Đại Náo Từ 1960

Chương 39




Sáng sớm tinh mơ, Giang Bình An thức giấc, kiều thê Lâu Hiểu Nga tối hôm qua thức khá khuya nên vẫn còn đang say giấc nồng, chui rúc quấn chặt hắn như một con bạch tuộc xinh đẹp, trong trắng lộ hồng.

Giang Bình An mỉm cười hạnh phúc, hắn cảm nhận được rồi cái gì gọi là sướng như tiên. Chợt hắn nhớ đến phải kiểm tra một việc nên liền gọi ra cửa hàng ảo để xem số liệu tổng hợp của bản thân: 26/100

"Ha ha ha, vẫn tăng lên được thể chất. Như vậy việc ngày hôm qua ăn nhiều chu quả kết hợp với vận động thật nhiều sẽ vẫn có tác dụng, quan trọng hơn nữa chu quả vốn là trái cây tự nhiên, sẽ không có đan độc tích tụ trong cơ thể giống như đan dược. Điều này sẽ giúp ta rèn luyện cơ thể thật tốt đây. Nhưng không lẽ suốt ngày cứ ăn chu quả rồi bắt mấy cô vợ lăn lộn hoài, như vậy không ổn chút nào, chọn cách gì được đây?"

Qua chốc lát, Giang Bình An đôi mắt dần dần sáng lên, hắn đã chọn được biện pháp rèn luyện cơ thể rồi, nếu thực hiện nó thì sẽ có một công hai ba chuyện tốt.

Giờ này chỉ mới qua 5h sáng, Giang Bình An nhẹ nhàng bước xuống giường, mặc đồ rồi đi xuống nhà sau tắm rửa vệ sinh sạch sẽ, thay bộ đồ mới bó sát người, hắn mở cửa bước ra vườn, tay cầm một cây đèn bão nhỏ soi sáng yếu ớt.

Nhưng nhiêu đó ánh sáng là đã khá đủ cho Giang Bình An nhìn rõ mọi vật nhờ thể chất tăng cao.

Mặc cho gió tuyết lạnh lùng, Giang Bình An treo đèn bão trên cây cột rồi lấy ra một người máy thứ hai từ không gian trữ vật, người máy này có thân hình cân đối, cao 1,8m, nặng 70 kg, gương mặt rất bình thường, đầu tóc gọn gàng, được Giang Bình An đặt tên là Trương Sỹ.

Người máy Trương Sỹ có tính năng cài đặt miễn phí là binh lính, còn tính năng cao cấp cài đặt trước đó là lính đặc công.

Giang Bình An khởi động cho người máy Trương Sỹ và hạ lệnh cho nó làm huấn luyện viên cá nhân, chuyên giúp chủ nhân rèn luyện thể lực, tập luyện các kỹ năng chiến đấu, cách thức sử dụng vũ khí, theo dõi, phản theo dõi... Chắc chắn nếu dành đủ thời gian và siêng năng tập luyện thì Giang Bình An vừa tăng cường thể lực, vừa học được bản lĩnh phòng thân và lại càng mau thích ứng được cơ thể sau khi uống tiểu Cường Thân đan, chờ đến khi thích ứng hoàn toàn, hắn sẽ mua ngay trung cấp Cường Thân đan để tiếp tục cải tạo thể chất, đây chính là nhất tiễn hạ tam điêu.

Huấn luyện viên người máy lập tức bắt tay vào công việc giảng dạy huấn luyện:

Khởi động 10'

Giãn gân cốt 20'

Hít đất, gập bụng, nhảy ếch, xà đơn...

Trước khi tập luyện, Giang Bình An đã ăn liền một lúc 2 chu quả trị giá 1.000 HP, nhờ vậy liên tục tập luyện từ 5h cho đến 7h sáng các bài tập từ dễ đến khó đều được Giang Bình An có dư thừa năng lượng để hoàn thành.

Hắn uống gần 2 lít nước, ra mồ hôi cũng không dưới 2 lít nước.

Lúc 6h30', Tần Hoài Như thức dậy có nhìn thấy Giang Bình An luyện tập, sau đó nàng đi chuẩn bị bữa ăn sáng.

Đến 7h thì Hà Vũ Thủy thức dậy, cũng thấy Giang Bình An luyện tập, cô bé thích thú cười hì hì nhưng thấy người máy Trương Sỹ lạ mặt nên không dám mở miệng trêu chọc.

Lúc này người máy Trương Sỹ cho Giang Bình An ngừng lại, dẫn hắn vào nhà sau đó dùng một loại tinh dầu đặc biệt massage toàn thân cho Giang Bình An thả lỏng, phục hồi cơ bắp, gân cốt...

