Cứu Vớt Bạch Nguyệt Quang

Chương 32: Chương 32





Hạt giống Tế Huyết Linh Đằng chưa được kích hoạt hoàn toàn, còn cần tưới thêm vài lần độc huyết cùng mộc linh khí, chờ đến khi hạt giống khôi phục về bộ dáng căng tròn no đủ mới xem như chân chính sống lại.

Đến lúc ấy có thể bắt đầu thử ký kết khế ước bản mạng với hạt giống.

Lúc trước hoàn thành nhiệm vụ "Hà Sanh chi tử", phần thưởng tổng cộng là năm khối mộc linh thạch, Yến Trục Quang tính sơ, có lẽ đều phải dốc hết vào đấy.

Bất quá, nếu là vì Tế Huyết Linh Đằng, dù tiêu phí bấy nhiêu mộc linh thạch Yến Trục Quang cũng không cảm thấy đau lòng.

Đáng tiếc, trước mắt vấn đề quan trọng nhất không phải mộc linh thạch, mà là...!độc dược nàng tích trữ trong ba lô đều đã dùng hết rồi, cho dù có muốn tiếp tục nuôi dưỡng hạt giống cũng không được.

Yến Trục Quang tiếc nuối bỏ hạt giống vào ba lô, nàng phải nghĩ ra biện pháp thu thập độc vật.

Cho dù nghĩ như vậy, Yến Trục Quang không có hành động ngay, nàng không phải là người nghĩ cái gì thì muốn cái đó, chuyện thu thập độc vật còn phải để từ từ.

Yến Trục Quang đè nén những việc này ở trong lòng, lấy ra một viên Tẩy Tủy Đan.

Đây là lễ vật nhập môn của nội môn đệ tử Phong Hoa Tiên Tông, một viên hoàng cấp trung phẩm Tẩy Tủy Đan, so với sơ cấp Tẩy Tủy Đan trong đại lễ bao của hệ thống còn tốt hơn không ít.

“Ký chủ...” Hệ thống nói: “Rốt cuộc cũng chỉ là tân thủ đại lễ bao thôi, đại đa số ký chủ đều dùng lúc còn chưa tu hành, chỉ có sơ cấp mới tương đối thích hợp.”
Cũng không phải tất cả ký chủ đều giống vị ký chủ này, thăm dò hệ thống lâu như vậy rồi mới cùng hệ thống ký kết khế ước.

Đám ký chủ cũ của nó khi mới lấy được Tẩy Tủy Đan thì lập tức ăn vào trong bụng, sau đó bài xuất độc tố xong cả người trở nên nhẹ nhàng.

Yến Trục Quang thật không có ý ghét bỏ hệ thống: “Viên sơ cấp Tẩy Tủy Đan kia ta không cần, có đổi được không?”
Tẩy Tủy Đan này, một người cả đời chỉ có thể ăn một lần, lần thứ hai dược hiệu sẽ suy giảm rất nhiều.

Nàng có viên hoàng cấp trung phẩm Tẩy Tủy Đan này rồi, viên trong ba lô kia dĩ nhiên vô dụng.

Hệ thống xin lỗi, nói: “Vật phẩm trong tân thủ đại lễ bao cùng phần thưởng nhiệm vụ đều là cố định, không thể đổi mới, ký chủ chỉ có thể đổi với bên ngoài.

Bất quá, viên trên tay ký chủ là vật phẩm thuộc phạm vi không cố định, có thể tiến hành trao đổi.” Nếu có thể tùy tiện đổi, nó cũng không cần sửa chữa phần thưởng trước khi lãnh, mà chỉ cần nhận thưởng rồi sau đó đổi đồ vật trong ba lô.


Yến Trục Quang gật đầu, nói cách khác, đồ vật xuất phát từ hệ thống không thể đổi sang thứ khác, mà đồ vật của ngoại giới có thể đổi với hệ thống, đồ vật của hệ thống cũng có thể đổi với đồ vật của ngoại giới.

