CHƯƠNG 331: ĐÂU ĐÂU CŨNG LÀ TRẦN LẠC THẦN
Dương Ngọc hôm nay vốn dĩ muốn thử.
Bản thân chỉ muốn nói gặp nguy hiểm sống chết, dựa theo sự hiểu biết trước đây đối với Trần Lạc Thần, Trần Lạc Thần chắc chắn sẽ tới.
Sau khi tới, cô ta vừa khóc vừa nháo vừa thắt cổ, anh chắc chắn sẽ không nhẫn tâm khuyên nhủ cô ta.
Như thế, cô ta có cơ hội gương vỡ lại lành với Trần Lạc Thần.
Đừng thấy Dương Ngọc hận Trần Lạc Thần.
Nhưng cũng chỉ là bày kế muốn khiến Trần Lạc Thần hối hận.
Cho dù là ngày hôm đó thật sự túm được Trần Lạc Thần, Dương Ngọc cũng sẽ không để thuộc hạ thật sự đánh anh trọng thương.
Nhiều nhất chỉ châm chọc anh, mùi vị rơi vào trong tay cô ta sẽ như nào.
Tóm lại chỉ là muốn khiến Trần Lạc Thần khó chịu trong lòng thôi.
Bây giờ thì hay rồi, Trần Lạc Thần vậy mà không thèm để ý cô ta.
“Áaaaaa! Tức chết rồi!”
Cho dù nhà họ Long cũng lợi hại, nhưng bản thân Dương Ngọc cũng hiểu, đâu có lợi hại bằng Trần Lạc Thần!
“Chị, em chỉ là nói theo lời của chị, nhưng anh ta vậy mà muốn đi đính hôn với người khác!”
Dương Lộ nói.
“Hừ, chị không tin chị không tin, anh ta sao thật sự đính hôn với Tần Nhã chứ? Chị không tin!”
Dương Ngọc càng khẩn trương rồi, trên thực tế, từ tối qua khi biết được tin tức này, Dương Ngọc rất lo lắng.
Dù sao nhà họ Tần ở Yến Kinh biết rồi, nhà họ Long ở Yến Kinh cũng biết, nhà họ Long biết Dương Ngọc biết nữa chắc chắn cũng không khó.
Choang!
Đem một lọ hoa đập vỡ tan trên đất, Dương Ngọc ngồi trên sô pha không nói chuyện.
Cùng lúc này.
Sân bay Kim Lăng.
“Wow, Kim Lăng thật sự đẹp, so với Cảng Đông nơi đó còn đẹp hơn, ha ha!”
“Phải, lần này thật sự không đến uổng công, đúng rồi Lệ Hàm, cậu với chồng cậu phải dẫn chúng tớ đi chơi, lần này chỉ có mấy ngày nghỉ, chúng tớ ngay cả nhà cũng không có về, muốn theo cậu tới Kim Lăng xem thử, không thể khiến chúng tớ thất vọng!”
Mấy nữ sinh kéo vali đi ra, phấn khích nói chuyện với nhau.
“Đúng rồi Lệ Hàm, cậu từng nói bạn trai của cậu rất lợi hại, nhưng cậu việc gì không kêu anh ta tới đón chúng ta?”
Người bàn tán sôi nổi chính là một nữ sinh đáng yêu với kiểu tóc nấm.
Chủ yếu là dễ thương.
Chính là kiểu gương mặt dễ thương có chút mũm mĩm của trẻ sơ sinh.
Trong 6 nữ sinh, cô ta thuộc kiểu ngây thơ dễ thương nhất rồi.
“Aiya, cậu không nghe Lệ Hàm nói sao, bạn trai của cậu ấy chính là một trai thẳng, đi qua đi lại, đều không biết tạo lãng mạn bất ngờ, hai người ở một chỗ, thật ra trai thẳng cũng không sao, nhưng ít nhất phải thi thoảng tạo chút lãng mạn bất ngờ mới được, nếu không đoạn tình yêu này làm sao ươm mầm, cho nên Lệ Hàm nhà chúng ta đương nhiên muốn tạo một bất ngờ cho Trần Lạc Thần rồi!”
