Hệ thống tưởng khách hàng xem được đáp án bất ngờ quá, ví dụ như điều tra ra vợ mình n·goại t·ình với "vợ của thằng bạn" nên mới la to như vậy, nó an ủi một cách tử tế:
- Xin quý khách hãy bảo trọng! Chuyện gì cũng sẽ có cách giải quyết!
Giang Bình An: - Giải quyết cái con khỉ! Ngươi lập tức trừ tài khoản của ta 1 tỷ HP để tổng bộ đưa đáp án.
Hệ thống: - Vậy là phong thơ vừa rồi chỉ đòi tiền thôi ư?
- Ừ... đòi tiền như đòi mạng... Oái... nóng...
Lại một lần nữa phong thơ b·ốc c·háy trên tay của hắn.
- Trời ơi! Gián với chả điệp... Đệ Tam, "ngộ sẽ báo thù"...
(ngộ = ta, chệch âm tiếng Tàu)
Hệ thống không biết tại sao nó nhìn thấy khách hàng cháy tay mà thấy vui kỳ lạ, có lẽ vì vị khách này quá đặc biệt chăng?
- Quý khách tài khoản không đủ, không thể trừ tiền.
- Gì nữa đây! Không phải ngươi nói ta đã bán 5 km³ nước biển rồi à?
- Nhưng đó là mới bán chưa kết toán!
- Ôi trời ơi là trời! Làm ơn ứng tiền trả trước 1 tỷ HP dùm đi, ta làm sao mà quỵt nợ, các ngươi giữ tiền của ta rồi mà?
- Ừ nhỉ! Nhưng làm vậy hơi trái quy tắc.
- Hơi trái thôi chứ có trái đâu. Làm ơn nhanh nhanh đi.
Bị Giang Bình An lừa gạt, cuối cùng hệ thống non nớt cũng phải ứng tiền 1 tỷ HP. Lúc này tổng bộ mới truyền đến một phong thư mới, hệ thống vừa định nhắc nhở thì đã bị Giang Bình An phất tay ngăn cản:
- Biết rồi! Khổ lắm nói mãi... Sau 45 giây sẽ cháy chứ gì?
Giang Bình An bỏ mặc hệ thống, hắn lại một lần nữa run rẩy mở phong bì, lần này thật sự có đáp án, nhưng đáp án lại làm hắn rụng rời tay chân:
"Trước khi thế giới 1960 tan vỡ, quý khách đang được lựa chọn tham gia quay xổ số chọn minh chủ may mắn nhất cho Tinh linh tộc trưởng.
Khi sắp ra kết quả, khí vận của thế giới 1960 bị sụt giảm rất nhanh, 4/5 khí vận biến mất khi quay xổ số kết thúc, và kết quả là quý khách chiến thắng.
Khi đó có một người xâm nhập vào một thế giới khác nhưng bất ngờ lại chuyển hướng vào Thế giới 1960, làm nó tan vỡ ngay lập tức.
Gaia trái đất lúc đó có biết nhưng lười ngăn cản.
Kết luận cuối cùng: thế giới 1960 vì một lý do không hiểu đã thiêu đốt khí vận để quý khách đạt được cơ hội làm minh chủ của Tinh Linh tộc trưởng, một cao thủ cấp Hành Tinh. Làm nó trở nên xui xẻo nên bị người xâm nhập gây tan vỡ, bắt đầu lại từ đầu."
Giang Bình An ngã ngửa ra ghế, hai mắt trợn ngược, miệng thì chỉ còn ú ớ chứ không thốt được nên lời vì lệ khí lại dâng lên hừng hực chặn ngang họng, hai tay hắn run rẩy, phong thơ b·ốc c·háy hắn vẫn không hay nhưng lần này nó chỉ tự cháy mà không phát ra ánh lửa thương tổn đến hắn.
