Đại Náo Từ 1960

Chương 307: . Đầu trâu x Gaia cổ thụ III



Chương 307. Đầu trâu x Gaia cổ thụ III

Đầu trâu: - Nể tình chút nữa đây ngươi đã là thuộc hạ của ta, nên ta giải đáp thắc mắc cho ngươi. Hiện tại vũ trụ đã có rất nhiều không gian bảo vật từ cấp thấp đến cấp cao, ví dụ như không gian trữ vật, khá rẻ tiền. Nhưng bảo vật cố định không gian lại thuộc hàng cao cấp, ta đã phải hy sinh rất nhiều mới mua được chúng.

Gaia cổ thụ: - Chúng? Ngươi mua mấy cái?

Đầu trâu: - Phải, ta mua rất nhiều và mua luôn lớp áo ngụy trang, ngươi đừng hòng tìm kiếm ra được chúng trên các chiến trường.

Gaia cổ thụ: - Khốn kiếp! Nhưng ngươi hãy chờ coi đi, tinh linh tộc lần này có thể thiệt hại nhiều nhưng người thắng sẽ là bọn ta vì Tinh linh tộc trưởng đã đột phá cấp Hành Tinh rồi!

Đầu trâu: - Khà khà khà... chưa chắc đâu cổ thụ ngu ngốc!

Lợi dụng Gaia cổ thụ thất thần, Đầu trâu lém lỉnh đã thả ngay một thuộc hạ đặc biệt xuống bên dưới chiến trường. Thuộc hạ này cũng hình người đầu trâu chỉ là kích thước nhỏ hơn Đầu trâu rất nhiều, chỉ cao hơn 10m nên chui lọt vừa đủ cái lỗ hổng kết giới của Gaia cổ thụ.

Gaia cổ thụ la hét bằng ý niệm: - Con trâu khốn kiếp kia, ngươi làm gì vậy?

Đầu trâu trêu ghẹo: - Ha ha ha... con trâu khốn kiếp làm điều khốn kiếp! Ta thả một đệ tử giỏi nhất vừa đột phá cấp Hành Tinh vào đấy. Chỉ cần nó kiềm chế con bé tinh linh kia thì thắng bại đã phân!

Gaia tức giận điên cuồng, ra hết sức bình sinh khép lại kết giới không cho Đầu trâu thả thuộc hạ vào nữa, nó điên đến nỗi phá hủy dần dần các bí cảnh để tăng lên sức mạnh chiến đấu trong lúc sống còn này, thậm chí còn dư lực để tạo ra rất nhiều đám mưa to chữa cháy hành tinh của nó...



Hành động của Gaia cổ thụ làm Đầu trâu bối rối. Việc t·ấn c·ông một thế giới luôn luôn là một điều nguy hiểm và tốn kém. Đầu trâu sợ thất bại trong gang tấc nên đành tăng thêm sức mạnh, nhưng nó không phải là Gaia, không có bí cảnh để thiêu đốt mà phải thiêu đốt năng lượng trong cơ thể, thiêu đốt máu thịt, xương cốt... của chính bản thân nó.

Một cao thủ cấp Hành Tinh theo định nghĩa của liên vũ trụ là phải có năng lượng tương đương với tổng năng lượng của một hành tinh trung bình. Và cao thủ Thái Dương cũng vậy, trong cơ thể khi quy đổi ra tất cả phải có năng lượng bằng hoặc trên một mặt trời trung bình.

Vì vậy hiện tại Đầu trâu bắt đầu liều mạng y hệt như một mặt trời bùng phát, năng lượng từ cơ thể của nó tràn lan ra hai cánh tay để xé kết giới, cuối cùng kẻ nửa cân, người tám lạng chuyển qua tiêu hao chiến: Gaia cổ thụ tiêu hao bí cảnh, nhưng bí cảnh của nàng vừa nhỏ lại vừa ít; còn Đầu trâu thì tiêu hao thân thể, thân hình hắn đang dần dần nhỏ lại, hắn rỉ máu trong lòng nhưng biết mình không thể bỏ cuộc.