Tinh dầu đặc biệt này là người máy Trương Sỹ yêu cầu chủ nhân mua trước khi luyện tập, giá thành cũng không cao: 500 HP/tấn, có công dụng phục hồi cơ thể rất tốt sau khi luyện tập, đặc biệt khi phối hợp với thủ pháp xoa bóp chuyên dụng của lính đặc công.

7h15' massage thư giãn hoàn thành, Giang Bình An cả người thư thái, giả vờ dẫn người máy tiễn ra khỏi cửa nhưng thật ra là thu vào không gian trữ vật, sau đó hắn lại vào nhà đi tắm gội một lần nữa.

Trong lúc tắm, Giang Bình An có dò xem số liệu tổng hợp: vẫn là 26/100 nhưng hiện tại cái cảm giác bay bổng như mất trọng lực từ hồi uống tiểu Cường Thân đan đã biến mất khá nhiều, điều này chứng tỏ việc tập luyện rất có hiệu quả.

Sau đó cuộc sống sung sướng thần tiên lại tiếp tục, hắn đi ăn sáng ngon lành với các mỹ nữ. Hà Vũ Thủy đi học, nhưng được Giang Bình An đưa cho một chiếc xe đạp cũ, không biển số, không ký hiệu để cô bé đi học và về nhà nhanh chóng hơn.

Tiếp đó Tần Hoài Như giặt giũ phơi đồ, Lâu Hiểu Nga cố gắng tập tành rửa chén, Giang Bình An và tiểu Đương thì quét nhà quét sân.

...

Trong lúc chủ nhân Giang Bình An hưởng cảnh ấm êm thì người máy Trương Dũng lại không chịu ngồi yên mà tận dụng thời gian rảnh vào ban ngày chuyển nghề đi mua ve chai.

Trước khi đi người máy Trương Dũng đã cẩn thận hóa trang gương mặt thành đen thùi, quần áo thì thay bộ khác với hồi khuya, xe đạp vẫn để thùng phía sau nhưng lấy tấm bạt phủ ra, không che đậy gì cả để khỏi bị người khác hoài nghi.

Vậy là một hoá thân mới đã được xuất hiện, nếu giờ này Trang Bảo Quốc có đứng kế bên thì cũng khó mà nhận ra được vị khách hàng sộp khuya hôm qua.

Mọi việc vừa xong, người máy Trương Dũng lập tức xuất phát, chuyên môn ghé thăm các đại viện có nhiều gia đình công nhân viên chức khá giả để mua ve chai.

Cốc cốc cốc...

- Ông là ai? Đến đây để làm gì?

- Dạ chào phu nhân, ta chuyên đi mua phế liệu, đồ cũ, đồ bỏ không xài nữa. Phu nhân có muốn bán không? Ta sẽ ra giá cao để mua.

- Ồ, thì ra là người mua đồng nát, ta có đây, sẽ bán cho ông, chứ để chật nhà quá. Đây, mấy cái nồi lủng, mấy con dao mẻ lưỡi này được bao nhiêu?

- 3 đồng.

- Cái bao đồ cũ rách này mua không? bao nhiêu?

- 1 đồng.

- Sách báo cũ bị mối mọt này bao nhiêu?

- 2 đồng...

Chỉ cần có một nhà chịu bán thì đảm bảo cả viện sẽ đua nhau lấy đồ cũ nát ra thanh lý hết để kiếm tiền.

Đại viện đầu tiên được người máy Trương Dũng khai trương nghề ve chai, mua bán thật thuận lợi, chỉ trong vòng hơn 1h mà đã có một đống đồ ve chai to như cái nhà, bán cho người máy Trương Dũng.

Sự thuận lợi này không phải ngẫu nhiên mà là do người máy Trương Dũng trong thân phận mới, lão Lý ve chai, đã trả giá tiền cao gấp rưỡi, gấp hai so với những người mua ve chai khác, vì thế cả đại viện mới tích cực bán ve chai kiếm tiền như vậy.

Ngay sau đó lão Lý ve chai phải dùng 2 tiếng rưỡi để vận chuyển 7-8 chuyến cho hết đống đồ cũ về tổng bộ, đây đã là lén chơi ăn gian, vừa xếp lên xe vừa lặng lẽ thu vào không gian trữ vật.

Tổng số ve chai là trên 15m³, người máy Trương Dũng ngồi im trong căn nhà hoang tổng bộ lọc dữ liệu đống ve chai to lớn đó để tìm các vật phẩm đáng giá bán cho cửa hàng ảo.

Và thật bất ngờ, chỉ tốn 122 đồng thu mua thế nhưng lại gom góp được 10 món cổ vật trị giá khoảng 5.000 HP nếu bán cho cửa hàng ảo.

