- Quỷ thị ta tới đây...
Cái gọi là quỷ thị thực ra cũng là một loại chợ búa, nơi để mọi người giao dịch mua bán theo nhu cầu. Nhưng vì hoàn cảnh đặc thù của thời đại đang ngăn sông cấm chợ, nên việc mua bán trao đổi hàng hóa kiếm lời là bất hợp pháp, nếu bắt được là phải ngồi tù, nghiêm trọng sẽ ăn kẹo đồng về với ông bà hưởng phước ngay.
Nhưng không cho giao dịch mua bán mà hàng hóa do nhà nước phân phối lại không đủ ăn - mặc - sử dụng nên phải có những khu chợ đen lén lút giao dịch, vì là phạm pháp lén lút nên chỉ giao dịch lúc đêm khuya hoặc lúc vừa hừng sáng, khung cảnh cả khu chợ tối om om, mọi người tự trang bị một cây đèn bão nhỏ hoặc một cây đèn pin để giao dịch, từ phía xa xa nhìn lại thì y như những đốm lửa ma trơi chập trùng trong đêm tối... Từ đó ra đời cái tên quỷ thị.
Giang Bình An vừa đi vừa tự đặt tên cho thân phận mới là Lý Cường, hắn nghênh ngang đi trên đường, vai vác một bao tải đen thui cũ xì to đùng.
Sau một lúc hắn ghé vào một chỗ bán xe đạp cũ, nơi đây tuy rằng xe không tốt như xe mới nhưng lại không cần đăng ký phiền phức. Hắn chọn một chiếc tốt nhất làm chân đi, không trả giá mà thanh toán ngay 90 đồng, chạy xe lượn lờ đi tìm một tay đại ca của kinh thành.
Kẻ mà Giang Bình An muốn đi tìm là một người rất nổi tiếng trong giới hắc đạo và bạch đạo, không ai biết tên thật của kẻ đó, mọi người đều gọi y là Bành lão đại hoặc Bành đại ca.
Vị Bành đại ca này bản lĩnh thông thiên, dám bảo kê cả một khu quỷ thị to lớn, khu này chuyên mua bán bất hợp pháp lương thực, thịt cá, rau dưa lúc rạng sáng, riêng lúc 2-3 giờ khuya thì nơi này lại thành khu giao dịch một lượng rất lớn đồ cổ, thi hoạ...
Nói theo cách nói của kiếp trước, Bành lão đại là một tay đại đầu nậu, vừa tổ chức thu phí bảo kê vừa thu gom tất cả hàng hóa thượng vàng hạ cám để qua tay bán kiếm lời, phía trên có người chống lưng, phía dưới lại có vài chục tay chân liều mạng. Thứ gì cũng dám mua, thứ gì cũng dám bán.
Muốn tìm Bành lão đại rất đơn giản, chỉ cần tới khu quỷ thị, tìm một tay lâu la bất kỳ nói muốn gặp Bành lão đại giao dịch là được. Nhưng vấn đề là ở sau khi gặp được chân nhân, nếu giao dịch không lớn, không hấp dẫn thì rất có thể đứng đi vào nhưng phải nằm khiêng ra.
Giang Bình An biết được điều này là vì vai chính trong nguyên tác đã vài lần tìm đến Bành lão đại để mua lương thực thực phẩm hiếm hoi cho mấy sếp lớn trong xưởng cán thép Hồng Tinh.
Đúng lý ra với thân phận khách quen, Giang Bình An là có thể vào gặp trực tiếp, nhưng giờ hắn lại là Lý Cường, đành phải tìm lâu la.
- Huynh đệ, ta muốn tìm Bành lão đại.
- Có việc?
- Đại giao dịch.
- Chắc chứ?
Giang Bình An vỗ vỗ bao tải to đùng trên xe đạp và không cần trả lời.
Tên lâu la dáng người ốm nhách hệt như dân xì ke ở kiếp trước của Giang Bình An, hắn ta liếc nhìn đánh giá cẩn thận Giang Bình An.
- Tên gì?
- Tại hạ Lý Cường.
- Biết quy củ của lão đại không?
- Biết, giao dịch không đáng thì đáng bị đánh.
Tên lâu la không hỏi nữa mà ngoắc tay ra hiệu cho Giang Bình An đi theo.
