Thời điểm Ninh công công ôm sách bước vào cửa, Hoàn Ý đang cầm đèn nhìn tấu chương trong tay.
Thân là quân chủ Nghiêu Quốc, Hoàn Ý cũng không nhàn nhã thoải mái như người khác nghĩ, y mỗi ngày đều có rất nhiều việc muốn xử lý, nhiều khách nhân thỉnh gặp, ngẫu nhiên còn phải nhọc lòng dẹp loạn trong hậu cung, y mỗi ngày đều vội vàng đến mức đầu óc choáng váng, mấy ngày trước thật vất vả mới có thời gian nhàn rỗi, y liền đi thưởng hoa bên trong hậu cung.
Ai biết không thưởng được hoa, còn suýt nữa bị bắt cóc, tuy rằng được người cứu, nhưng vẫn chậm trễ suốt một ngày đêm.
Chính vì trì hoãn cả ngày, liền có cả đống sự tình cần y xử lý, y bận rộn hai ngày, mới miễn cưởng xem như đuổi kịp tiến độ.
Tuy rằng sau khi tạm biệt Thu Minh Thù, Hoàn Ý có chút tò mò về đối phương, cũng muốn biết sự tình của sư huynh đệ Bùi Chân sẽ giải quyết như thế nào, nhưng y vội thành dáng vẻ này, thật sự không có thời gian nhàn hạ để nhớ đến chuyện khác.
Mỗi lần nghĩ như vậy, Hoàn Ý liền nhịn không được cảm thán, y không rõ vì sao hoàng đế trong dã sử (1) hay thoại bản (2) đều giống như rất nhàn nhã, thảnh thơi, mỗi ngày cải trang vi hành khắp nơi, giống như không cần nhọc lòng chính sự.
(1): Dã sử là lịch sử ghi chép những chuyện lưu truyền trong dân gian.
(2): Thoại bản nguyên là bản đề cương mà người kể chuyện dựa vào để kể, về sau được các nhà văn sửa chữa lại ít nhiều.
Lúc trước cũng có hậu phi mới vừa tiến cung hỏi y tại sao không bao giờ rảnh rỗi, hoàng đế trong dã sử hay thoại bản đều là người phong lưu tiêu sái, chưa từng gặp qua vị hoàng đế nào cứ bận rộn ngày đêm như y.
Đối với chuyện này Hoàn Ý chỉ có thể bất đắc dĩ mà cười cười, lắc lắc đầu sau đó cũng không nói tiếp.
Nói đến cùng y chỉ là một hoàng đế bình thường mà thôi.
Đêm đã khuya, Hoàn Ý cũng phê xong quyển tấu chương cuối cùng, ngẩng đầu nhìn về phía công công ở bên cạnh canh giữ đã lâu, Ninh công công nhận thấy tầm mắt của y vội vàng nói: "Bệ hạ, sách ngài muốn nô tài tìm, đều ở đây."
"Ừ, để xuống đi." Hoàn Ý nói nhưng tầm mắt lại không dời đi, vẫn nhìn Ninh công công như cũ.
Ninh công công không hổ là người đã đi theo Hoàn Ý nhiều năm, thấy ánh mắt của bệ hạ lập tức hiểu rõ, cười nói: "Bệ hạ, nô tài đã đưa lễ vật mà người phân phó đến Hòe Ngọc Cung, nương nương giống như vừa kinh ngạc lại vui vẻ."
Hoàn Ý nhướng mày: "Hai ngày sau ngươi tiếp tục đưa tới, đối với ta mà nói chỉ là một ít vật dụng, sẽ tốt nhất nếu có thể giao chúng cho đúng người. "
Ninh công công tựa hồ là hiểu rõ ý tứ của Hoàn Ý, lại giống như có chút không rõ, hắn không dám phỏng đoán lời này của Hoàn Ý là biểu thị cho cái gì, chỉ có thể cúi đầu liên tục đáp theo tiếng.
Hoàn Ý cười nói: "Ý ta là mấy thứ này ở trong tay Thu Minh Thù mới có thể phát huy giá trị của chúng, cho nên đưa cho hắn là đúng, ngươi rốt cuộc nghĩ đi đâu vậy?"
Ninh công công vội vàng xua tay: "Nô tài cái gì cũng chưa nghĩ tới, nô tài biết ý tứ của bệ hạ."
