Đại Náo Từ 1960

Chương 44




Thu 100% là xong việc... Thà cứu lầm còn hơn bỏ sót...

Phương châm đã được lập ra, Giang Bình An lập tức chấp hành, hắn gọi ra cửa hàng ảo, mở ra bán kính thu hút vật phẩm 10km, mở ra công năng giám định.

Trong diện tích dò xét 314km² của cửa hàng ảo, trải qua dò xét, nơi này có 37 thôn, già trẻ lớn bé có 18.245 người, mỗi thôn làng có trung bình 400-500 người, Giang Bình An cho thu vào không gian trữ vật tất cả.

Vậy là chỉ trong tíc tắc, cả khu vực rộng lớn mọi người đều biến mất, họ lọt vào không gian trữ vật, cơ thể và cả suy nghĩ đều tĩnh lặng vì thời gian đứng im.

18.245 người chỉ chiếm hơn 900m³ không gian trữ vật, Giang Bình An cố tình xếp mỗi một gia đình đều tụ tập chung một chỗ để sau này đưa họ ra thì sẽ không thất lạc.

314km² xung quanh giờ không còn một bóng người, Giang Bình An sửng sờ giây lát, hắn không biết mình làm đúng hay sai, ngước lên trời cao thì thấy không gian xanh thẳm qua màn hình ảo, ngước xuống mặt đất thì một màn tuyết trắng xóa che phủ thế gian.

Giang Bình An nhìn Tần Kinh Như đang nằm chung gia đình trong không gian trữ vật mà tự vấn lương tâm, cuối cùng sau một phút hắn thì thào:

- Sơ tâm của ta là cứu người không chết đói, sau này cho họ một cuộc sống ấm no, như vậy là đã đủ rồi, chuyện đúng hay sai không bàn nữa.

Vừa định cho Hắc Phi Long bay qua chỗ khác để cứu người tiếp tục thì Giang Bình An thấy dường như hắn còn thiếu sót một điều gì đó rất quan trọng, sau đó hắn nhìn xuống mặt đất, nhận thấy thiếu sót của hắn:

Quá lãng phí.

Giang Bình An dự định chỉ thu nhận người, nhưng những vật dụng còn lại như quần áo, chăn màn, nồi niêu, chén bát, lương thực... của mọi người tuy trị giá ít ỏi, nhưng cũng là tài sản tích cóp cả đời hoặc cả mấy đời mới có, không thể đơn giản bỏ mặc tất cả.

Thế là hắn lại ra tay một lần nữa, đào 3 thước đất, thu dọn tất cả lương thực, những vật dụng còn sử dụng được, những vật đáng giá, trong đó không thiếu các cổ vật... Đồ vật của ai thì gom để chung với gia đình đó, trong lúc này hắn không hề táy máy tay chân tự ý thu giữ bất kỳ thứ gì riêng cho bản thân cả.

Nhưng đáng tiếc cửa hàng ảo thông báo thao tác thất bại vì không đủ không gian trữ vật. Bình thường 20 người chiếm trung bình 1m³ thì giờ đây 20 người lại chiếm trung bình 3m³.

Hơn 900m³ thu người khi nãy giờ nếu thu thêm vật dụng thì sẽ tăng lên gần 28.000m³ nên không đủ không gian trữ vật là hiển nhiên.

Giang Bình An thầm mắng bản thân hồ đồ, chỉ biết nóng ruột cứu người mà không chuẩn bị không gian để tiếp nhận. Cũng may không có gì nghiêm trọng, hiện giờ tiền ảo HP có rất nhiều, cần tiêu xài gấp để đủ tư cách lên khách hàng cấp 4.

Giang Bình An dùng 3 tỷ HP để tăng lên 30 triệu m³ không gian trữ vật, đủ để thu nhận 200 triệu người đói khổ cũng các vật dụng của họ.

Giang Bình An lại một lần nữa cho cửa hàng ảo thu nhận các vật phẩm, lần này rất thành công, từng món từng món vật dụng, lương thực của từng nhà được gom để chung với mọi người trong cùng một nhà, sẵn sàng chờ đến lúc được Giang Bình An đưa ra ngoài hưởng một cuộc sống mới.

Sau đó Giang Bình An không chần chờ nữa, hắn cho Hắc Phi Long di chuyển đến khu vực kề bên, tiếp tục rà quét.

...

Trung Quốc có diện tích hơn 9 triệu km², dẫu rằng 2/3 là rất hoang vắng, nhưng 1/3 còn lại cũng đã là hơn 3 triệu km², Giang Bình An thấy diện tích rà quét thu người mỗi lần chỉ hơn 300km² quá nhỏ quá lâu.

Phải rà quét 10.000 lần thì mới hết được 3 triệu km², vậy là Giang Bình An bỏ tiền tăng lên bán kính thu hút vật phẩm lên thêm 10 lần: từ 10km lên 100km, tốn phí 9 triệu HP, như vậy mỗi lần rà quét sẽ có diện tích 31.400 km².

Chỉ cần rà quét 100 lần thì sẽ hết 3 triệu km², nếu siêng năng rà quét 300 lần thì đảm bảo sẽ quét sạch sẽ hết cả Trung Quốc.

Nhưng trên thực tế Giang Bình An biết chỉ có vùng nông thôn, vùng miền núi hẻo lánh là bị đói chết nhiều người nhất, còn vùng dân cư thành thị thì chính quyền Trung Quốc vẫn tiếp tế lương thực đảm bảo được không bị chết đói.

Vì vậy hắn bỏ qua các vùng dân cư thành thị, sau đó lại nhờ vào bản đồ chi tiết cao cấp đã mua lúc trước mà có thể chắt lọc bỏ qua những vùng đất rộng lớn không có người... vì vậy thực tế Giang Bình An chỉ cần rà quét 179 lần là đã hoàn thành được công cuộc cứu người vĩ đại nhất trong lịch sử.

Thao tác ngày càng thuần thục, giúp Giang Bình An tiết kiệm được thời gian mỗi lần rà quét giải cứu. Trung bình hắn mất khoảng 15' cho việc di chuyển và cứu người mỗi lần rà quét.

Giang Bình An đã không ngủ không nghĩ xoay một vòng khắp Trung Quốc, tổng thời gian là 45 tiếng đồng hồ, thành quả giải cứu ra ngoài dự tính của hắn:

Gần 350 triệu người.

Trong đó người già yếu: 12%

Trẻ em dưới 10 tuổi: 30%

Trên 10 tuổi đến trung niên: 43%

Thiếu phụ đang mang thai: 15%

Sự ngoài dự tính này vừa kinh vừa hỉ, hỉ là vì cứu được nhiều người, còn kinh là vì không gian trữ vật lại không đủ, phải chi thêm 3 tỷ HP, tăng không gian trữ vật lên thành 60 triệu m³, số lