“Lúc đó tôi đã giấu Tô tiểu thư từ lâu, Tô tiểu thư cũng không biết.
Tôi biết bọn họ không chỉ bắt được Tô tiểu thư, còn muốn thay Tần gia cướp đoạt linh nguyên của chúng ta, giúp Tần gia, Trở thành một tân chi vương, để giết chết ngài.
Cho nên, người Huyền Dương Điện có chết cũng không có đem vị trí của ngài nói cho bọn hắn ”
” Mà bọn hắn vì cảnh cáo đã lôi Vĩnh Hào thiếu gia ra hạ thủ đầu tiên, sau đó là đối với người nhà của ngài lại tiếp tục hạ sát.
Bọn hắn đánh gãy chân lão gia và phu nhân của ngài, còn trói bằng xích và bắt đại tiểu thư Trần Hiểu đi, và bọn hắn nói sẽ đem đại tiểu thư Trần Hiểu cho bọn Chúng Tần gia ở vực giới, làm trâu làm ngựa trăm năm! ” Quỷ tính tử nói..
“Ngươi nói cái gì!!!”
Trần Lạc Thần rống lên.
Năng lượng chân chính lộ ra ngoài, trong mắt anh tràn ngập sát khí vô tận.
“Thưa tôn chủ, đây đều là sự chú ý lên một người.nên chúng Tôi mới giấu diếm được ngài trong thời gian này, bởi vì chỉ cần ngài xuất hiện, chúng sẽ giết ngài.
Đến lúc đó, mọi chuyện sẽ kết thúc, mọi người sẽ bị Tần gia tắm trong bể máu, và bọn hắn sẽ lên làm Bắc cảnh chi vương.
Trong những năm qua, chúng tôi cũng đã đóng góp rất nhiều cho Chúng La Điện.
Dù có một số mâu thuẫn nhưng cuối cùng họ cũng không thể nhìn vậy được.
Nên đã cho chúng ta một thời gian là một năm, để ngài tự tay đem Tô Tiểu thư giao ra, và củng đến lãnh cái chết! như vậy mới khiến cho Trần gia con đường sống sót!”
Quỷ tính tử quỳ trên mặt đất, khóc rống lên.
Trần Lạc Thần tuy rằng rất tức giận, nhưng anh cũng biết đây có thể là kết quả tốt nhất, nếu không, sẽ bị Tần gia tàn sát.
Đến lúc đó, những người chết vì anh sẽ không biết là bao nhiêu.
Chỉ là chị gái anh …còn người nhà của anh! Nghĩ đến đây, Trần Lạc Thần nắm chặt tay …
Giờ phút này, Huyền Dương Cung phía sau núi ở bên trong.
Trần Lạc Thần trước đó sở hữu một trang viên ở đây.
Nó đặc biệt dùng để cho Đồng Hân và gia đình anh sinh sống.
Còn gọi là Trang viên Trần thị.
Trong một năm này, Trần Lạc Thần cũng đã tưng tinh luyện Nguyên thạch trong linh nguyên.
Anh muốn dời toàn bộ ao nguồn linh khí đến Nam Dương đảo của Trần gia.
Lúc đó, việc khôi phục sản nghiệp của Trần gia, cùng với Huyền Dương Điện là chuyện sớm muộn, còn có thể lấy làm căn cứ.
Nhưng đây là một dự án lớn, và anh không thể hoàn thành ngay trong những năm này được.
Bởi vậy, Trần gia tạm thời được thành lập ở đây.
Bên trong trang viên.
Một Tên mập mập đang bò trên mặt đất, không có mắt, không nói được, tay chân bị gãy.
khiến cho cuộc sống của anh ta trở nên vô cùng bất tiện.
Bên kia, cha mẹ Trần Hạo, ngồi trên xe lăn.
Gọi người bên cạnh chạy tới giúp tên mập.
“Chậm một chút, đừng để tiểu Hào rơi bị té!”
Trần Cận Đông lo lắng nói.
“Lão gia, thiếu gia Vĩnh Hào hình như là viết lên sàn!”
Nha hoàn nói..
“Nó viết cái gì?”
Trần Cận Đông hỏi.
“Thiếu gia đang viết, khi nào thì anh trai ra? Chị dâu tôi còn sống không?”
Nha hoàn nhỏ giọng nói: “Thiếu gia Vĩnh Hào đã viết kiểu này nhiều ngày rồi!”
“Hả!”
Trần Cận Đông thở dài.
Sắc mặt khó coi.
“Cứ để hắn viết, có lẽ như vậy, trong lòng Vĩnh Hào sẽ tốt hơn!”
Trần Cận Đông nhắm mắt rơi lệ.
Lúc này, Trần Cận Đông ánh mắt đột nhiên đông cứng lại.
Nhìn ra cửa, một chút nghẹn ngào..