Diệp Cốc Thanh nghĩ mãi mà không ra, chẳng qua là đang ở trong phòng làm việc của mình ngủ một giấc không ngờ đã biến thành một người khác, đã đến một thời không lạ lẫm, những thứ này cũng thôi đi, mình lại đặc biệt trở thành một tên ma ốm bệnh tật liên miên?! Không nên lừa bố mày như vậy a!
Diệp Cốc Thanh ở thời đại này thật chẳng khác nào tiểu mỹ thụ xinh đẹp yếu ớt, năm nay vừa tròn mười tám. Thân thể Diệp Cốc Thanh yếu ớt nhiều bệnh, vì hắn mà người trong nhà đã mời đến không ít đại phu, tốn không ít tâm tư cùng sức lực, nhưng mà cơ thể vẫn một mực không thấy khởi sắc. Thật vất vả kéo dài đến mười tám, rốt cuộc bị một trận phong hàn mà lần nữa nằm xuống. Dược thạch không thể cứu, Diệp gia cũng không còn cách nào, cuối cùng đành phải dùng phương pháp mê tín xung hỉ, để chữa bệnh cho hắn.
Diệp Dốc Thanh đêm tân hôn với tân giai nhân không nghĩ tới vừa mở che đầu ra lại là một nam nhân. Hơn nữa còn là ma đầu khét tiếng?! Diệp Dốc Thanh cảm thấy đây tuyệt đối là do phương thức mở mắt của hắn không đúng rồi!! Không phải nói đối phương là ma đầu giết người không gớm tay sao? Như vậy người trước mắt, quần áo nửa mở, đôi mắt ngập xuân đây nhất định là bị ai đó đánh tráo rồi!!