Vượt ngoằn ngoèo 1-2 con phố, có lúc chạy một vòng tròn để đánh lạc hướng, nhưng Giang Bình An vẫn nhẫn nại không lên tiếng, cuối cùng sau 15 phút, Giang Bình An cũng được gặp Bành lão đại. Đây là người quen của vai chính, nhưng Giang Bình An mới gặp lần đầu.
Vóc người của Bành lão đại vẫn giống hệt trong ký ức cũ của vai chính, dáng dấp rất thư sinh, cao dong dỏng, nhưng đôi tay lại rất hữu lực, gương mặt không có nét gì đặc biệt chỉ có cặp mắt rất có thần, sáng như sao.
Theo Giang Bình An suy đoán, Bành lão đại tuổi khoảng 30-40, đang ở độ tuổi đỉnh phong trong cuộc đời. Bành lão đại cũng âm thầm quan sát nhân vật lạ hoắc tự xưng là Lý Cường này, anh ta thấy đây là một nhân vật bí ẩn, dám vào gặp và làm đại giao dịch mà chỉ đi một thân một mình vào hang cọp, còn vì sao nói là hang cọp thì là do bốn tên đàn em của Bành lão đại.
Cả gian phòng trống trải ngoại trừ Bành lão đại và Giang Bình An ra, bốn tên đàn em lưng hùm vai gấu đang cầm lăm lăm trong tay bốn thanh súng săn tự chế chỉa thẳng vào Giang Bình An.
- Nghe danh Bành lão đại từ lâu, nay gặp gỡ lần đầu, không ngờ đạo đãi khách thật là nồng hậu, tại hạ xin bái phục bái phục.
Bành lão đại thấy Lý Cường mặt không đổi sắc, giọng nói ồm ồm vẫn bình tĩnh không run rẩy khi bị chỉa súng vào người như vậy thì biết ngay đối phương có chỗ dựa và cực kỳ khó chơi, Bành lão đại phất tay cho tứ đại hộ pháp của y hạ súng xuống không chỉa vào người Lý Cường nữa.
- Ha ha ha... Thất kính thất kính, xin lão huynh thông cảm, thời buổi khó khăn này làm gì cũng phải cẩn thận, nhất là làm nghề của ta. Người đâu, dâng trà đãi khách quý.
Giang Bình An cười tủm tỉm không nói gì, thản nhiên ngồi vào bàn và vào thẳng vấn đề để tiết kiệm thời gian:
- Bành lão đại, giang hồ đồn đại nơi này thích làm đại giao dịch, thứ gì cũng mua, thứ gì cũng bán. Nay tại hạ mộ danh mà đến, trước lạ sau quen, tại hạ muốn làm một đại giao dịch với Bành lão đại.
- Hừm... giao dịch gì?
- Vàng ròng.
- Mua hay bán? Mua thì 250 đồng một lượng, bán thì chỗ ta thu 200 đồng một lượng, giá cả rõ ràng, không lừa già dối trẻ.
- Mua... 1.000 lượng vàng, trả bằng tiền mặt.
Mí mắt của Bành lão đại giật giật, tứ đại hộ pháp thì hít hơi lạnh, ngay cả mỹ nữ mặc sườn xám vừa dâng trà đứng ở kế bên cũng xuýt xoa ngạc nhiên.
- Sao vậy Bành lão đại? Giao dịch này chưa đủ lớn sao?
- Lớn, đủ lớn rồi. Nhưng nhất thời gấp gáp, chỗ của ta chỉ giữ hàng hơn 400 lượng vàng ròng mà thôi.
- Không sao, trước mua 400 lượng cho chẵn, 600 trăm lượng lần sau ghé mua là được.
Bành lão đại rên rỉ trong lòng: "Moá... 400 lượng cho chẵn, không biết Lý Cường này là thần tiên nơi nào mà lớn lối dữ vậy, người này e rằng không phải là cá lớn, cũng không phải là dê béo rồi, chỉ sợ người ta là mãnh long quá giang... Nhưng mặc kệ, ta chỉ mua và bán kiếm lời, mọi chuyện không cần để ý"
- Khà khà khà... đa tạ Lý lão huynh thông cảm, Bành mỗ nhất định chuẩn bị đầy đủ ở lần sau lão huynh ghé thăm. Người đâu, cử hai anh em đi kho hàng lấy 400 lượng vàng chất lượng tốt nhất ra đây. Nhớ, phải chất lượng tốt nhất, đừng để ta mất mặt.
