(Conan Đồng Nhân) Boss Mafia Là Thanh Mai Trúc Mã

Chương 23: Cú điện thoại điên cuồng



Chihiro rút rút khoé miệng, cuối cùng vì phép lịch sự vẫn là cứng ngắc trả lời:

"Ra là vậy...Tình cảm của hai người thật tốt a."

Phải biết rằng hai người bọn họ còn chưa từng tắm với nhau đâu. Ahaha...

"Cậu là người ở đâu thế?"

Kazuha ôm lấy tay của Heiji, hỏi. Tầm mắt của cô vẫn đặt lên chỗ Kazuha ôm Heiji. Chẳng biết vì sao trong không khí cứ thoang thoảng một mùi chua nào đó.

Là ai, ai đã làm đổ bình dấm ở một nơi công cộng như thế này?

Kazuha đột nhiên hắt hơi một cái. Heiji cúi đầu dè bỉu:

"Thấy chưa? Mình đã nói là cậu nên mặc thêm áo vào rồi mà."

Kazuha bĩu môi, không đồng tình.

Hai người còn vừa đứng vừa cãi nhau. Cô cứ đứng đờ ra đấy, đi không được, mà ở cũng không được.

"A, Quên mất."

Lúc này Kazuha mới nhớ ra Chihiro ở bên cạnh, cảm thấy thống khoái liền đưa ra lời mời:

"Cậu có muốn đi tham quan nơi này không? Osaka là một nơi không tồi đâu."

"À, được."

Chihiro vui vẻ đáp. Vừa lúc cô đang buồn, có người Osaka dẫn đi thì còn gì bằng nữa.

Trong lúc đi dạo xung quanh một số địa danh ở Osaka, trò chuyện một số vấn đề linh tinh. Rốt cuộc Kazuha cũng thỏa mãn biết được Heiji và Chihiro không hề có mối quan hệ bất chính nào.

"Chihiro, cậu sống ở đâu thế?"

"Tớ? Tớ sống ở Kyoto."

"Kyoto? Tuyệt thật!"

Kazuha ôm mặt, liên tưởng đến những chiếc lá đỏ rực khắp nền trời. Khung cảnh cổ xưa lại trang nghiêm, tất cả mọi thứ đều nên thơ hữu tình. Nếu cùng Heiji hẹn hò ở đó....

"Bớt ảo tưởng đi Kazuha."

Heiji lườm lườm nhìn Kazuha. Kazuha mất hứng đập cho cậu ta một cái.

Rất mất hứng a!

"Ha ha.."

Chihiro che miệng cười. Nhìn dáng vẻ của hai người quan hệ dường như rất tốt. Nhìn ra bên kia bờ sông, Chihiro đảo khách thành chủ:

"Hay chúng ta qua kia ăn cái gì đi. Tớ đói quá."

"Được thôi."

Heiji trả lời, sau đó cả ba bắt đầu đi bộ sang bên đó. Gió bất chợt thổi mạnh, một hạt cát bay vào trong mắt Chihiro. Cô dừng lại, thò tay vào trong túi muốn lấy lọ thuốc nhỏ mắt. Vừa thò tay vào điện thoại trong túi đã rơi ra. Cùng lúc đó, nó rung lên liên hồi.

"Sao thế, Chihiro?"

"À xin lỗi. Tớ nghe điện thoại chút."

Xin lỗi cười cười, cô lấy thuốc nhỏ mắt ra nhỏ, sau đó mới cầm điện thoại lên kiểm tra.

Oimeoi, 40 cuộc gọi nhỡ, 35 tin nhắn.

Này giờ...hình như cô để điện thoại ở chế độ im lặng.

Khi mở điện thoại ra, một loạt chữ "Tên mặt lạnh" đập vào mắt. Cô rút rút khoé miệng, sau đó run run bấm vào nút gọi lại. Một giây sau đầu dây bên kia đã vang lên giọng nói gấp gáp:

"Chihiro! Em ở đâu? Em có sao không? Trả lời tôi đi, này!"

Cô cứng miệng, vẫn chưa lấy lại tinh thần. Nhưng Kuro không có kiên nhẫn nhiều như vậy. Chihiro biến mất cả buổi, gọi điện thì không bắt máy. Hiện tại bắt máy thì không lên tiếng. Hắn đã tính đến trường hợp xấu nhất...

Ngày hôm nay không gắn thiết bị nghe trộm hay thiết bị định vị trên người cô, thật sự là đáng giận!

Kuro đập mạnh vào tay lái, vừa theo sóng điện thoại tìm địa điểm, vừa gằn giọng nói vào trong điện thoại. Vẻ mặt của hắn ngập tràn vẻ bệnh hoạn, đôi mắt màu đỏ loé lên những tia máu dữ dội:

"Mày nghe đây. Nếu mày làm gì Chihiro của tao...Tao sẽ cho mày biết thế nào là sống không bằng chết! Không chỉ mày, mà tất cả người thân của mày...một người tao đều không buông tha!"

Lạnh lẽo, tràn đầy thù hận. Khát máu lại thêm một tia tàn bạo. Chihiro thất thố đánh rơi điện thoại trên tay, sắc mặt hơi tái.

Kuro...Kuro-chan...sao lại thay đổi nhiều như vậy?

Hơn nữa, những lời tương tự như vậy...Dường như cô đã nghe ở đâu.

Nghe tiếng tút tút truyền đến, Kuro hừ lạnh, tức giận bóp nát điện thoại. Hắn nhếch môi lên, dựa theo vị trí định vị mà phóng tới.

Nếu Chihiro bị làm sao...

Mày biết đấy, sẽ không đơn giản là chết đâu...

Nỗi ám ảnh 10 năm trước, lại lần nữa khiến hắn trở nên điên dại.