Sau khi biết quy tắc, Yến Trục Quang cũng không trì hoãn, đứng dậy thay bộ y phục trên người thành một bộ y phục khó bị lấm bẩn, đi đến giữa gian phòng ngồi xuống, sau đó liền ném hoàng cấp trung phẩm Tẩy Tủy Đan vào trong miệng.

Yến Trục Quang vốn dĩ có thể dùng Tẩy Tủy Đan sớm hơn, chỉ là lúc ấy thân thể nàng không tốt, miễn cưỡng dùng Tẩy Tủy Đan sẽ tạo thành gánh nặng cho thân thể, cho nên nàng liền nhẫn nại tới hiện tại.

Hiện giờ mộc linh chi lực của nàng đã điều dưỡng thân thể được khoảng bảy tám phần, là lúc nên dùng Tẩy Tủy Đan.

Sau khi Yến Trục Quang nuốt Tẩy Tủy Đan, sắc mặt vẫn không có biến hóa gì, nhưng theo thời gian trôi qua, trên người lại bắt đầu toát ra một ít điểm đen, càng ngày càng nhiều, khô cứng lại thành khối, thoạt nhìn có chút thê thảm.

Đây là độc tố tích lũy của nguyên thân Yến Trục Quang, chờ những tạp chất đó bị bài trừ ra khỏi cơ thể, tốc độ tu hành của nàng sẽ có thể tăng thêm vài phần.

Ước chừng qua hai canh giờ, Yến Trục Quang cử động, nàng mở mắt ra, ghét bỏ ngửi ngửi mùi vị trên người, lấy ra ba lá tịnh trần phù dán lên trên cơ thể, toàn bộ những vết bẩn nhanh chóng biến mất.

Xử lý mọi việc xong, Yến Trục Quang lại lấy ra hai lá thủy phù cùng hỏa phù, tẩy rửa hong khô bản thân một lần, thay một bộ y phục khác, sau đó dùng một ngọn lửa thiêu cháy đi y phục nàng vừa mặc khi nãy.

Những lá tịnh trần phù, thủy phù, hỏa phù này đều là Yến Trục Quang tự làm trong lúc rảnh rỗi.

Bản thân nàng không có linh khí thuộc tính thủy hỏa, miễn cưỡng chuyển hóa từ mộc linh khí qua, đối với người mới Luyện Khí tầng thứ tư như nàng mà nói thật sự có chút lãng phí, nàng liền làm những phù chú cơ bản để chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào, hiện giờ còn không phải đã phát huy tác dụng sao?
Sau khi độc tố trên người được bài xuất toàn bộ, thân thể Yến Trục Quang quả nhiên trở nên uyển chuyển nhẹ nhàng không ít, rút đi những tạp chất trong cơ thể mà lúc trước làm như thế nào cũng không loại bỏ được xong, làn da Yến Trục Quang từ trắng nõn bình thường biến thành nõn nà như ngọc.

“Oa, ký chủ lại đẹp hơn một chút rồi!”
Hệ thống nịnh nọt ngưng tụ ra một tấm gương ảo cho Yến Trục Quang, chiếu lên bộ dáng của nàng.

Tu dưỡng hơn một tháng ở Phong Hoa Tiên Tông Trú Tuyết Phong, Yến Trục Quang đã trút bỏ đi bộ dáng thiếu dinh dưỡng như cọng giá, vóc dáng bắt đầu phát triển.

Người trong gương có một đôi mắt to đen lúng liếng, đuôi mắt hơi xếch lên, nhiễm một tầng màu hồng nhàn nhạt, khiến cho khuôn mặt vốn diễm lệ lại thêm vài phần mị ý.

Yến Trục Quang chớp chớp mắt, môi mỏng hơi cong, mắt đen trong suốt biến thành sâu thẳm, đảo mắt liền từ thiếu nữ ngây thơ vô tri hoá thành yêu tinh câu hồn trong bóng đêm.


