Đại Náo Từ 1960

Chương 310: . Cái bẫy của hệ thống giao dịch



Chương 310. Cái bẫy của hệ thống giao dịch

- Tinh linh tộc trưởng, có lẽ vẫn còn cách cứu vãn tình hình đấy...

- Cách gì thưa ngài?

- Mua nô lệ...

Elf chi vương hai mắt sáng lên: - Mua ở đâu? Ngài chỉ chỗ đi, ta có tiền vũ trụ rất nhiều có thể mua thoải mái. Chỉ cần một vài tỷ nô lệ, đặc biệt là con người thì chẳng mấy chốc tinh thần lực sẽ rất nhiều!

Gaia cổ thụ: Ặc... Ặc... không phải trước giờ tộc của ngươi chán ghét chung sống với nô lệ, đặc biệt là chán ghét bản tính tham lam xấu xa của loài người sao?

Elf chi vương buồn hiu hắt: - Ngài thử bị diệt tộc đi, chắc chắn ngài sẽ hiểu như thế nào là ngộ biến tòng quyền, như thế nào là tâm tính đại biến. Thú thật với ngài, khi nãy con trâu kia bị nướng, ta còn hận không tự tay xé thịt để ăn cho hả dạ...

Gaia cổ thụ thở dài: - Tinh linh tộc trưởng... Ngươi đã nhập "Ma" rồi!

- Hả? Ma là gì?

- "Ma" đây là ma tính, trước kia ngươi không có. Ma tính là sự ích kỷ...

- Không... Ta bây giờ không hề ích kỷ, dù cho hiện tại ta bỏ đi cảnh giới Hành Tinh, bỏ đi tất cả của cải, bỏ đi chức tộc trưởng, bỏ cả kỳ ngộ Hệ thống giao dịch... thậm chí bỏ cả tánh mạng của ta để ngài vẫn tồn tại, để tinh linh tộc của ta phát triển trở lại ta cũng cam tâm. Như vậy chắc chắn không phải là ích kỷ!



Gaia cổ thụ: - Đứa nhỏ ngốc. Cũng tại từ bé đến giờ ngươi chưa từng đi đâu v·a c·hạm với bên ngoài nên không biết. Ta hỏi ngươi, tên trâu điên t·ấn c·ông hành tinh của chúng ta rất nhiều lần, vậy lúc trước có bao giờ ngươi giận đến mức muốn ăn thịt chúng không?

Elf chi vương lắc đầu.

- Vậy sao bây giờ ngươi muốn? Như vậy có phải đối đãi với cùng một kẻ thù ngươi đã thay đổi tâm tính, trở nên quyết liệt, ăn thua đủ, nợ máu phải trả bằng máu không? Đó chính là "ma tính" nó là sự ích kỷ đối với kẻ thù, không còn dung túng vị tha nữa, chỉ còn ngươi sống ta c·hết!

Elf chi vương cúi đầu hành lễ cực kỳ ưu nhã theo truyền thống tinh linh tộc.

- Cảm ơn ngài giúp ta hiểu rõ, ngài nói đúng, ta đã nhập "Ma" nhưng ta không hối hận, ta còn ước gì nhập "Ma" sớm hơn, bất chấp thủ đoạn để tăng lên sức mạnh của ta và của ngài, thậm chí mạnh mẽ thay đổi những quy tắc trong dòng tộc thì mọi chuyện đã khác...

Gaia cổ thụ mỉm cười: - Bé ngoan, bây giờ cũng không muộn đâu, cuộc đời của ngươi còn dài lắm, ngươi chỉ mới 200 tuổi, nếu theo thông thường thì còn 800 tuổi mới hết thọ. Nhưng từ khi mới 20 tuổi, ngươi đạt được kỳ ngộ hệ thống giao dịch, sau đó phát triển vượt bậc trở thành cao thủ cấp Hành Tinh thì thọ nguyên phải tính bằng vạn năm, chục vạn năm. Nếu may mắn đột phá lên cấp Thái Dương thì thọ nguyên đã trên trăm vạn năm... Ngay từ bây giờ ngươi hãy sử dụng cho tốt "Ma tính" cởi bỏ hết những gì ràng buộc, những tật xấu của tinh linh tộc để dần dần gây dựng lại tinh linh tộc.

- Vâng, ta xin nghe lời ngài dạy bảo. Vậy hiện giờ ngài hãy nói cho ta biết, mua nô lệ ở đâu?

Gaia cổ thụ lúng túng: - Ta... ta nào biết mua ở đâu!

- ???

Gaia cổ thụ: - Ta có hơn gì ngươi đâu, dù sống cả chục tỷ năm nhưng ta luôn ở chỗ này, lâu lâu có vài tên xấu xa lạc đường tính c·ướp b·óc bị ta bắt giữ và điều tra, thu thập được một ít tình báo bên ngoài mà thôi.



Elf chi vương: - Không lẽ các nguyên linh thế giới khác cũng giống như ngài sao?

- Không, dân bản xứ của họ đi ra ngoài, lúc về sẽ có rất nhiều thông tin hiện đại... Họ nắm giữ được nhiều thông tin. Hoặc may mắn có rất nhiều khách lạ viếng thăm, hoặc thành công thiết lập được quan hệ với bên ngoài để thu thập tình báo...

Elf chi vương: - Ái dà... Nói tóm lại là tại vì tinh linh tộc của ta không thể ra ngoài nên chúng ta chẳng biết gì đúng không?

- Đúng vậy! Nhưng chúng ta vẫn còn cơ hội. Ngươi có hệ thống giao dịch, chắc chắn trên đó có thông tin về mua bán nô lệ, ngươi thử đi!

