Con Nhà Giàu

Chương 328



CHƯƠNG 328: ĐẢO NGƯỢC

“Wow, wow!”

Ngụy Mộng Kiều vốn dĩ vẫn còn lo lắng, nhưng nhìn thấy cảnh tượng sáu chiếc máy bay trực thăng cùng lúc kéo dải đỏ lên không trung.

Lập tức sững sờ.

Nhìn biểu cảm của mọi người, người nhà họ Long cũng xem như vãn hồi lại được một chút mặt mũi.

Long Kim Nam cũng mỉm cười.

Nhưng rất nhanh, điều khiến mọi người kinh ngạc chính là.

Sáu chiếc trực thăng với khí thế phi phàm, sau khi bay lên trong một khoảng thời gian ngắn, dải đỏ vẫn chưa kịp bung ra.

Đã bắt đầu đáp xuống.

“A? Chuyện gì vậy?”

Có người kinh ngạc hỏi.

“Mẹ nó! Mọi người mau nhìn đi!”

Có người lại lớn tiếng hét lên một tiếng, chỉ về một phía trên không trung.

Sau đó vô cùng ngạc nhiên khi nhìn thấy cách đó không xa đen ngòm.

Đang đi về phía sơn trang Ôn Tuyền.

Nếu như không nhầm chính là 36 chiếc trực thăng mà Trần Lạc Thần mang theo.

Hơn nữa mỗi chiếc đều sang trọng hơn 6 chiếc trực thăng của nhà họ Long.

Đây là 36 chiếc trực thăng đó.

“Chuyện gì vậy?

Tất cả mọi người đều đứng lên, khuôn mặt tràn đầy sự kinh ngạc, không thể tin được.

Cũng chả trách sáu chiếc trực thăng vừa mới bay lên đã trực tiếp hạ cánh.

Long Kim Nam cũng nghi hoặc nhìn, khuôn mặt Long Thiếu Vân càng trở nên tái nhợt.

Chứ đừng nói đến Dương Ngọc.

Sau một loạt tiếng hét “mẹ nó”, cũng đứng dậy.

Dù sao, nhà họ Long ở Yên Kinh cũng là một gia tộc lớn.

Tiền tài và quyền lực vô cùng mạnh.

Vì vậy mới dùng 6 chiếc trực thăng xa hoa.

Vẫn là dùng để thể hiện sự phô trương và lãng phí.

Dương Ngọc cô ta cũng may mắn lắm mới được làm một lần.

Dù sao loại trực thăng này của nhà họ Long, giá của một chiếc trực thăng bình thường ở trong thành phố sao có thể so sánh được chứ.

Nhưng không ngờ, còn có điều khủng khiếp hơn.

“Là ai?”

Trong lòng mọi người đều chấn động.

Chỉ có một mình Tần Nhã, lúc này đôi mắt đã ươn ướt.

Cô ta biết, nhất định là anh, Trần Lạc Thần đến rồi.

Mà một trong số những chiếc trực thăng kia đã hạ cánh ở cửa lối vào hội trường.

Cửa máy bay mở ra, Trần Lạc Thần từ trên máy bay chậm rãi đi xuống.

Mà người cùng đi xuống còn có Thiên Long Địa Hổ, đương nhiên, và Hầu Tam.

“Cậu Trần!!!”

Có người không kiềm chế được mà hét lên: “Là cậu Trần, trời ơi!”

Trần Lạc Thần khẽ cười, vốn dĩ ở cửa vẫn có mấy vệ sĩ của nhà họ Long, đang đứng đối diện với người của Trần Lạc Thần.

Nhưng Trần Lạc Thần vừa đến, nhóm người này theo bản năng tự động rời đi.

“Cậu Trần!”

“Cậu Trần!”

Rất nhiều thương nhân giàu có đứng lên và gọi.

“Trần Lạc Thần!”

Còn Tần Nhã, cũng khẽ gọi một tiếng.

Tần Nhã ở đây, Trần Lạc Thần cũng có chút bất ngờ.

Vốn dĩ hôm nay anh chỉ muốn đến để gây phiền phức cho Long Thiếu Vân.

Không ngờ Tần Nhã cũng ở đây.

“Ừ!”

