc Thần rất bất ngờ.
Bởi vì linh khí tu luyện trong cơ thể hắn không phải nội lực, không phải bí pháp, đơn giản là chân khí “Haha, ta biết ngươi muốn hỏi gì, tại sao ta không chết, mà lại trở thành người tu hành giả mạnh mẽ nhất thế giới? Và, ta bây giờ đã có danh hiệu của riêng mình!”
Hắn vẫn đang cười, hắn sợ rằng không còn gì tự hào hơn hắn vào lúc này.
Hắn đắc ý..