CHƯƠNG 319: TẦN NHÃ BỊ BẮT CÓC
Biệt thự nhà Tần Nhã.
Lúc này, mấy chị em đang ngồi hát karaoke với nhau rất vui vẻ.
Mọi người đều cố gắng để Tần Nhã quên đi chuyện không vui với Trần Lạc Thần ngày hôm nay.
Còn ba mẹ Tần Nhã, sáng sớm nay đã đi Yên Kinh rồi.
Cho nên buổi tối, đám người Triệu Đồng Đồng nhất định sẽ không rời đi, mà ở cùng với Tần Nhã.
“Đồng Đồng, tớ đi vệ sinh một chút, cậu đi cùng không?”
Tần Nhã nói.
“Đi!”
Sau đó hai cô gái cùng nhau đi lên nhà vệ sinh ở trên lầu.
Nhưng chưa được bao lâu.
“A!”
Bỗng có tiếng hét từ trên lầu truyền xuống.
Mọi người hoảng hồn.
Ngay lập tức lần lượt chạy lên lầu.
Nhưng khi vào trong thì không thấy bóng dáng Tần Nhã và Triệu Đồng Đồng đâu.
Chỉ nhìn thấy cửa sổ nhà vệ sinh mở ra, nhìn xuống bên dưới, cũng không thấy bóng dáng của họ.
“Đồng Đồng, tiểu Nhã? Hai người đừng đùa nữa, hai người đang ở đâu vậy?”
Mấy cô gái hét lên.
Nhưng tìm kiếm một hồi lâu, mới xác định, Tần Nhã thật sự không phải đang đùa, mà đã biến mất.
Mọi người hoảng loạn sắp khóc.
“Làm sao bây giờ?”
“Còn làm gì nữa? Mau báo cảnh sát!”
…
“Buông chúng tôi ra, anh là ai?”
Về phần Tần Nhã và Triệu Đồng Đồng, khi vừa đi vào nhà vệ sinh, thì một bóng đen xẹt qua trước mặt họ, sau đó cả người cảm thấy đau đớn rồi ngất đi.
Khi tỉnh lại, thì đã bị trói ở nơi này.
Bọn họ giống như đang ở trong một ngôi nhà đổ nát giữa vùng hoang vu.
Lúc này, họ kinh hãi nói.
“Đúng vậy, mau thả chúng tôi ra, nói cho anh biết, Tần Nhã nhà chúng tôi quen biết nhiều cậu ấm nhà giàu lắm đó, nếu không thả chúng tôi đi, anh xem như xong đời rồi!”
Triệu Đồng Đồng nói.
“Hahaha, tôi sợ quá ha, tôi biết cô Tần vị hôn thê của cậu Long, nghe nói cậu Long rất thích cô. Thực ra hôm nay tôi trói cô ở đây, cũng không có ý gì khác, chỉ là muốn mượn cô Tần để khiến cho tên khốn Long Thiếu Vân kia đưa tiền cho tôi thôi, có được tiền rồi, tôi lập tức rời đi, không đụng vào nửa sợi tóc của cô Tần! ”
Người này chính là Hầu Tam.
Tên khốn này chỉ thấy lợi trước mắt, mà chuyện gì cũng có thể làm được.
Lúc này, vì tiền mà hắn ta muốn lợi dụng Long Thiếu Vân.
Dù sao thì tới bước đường cùng, hắn cũng không muốn nể mặt nữa, nói chuyện Long Thiếu Vân liên hợp với mình thiếu chút nữa làm nhục Âu Dương Như.
Chính vì vậy, nếu bản thân đắc tội với cậu ba nhà Âu Dương, cam đoan hắn chết không có chỗ chôn.
Hắn quả là một người thông minh.
Mới có thể nghĩ ra chủ kiến này.
“Ha ha, cô Tần, cô thật sự rất xinh đẹp, tôi tin rằng Long Thiếu Vân nhất định sẽ vì vị hôn thê xinh đẹp của anh ta mà đưa tiền cho tôi!”