Trần Lạc Thần khẽ gật đầu, sau đó trực tiếp đi qua.

Cả hội trường cũng lập tức yên lặng.

Hôm nay, thực lực của Trần Lạc Thần xem như là đã được thể hiện một cách triệt để.

Quả thật là quá mạnh rồi.

“Cậu Long, nhường một chút, tôi có lời muốn nói!”

Vốn dĩ, Long Thiếu Vân đang ngồi ở vị trí trung tâm của hội trường.

Mà Trần Lạc Thần đi đến, vỗ vai Long Thiếu Vân, sau đó trực tiếp kêu anh ta đứng ở bên cạnh.

Long Thiếu Vân tức giận trừng mắt.

Long Thiếu Vân anh ta từ lúc nào lại bị đối xử như vậy.

Còn ở trước mặt mọi người kêu anh ta đứng sang bên cạnh, rõ ràng là đang làm nhục anh ta mà.

Nhưng Long Kim Nam nắm lấy cánh tay của Long Thiếu Vân, vẫn kéo Long Thiếu Vân đến bên cạnh.

Cảnh tượng trước mắt đã rất rõ ràng, ít nhất bây giờ, mấy người nhà họ Long bọn họ căn bản không đấu lại mấy người cậu Trần.

Còn Trần Lạc Thần cũng liếc nhìn Ngụy Mộng Kiều khuôn mặt đã tái nhợt ở bên cạnh, khẽ cười nói:

“Các vị, hôm nay là sinh nhật của cậu Long, tôi đến đây không có chuyện gì khác, chỉ là muốn tặng cậu Long mấy món quà sinh nhật! Đương nhiên, cũng tặng cho người đang có hiểu nhầm rất lớn với tôi ở đây, chính là người nhà họ Âu Dương!”

“Hả? Quà sinh nhật gì?” Tất cả mọi người nghi hoặc.

Mà ngồi ở bên cạnh chính là người của nhà họ Âu Dương, bao gồm cả Âu Dương Như.

Lúc này Âu Dương Như có chút thù địch nhìn Trần Lạc Thần, nhưng người nhà Âu Dương từ đầu đến cuối đều không nói gì.

Nhà họ Trần kiếm chuyện, không phải là sân nhà nhà Âu Dương bọn họ.

“Lúc trước tôi cùng cô chủ nhà Âu Dương có chút hiểu nhầm, tôi tin là có người đã từng nghe qua, cũng có rất nhiều người muốn biết rốt cuộc là chuyện gì, bây giờ sẽ để cho mọi người xem!”

Trần Lạc Thần cười nói.

Mà màn hình lớn ở hội trường đã bị người của Trần Lạc Thần điều khiển.

Sau đó xuất hiện một đoạn video.

Bối cảnh là vào một buổi tối, một chiếc xe dừng trên cầu bắc qua sông Hộ Thành.

Long Thiếu Vân và Ngụy Mộng Kiều đứng ở đầu cầu.

Không lâu sau, một chiếc xe đi đến, chính là ông chủ của thời báo Kim Lăng.

“Mộng Kiều, chuyện của chị họ cô, Âu Dương Như cứ giao cho tôi, tôi phụ trách để Âu Dương Như và Trần Lạc Thần ở cùng nhau để tạo cơ hội cho Trần Lạc Thần và Âu Dương Như một mình ở trong phòng, ông Lưu, việc để lộ chuyện này ra ngoài giao cho ông! Còn về những thứ khác, hai người không phải quan tâm, tôi tự có sắp xếp! Đảm bảo khiến Trần Lạc Thần có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa hết tội.”

“Không vấn đề! Cậu Long!”

“.…”

Tiếp theo, mấy người nói đến những chuyện khác.

Âu Dương Như và người nhà Âu Dương lúc này đều vô cùng tức giận, đứng dậy.

Còn Âu Dương Như lạnh lùng nhìn em họ của mình Ngụy Mộng Kiều.

Lúc này Ngụy Mộng Kiều đã đỏ mặt tía tai.

Khuôn mặt Long Thiếu Vân cũng trắng bệch.

Chuyện này bí mật như vậy, sao Trần Lạc Thần có thể tìm người để quay lại video chứ?

Sao có thể?

