Con Nhà Giàu

Chương 141



CHƯƠNG 141: GIÚP ANH EM MỘT LẦN

11 giờ trưa hôm đó.

Cổng trường của đại học Kim Lăng.

Có ba nữ sinh đang đứng ở cổng trường, thỉnh thoảng cũng nhìn ngó xung quanh một phen.

Mặt mày lộ vẻ sốt ruột.

“Tần Phi, có chuyện gì vậy? Đã nói gặp ở cổng trường, Lý Bân sao còn chưa tới?”

“Phải đó chị Phi, vốn dĩ còn tưởng Lý Bân có xe sẽ đến đón chúng ta chứ, kết quả hại chúng ta đợi lâu như vậy!”

Hai nữ sinh có hơi mất kiên nhẫn hỏi nữ sinh tên Tần Phi.

Ba nữ sinh, lớn lên đều rất xinh đẹp.

Nhất là người ở giữa tên Tần Phi, toát ra vẻ yên tĩnh nho nhã.

“Được rồi Lâm Duyệt, Lý Bân anh ấy bây giờ xây dựng sự nghiệp rồi, mở nhiều cửa hàng như vậy, khả năng rất bận không đến đây được, vừa rồi đã gọi điện cho anh ấy, anh ấy nói đã xử lý xong công việc trong tay rồi, hôm nay dùng cả ngày để ở cùng chúng ta!”

Tần Phi cười nói.

Trường của bọn họ ở thành phố Cảng, sớm đã nghe nói Kim Lăng phồn hoa, muốn đến xem thử.

Nữ sinh tên Lâm Duyệt đó là bạn cùng phòng của Tần Phi.

Nghe nói bạn trai của Tần Phi là Lý Bân rất nổi tiếng ở Kim Lăng, Tần Phi hôm nay lại đến tìm Lý Bân, hai người các cô đương nhiên cũng phải đi theo rồi.

Một mặt, đến dính chút hào quang.

Một mặt khác, có chút đố kỵ muốn xem thử bạn trai của Tần Phi – Lý Bân rốt cuộc có phải nói khoác hay không.

Nếu như thật sự trâu bò, lại đối xử tốt với Tần Phi, thật sự càng khiến người ta đố kỵ.

“Hey, ba vị mỹ nữ, các em đang đợi người sao?”

Đột nhiên vào lúc này, một chiếc Passat màu đen dừng ở trước mặt ba người Tần Phi.

Cửa xe hạ xuống, lộ ra hai nam sinh dáng vẻ lười nhác.

Tần Phi bọn họ cúi đầu không nói chuyện, loại nam sinh này bọn họ gặp quá nhiều rồi

Mà hai nam sinh thấy ba người lớn lên đều rất có nhan sắc.

Ngược lại cũng không đi.

“Nhìn dáng vẻ, các em không phải là sinh viên của đại học Kim Lăng, là đến tìm người sao? Có thể nói thử với tôi, nói không chừng tôi có thể giúp đỡ!”

Hai nam sinh trực tiếp bước xuống xe.

“Xin lỗi, lát nữa Lý Bân sẽ đến đón chúng tôi!”

Lâm Duyệt nói thẳng.

“Lý Bân? Fuck, chưa từng nghe nói?”

Hai nam sinh liếc nhìn nhau, chắc là tiểu lâu la không nổi danh trong trường.

Nếu như có hơi nổi tiếng, hai nam sinh sẽ xoay người đi. Dù sao có thể bớt một kẻ địch thì bớt một kẻ địch

Nhưng giờ thì sao, cái loại không có chút tiếng tăm, hai nam sinh không sợ.

Thấy Tần Phi và Lâm Duyệt thật sự rất xinh đẹp.

Hai nam sinh ít nhất phải có được facebook.

“Ầu, Lý Bân này chúng tôi không biết, có điều thời tiết nóng như này, các em đợi ở đây cẩn thận phơi làn da tuyệt đẹp thành đen, như vậy đi, bên cạnh có quán cà phê, tôi dẫn các em đến đó vừa uống cà phê vừa đợi? Đi, lên xe đi.”