So sánh tiền lời thì mua ve chai đã lời hơn thấy rõ, 122 đồng vốn thu lại 5.000 HP, còn hồi khuya tốn 1 vạn đồng tiền vốn thu được 48 cổ vật, trị giá khoảng 50.000 HP.

HP thu được từ mua đồ cổ gấp 10 lần nhưng tiền vốn gấp gần cả trăm lần, và phải mạo hiểm lén lút rất nhiều.

Nhưng bù lại con đường thu mua đồ cổ lại ổn định, còn thu mua ve chai không hề ổn định, đâu phải khi nào cũng gặp cổ vật đâu.

Có vẻ như hai bên cùng làm mới là vương đạo.

Sau đó người máy cả buổi chiều lại thực hiện bước hai của kế hoạch ve chai: đem ve chai đi bán ở các vựa ve chai.

Đây là công việc hàng ngày bắt buộc của những người hành nghề mua ve chai cò con, họ mua ở nhà người dân rồi đem bán ở các đại lý để kiếm chút tiền chênh lệch.

Mọi người cứ kháo nhau mua ve chai giàu lắm, thật ra có đúng và có sai. Sai là vì giá chênh lệch kiếm được không cao vì có rất nhiều đồng hành cạnh tranh ép giá. Còn đúng là do những lúc hiếm hoi nhặt được của hời, ví dụ như chủ nhà tưởng là sắt vụn đem bán với giá sắt vụn, nhưng thật ra đó là đồng, trị giá cao gấp mấy chục lần sắt vụn, và thế là người mua ve chai nhặt được của hời.

Đối với người máy Trương Dũng mua ve chai thì cũng có nhặt của hời, nhưng là nhặt cổ vật để bán kiếm HP.

Thật ra bất kỳ thứ gì bán cho cửa hàng ảo đều thu được ít hoặc nhiều HP, nhưng Giang Bình An không muốn bán tài nguyên vì lâu dài sẽ ảnh hưởng đến trái đất, hắn chỉ bán cổ vật vì chúng có giá trị HP cao mà tiêu hao tài nguyên cực kỳ thấp, ví dụ một cuốn sách cổ quý giá bán được 15.000 HP tương đương với bán 15.000m³ nước, trong khi thực tế cuốn sách này chỉ là có hơn 100g giấy và chút mực nước mà thôi.

Việc bán cổ vật có tiêu hao tài nguyên trái đất, nhưng sẽ ít hơn rất nhiều số lượng tài nguyên mà Giang Bình An mua từ cửa hàng ảo đem về trái đất. Dĩ nhiên, không có gì là tự nhiên sinh ra cả, sở dĩ 100g giấy đó bán được 15.000 HP là vì tiêu hao đi rất nhiều giá trị tinh thần, giá trị học thuật, giá trị lịch sử của trái đất... Nhưng Giang Bình An hiện tại lại không quan tâm những giá trị đó, nên hắn cứ bán. Có lẽ về sau khi phát đạt, hắn sẽ không cần bán đồ cổ nữa mà quay qua sưu tầm thưởng thức...

...

Từ căn nhà hoang tổng bộ, người máy Trương Dũng trong lốt hóa trang Lý lão ve chai kéo ve chai đi kiếm vựa để bán.

Chủ vựa ve chai thấy có người lạ mặt bán cho mình thì cũng không có gì ngạc nhiên, nghề này cánh cửa nhập nghề rất thấp, ai có chút vốn và có sức lực thì đều có thể làm được, xa lạ bữa đầu, mấy bữa sau sẽ quen thuộc ngay thôi.

Chủ yếu là giá cả, chỉ cần có lời thì ai cũng có thể hợp tác. Ông chủ vựa ve chai đi đến chỗ người máy để kiểm hàng và ra giá, người máy Trương Dũng giả vờ nâng giá và kêu ca một chút cho hợp lệ rồi bán tống bán tháo ngay, số tiền thu được từ ông chủ vựa thì được người máy Trương Dũng thu cất cẩn thận vào một góc riêng trong không gian trữ vật để sau này sẽ có trọng dụng.

Ông chủ vựa ve chai tưởng đã xong việc định vào nhà thì bất ngờ lại nghe người vừa bán ve chai hỏi ông ta:

- Ông chủ ơi, mấy thứ này ông có bán không?





Loạn thế khởi, hào kiệt phân tranh.

Nơi máu anh hùng và lệ mỹ nhân hoà quyện vào nhau.

Nhân quả và luân hồi đan xen tạo thành bánh xe vận mệnh.

Giữa mộng và tỉnh, đúng và sai, đâu mới là con đường chân đạo.

Tất cả chỉ có tại