Một nữ sinh với mái tóc dài đến eo cũng cười nói.
“Ồ, tớ hiểu rồi, tớ nhớ khoảng thời gian trước, Trần Lạc Thần đón sinh nhật, Lệ Hàm còn đặc biệt gọi cho Trần Lạc Thần, nói với Trần Lạc Thần mấy ngày nữa có một kỳ nghỉ nhỏ, Lệ Hàm lúc đó nói có thể có chút việc không trở về, kết quả Trần Lạc Thần thì sao, còn nói vậy đợi sau đó sẽ tới thăm Lệ Hàm, tớ cũng say luôn, đã ám chỉ với anh ta có kỳ nghỉ nhỏ, cũng không biết chủ động yêu cầu một chút! Ha ha ha!”
Nữ sinh có gương mặt dễ thương cười lớn nói.
“Đúng thế, lúc đó Lệ Hàm cũng không nhịn được, nói với Trần Lạc Thần, theo tớ, dứt khoát đừng nói với anh ta chuyện có kỳ nghỉ nhỏ, trực tiếp trở về cho anh ta bất ngờ là tốt nhất, nhưng nghĩ cũng phải, trai thẳng như vậy, nếu không dẫn dắt anh ta cho tốt, anh nói không chừng càng thẳng hơn!”
Có nữ sinh cũng nói.
Tô Lệ Hàm nghe bọn họ nói, giống như cái gì đó.
Đâu có nhiều ý tưởng như vậy chứ.
Lúc đầu nói như kia, chỉ là muốn nghe thử Trần Lạc Thần sẽ như thế nào.
Được rồi, cho dù là cái dáng vẻ như mọi khi.
Nhưng Tô Lệ Hàm lại sớm muốn trở về rồi.
Cho Trần Lạc Thần một bất ngờ.
Dù sao Trần Lạc Thần bây giờ, không khác với trước kia rồi.
Bản thân nên làm cô gái sau lưng anh, chắc phải tốn chút tâm tư, để anh bớt tốn tâm tư, đến ươm mầm cho đoạn tình cảm này.
“Tớ thấy Lệ Hàm nói khoác, nói cái gì chồng của cậu ấy ở Kim Lăng rất lợi hại, tớ ở trên mạng tìm dư liệu của Trần Lạc Thần đều không tìm được! Hừ!”
Một nữ sinh khoanh tay khác mở miệng.
Sáu người bọn họ đều đang thực tập ở đài truyền hình Cảng Đông.
Gộp nhóm tới chơi.
Nữ sinh nói chuyện có hơi chua ngoa này, cô ta tên là Ngô Văn Văn.
Vóc dáng sêm sêm với Tô Lệ Hàm.
Tướng mạo ấy, nói thật kém hơn Tô Lệ Hàm một chút.
Bây giờ ở đài truyền hình Cảng Đông, nếu như bình chọn hoa khôi của đài, vậy thì Tô Lệ Hàm chắc chắn sẽ là hoa khôi thứ nhất của đài, cô ta miễn cưỡng xếp thứ hai.
Cộng thêm lại cùng một phòng ngủ, cuộc sống công việc học tập giao lưu rất nhiều.
Nữ sinh mà, khó tránh sẽ nảy sinh một chút đố kỵ nhỏ.
Nói thù hận thì không tới, dù sao chỉ là hạ bệ được bạn xuống, trong lòng vẫn hơi vui.
“Văn Văn, cậu đừng nói như thế, Lệ Hàm sao lại là người như thế được? chỉ nhìn sự si tình của Lệ Hàm với Trần Lạc Thần là biết rồi!”