Số vốn Đầu trâu đầu tư vào canh bạc này đã quá lớn: hai chủng binh đoàn xịn sò, toàn là dị thú có hoả thuộc tính đắt đỏ; mua 1000 bộ thiết bị cố định không gian giấu khắp hành tinh để khắc chế chiêu thu người; một đệ tử giỏi nhất mà hắn đầu tư lớn cho đột phá cấp Hành Tinh... Giờ chỉ cần Đầu trâu ngừng tay, kết giới bị khép lại, Gaia rảnh tay thu thập bên dưới thì hắn sẽ trắng tay ngay.

...

Trên bầu trời Đầu trâu và Gaia cổ thụ trao đổi, giao thủ nguy hiểm trùng trùng... phía dưới chiến trường cũng dầu sôi lửa bỏng.

Elf chi vương thấy tuyệt chiêu thu người của mình thất bại, nàng lặp lại thêm hai lần, vẫn thất bại thì biết ngay đối phương giở trò, nàng cắn răng lướt thật nhanh trên chiến trường giúp các tộc nhân tiêu diệt địch và cứu những ai đang gặp nguy hiểm.

Vừa thi triển Hút Huyết Ma Căn, Elf chi vương vừa mua rất nhiều người máy chiến đấu đặc chủng từ cửa hàng ảo bỏ ra chiến trường để cứu vãn tình thế. Lúc trước nàng e dè không dám triển lộ cửa hàng ảo trước mặt tộc nhân, chỉ có mình Gaia cổ thụ là biết được, nhưng giờ đến lúc sinh tử tồn vong, nàng bất chấp tất cả, thậm chí tiền ảo HP xài ào ào nàng cũng không quan tâm, nàng chỉ biết mua người máy chiến đấu càng nhiều càng nhanh thì các tộc nhân của nàng càng có nhiều cơ hội sống sót.

1 ngàn... 1 vạn... 3 vạn...



Mới mua được 3 vạn người máy chiến đấu rãi khắp chiến trường thì đã có đối thủ ngang cấp hạ xuống ngăn trở Elf chi vương. (bỏ người máy ra thì được nhưng thu người vào không gian trữ vật thì không thể)

- Xin tự giới thiệu, ta là Ngưu Tiểu Nhị, đệ tử giỏi nhất của sư phụ Ngưu Đại Tráng. Sư phụ hứa nếu trận này chiến thắng sẽ cho ta được cưới nàng và vẫn để cho nàng làm tinh linh tộc trưởng. Vậy để không ảnh hưởng tình cảm vợ chồng chúng ta trong tương lai, nàng hãy đầu hàng đi, chúng ta sẽ trở thành người một nhà!

Elf chi vương: - Đồ trâu điên! Thứ hạ tiện như ngươi mà cũng đòi cưới nữ vương cao quý của tinh linh tộc chúng ta ư? Hãy nhìn lại mình đi, cái đầu trâu của ngươi vừa nhìn đã thấy buồn nôn, vậy mà còn kêu ta cưới? Ta thà c·hết còn hơn...

Ngưu Tiểu Nhị thấy tinh linh tộc trưởng bị hắn chọc giận linh tinh đã chịu ngừng lại để cãi lộn thì vui mừng hết lớn.

"Ha ha ha... cái con tinh linh ngu ngốc này tưởng ta thích nó thật. Hừ... cái eo có bằng nắm tay của ta thì làm ăn gì được, chọc cái lủng ngay lập tức... ta chỉ thích các nàng trâu cái thôi. Nhất là sư nương hehe... tuyệt vời! Nhưng con nhỏ này giận lên chửi bới vầy cũng tốt, ta đỡ hao phí năng lượng đấu nhau vô bổ với nó. Sư phụ thật là keo kiệt, kêu đi đánh nhau mà chả thấy nói gì về chiến lợi phẩm, kiểu đó ai mà phí sức đánh nhau làm gì? Chẳng thà để dành sức về đấm bóp cho sư nương còn sướng và đỡ nguy hiểm hơn rất nhiều."