Elf chi vương lắc đầu chán nản: - Không có! Hoàn toàn không có giao dịch nô lệ!

- Hả? Ta nhớ rõ ràng khi xưa ngươi từng bị bối rối bởi vụ mua bán con người cũng như tinh linh mà?

Elf chi vương: - Đó chỉ là cái bẫy, dùng để khảo nghiệm "nhân tính" của những khách hàng mới, những ai điên cuồng mua bán tất cả, bất chấp "nhân tính" thì hệ thống giao dịch sẽ bỏ đi, thậm chí xóa luôn ký ức của kẻ đó.

Gaia chau mày bắt đầu thật sự tuyệt vọng: - Tại sao?

- Hệ thống giao dịch luôn tuyệt đối tuân thủ quy luật của vũ trụ, và cả các khu vực giao dịch để nó có thể thuận lợi phát triển. Bây giờ ngài thử nghĩ đi, nếu gần hai trăm năm trước ta ngông cuồng bán hết cây cối, tài nguyên trên hành tinh này, thậm chí ta bán hết bộ tộc thì ngài sẽ phản ứng ra sao?

Gaia cổ thụ tức giận: - Ta đập c·hết cha ngươi luôn chứ sao! Hành tinh này là thân thể của ta, tinh linh tộc cung cấp tinh thần lực cho ta tồn tại và phát triển, làm sao ta để ngươi phá nó cho được?



- Đấy, ngài thấy không, chỉ cần có khách hàng mới tỏ vẻ điên cuồng bán, bán, bán... trên bán thiên, dưới bán địa, ở giữa bán không khí... thì hệ thống giao dịch sẽ xử lý nó ngay lập tức, tránh ảnh hưởng đến khu vực giao dịch để có thể làm ăn lâu dài.

Gaia cổ thụ: - Ngươi nói có lý! Nhưng ở đây chúng ta không bán chúng ta chỉ mua mà thôi...

Elf chi vương thở dài: - Vâng, ngài muốn mua, nhưng vấn đề là ai bán? Các nguyên linh thế giới khác có muốn người khác đem con dân của chúng đi bán không?

Gaia cổ thụ: - Xem như ngươi nói đúng đi. Nhưng ta chắc chắn phải có khách hàng đi c·ướp đoạt ở đâu đó rồi dư thừa nô lệ đem bán trên hệ thống giao dịch hoặc ở chợ đen chứ?

Elf chi vương: - Đúng là có, nhưng chợ đen thì ta và ngài không biết. Còn trên hệ thống giao dịch lại không cho giao dịch hàng hóa k·hông r·õ n·guồn g·ốc. Nghĩa là hàng hóa hợp pháp mới được giao dịch. Định nghĩa hàng hóa hợp pháp rất phức tạp, nhưng chỉ cần xuất hiện giao dịch là được hệ thống đảm bảo không có rắc rối. Và vấn đề xui xẻo của chúng ta ở đây là: nô lệ, đặc biệt là con người, bị hệ thống giao dịch quy vào mục "hàng cấm".

Gaia cổ thụ: - Quái đản thật! nó cấm để làm gì?

- Nó cấm giao dịch nô lệ là dựa vào ước nguyện ban đầu khi thành lập hệ thống giao dịch. Theo tin đồn, chủ nhân của hệ thống giao dịch là một cao thủ nhưng bị người t·ấn c·ông xâm chiếm rồi tàn phá hành tinh của ông ta, tất cả tộc nhân b·ị b·ắt, g·iết dã man. Khi ông ấy biết được tin tức thì đã muộn màng. Sau đó ông ta gặp được kỳ ngộ to lớn nhưng thay vì đi trả thù điên cuồng thì ông ấy lại thành lập hệ thống giao dịch liên vũ trụ Thịnh Vượng.

Mục tiêu cuối cùng của hệ thống này là giúp các chủng tộc nhỏ bé có cơ hội giao dịch công bằng để phát triển tự thân, đủ thực lực tự vệ, từ đó có thể sinh tồn trong liên vũ trụ. Như vậy rõ ràng mục đích của hệ thống giao dịch là muốn bảo vệ các chủng tộc, nên việc mua bán nô lệ là bị cấm vì nếu có mua bán, các khách hàng cao thủ có thể sẽ bị khuyến khích, điên cuồng đi tiêu diệt các chủng tộc nhỏ yếu để bán ra...

Gaia cổ thụ: - Ta phục cái ý tưởng cao cả của chủ nhân hệ thống giao dịch! Nhưng nó cấm trên hệ thống, còn bên ngoài vẫn có người chuyên đi buôn bán nô lệ mà?

Elf chi vương: - Năng lực bao nhiêu, làm bấy nhiêu. Xưa nay vũ trụ và liên vũ trụ luôn mạnh được yếu thua, hệ thống giao dịch giữ được thân mình sạch sẽ thì đã quá tốt rồi. Và ta nghĩ đường lối phát triển của nó là đúng đắn vì nó càng ngày càng to lớn khổng lồ...

Gaia cổ thụ chán nản: - Nó làm đúng thì phát triển là hợp lý! Nhưng đối với chúng ta lại là tuyệt vọng. Giờ chúng ta không mua được nô lệ, bên ngoài lại không có bạn bè đại năng giúp đỡ, tình cảnh này ngươi kêu ta đừng tự bạo sao được!

- Nguyên linh cổ thụ ơi, còn nước còn tát... chúng ta vẫn còn tinh linh trẻ em và người già mà...