Hoàn Ý lắc đầu cũng không nói nhiều nữa, chỉ hỏi: "Bệnh tình của hắn đã tốt hơn chút nào chưa?"
Ninh công công gật gật đầu: "Thu Phi nương nương sau khi hồi cung liền ngã bệnh, bất quá nhờ thái y trị liệu, ngày hôm sau đã tốt hơn rất nhiều, mấy ngày tiếp theo nương nương ở Hòe Ngọc Cung tĩnh dưỡng, hẳn là đã khoẻ hơn, nghe nói Thu Phi còn bảo cung nữ Tú Hạ thỉnh vài người phi tử ở gần đó tới Hòe Ngọc Cung làm khách."
Lần này Hoàn Ý thật sự có chút kinh ngạc: "Mời người làm khách?"
Ninh công công nói: "Đúng vậy, không biết Thu Phi nương nương muốn làm cái gì, nghe nói những vị nương nương đó đều ra về trong vui vẻ, còn nói lần sau vẫn muốn làm khách Hòe Ngọc Cung."
Hoàn Ý đưa tay nâng má trầm mặt hồi lâu, tựa hồ cảm thấy rất là thú vị.
Ninh công công thấy biểu tình của y liền biết chính mình lắm miệng là không sai, hắn nhanh nhạy nói tiếp: "Đúng rồi, nghe nói hai ngày nữa Thu Phi nương nương lại thỉnh người đi Hòe Ngọc Cung làm khách, lần này giống như nhiều hơn lần trước, nói là chỉ cần có hứng thú đều có thể đi, bệ hạ ngài......"
Hoàn Ý hiểu được ý tứ của Ninh công công, y cũng không có ngượng ngùng, lập tức nói: "Chúng ta cũng đến xem đi, tốt xấu gì ta cùng Thu phi cũng có chút giao tình, lần này đi Hòe Ngọc Cung làm khách cũng không có gì không tốt đúng không?"
Nói xong lời này, Hoàn Ý duỗi tay cầm lấy quyển sách từ tay Ninh công công, cuối đầu đọc.
Nếu hai ngày sau muốn đi Hòe Ngọc Cung, thì y dù sao cũng phải xử lý trước các sự tình cần giải quyết.
Hoàn Ý thở dài, cảm thấy cái giá mà mình phải trả cho sự tuỳ hứng của bản thân quá cao, y thở dài rồi lại thở dài, nhưng vẫn nhận mệnh mà tiếp tục xử lý chính sự.
·
Hòe Ngọc Cung.
Thu Minh Thù cũng vô cùng bận rộn, hắn bảo Tú Hạ tìm thái giám và cung nữ lại đây, quét tước bố trí mọi nơi ở Hòe Ngọc Cung một phen, tiếp theo lại dựa vào bộ dáng của mấy cung điện mà hắn nhìn thấy lần trước, xây lại đại điện của cung mình như một giảng đường. Chuyện này cũng chưa xong, mặc dù địa điểm đã chuẩn bị tốt, nhưng cần phải có công cụ để giảng dạy, vì thế Thu Minh Thù còn phải tốn chút tâm tư.
Cũng may hắn đã lưu lại không ít bảo bối trong cung điện, mà mấy ngày nay vị hoàng đế bệ hạ kia cũng không biết đang suy nghĩ gì, dăm ba bữa sẽ phái người đến tặng lễ vật cho hắn, đạo cụ mà hắn cần thật ra đều đã có, chỉ là cần thêm một số tài liệu đơn giản.
Chuyện kế tiếp thì phải chờ đám người kia đến vào hai ngày sau.
Thu Minh Thù ngồi ở trong phòng, nhìn gương mặt trang điểm của mình, đuôi lông mày hơi hơi nhếch lên.
Hắn rất vừa lòng bộ dáng hiện tại, tuy rằng đời trước hắn không quá chú trọng tướng mạo, nhưng phán đoán xấu đẹp cũng tuyệt đối không ít, bộ dáng khi đã trang điểm của hắn hiện tại đặt ở toàn bộ hậu cung, mặc kệ là nam hay nữ, chỉ sợ rất ít có người có thể so được với hắn.
Chuyện này toàn dựa vào hệ thống hoạ quốc yêu phi.