Hệ thống che lại gương mặt ảo của mình gào thét trong câm lặng, ký chủ thật là quá đẹp! Điên cuồng hướng ký chủ mà cổ vũ nhiệt tình a!
Chỉ là nụ cười này chẳng duy trì được bao lâu, Yến Trục Quang vừa thu lại khí tức, cả người lại khôi phục thành bộ dạng ngoan ngoãn như ở trước mặt Vân Mật Tuyết, cái gì ma mị cái gì dụ dỗ, toàn bộ đều hoá thành ngây thơ cùng nghịch ngợm.

Yến Trục Quang nhìn một lát liền không còn hứng thú, đời trước nhìn gương mặt này không biết bao nhiêu năm, đã sớm xem đủ rồi.

So với gương mặt xinh đẹp bắt mắt này, nàng vẫn thấy hứng thú với bộ dáng ôn nhu như nước giống Vân Mật Tuyết hơn.

“Cất vào đi, ta muốn tu hành.”
Hệ thống ngoan ngoãn cất gương vào, Yến Trục Quang ngồi xếp bằng trên giường, bắt đầu vận chuyển Thanh Mộc Hồi Xuân Quyết.

Chờ đến lúc nàng bắt đầu tu luyện mới phát hiện cảm giác có chút không đúng, tu hành trong phòng này so với tu hành ở sương phòng lúc trước nàng ở càng nhanh hơn vài phần.

Nàng cẩn thận phân tích trong chốc lát, phát hiện sự dị thường đến từ chính chiếc giường mà nàng đang ngồi.

Chiếc giường này hẳn là được tạo nên từ chất liệu đặc thù, có thể tăng tốc độ hấp thu linh khí của người ngồi trên nó.

Yến Trục Quang có được nhánh Mộc Linh Căn cực to, lại là mộc linh thân thể, thêm sự trợ giúp của chiếc giường này, tốc độ tu hành có thể nói là khủng bố.

Yến Trục Quang điều chỉnh lại tâm tình, ân của Đại sư tỷ đối với nàng, nàng đều nhất nhất nhớ kỹ, về sau có cơ hội sẽ hồi báo.

Linh khí xung quanh Trú Tuyết Phong đang hội tụ về hướng băng tuyết tiểu trúc, tuy rằng đối với số lượng linh khí khổng lồ ở Trú Tuyết Phong mà nói có chút bé nhỏ không đáng kể, nhưng sự chuyển động của linh khí cơ hồ có thể dùng mắt thường phát hiện này, đã đủ khiến cho người khác kinh ngạc.

Chỉ tiếc, Trú Tuyết Phong là lãnh địa của Vân Mật Tuyết, ký danh đệ tử nếu không có mệnh lệnh của nàng rất ít khi tiến đến Trú Tuyết Phong, nàng lại không có thân truyền đệ tử, cho nên chẳng có người nào phát hiện ra sự biến hóa linh khí ở nơi này.

Sườn núi tuyết hội tụ từng đợt từng đợt mây khói biến ảo không ngừng, thời gian cũng bất tri bất giác trôi đi nhanh chóng, đảo mắt đã qua ba năm kể từ chiêu tân tiểu hội.

Ba năm, đối với tu chân giới mà nói cũng không đến nỗi dài.

Có lẽ chỉ là thời gian bế quan nho nhỏ của một số người tu chân.


Nhưng đối với Yến Trục Quang mà nói, lại đủ để một tiểu cô nương mười ba tuổi trưởng thành thành một đại cô nương mười sáu tuổi.

Phần lớn thời gian Yến Trục Quang đều dùng để tu hành, cũng không phải nàng trầm mê tu hành quên mất Đại sư tỷ, mà là trong ba năm này, đại đa số thời gian Vân Mật Tuyết đều không ở Phong Hoa Tiên Tông.

Chuyện tiền nhiệm chưởng môn ngã xuống đã có chút tiến triển, Phong Hoa Tiên Tông thượng tầng chung sức hợp tác, rốt cuộc tra ra địa điểm tiền nhiệm chưởng môn ngã xuống.

