Crush Ơi... Mày Hay Lắm!!!

Chương 79: Liêm Sỉ Nay Còn Đâu





Sau đó chúng tao cùng nhau trở về nhà.

Một chuyến đi hết sức là phiêu bổng cuộc đời khi được tay lái lụa A Châu chở với vận tốc bàn thờ mà cân đẩu vân của Tôn Ngộ Không cũnh bắt không kịp.

Nói vậy thôi chứ nói chung là cả đám cũng thích nghi hết rồi.

Có điều hơi đau tim khi nó chạy đánh võng mấy cái khúc cua quẹo thôi.

Thế Mỹ cười khúc khích.
"Mày chạy nhanh hơn được không? Tao muốn về sớm?"
Trân Châu vô tư thong thả lái xe "Còn nhiều thời gian mà.

Sao lại muốn gấp gút thế kia?"
"Hay là ghé chỗ tiệm tạp hoá mua diều đi.

Để tao đút đầu ra khỏi xe rồi thả diều.

Tao muốn thả diều!"
Cả đám bực tức chửi nó là đồ thiếu năng không có trí tuệ, một chút cũng đéo có.

A Đỉnh ngoẻo từ đời nào rồi nên không thể tiếp chuyện với Thế Mỹ được, không có động cơ để bịch miệng nó lại nên tôi đành nói "Để tao mua diều tao buộc vô cái háng mày tao thả ha!"
"Mày tính triệt lông tao hay gì?" Nó sợ hãi.
"Triệt để nó phát triển não mày.


Lông phát triển liên tục mà sao não mày không phát triển vậy!"
Trò chuyện được mấy câu thì đã chạy đến đường cao tốc.

Cả đám thở phào nhẹ nhõm, trong tâm tư của tôi một chút lưu luyến cũng không còn.

Tôi dựa vào ghế rồi ngủ thiếp đi một giấc.

Lòng tôi lúc nãy nặng trĩu bây giờ một chút tàn tro của sự sợ hãi cũng không còn.

Vì sao ư? Vì tôi đã thoát được cái cánh đồng ruộng mênh mông rộng lớn kia để trở về với con đường cao tốc của thành phố nên cơ hội sống sót trên 50%.

Tôi sợ sẽ được tắm sình miễn phí các bạn ạ.

Đường cao tốc nó còn bự chứ cái đường kia nó nhỏ mà còn đường vằn nữa.

Thế Mỹ lúc này cũng ngừng bày trò chọc phá, nó trầm tư nhìn thế giới với những ngôi nhà cao tầng mọc sát vào nhau.

Đúng là thật đẹp, thật lộng lẫy làm sao.

Nó đưa đôi mắt nhìn về hướng xa xăm, lại bảo với mọi người rằng "Này, nữa tụi mày mỗi đứa mỗi nơi rồi.

Cho nhau cái hẹn để được ở cùng nhau như thế này đi!"
Cả đám có chút hồi hộp, một chút cảm động với nó.

Không ngờ lại được thấy dáng vẻ của Thế Mỹ trầm lặng lần thứ hai này.

Tôi choàng vai nó nói "Này! Sao vậy? Mày thấy buồn hả?"
"Ừ!"
"Mày yên tâm đi.

Sau này mỗi người một nơi cũng không mất liên lạc với nhau đâu!" Đình An quay xuống nói chuyện.

Trân Châu cũng đáp "Nếu tụi mày muốn đi đâu tao cũng sẽ chở tụi mày đi.

Dù là xe một bánh tao cũng chở! Tao sẽ trổ tài bốc đầu xe cho tụi mày coi!"
Những câu nói chân thành ấy làm chúng tôi rất ư là cảm động.

Giao tính mạng cho nó chắc có ngày leo lên ngồi chung mâm với ông bà tổ tiên quá.

Thế Mỹ chỉ biết bật cười.
"Tao mong chờ ghê!"
Bỗng nhiên A Đỉnh ngồi dậy, mặt mày nó bơ phờ không một chút cảm xúc nhìn tụi tôi.

Khiến ai nhìn cũng thấy sợ "Tao thích dáng vẻ của mày lúc mày nghiêm túc!"
Thế Mỹ một tay chống lên cửa một tay cầm ly nước uống "Muốn uống không? Mặt mày không còn tí máu kìa!"
Đình An hỏi "Mày khỏe chưa?"
"Ờ ừ cũng khoẻ rồi chỉ có điều sắp chết thôi!"
Nó lấy ly nước tăng lực của Thế Mỹ rồi nóc hết một ngụm.

Nó giờ cũng hoàn hồn trở lại, ngồi chỉnh tề rồi cảm ơn.


Nhưng đời không như một thước phim lãng mạn, chưa được vài giây Thế Mỹ đã cười phá lên.

Nụ cười chị Canno chứ không phải Nanno nhập nó.

Nó chỉ thẳng vô mặt của A Đỉnh.
"Mày dám uống nước miếng của tao hả? Haha, mày có thói quen nhận đồ từ người khác nhỉ?"
Nó nói xong cười hả hê, lúc này thì A Đỉnh đã tức muốn banh cái lồng ngực vì cái con này dám chơi xấu mình rồi.

