Tiếng Chuông 14: Các cậu!Thật đáng ghét
Hôm nay, ngày lành tháng tốt năm tươi.Lớp Văn với tâm trạng phơi phới đang đi đến lớp.Một đứa nào cũng nở một nụ cười rất tươi tắn.
Chả qua là : tụi nó mới nhận được tin nhắn của lớp trưởng.Đọc xong tin nhắn mặt đứa nào đứa nấy đều tươi hơn cá ngoài chợ, mặt ngọt hơn cả mía lùi.
-Lớp trưởng!!!!!!!!!!!!!!!!!!
-Ấy ấy!Từ từ!Bình tĩnh!_Bảo Uyên cười đểu
-Uyên à!Tụi anh muốn xem cái hộ thoại giữa đêm khuy mà em nói lắm rồi!_Bảo Nam tươi cười đáp
-Hội thoại giữa đêm khuy?Nó là cái gì?_Kiều Ly hỏi
-À!Đó là một bí của bí của mật đó mà!_Nakosa nói
-Có gì nói nhanh lên!_Thiên Minh khó chịu
-Mà hội thoại giữa đêm khuy?Nghe quen quen!_Gia Bảo ngẫm nghĩ
-Quen quen!Thế nó là các gì?_Nhật Phong lên tiếng
-Tạm thời chưa nghĩ ra!_Gia Bảo hồn nhiên trả lời
-Cái thằng trời đánh này!_Hạo Thiên cốc đầu Gia Bảo
-Cậu có thể tóm tắt nội dung không?_Ái Vy mỉm cười
-Được!Là chuyện tình bi đát gió mát của một cô nàng tên Át và một chàng trai tên Cát.Hai người đã lén lút tỉnh tò với nhau giữa một đêm trăng tròn như quả bóng._Adilia nói
-CÁI GÌ?_Gia Bảo và Kiều Ly hét lên
-Sao vậy?_Anh Nhi chớp mắt ngây thơ hỏi
-Không có gì!_Kiều Ly đỏ mặt chối
-Được!Các cậu cho tụi tớ nghe cái đoạn họi thoại bi đát của Át gì đó đi!_Mạnh Gia nói
-Được!_Bảo Uyên nói , đưa ra cái điện thoại
"-Cậu gọi tớ ra đây có chuyện gì?
-Ờm...Tớ muốn giả thích chuyện hôm trước
-Được!Nói đi
-Thật ra, dó là hàng xóm cũ của tớ.Là....em...gái kết nghĩa của tớ!
-Vậy sao không giải thích?
-Vì...tớ sợ cậu không nghe?
-Vì sao sợ tớ chứ?Cậu không nói, cậu ......có....biết tớ đau đầu vì chuyện này không hả?
-VÌ TỚ YÊU CẬU!HOÀNG TRẦN KIỀU LY!
-Cậu....cậu.....
-Đồng ý làm bạn gái tớ nhé!
-Tớ....tớ đồng ý!"
Kết thúc đoạn hội thoại.Mọi người đứng ngẩn ra.Sau máy phút đóng đinh trên cột mới bắt đầu có tiếng nói.
-Giọng nói....n..ày..quen à nha!_Gia Tuệ nói
-Đừng nói là quen!Mà là quen cực kì!_Minh Di đáp
-Giọng nói này là của ai ta?_Hàn Thiên trầm ngâm
-Chẳng lẽ....._Bảo Đăng trầm ngâm
-GIA BẢO!KIỀU LY!_Tất cả đồng thanh hét lên
Gia Bảo và Kiều Ly mặt đang từ trắng chuyển qua hồng.Mặt ai nấy đỏ nự như trái cà chua ở chợ.Bây giờ họ chỉ muốn có một cái lỗ hay một một cái khăn để che mặt đi thôi.Xấu hổ quá!
-Sao lại thế này!Rõ ràng là hôm qua...các cậu ngủ rồi mà_Kiều Ly lắp bắp nói
-Đúng rồi!Tụi tớ ngủ rồi nhưng nghe ai nấy cứ chằn trọc mãi, phá hoại giấc ngủ ngàn vàn ngàn bạc ngàn kiếp ngàn đời của tụi này!_Adilia nói đểu
-Gia Bảo!Cậu xứng đáng bản lĩnh đàn ông lắm!_Đức Huy tự hào nói
-Đúng!Rất xứng đáng!Tỏ tình được với "người ấy" tì quả là tuyệt vời!_Hải Anh nói
-Tớ khâm phục cậu!Nhớ sau này truyền bí kíp nhá!_Ngọc Đức chép miệng
-Nhớ nhá!_Phúc Nam hùa vào
-Các cậu....._Gia Bảo tức xì khói
-Thôi!Xấu hổ làm gì!Khao tụi này một bữa đê!_Ngọc Anh ngây thơ nói
-Ờ!Khao đê!_Lý Kiệt hùa vô_Mà phải khao ở nhà hàng sang trọng vô đó!
-Nào!Nói gì đi chứ!_Bảo Nam hua hua tay
Mặc kệ cho những lời nói "vàng" của các bằng hữu.Gia Bảo và Kiều Ly đang bốc khói nghi ngút trên đầu.Mặt đỏ như gấc, người run như thể rét, tốc tai sắp cháy.Lửa sắp bốc lên.Và mãi đó họ mới nói được câu:
-CÁC CẬU!THẬT ĐÁNG GHÉT
-Tớ gọi cứu hỏa nhé!Sắp cháy đến nơi rồi!_Trước khi chạy, Phúc Nam còn không quên nói một câu trêu đùa
-CÁC CẬU!ĐỒ ĐÁNG GHÉT!ĐỨNG LẠI!_Gia Bảo và Kiều Ly vừa hét vừa đuổi theo
Từ đằng xa, có bóng dáng một phụ nữ đang nhìn theo các học sinh ưu tú con cú đang rượt nhau trên sân trường.
Tia nắng rọi xuống.Mặt đứa nào đứa nấy đều thấm mệt nhưng vẫn cố chạy thoát thân.Ai bảo người ta có cậu :
Nhất quỷ Nhì ma thứ Ba học trò
Nhưng có lẽ với lớp Văn này thì lại phải có câu:
Nhất là trò Nhì là Ma thứ Ba là Quỷ
Người phụ nữ ấy khẽ thở dài, chỉ còn mấy tháng nữa thôi.Mọi thứ sẽ xa nhau.Tụi học trò này sẽ mỗi đứa một nơi.Lúc đó phải nói là tạm biệt!