Chưởng môn cần phải tọa trấn Phong Hoa Tiên Tông, trọng trách ra ngoài đều đặt ở trên người Vân Mật Tuyết cùng vài vị chưởng sự trưởng lão.

Thật ra Yến Trục Quang có ý muốn đi cùng Vân Mật Tuyết, đáng tiếc thân phận nàng không phù hợp, thực lực cũng chưa đủ, Vân Mật Tuyết căn bản không có nhắc tới việc này với nàng.

Yến Trục Quang tuy rằng biết tin tức từ hệ thống, nhưng không thể cùng Vân Mật Tuyết nhắc tới, để tránh khiến cho nàng hoài nghi một cách không cần thiết.

Trong ba năm qua, Vân Mật Tuyết ngẫu nhiên sẽ trở về báo cáo tiến độ điều tra với chưởng môn, cũng sẽ bớt thời gian trở về Trú Tuyết Phong thăm Yến Trục Quang, chỉ là nàng thông thường không thể ở lại quá lâu, rất nhanh liền rời đi.

Yến Trục Quang cùng Vân Mật Tuyết chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, mỗi lần cơ hồ chỉ đủ cùng nàng trò chuyện, trộm kiểm tra một chút xem nàng có trúng độc hay không, liền phải cùng nàng tách ra, trong lòng vô cùng tiếc nuối.

Vì có thể mau chóng đi theo bên cạnh Vân Mật Tuyết, Yến Trục Quang càng thêm khắc khổ tu hành, vừa rồi, nàng rốt cuộc thuận lợi Trúc Cơ thành công, đạt tới Trúc Cơ sơ kỳ.

Cũng có nghĩa là nàng đạt tới tiêu chuẩn thấp nhất được tự do rời khỏi Phong Hoa Tiên Tông, có thể rời Phong Hoa Tiên Tông ra ngoài rèn luyện.

Yến Trục Quang đang ngồi trên giường bỗng chốc mở to mắt, đôi mắt thâm thúy đen nhánh xẹt qua một tia sắc bén, cả người đều trở nên yêu dã vài phần.

Thực mau tia sắc bén kia thu lại, cơ thể căng thẳng của Yến Trục Quang dần thả lỏng, linh khí rung chuyển sau khi đột phá vừa rồi cũng từ từ bình phục.

“Chúc mừng ký chủ Trúc Cơ thành công!”
Hệ thống rải hoa trên đỉnh đầu Yến Trục Quang, “Ta đã đổi phần thưởng nhiệm vụ phụ Trúc Cơ thành đồ vật có giá trị tương đương, đặt vào trong ba lô của ký chủ nga.”
“Ân.”
Yến Trục Quang nhàn nhạt lên tiếng.

Hệ thống nghe được, cả nửa thân mình đều tê ngứa.

Giọng nói khi còn nhỏ của ký chủ nhà nó đã rất êm tai, hiện giờ lớn lên, sự non nớt trong thanh âm rút đi, cũng chỉ sót lại chút trầm thấp tê dại, nghe được mà nhân tâm đều mềm thành cục bột.

Hệ thống cảm thấy chính mình hoàn toàn hết thuốc chữa.


Yến Trục Quang lấy ra khối mộc linh thạch cuối cùng, lại bày ra những độc vật tích góp được khi làm nhiệm vụ chi nhánh gần đây, làm theo đúng phương pháp như bốn lần trước, luyện chế ra một chén độc huyết, ném viên hạt giống Tế Huyết Linh Đằng kia vào.

Sức cắn nuốt của hạt giống càng thêm cường thịnh, lần cuối cùng cung cấp máu của mình luyện chế độc huyết, Yến Trục Quang sử dụng hết số độc vật tích góp gần một năm, nhưng Tế Huyết Linh Đằng đã cắn nuốt toàn bộ chỉ trong nháy mắt.

May mà hạt giống vốn dĩ khô quắt sau năm lần tưới độc huyết cuối cùng cũng biến thành no đủ tròn trịa, hạt giống Tế Huyết Linh Đằng đã hoàn toàn khôi phục bản chất.