Bộ chưa thấy nó thảm ra làm sao sao? Lại còn chơi cái trò mứt dại như zậy.

Nó nhào đến nhưng tao ngăn kịp, Trân Châu nói
"Cậu đừng chọc cậu ấy nữa.

Cậu ấy đã đủ khổ rồi!"
"Cái địt con mẹ nhà mày.

Tao biết ngay là mày đéo bao giờ có ý tốt với tao mà! Mày chờ đó đi, khi về thì mày sẽ..."
"Thì sao?" Nó nhíu mày chăm chọc.
Thế Mỹ tức giận "Thì sẽ...oẹ...."
Với tốc độ bàn thờ bắt kịp mọi tình huống khốn nạn như vậy.

A Hào nhanh nhẹn rút túi nilong có sẵn trên nóc xe ra rồi đưa cho A Đỉnh.

Tôi còn chưa kịp phản ứng thì nó đã kêu "Huệ huệ" rồi.

Tôi lập tức vỗ lưng nó để nó mau khoẻ.

Đồng thời quay sang liếc Thế Mỹ một cái rồi chửi "Tại mày không đấy! Mày trưởng thành lên tí đi!"
"Không thích!"
Thuần Nhã lúc này mới nói "Cô như vậy sao tôi dám thích đây?"
Cả đám ồ lên một tiếng, còn nó thì không quan tâm "Tôi không cần mày thích tao đâu, xin lỗi nhưng tao không cần tình yêu!"
A Đỉnh cũng ngửa mặt lên "Ê...câu..đó là củ...kao..mà!"
"Bớt nói đi em gái! Lo mà kêu huệ huệ của em đi!"
...
Đi được gần 1 tiếng đồng hồ thì chúng tôi ghé lại trạm đổ xăng, A Đỉnh bây giờ nó đã được tự do nên chạy nhào xuống xe.

Nó đi nhanh nhẹn tới chỗ quầy nước rồi mua một chai trà xanh uống tống hết những cái vị đắng của trận kêu em Huệ của nó.

Huệ có nghĩa là oẹ ấy, do mỗi lần nó ói thì nó kêu oẹ oẹ giống Huệ Huệ ấy.
Cả đám xuống xe rồi đi ăn, sau đó lại đi mua một ít đồ ăn cùng nước uống với một ít trái cây về cho gia đình.

Còn mua đặc sản của nơi đó nữa, đi mà không mua cho ba mẹ thì không được đâu nha.

Sau khi cả đám mua đầy túi xách đến nặng cả tay rồi mới chở về xe.

Tôi và A Hào ở yên trong xe vì chỉ mua một ít trái cây cùng với bánh kẹo và đồ ăn.

Lúc này không khí trong xe có chút ảm đạm, tôi toát mồ hôi không biết nói gì với hắn nữa.


Hắn thì ngồi sau nhưng lại chen lên ngồi đằng trước.

Tôi giật mình vì chỗ đó là của A Đỉnh
"Anh làm gì vậy? Chỗ này của A Đỉnh đó.

Coi chừng nó đánh anh đấy!"
"Không sao.

Nãy cậu ấy nói là mệt nên đổi chỗ rồi, cậu ấy muốn nằm nghỉ ngơi và cũng muốn tránh Thế Mỹ!"
"Vậy.

Cậu ngồi trên trước đó đi.

Kêu Đình An xuống!" Tôi diện lý do.
Hắn ngã người rồi cầm lấy bịch khoai tây ăn ngấu nghiến "Tôi có nói rồi nhưng Đình An không chịu! Cậu ta muốn ở bên em tôi một chút nữa!"
Tôi lầm bầm "Làm như xa cách lắm vậy mà muốn cạnh bên! Mắc ỉa!"
Hắn nhăn mặt ghé sát vào tôi "Sao có thể nói với bạn mình như vậy?"
"Thì sao?" Tôi nhếch môi.
"Đúng là cô gái này thật thú zị!"
Trời má, câu nói muôn thuở của mấy anh nam chính trong phim dành cho nữ chính.

Cô gái này thật thú vị vì làm cái quần què gì cũng thú vị hết!.
Tôi quay đi chỗ khác "Có muốn tôi giới thiệu một anh đẹp trai cho không?"
"Không cần đâu!"
Được một hồi, hắn lại nói tiếp "Hay là em chuyển giới thành nam đi rồi tôi yêu em.

Lúc đó được mãn nguyện ước mơ hủ nữ của em.

Tôi sẽ vì em mà nằm dưới!"
Đụ má, hắn vứt bỏ liêm sỉ vì tôi ư.

Đúng thật là xĩu ỉa, tôi nở nụ cười tà dám nhưng trong lòng có chút không thích.

Tôi không muốn uổng phí cuộc đời con gái đoan trang của mình.

Tôi mới nói
"Không thích!"
"Vậy tôi chuyển giới rồi em yêu tôi nhé?"
Tôi dựa xuống ghế rồi nói trong vô thức "Xàm lồn!".