Long Thiếu Vân lập tức quay ra nhìn, mới nhìn thấy trong đám người đi đến cùng với Trần Lạc Thần, lại có ông Lưu.

“Lưu Tùng Đào, ông!”

“Ông cái gì mà ông? Cái đồ gia súc nhà anh, sớm đã nhìn ra anh không phải là người tốt rồi!”

Ông Lưu cười khẩy.

Ông ta cũng xem như là một người thông minh, đương nhiên phải chuẩn bị trước rồi, chứ đừng nói đến hợp tác cùng với loại người như Long Thiếu Vân.

“Long Kim Nam, Long Thiếu Vân, Ngụy Mộng Kiều, việc hại Như nhà chúng tôi suýt nữa bị làm nhục, nhà Âu Dương chúng tôi sẽ không dễ dàng bỏ qua, cậu Trần, hiểu lầm lúc trước, thực sự xin lỗi! Chúng tôi cáo từ!”

Người nhà Âu Dương trực tiếp đứng dậy, tức giận rời đi.

Âu Dương Như cũng bị đưa đi.

“Mẹ nó, cậu Long thật tiểu nhân mà!”

Một nhóm thương nhân, và nhân vật nổi tiếng cũng nói.

“Tôi thấy anh đang muốn tìm cái chết đây mà!”

Long Thiếu Vân lập tức nổi giận, không kiềm chế được mà lao về phía Trần Lạc Thần.

Ầm!

Một bóng người lóe lên, Long Thiếu Vân trực tiếp bị Thiên Long đá bay.

Suýt nữa thì bị nôn ra máu.

“Đúng rồi, tôi vẫn còn một món quà nữa, cũng là muốn cho những thương nhân ở đây xem!”

Trần Lạc Thần cười.

Sau đó video được chiếu đến đoạn khác.

Đoạn này, rõ ràng là có người nằm bò trên cửa sổ vào ban đêm để chụp trộm.

Bên trong video là một số cảnh tượng không thích hợp.

Sau đó, một thương nhân ở hội trường lập tức nổi giận.

Nhìn cô vợ xinh đẹp ở bên cạnh, lập tức tát một cái.

“Đúng là xấu hổ!”

Còn là cái gì thì không cần phải nói nữa.

Tóm lại những chuyện kinh tởm mà Long Thiếu Vân đã làm hôm nay đã hoàn toàn bị bại lộ.

Ngay cả sắc mặt của Long Kim Nam và người đứng đầu nhà họ Long cũng hết xanh lại đỏ.

Tất cả mặt mũi hôm nay đều bị vứt đi rồi.

Thể diện của nhà họ Long, cũng hoàn toàn bị Long Thiếu Vân làm mất rồi.

“Hôm nay tôi chết cũng phải bắt nhà họ Long mấy người cho tôi một lời giải thích!”

Vị thương nhân kia tức giận hét lớn.

Những vị thương nhân khác cũng bị ảnh hưởng, có chút oán hận nhìn Long Thiếu Vân.

“Chú Nam, cứu cháu, cháu bị người ta gài bẫy, bị người ta gài bẫy!”

Long Thiếu Vân sợ hãi hét lên.

“Thiếu Vân, chú vẫn nghĩ cháu là người thông minh nhất trong ba cậu chủ nhà họ Long, không ngờ, cháu làm chú quá thất vọng rồi, chuyện này, chú sẽ trình với lão gia!”

Khóe miệng Long Kim Nam giật giật nói.

“Haha, đúng rồi, còn có nhà họ Long mấy người, sẽ cho các người xem một video, cái này rất nóng, để ông cụ Long nhà mấy người xem được nói không chừng sẽ càng cao hứng!”

Lần này người nói là Hầu Tam.

Sau khi nói xong.

Đoạn video lại tiếp tục.

“Ông nội, cháu là đồ cầm thú!”

“Ông nội, cháu là đồ cầm thú!”

“.…”

Long Thiếu Vân ở trong đoạn video vừa cúi lạy vừa gọi ông nội.

Sắc mặt của Long Kim Nam đột nhiên trở nên tái nhợt.

“Mày…mày…mày….”

Chỉ vào Long Thiếu Vân, ngón tay run rẩy.