Phía Elf chi vương cũng tâm tư phức tạp:

"Có vẻ con trâu điên này không muốn đánh nhau, nhưng nó dây dưa không cho ta đi, ta cũng đành chịu vì thật tình ta không giỏi đánh nhau, nhất là với kẻ ngang cấp! Giờ đành giả bộ dây dưa ở đây, âm thầm mua người máy rải ra chiến trường để lật ngược tình thế. Ta cũng phải âm thầm tích lũy năng lượng thi triển cấm thuật khi cần thiết, phòng ngừa trường hợp xấu nhất!"

Và như vậy, hai cao thủ cấp Hành Tinh giờ bỏ mặc tất cả, đứng quát mắng chọc ghẹo ỏm tỏi một cách rất... ăn ý.

Nhưng trên chiến trường, lượng người máy càng ngày càng nhiều, ưu thế một lần nữa trở về tinh linh tộc.



...

Phía trên bầu trời quan sát thấy tất cả làm Đầu trâu nóng nảy như điên, hắn không thèm nhìn Gaia cổ thụ nữa mà nghiến răng nghiến lợi thi triển biện pháp cuối cùng: Phát lệnh cho hai binh đoàn "t·ấn c·ông cảm tử".

Ban đầu vì số vốn đầu tư quá lớn nên Đầu trâu Ngưu Đại Tráng ra lệnh chiến đấu cầm chừng, lấy nhiều đánh ít, dùng số lượng áp đảo tinh linh và giữ gìn quân số, tránh tổn hao quá lớn. Nhưng giờ tình thế thay đổi trong chớp mắt vượt khỏi sự tính toán của Đầu trâu: đầu tiên là Gaia cổ thụ cứng đầu thà thiêu đốt bí cảnh cũng không chịu đầu hàng; sau đó tuy chiêu thu người và đột phá cấp Hành Tinh của tinh linh tộc trưởng đều bị phá giải nhưng cô nàng tinh quái này lại lấy ra rất nhiều người máy làm thay đổi chiến trường, phá vỡ m·ưu đ·ồ của Đầu trâu.

Tình thế ép buộc Đầu trâu phải dùng độc chiêu "cảm tử quân". Chiêu này thật độc ác, hại người hại mình. Gaia cổ thụ cau mày truyền ý niệm quát mắng:

- Trời ơi... dừng lại, ngươi làm gì vậy trâu điên?

Đầu trâu: - Phải, ta đang điên đây. Tất cả hãy cùng c·hết. Hai binh đoàn của ta c·hết, bọn tinh linh cũng c·hết... ha ha ha...

Gaia cổ thụ: - Nhưng ngươi làm như vậy để làm gì? Tất cả c·hết hết ngươi cũng đâu có thắng, vừa không chiếm được "Mầm vũ trụ" lại vừa c·hết luôn cả đệ tử yêu quý của ngươi nữa kìa!

Đầu trâu điên cuồng ngửa đầu cười khằng khặc:

- Ai nói ta không thắng? Ta thừa nhận chưa chiếm được "Mầm vũ trụ" tạm để nó nơi này. Còn cái tên đệ tử khốn kiếp kia, tuy nó giỏi nhất nhưng nó cắm sừng lên đầu của ta...

- Khoan... từ từ... khúc này ta không hiểu, trên đầu của ngươi lúc nào cũng đã có hai cây sừng to tướng mà?

Đầu trâu: - Trời ơi... ta nói cắm sừng đây là nói nó n·goại t·ình với vợ của ta đó, đồ cổ thụ ngu ngốc! Vì vậy nhân dịp đại chiến ta cố tình bồi dưỡng cho nó thành cao thủ cấp Hành Tinh, dẫn nó tham chiến nhưng nó sẽ không trở về được dù rằng trận chiến này thắng hay thua.

Gaia cổ thụ: - Bái phục bái phục! Ta xin rút lại lời nói trâu ngu hồi nãy! Từ rày về sau nếu gặp lại ta hứa chỉ gọi ngươi là trâu điên thôi được chưa! Giờ ngươi làm ơn dừng lại chuyện t·ấn c·ông cảm tử đi. Chúng ta hai bên rút quân, biến c·hiến t·ranh thành hoà bình được không?