Giang Bình An trong đầu như sông cuộn biển gầm:
"Vậy là đã rõ, vốn dĩ không tan vỡ, nhưng vì để ta may mắn nên bị xui xẻo. Cái này chắc chắn là "vận may cực phẩm chín màu" tác quái. Thần long ơi là thần long, ngươi hại ta quá thảm, nhưng ta lại không trách được ngươi ah! Ngươi cũng đã tiêu tan rồi còn đâu!"
(chương 284 "Chúc phúc may mắn")
"Hừ, còn Gaia trái đất, rõ ràng biết ta rời thế giới 1960 để đi xin cứu người, vậy mà nó không chịu ngăn cản. Thiên đạo bất nhân coi ta như gà chó sao? Cứ chờ xem, sẽ có ngày "gà chó" này sẽ cho ngươi hết "lười" vĩnh viễn!"
...
...
...
Ngay lúc ấy, ở một chiều không gian bí mật, có hai bóng đen trò chuyện tán gẫu:
- Đệ Tam, xem ra đáp án của ngươi làm tên nhóc đó hận Gaia trái đất thấu xương rồi!
- Ta biết, nhưng tử đạo hữu bất tử bần đạo! Nó hận Gaia chứ không hận chúng ta là tốt rồi. Ta chính vì sợ nó oán hận lung tung trong khi hệ thống giao dịch vô tội, cho nên cố tình vận dụng rất nhiều mối quan hệ mới lấy ra được đáp án đó. Trong đó ta còn cất công dò hỏi kỹ Gaia trái đất nữa.
- Ái chà chà... kiểu này mà Đệ Tam ngươi chỉ lấy 1 tỷ HP chi phí thì không lỗ c·hết à?
- Đệ Tứ ngươi nói đúng, phí dụng phải gấp mấy ngàn lần, nhưng tên nhóc kia bị phong ấn tài sản hết rồi, đành giảm giá lỗ vốn.
- Ngươi sợ hắn dữ vậy sao?
- Đệ Tứ, ngươi quản lý khu vực giao dịch số 4 trong liên vũ trụ, lẽ nào ngươi đã quên đạo lý khi giao dịch?
- ???
- Luôn luôn "dĩ hòa vi quý". Trong chuyện này hệ thống chúng ta không hề có lỗi, cứ điều tra đưa ra đáp án là được rồi. Mọi chuyện minh bạch không phải tốt hơn sao?
- Ta thấy Đệ Tam ngươi chuyện bé xé ra to. Tên nhóc kia chỉ là một phàm nhân, làm gì được chúng ta?
- Ha ha ha... ngươi đã quên, thật sự quên rồi. Vừa quên nguyên tắc giao dịch vừa quen luôn nguyên tắc làm người.
- Ta quên gì?
- Giờ ngươi là siêu cao thủ cấp Thiên Hà, ngươi quên lúc trước mình cũng là một phàm nhân ư?
Đệ Tứ đổ mồ hôi lã chã, người này khom lưng chấp tay nói:
- Cảm ơn Đệ Tam ngươi nhắc nhở! Ta quá đắc ý vong hình, thôi để ta về "diện bích" chấn chỉnh tư tưởng.
- Vậy cũng tốt, càng có năng lực càng phải "tu thân" nếu không sẽ hại người hại mình.
- Xin thụ giáo! Nhưng trước khi đi, ta muốn hỏi, tại sao ngươi coi trọng tên nhóc đó dữ vậy?
- Trực giác! Vả lại cẩn tắc vô áy náy, đừng chơi với lửa thì sẽ không phỏng tay.
- Ha ha ha... hồi nãy giờ ngươi chơi với lửa đốt tay hắn ta mấy lần rồi còn gì!
Đệ Tam nổi giận: - Cái đó là ta trừng phạt hắn dám ăn h·iếp thủ hạ mới ra lò của ta. Còn ngươi nữa, về lẹ đi "diện bích" đi, nói nhiều quá!
...
...
...
Bên trong xe bay Hắc Phượng Hoàng, Giang Bình An lặng lẽ gặm nhấm nỗi đau, qua 15 phút hắn bị một tin thông báo từ hệ thống đánh thức:
Ting!