Hầu Tam bóp cằm Tần Nhã.
“Hừ, không chỉ là Long Thiếu Vân, còn có một cậu ấm nữa, nếu để cho anh ta biết anh bắt cóc tiểu Nhã, anh xem như xong đời rồi, anh ta là Trần Lạc Thần, cậu Trần Kim Lăng!”
Triệu Đồng Đồng lại nói.
“Cái gì? Trần Lạc Thần?”
Vẻ mặt của Hầu Tam đanh lại.
Nếu không phải do Trần Lạc Thần, anh ta cũng sẽ không trốn đến nơi hoang vu này.
Thực sự, thế lực của Trần thị ở Kim Lăng không thể coi thường.
“Đồng Đồng, cậu đừng nói lung tung, tớ không còn liên quan gì đến người đó nữa! Hơn nữa hai người chúng tớ cũng đã cắt đứt quan hệ rồi, anh ta sao có thể giúp tớ chứ!”
Tần Nhã nhìn Đồng Đồng nói.
“Hừ, cho dù là cắt đứt, Trần Lạc Thần cũng sẽ tới cứu cậu, tớ không tin đâu!”
Triệu Đồng Đồng nói.
“Từ nay về sau, tớ không muốn nhìn thấy tên cặn bã kia nữa!”
Tần Nhã thờ ơ nói.
“Này này này! Tôi nói hai người có thôi đi không, là tôi đang bắt cóc hai người đấy! Hai người làm gì vậy? Coi tôi như không tồn tại sao!”
Hầu Tam lắng nghe cuộc trò chuyện giữa hai người họ, ngay lập tức giận dữ.
Triệu Đồng Đồng sợ đến mức không dám nói.
Hầu Tam xoa mũi, cầm lấy điện thoại của Tần Nhã.
“Tôi không quan tâm cậu ấm nào cả, tôi chỉ muốn tiền!”
Sau khi nói xong, hắn ta dùng điện thoại di động của Tần Nhã bấm số Long Thiếu Vân.
“Em gái Tần Nhã, sao đột nhiên gọi điện cho anh vậy?”
Bên kia điện thoại, giọng nói cưng chiều của Long Thiếu Vân lập tức truyền đến.
“Đệch, đừng nói nhảm nữa, Tần nhã đang ở trong tay tao. Nếu mày không muốn em gái tiểu Nhã của mày gặp chuyện thì đem tiền cho tao! Tao sẽ thả bọn họ đi ngay lập tức!”
Hầu Tam chửi rủa.
“Hả? Hầu Tam? Mày cũng thật to gan. Tao đã tha mạng cho mày. Mày còn dám bắt cóc Tần Nhã?”
Giọng nói của Long Thiếu Vân đột nhiên trở nên lạnh lùng.
“Ha ha, tha mạng cho tao, để tao nói cho Long Thiếu Vân mày biết, hôm nay tao với mày tính toán nợ cũ nợ mới một lần luôn, hơn nữa hiện giờ tao muốn tăng tiền lên gấp ba, coi như là phí tổn thất tinh thần cho tao! Còn nữa, tao có bản ghi âm về những chuyện hư hỏng mà mày đã làm trước đây. Mày tự gửi tiền qua đây, tao sẽ trả lại những thứ này một lần luôn, nợ nần giữa tao với mày coi như xong!”
Hầu Tam cười lạnh.
Trước kia đã lỗ một lần, Hầu Tam đương nhiên sẽ không bị lỗ lần thứ hai.
Mặc dù đám người của Long Thiếu Vân rất lợi hại, nhưng muốn bắt Hầu Tam? Ha ha!
Tin rằng Long Thiếu Vân cũng hiểu điều này.
“Tao sẽ không đến, hơn nữa tao sẽ cho người gửi tiền cho mày, mày ở đâu?”
Long Thiếu Vân lạnh lùng nói.