Ngày đó Tú Hạ đi đến cung điện xung quanh mời người, Thu Minh Thù cũng đã quyết định học tập chuyện tên kia tổ chức võ quán tại hậu cung, nhưng hắn chọn giảng dạy hoá trang.
Trong lúc chờ đợi Tú Hạ thỉnh người, Thu Minh Thù nhàn hạ không có việc gì làm, thử qua rất nhiều cách cũng không thể thu hồi "Sao trời vĩnh viễn không rơi", hắn bất đắc dĩ phải tiếp nhận hiện thực, hơn nữa bắt đầu thử thêm điểm số khác.
Không sai, lúc thân thể tốt hơn một chút, tạm thời không có nguy hiểm đến tính mạng, Thu Minh Thù lại không chịu ngồi yên.
Vì thế hắn đem hai loại thuộc tính chưa từng cộng điểm thử thăng cấp một lần.
Dư lại hai loại thuộc tính phân biệt là "Trí lực" cùng "Linh hoạt", sau khi thăng cấp, Thu Minh Thù đã hoàn toàn xác định được "Trí lực" là thuộc tính vô dụng nhất, bởi vì thuộc tính này áp dụng trong cung đấu, nói cách khác nghĩa là bí quyết ứng phó đối với tranh đấu trong hậu cung.
Hệ thống đem những nghệ thuật cung đấu nói trong đầu Thu Minh Thù, sau khi tăng 1 cấp "Trí lực", Thu Minh Thù nắm giữ "Kỹ xảo cung đấu nhập môn".
Kỹ xảo nhập môn bao gồm "Làm thế nào để được hoàng đế chú ý", "Làm thế nào phô diễn tài năng trong hậu cung", "Kỹ xảo diễn ngốc bạch ngọt", "Khi mang thai bị yêu phi ác độc hạ dược thì nên làm thế nào" từ từ......
Xem đến đây đầu Thu Minh Thù giựt giựt liên hồi, vội vàng đem mấy thứ tri thức rối loạn lung tung từ trong đầu tống đi ra ngoài.
Tiếp theo hắn lại thăng cấp thuộc tính "Linh hoạt", tác dụng của thuộc tính này vừa lúc thỏa mãn nhu cầu của hắn.
Thuộc tính linh hoạt tăng lên đồng nghĩa với kỹ năng trang điểm chải chuốt của Thu Minh Thù cũng tăng, Thu Minh Thù vừa lúc cần mấy thứ này để giảng dạy, vì thế ở một hơi đem "Linh hoạt" tăng tới 3 cấp, hắn đã học xong "Kỹ xảo hoá trang sơ cấp", "Kỹ xảo làm tóc sơ cấp", cùng với "Kỹ xảo y phục sơ cấp".
Tuy rằng chỉ là sơ cấp, nhưng xem ra Thu Minh Thù, đã là số một số hai tại hậu cung này, ít nhất tại hậu cung hắn còn chưa gặp qua người nào ăn mặc hoá trang như hắn.
Kể từ đó, hắn có rất nhiều tin tưởng đối vở tổ chức giảng dạy hoá trang của mình.
Sau khi Thu Minh Thù trò chuyện cùng các phi tử ở gần đó mà Tú Hạ mời lại, Thu Minh Thù càng thêm tràn ngập tin tưởng đối chuyện này.
Thu Minh Thù gọi hai nữ hậu phi tới, tuy rằng ở trong hậu cung nhiều người xa lạ này, ít nhiều gì cũng có nam tử yêu thích son phấn hoá trang, nhưng so sánh trước sau, nữ tử đương nhiên mới là quần thể khách hàng chân chính.
Lúc ban đầu khi mời đến vài người hậu phi, là Thu Minh Thù đặc biệt tìm tớ để làm thí nghiệm, trong đó bao gồm phi tử nuôi sủng vật thích ngồi trên nóc nhà kế bên Hòe Ngọc Cung.
Thu Minh Thù thường xuyên gặp mặt người này, tuy rằng không quá thân thiết, nhưng nàng đối với Thu Minh Thù đủ mười phần nhiệt tình, khi xem quá kỹ xảo hoá trang của Thu Minh Thù, nàng lập tức kinh ngạc mà biểu hiện ý tứ muốn học.