“Phải đó Văn Văn, cậu xem đài truyền hình của chúng ta, người theo đuổi Lệ Hàm có bao nhiêu, nhưng Lệ Hàm đã làm như nào, rất kiên quyết từ chối bọn họ, trong lòng chỉ nghĩ về trai thẳng Trần Lạc Thần! Chỉ một điểm này, Lệ Hàm thật là tuyệt vời!”
Hai nữ sinh nói.
“Hừ!”
Ngô Văn Văn không nói chuyện nữa.
Quả thật, đây chính là một điểm khác khiến Ngô Văn Văn ghen ghét.
Mọi người cũng đều có thể hiểu, một nữ sinh bản thân ở bên ngoài, cho dù có bạn trai, ám muội trêu đùa với nam sinh khác, cũng là chuyện bình thường.
Ngô Văn Văn với bạn trai của cô ta cũng mỗi người một nơi.
Nhưng có lúc, Ngô Văn Văn đối mặt với một vài cái thính của nam sinh, cũng không từ chối, cũng không chấp nhận, kiểu như giỡn với người ta vậy.
Nhưng Tô Lệ Hàm thì khác, cho dù nam sinh có tiếp cận như nào, Tô Lệ Hàm chỉ một câu: Xin lỗi, tôi có bạn trai rồi!
Khiến Ngô Văn Văn cảm thấy Tô Lệ Hàm đều có hơi hoàn mỹ rồi!
Hừ!
“Cậu không nói thì không nói, Lệ Hàm, vậy cậu sắp xếp chúng tớ ở đâu?”
Ngô Văn Văn lại nói.
“Phòng của nhà tớ cũng không đủ, như này đi, tớ có ý hay, đến chỗ của Trần Lạc Thần, nhà của anh ấy rất lớn, phòng cũng nhiều!”
Tô Lệ Hàm nói.
“Ha ha ha, tớ thấy cậu là muốn sớm gặp mặt Trần Lạc Thần chứ gì, không trở về nhà mình ngay, muốn đến nhà của Trần Lạc Thần người ta, vậy được, ở khách sạn dù sao không thú vị, chúng ta cùng Lệ Hàm đi tìm Trần Lạc Thần đi!”
Mọi người đề nghị.
Sau đó vui vẻ đi bắt taxi, trực tiếp tới biệt thự Vân Đỉnh.
“Wow! Các cậu mau nhìn kìa, căn căn căn… căn biệt thự xa hoa như này, vậy mà xây dựng ở trên đỉnh núi, hơn nữa giống như ở trên tầng mây, Lệ Hàm Lệ Hàm, đây chính là nhà của Trần Lạc Thần mà cậu nói sao? Chúng ta ở đây sao?”
Tô Mông Mông mặt mày dễ thương lúc này nói.
Vừa rồi ở trên taxi, nghe tài xế nói cái gì mà biệt thự Vân Đỉnh 2400 tỷ.
Mọi người đều đã rất phấn khích rồi, không ngờ sau khi tới, càng khiến người ta kinh ngạc.
Mà Ngô Văn Văn càng mang vẻ mặt ghen ghét.
Thì ra bạn trai của Tô Lệ Hàm, vậy mà là một phú nhị đại trâu bò như vậy.
Tại sao vận may của cô lại tốt như vậy!
“Đi thôi, chúng ta cùng lên!”
Tô Lệ Hàm kéo tay của các chị em, cùng đi tới biệt thự.
Khi đến trước cửa.
Trong lòng Tô Lệ Hàm cũng có hơi kích động, dù sao cũng ba tháng chưa có gặp mặt Trần Lạc Thần, ngộ nhỡ anh nếu ở nhà thì sao.
Ting ting.
Tô Lệ Hàm bản thân có chìa khóa, nhưng vẫn ấn chuông cửa.
Mà khi tiếng bước chân từ bên trong đi tới mở cửa.
Trong lòng Tô Lệ Hàm càng thêm kích động…