“Không, mày phải tới. Tao muốn nói rõ với mày một vài chuyện. Nếu như mày không tự mình tới, tao đảm bảo sau này mày sẽ hối hận. Hơn nữa, chỉ một mình mày tới thôi!”
Hầu Tam cười lạnh nói.
“Mày nói gì kệ mày, tao không tới là không tới, mày giỏi đụng vào tao thử xem!”
Long Thiếu Vân mỉm cười.
“Mẹ kiếp, mày thật sự không tới, nếu mày không tới, vậy tao cũng không cần tiền nữa, tao sẽ làm nhục vị hôn thê của mày, mày tin không? Dù sao cô ta cũng rất xinh đẹp!”
“Đưa cho mày chín tỷ, mày thả người ra, để lại bản ghi âm, trừ những thứ này ra, không cần bàn cãi nữa! Ngoài ra, mày nên suy nghĩ đến kết cục của mày đi!”
Nói xong, Long Thiếu Vân cúp điện thoại.
“Này! Này! Chết tiệt, tên súc sinh này, hắn ta còn không thèm quan tâm đến người phụ nữ của mình nữa là!”
Mặt Hầu Tam gần như xanh mét.
Về phần Tần Nhã, cho dù cô ta chưa từng thích Long Thiếu Vân, nhưng vừa rồi nghe xong mọi chuyện, trong lòng cảm thấy ớn lạnh.
Quả nhiên, cho dù một người đàn ông cặn bã có giả vờ tốt đến đâu, anh ta cũng chỉ là một tên đàn ông cặn bã mà thôi.
Vào lúc quan trọng, bản chất của họ sẽ được phơi bày ra.
“Ha ha, anh lầm rồi, tôi và Long Thiếu Vân không tốt như anh tưởng. Lấy tôi uy hiếp hắn, anh nằm mơ đi!”
Tần Nhã nở một nụ cười gượng gạo.
“Vậy còn cách nào? Tống tiền cũng không được, còn đắc tội với cả ba gia tộc lớn. Tao không thể chỉ lấy chín tỷ là coi như xong!”
Hầu Tam lo lắng gãi đầu.
Đột nhiên, hắn ta vỗ đùi.
Lại nghĩ ra một chủ kiến mới.
“Đệch, sao lại quên mất, mình kiếm chút tiền trên người cậu Trần, rồi nhà họ Long cho mình chín tỷ nữa, cậu Trần có nhiều tiền hơn, làm thế nào cũng phải lấy được mười hai, mười ba tỷ, buôn bán này cũng xem như đáng tiền! Hơn nữa trong tay mình cũng có tin tức mà cậu Trần đang cần! Ha ha!”
Hầu Tam cười lớn.
Hắn ta bước tới chỗ Tần Nhã nói: “Cô Tần, phiền cô cho tôi thông tin liên lạc với cậu Trần.”
“Xin lỗi, tôi và anh ta không còn quan hệ gì nữa, cũng không có số điện thoại của anh ta, hơn nữa nếu anh muốn dùng tôi để uy hiếp anh ta, anh không nghĩ là tức cười lắm sao?”
Tần Nhã cười lạnh một tiếng.
“Này, có gì mà tức cười, trong tay tôi có tin tức mà anh ta muốn, cho dù cô ở trong mắt anh ta không đáng tiền, thì tin tức của tôi cũng đáng tiền, dù sao thì lần này tôi và Long Thiếu Vân đã lừa gạt anh ta, xúc phạm người của nhà Âu Dương, dù anh ta có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch tội! Chắc chắn anh ta đang nóng lòng muốn tìm tôi để bào chữa cho anh ta! ”
Hầu Tam dù sao cũng sẽ không ở lại trong nước, những chuyện này không còn là bí mật nữa, cũng không sợ đắc tội với ai nữa.
Tần Nhã vừa nghe xong, đột nhiên ngẩng đầu: “Anh vừa mới nói gì?”