Rốt cuộc đã có thể ký kết khế ước bản mạng linh thực.

Không biết loại linh thực hung ác này phải ký khế ước như thế nào? Hệ thống tò mò xem động tác của ký chủ đại nhân.

Chỉ thấy Yến Trục Quang dùng đầu ngón tay trắng nõn đặt lên miệng vết thương lúc trước dùng để lấy máu còn chưa kịp khép lại hoàn toàn, quẹt nhẹ một chút, lập tức nơi đó lại lần nữa bị vạch ra một cái lỗ hổng, sau đó nàng cầm lên cái hạt giống kia nhanh chóng nhét vào miệng vết thương.

Hệ thống miệng trương thành hình chữ “O”, nếu nhớ không lầm, ký chủ nói Tế Huyết Linh Đằng này vừa dính máu liền sẽ phóng xuất ra độc tố, sau đó cắn nuốt toàn bộ vật còn sống, ký chủ đây là không muốn sống nữa sao!
Yến Trục Quang đương nhiên không phải không muốn sống, khoảnh khắc hạt giống tiếp xúc với máu, sắc mặt Yến Trục Quang liền trắng bệch, một luồng độc tố kịch liệt phát ra từ hạt giống, nháy mắt đi theo máu du tẩu hơn phân nửa cơ thể.

Nhưng mà Yến Trục Quang cũng không phải dạng vừa, nàng thân mang Độc Linh Căn, tuy còn chưa ký kết khế ước bản mạng độc vật, chưa hoàn toàn cải tạo thành Độc Linh Căn, nhưng trong lúc nàng tu hành mộc hệ linh khí, độc linh khí trong cơ thể cũng đồng thời tăng trưởng một cách ổn định.

Độc tố của Tế Huyết Linh Đằng còn chưa hoàn toàn lan tràn đến toàn thân, độc linh khí trong cơ thể Yến Trục Quang đã phát tác, nhanh chóng bao lấy những độc tố đó, bắt đầu hấp thu từng chút một.

Hạt giống Tế Huyết Linh Đằng còn chờ độc tố lan tràn đến toàn thân con mồi, sau đó ăn uống thỏa thích, không nghĩ tới trong chớp mắt, độc tố của nó biến mất sạch sẽ.

Nó chưa từ bỏ ý định tiếp tục phóng thích độc tố, độc linh khí của Yến Trục Quang còn chưa đạt tới bão hòa, làm lại trò cũ, hấp thu sạch độc tố trong máu.

Cho dù Tế Huyết Linh Đằng hung hãn đến thế nào, hiện giờ bất quá chỉ là một viên hạt giống, sau khi phóng thích qua vài lần độc tố, nó nhanh chóng trở nên uể oải, ngay lúc này, mộc, độc linh khí của Yến Trục Quang bao quanh một giọt tinh huyết, toàn bộ rót vào bên trong hạt giống.

Hạt giống Tế Huyết Linh Đằng rung động một trận, lúc đầu còn kháng cự nhưng sau đó dần dần trở nên dễ bảo.

Hạt giống màu xanh đậm xoay tròn trong lòng bàn tay Yến Trục Quang, Yến Trục Quang nắm chặt bàn tay, khi mở ra lại, hạt giống liền biến mất.

Bước đầu ký kết khế ước bản mạng linh thực đã thành công, kế tiếp là chậm rãi giao lưu nuôi dưỡng, không gấp được.

Yến Trục Quang từ trên giường đứng dậy, tức khắc trên người phát ra một loạt âm thanh "răng rắc" của gân cốt: “Đại sư tỷ còn ở Thiên Ngự Thành?”
“Đúng vậy, ký chủ đại nhân.”
Yến Trục Quang vỗ vỗ những nếp uốn không hề tồn tại trên vạt áo: “Đi thôi, đi tìm nàng.”
Nàng ấy rời đi tầm mắt của mình quá lâu rồi, nàng đã sắp không chịu đựng nổi..