Nói thật, Lâm Duyệt có hơi muốn lên xe.

Hai nam sinh này vừa nhìn là biết là loại người giàu có, nhưng nghĩ tới Lý Bân khả năng còn giàu hơn bọn họ, với cả, bản thân nói thế nào cũng là theo Tần Phi tới đây.

Thấy Tần Phi lắc đầu, Lâm Duyệt cũng lắc đầu theo.

“Các em khách sáo cái gì, mau lên xe đi, xem là bạn bè thôi mà!”

Một nam sinh vừa nói, vừa to gan tới kéo tay của Tần Phi.

“Anh làm cái gì vậy! Có bệnh à!”

Bị Tần Phi hất mạnh tay ra một bên.

Còn tức giận mắng một câu.

Ở nơi công cộng như này, làm vậy khiến hai nam sinh đều khá mất mặt, bọn họ ve vãn không ít nữ sinh rồi, đâu từng gặp phải cảnh bị nữ sinh từ chối trước mặt mọi người như vậy.

Lập tức hai nam sinh liếc nhìn nhau, cười lạnh nói: “Mỹ nữ, như này quá không nể mặt rồi? Không nên làm quá đáng nha?”

Nói xong, còn muốn động tay động chân.

“Con mẹ nó!”

Tuy nhiên, lần này còn chưa chạm vào.

Thì nghe một tiếng bụp, nam sinh cầm đầu đã bị đá văng ra ngoài như con diều đứt dây.

Là Lý Bân cùng Dương Thanh còn cả Trần Lạc Thần xông tới.

Khi ba người đi ra đến cổng trường thì đã nhìn thấy hai người nam sinh động tay động chân với đám Tần Phi.

Lập tức tức giận xông tới.

“Mẹ nó, dám động vào người phụ nữ của anh Bân chúng tôi, tìm chết!”

Dương Thanh cũng mắng một câu, cùng với Trần Lạc Thần đánh tên còn lại.

“Fuck, ba người chán sống rồi phải không? Vậy mà dám đánh tôi?”

Nam sinh cầm đầu mắng to, ôm cái bụng đau mồ húa ra.

“Đánh cậu? Ai kêu cậu ve vãn bạn gái của tôi? Ông đây thịt chết cậu!”

Lý Bân tức đến đỏ mắt.

Nhìn ra được, anh ta vô cùng để ý đến Tần Phi.

Lập tức xông tới đánh tiếp.

Trần Lạc Thần với Dương Thanh cũng lên.

Hai người bị đánh không nhẹ.

“Thằng ranh, sau này nhớ lấy cho tôi, nhìn thấy người phụ nữ của cậu Lý chúng tôi, lau mắt nhìn cho rõ rồi cút ra xa cho tôi, nghe thấy chưa hả?”

Trần Lạc Thần lạnh lùng quát.

“Cậu Lý? Được, tôi nghe thấy rồi, đã nhớ!”

Hai nam sinh không đánh lại, chỉ đành xin lỗi rồi chuồn mất.

Đầu tiên, người tên Lý Bân, tuy chưa từng nghe thấy cái tên này, nhưng có hai đàn em trung thành, chắc chắn cũng không tầm thường.

Tóm lại phải nghe ngóng kỹ rồi tính kế tiếp?

Mà Trần Lạc Thần với Dương Thanh, sớm đã thương lượng với Lý Bân rồi, cách của Trần Lạc Thần chính là hôm nay giúp Lý Bân chống đỡ tình cảnh này, hai người giả làm đàn em của Lý Bân.

Theo lý mà nói, Lý Bân nói khoác để cua gái, Trần Lạc Thần với Dương Thanh không nên giúp.

Nhưng cũng bị tình cảm của Lý Bân đối Tần Phi nên có hơi lay động.

Với cả, tình cảm anh em ba bốn năm của mấy người bọn họ, cũng không thể giương mắt nhìn Lý Bân buồn bã như vậy.

Cho nên hai người quyết định giúp.

Đầu tiên để Lý Bân qua được ải này rồi nói.