- Xin chúc mừng quý khách tiêu xài vượt quá 10 triệu HP, được thăng lên cấp 3 khách hàng.
Giang Bình An ngẩng đầu lên, bất ngờ lần này cả cái đầu của hắn tóc đã bạc phơ hết vì lệ khí.
Trí tuệ nhân tạo Hắc Phượng Hoàng nhắc nhở chủ nhân:
- Chủ nhân ơi! Ngài phải bảo trọng thân thể, mắt của ngài sưng đỏ, tóc ngài đã bạc trắng hết cả rồi. Ta biết ngài có chuyện buồn phiền, nhưng cần phải có sức khỏe tốt mới làm được điều mình muốn!
Giang Bình An ngẩng người, câu này Hắc Phượng Hoàng nói quá đúng, đại thù chưa báo, vợ con chưa trở về làm sao lại buông bỏ bản thân cho được. Hắn gật đầu ra hiệu đã hiểu, sau đó bước đến mở cửa xe bay bước ra ngoài.
- Hắc Phượng Hoàng, khi nào sắp kết thúc, nhớ bấm còi kêu ta vào!
Hắn bước ra đáy biển, nhìn nửa bán cầu nước biển bị hút vào ào ào sủi bọt trắng xóa, hắn không cần nhìn cũng biết phía trên đầu, mặt biển đã xuất hiện một vòng xoáy nước cực lớn vì nước biển bị chảy vào đây.
Giang Bình An cố gắng bình tĩnh, tập khống chế lệ khí, không để nó khống chế hết bản thân. Hắn bắt đầu đánh một bài quyền trên nền cát còn ẩm ướt nước biển.
Bài quyền là "Sát quyền đạo" do cô vợ nữ sát thủ Lý Tố Linh sáng tác (chương 290).
Từng chiêu thức đơn giản, gọn lẹ, nhưng toàn sát chiêu, hễ bị trúng là không c·hết cũng tàn. Nhưng thân thể mới này quá yếu ớt bạc nhược, hắn chỉ nhờ có năng lượng và dinh dưỡng từ chu quả ăn lúc trưa để có thể đánh quyền.
Giang Bình An đánh thật chậm, Sát quyền đạo mà hắn đánh ra luôn hương vị của Thái Cực đạo, vừa đánh hắn vừa ngâm nga:
Sinh ly tử biệt, thiên thu oán
Ước mộng tương phùng, vạn niên bi
Qua nửa giờ, năng lượng chu quả bị hắn tiêu hao không còn, hắn lại ăn thêm một trái chu quả bất chấp lời khuyến cáo của người bán. Chu quả vào miệng hắn vẫn thấy như nhai sáp, nhưng nó vẫn cung cấp năng lượng và dinh dưỡng dồi dào.
Giang Bình An khuôn mặt lập tức đỏ hồng dị dạng vì bị "bổ" quá nhiều, nhưng hắn mặc kệ vẫn tỉnh bơ đánh quyền...
Đánh chán, hắn mua một cây đao bầu bằng siêu cấp hợp kim trong hệ thống, chỉ tốn tiền lẻ 1000 HP, nhưng siêu cấp sắc bén, nhà sản xuất cam đoan là độ cứng ngang với kim cương.
Hắn cầm đao bầu, múa may thật chậm bộ "Khoái đao pháp" bộ này cũng do vợ Lý Tố Linh truyền thụ, ban đầu là dạy cho Hà Vũ Thủy để tăng cấp bậc đầu bếp, sau đó Giang Bình An học ké.
Hắn vừa múa đao chậm vừa thử dung hợp lệ khí vào đao pháp để phát tiết bớt nó đi, tránh bị nó đè chặn lòng ngực, thế nào cũng có ngày u uất quá mà c·hết oan mạng.
Sau khi cố gắng thử nghiệm vài giờ, hắn đưa ra kết luận: Hiệu quả khả quan...