Quá trình phi thường thuận lợi, Thu Minh Thù cũng thuận thế giới thiệu với bọn họ kỹ xảo của hắn, sau nửa giờ, hắn nói ra chính mình sẽ tổ chức giảng dạy vào hai ba ngày sau, hắn mời bọn họ đến, hơn nếu họ có bằng hữu, cũng có thể gọi tới Hòe Ngọc Cung.
Mấy người phi tử tất nhiên đều đáp ứng rồi quay về cung của họ.
Mà hiện tại, thời gian ước hẹn của Thu Minh Thù cùng nhóm hậu phi rốt cuộc cũng tới.
Thu Minh Thù kiểm kê công cụ ở giữa cung điện, chuẩn bị bước cuối cùng, mà ở ngoài cung, Tú Hạ đã bước vào vội vàng: "Nương nương!"
Thấy bộ dáng hoảng hốt của Tú Hạ, Thu Minh Thù ngẩng đầu hỏi: "Thế nào? Có người tới sao?"
Tuy rằng ngày đó mấy hậu phi đều đáp ứng là có thể tới, hơn nữa còn nói mang theo vài người bằng hữu, nhưng Thu Minh Thù vẫn không quá chắc chắn, có rất nhiều sự tình đến cuối cùng đều có biến số.
Nhưng mà biểu tình Tú Hạ chứng thực lo lắng của Thu Minh Thù hoàn toàn dư thừa, Tú Hạ vui vẻ ra mặt nói: "Đương nhiên! Hiện tại rất nhiều người đã tới, bọn họ đều chờ ở bên ngoài! Vì muốn học thuật hoá trang kỳ diệu của nương nương!"
Thuật hoá trang đương nhiên không thể coi là chuyện thần kỳ gì, nhưng hiện tại nhiều người tới như vậy, Thu Minh Thù hoàn toàn không dự đoán được, hắn giật mình mới nói: "Mau mời mọi người tiến vào."
Tú Hạ vội vàng gật đầu, tiếp theo đi ra ngoài thỉnh mọi người vào.
Các phi tử nối đuôi nhau tiến vào, trong đại điện nháy mắt náo nhiệt lên, nhóm hậu phi đi trước đều là người đã từng đến vào lần trước, hơn nữa từng người bọn họ đều giới thiệu bằng hữu mình với Thu Minh Thù, nhưng mà thật sự quá nhiều, ước chừng tầm 30 người, Thu Minh Thù cho dù có tâm, cũng không có cách nào nhớ hết tên bọn họ trong khoảng thời gian ngắn.
Trong đó còn có vài người không biết là nghe ai giới thiệu mà chủ động đến, càng ngoài dự kiến của Thu Minh Thù chính là, còn có vài tên nam tử.
Thậm chí Thu Minh Thù còn nhận ra được thiên hạ đệ nhị trận sư - Phó Uẩn Hoà đang che che giấu giấu cố ý cải trang lại đây.
Thu Minh Thù nhận ra Phó Uẩn Hoà, nhưng thấy đối phương che giấu như vậy, hắn cũng không tiến lên tiếp đón.
Mọi người chào hỏi lẫn nhau, từng người ngồi xuống, Thu Minh Thù thu hoạch không ít giá trị kinh diễm từ trong đám người, cũng mỉm cười đi tới phía trước, tính toán bắt đầu truyền thụ thuật hoá trang.
Nhưng mà đúng lúc này, Tú Hạ bước chân vội vàng mà từ ngoài cửa vào, nhỏ giọng nói với Thu Minh Thù: "Nương nương! Nương nương!"
Động tác Thu Minh Thù dừng lại, nhìn về phía Tú Hạ: "Làm sao vậy?"
"Bệ hạ?" trong lòng Thu Minh Thù có chút kinh ngạc, tuy rằng hắn rất có hảo cảm đối với Hoàn Ý, nhưng hắn không nghĩ tới Hoàn Ý sẽ đến đây vào thời điểm này, hắn hơi hơi nhíu mày, hỏi: " Y sao lại đến nơi này?"
Tú Hạ sắc mặt khẽ biến, ậm ừ nói: "Bệ hạ nói......"
Thu Minh Thù: "Nói cái gì?"
Tú Hạ cúi đầu: "Bệ hạ nói, nương nương ngài không cần đặc biệt để ý tới y, mặt khác hậu phi tới nơi này làm cái gì, y liền làm cái đó."