- Xử Nữ à! Cậu định làm thí nghiệm gì đó…
Bảo Bình ôm chầm lấy cổ Xử Nữ. Còn Xử Nữ thì cười nhẹ nhàng:
- Tớ đang giúp cậu hoàn thành được thí nghiệm thuốc tình yêu của cậu đó.
- Thích quá! – Bảo Bình vỗ tay hoan hô – Tên thuốc chắn chắn sẽ là thuốc Bình Nữ.
Xử Nữ mỉm cười nhẹ nhàng rồi đặt tay lên vai Bảo Bình:
- Cậu có biết mùi thơm quyến rũ nhất mà ai ngửi một lần nghiền luôn không?
- Mùi hương quyến rũ nhất… Tớ thấy cái này khó lắm! Mỗi người một sở thích thế thì thật là kì quái khi pha trộn tất cả.
Xử Nữ cau mày lại rồi giãn ra:
- Chỉ một mùi hương mà ai ngửi cũng nghiền…
- À! Vậy thì chính là mùi cơ thể của người mình yêu!
Cả thư viện quay lại nhìn hai người chỉ vì câu nói đầy ái ngại và quả quyết của Bảo Bình. Bảo Bình thoáng đỏ mặt rồi lại thôi, cô nói nhỏ:
- Nhưng cái này thì cũng là nhiều mùi hương mất rồi…
Bỗng nhiên mặt Bảo Bảo lộ rõ vẻ buồn buồn. Xử Nữ quan tâm:
- Có chuyện gì buồn sao?
Bảo Bình gật đầu:
- Thật ra… thì… tớ sắp có hôn ước đó! Nghe nói anh ta họ Bạch…
Xử Nữ đột nhiên mất tự chủ:
- Thôi đi! Đừng kể lể nữa!
- Nhưng mà… tớ… cậu… vô tâm quá đó!
Bảo Bình quay mặt đi hướng khác né tránh ánh mắt của Xử Nữ. Xử Nữ thở dài:
- Tớ xin lỗi… chỉ qua…
- Cậu hãy cứu tớ nhé! Được không?
- Bằng cách nào?
- Làm bạn trai của tớ!
Xử Nữ đang lâng lâng trong cái vui mà bộ mặt của anh thì phải giả bộ là ngạc nhiên. Bảo Bình nài nỉ Xử Nữ. Cô nhìn Xử Nữ, nhìn thật lâu như chờ đợi câu trả lời của anh vậy. Xử Nữ cười thật tươi gật đầu:
- Không phải làm bạn trai hờ mà là làm bạn trai thật sự được không?
Bảo Bình cắn môi suy ngẫm rồi bật cười, cô ghé sát vào tai của Xử Nữ thì thầm điều gì đó rồi nhanh tay bịt miệng khi anh sắp hét lên. Bảo Bình cười tươi, cô đứng dậy và quay đi.
Xử Nữ ngồi lại, anh đặt lên môi mình rồi bất chợt mỉm cười nhẹ. Giờ chỉ anh mới hiểu được anh đang nghĩ gì. Bỗng trong đầu anh lóe lên một ý tưởng.
Anh vội vàng rời bỏ thư viện quay về phòng thì nghiệm.