Sau đó là thời gian im lặng không nói chuyện, chỉ uống trà chờ đợi. Giang Bình An tranh thủ gọi ra cửa hàng ảo, điểm vào khu dịch vụ, chọn dịch vụ thẩm định vật phẩm.
Vật phẩm giao dịch: dịch vụ thẩm định
Phí hỗ trợ: 100HP/tháng.
Ghi chú: thẩm định tất cả vật phẩm hữu hình trong phạm vi thu hút vật phẩm của cửa hàng ảo.
Giang Bình An chọn ngay sử dụng dịch vụ, lại bị trừ ví tiền 100HP. Nhưng may mắn hắn chưa kịp đau lòng thì vàng đã được đưa tới đựng trong một cái hộp gỗ, Giang Bình An nhìn vào thì thấy có hai loại vàng miếng, miếng nhỏ thì hay được gọi tiếng lóng là "cá chiên bé" nặng một lượng vàng, miếng lớn thì là "cá chiên lớn" nặng 10 lượng vàng.
Hộp gỗ đựng vàng không lớn, có chứa 30 cá chiên lớn và 100 cá chiên bé, vừa đủ 400 lượng vàng ròng.
Giang Bình An cầm lên cầm xuống vài miếng vàng để giả vờ kiểm tra chất lượng, nhưng lại âm thầm sử dụng dịch vụ thẩm định của cửa hàng ảo.
Ting...
- Thẩm định đã hoàn tất. Tổng số vàng là 14.965g, độ tinh khiết trung bình là 95,6%. Giá thu mua: 35.750HP.
Ghi chú: vàng tinh khiết 100% được cửa hàng thu mua với giá 2.500HP/kg. Vàng chưa tinh khiết sẽ quy đổi ra độ tinh khiết 100% để giao dịch.
Gần 15 kg vàng độ tuổi tạm ổn nếu bán cho cửa hàng sẽ thu được trên 35.000 HP, Giang Bình An rất thích thú, nhưng số vàng này hắn chưa muốn bán cho cửa hàng vì muốn phòng thân sử dụng trong các giao dịch người khác muốn lấy vàng.
Thực tế 400 lượng vàng này độ tuổi chưa cao, lại thiếu mất 35g tức là gần một lượng vàng ròng 37,5g. Nhưng đây là hao hụt bình thường không đáng kể, Giang Bình An chấp nhận gật đầu tỏ ý hài lòng, sau đó hắn bỏ tay vào bao tải vẫn mang theo rồi rút ra từng cọc, từng cọc tiền mặt.
Bành lão đại báo giá 250 đồng một lượng, như vậy tổng trị giá của 400 lượng vàng là 100.000 đồng.
Một cọc tiền Giang Bình An lấy ra có trị giá 1.000 đồng, chúng nó có 100 tờ mệnh giá 10 đồng. Giang Bình An rút một hơi ra 100 cọc tiền để thanh toán.
Sau đó là đến phiên phía Bành lão đại kiểm tra tiền xem có đủ số hoặc lẫn vào tiền giả hay không.
Có tới thêm 5 cô gái khác được kêu vào kiểm tra cho mau, vậy mà phải mất cả 20 phút mới xong việc.
Giao dịch suôn sẻ, Giang Bình An cáo từ:
- Hôm nay lần đầu hợp tác thật vui vẻ, Bành lão đại quả nhiên danh bất hư truyền, giao dịch và tiếp đãi rất quy củ, tại hạ nể phục.
- Lý lão huynh quá khen, bọn ta chỉ là nhờ mọi người giao dịch để kiếm chút cơm mà thôi, không đáng nhắc tới. Không biết lần sau khi nào lão huynh ghé tới để ủng hộ tại hạ nữa?
- Cuối tuần sau.
- Vẫn 600 lượng vàng ròng?
- Nếu 1-2 ngàn lượng thì tốt hơn, mua lắc nhắc mệt mỏi lắm!
Lần này cả đám của Bành lão đại lại hít thêm một lần hơi lạnh, quả nhiên cổ nhân nói không sai:
Nhân ngoại hữu nhân, nước biển không thể đo bằng đấu...
Loạn thế khởi, hào kiệt phân tranh.
Nơi máu anh hùng và lệ mỹ nhân hoà quyện vào nhau.
Nhân quả và luân hồi đan xen tạo thành bánh xe vận mệnh.
Giữa mộng và tỉnh, đúng và sai, đâu mới là con đường chân đạo.
Tất cả chỉ có tại