Không ngờ, đụng ngay phải bạn gái của Lý Bân bị bắt nạt, chuyện này đến đúng lúc!

“Mẹ nó! Chị Phi, bạn trai chị thật sự quá ngầu rồi!”

Lâm Duyệt lúc này phấn khích nhìn Lý Bân.

Nói đánh thì đánh, đơn giản thô bạo, đánh cho hai người kia không thể đánh trả.

Quá ngầu, quá đẹp trai rồi!

“Lý Bân, anh dọa anh ta chạy là được rồi, động tay động chân làm cái gì, đánh bị thương người ta không phải bồi thường tiền hay sao?”

Tần Phi có hơi trách móc nói Lý Bân một câu.

“Không sao, chuyện này đều là chuyện nhỏ!”

Lý Bân vỗ ngực nói: “Đúng rồi lão Trần, nơi ăn cơm đã sắp xếp xong chưa?”

Trần Lạc Thần lập tức bày ra bộ dạng đàn em cười nói: “Yên tâm đi cậu Lý, đều sắp xếp xong rồi, địa điểm đã chọn ở nhà hàng Gia Viên, chúng ta bây giờ đến đó sao?”

Đây là Trần Lạc Thần cố ý sắp xếp.

Nếu đã muốn có mặt mũi thì phải bọn ở phố thương nghiệp Kim Lăng, sơn trang Ôn Tuyền tiêu chuẩn quá cao rồi, có loại cảm giác thổi phồng quá, nhà hàng Gia Viên không lớn không nhỏ, cái này vừa hay.

Lý Bân có hơi kinh ngạc gãi đầu, ra hiệu mắt với Trần Lạc Thần.

Ý là nhà hàng Gia Viên, nơi này có hơi đắt, sao có thể trả nổi tiền ăn chứ?

Trần Lạc Thần chỉ để lại ánh mắt hãy yên tâm cho anh ta.

Mọi người lúc này gọi xe, cùng đến nhà hàng Gia Viên.

“Oa, đây chính là phố thương nghiệp Kim Lăng, nhà hàng Gia Viên, tiêu chuẩn nhất định rất cao, tôi từng nghe bạn học ở Kim Lăng nói!”

Trên đường, Lâm Duyệt đều phấn khích nói.

Thỉnh thoảng còn lấy điện thoại ra chụp ảnh.

“Cậu Lý, đợi anh tốt nghiệp mua được xe, em với chị Phi lại lên chơi, có phải không cần gọi taxi rồi không?”

Lâm Duyệt hơi tiếc nuối nói.

“Đương nhiên!”

Lý Bân lau mồ hôi trên trán nói.

Còn Tần Phi, lúc này nắm tay của Lý Bân, trong lòng có hơi vui vẻ.

Cô ta không phải loại con gái thấy tiền là sáng mắt, nhưng thấy bạn trai giỏi như vậy, ai cũng cảm thấy mình rất có mặt mũi.

“He he đến rồi đến rồi, xuống xe thôi!”

Trần Lạc Thần với Dương Thanh ngồi ở ghế trước, lúc này Trần Lạc Thần lon ton chạy tới mở cửa thay Lý Bân.

“Đi, cùng vào ăn cơm!”

Lý Bân cười nói.

Sau đó mọi người đến tiền sảnh, chuẩn bị đến phòng bao mà Trần Lạc Thần đã sắp xếp từ trước.

“Vãi! Lý Bân, Dương Thanh còn có tên họ Trần? Sao lại là mấy người?”

Lúc này trong tiền sảnh, vừa hay cũng có một đám nam nữ, bọn họ cũng đang chuẩn bị đến phòng bao.

Nhưng vừa xoay người, một nữ sinh ăn mặc sexy trong đó, mặt mày lộ vẻ kinh ngạc nói.

Rõ rành có hơi bất ngờ.

“Lâm Kiều?”

Trần Lạc Thần cũng ngây ra, không ngờ gặp ngay cô nàng điên này…

Lúc này hai bên đều mặt lớn mắt bé nhìn nhau.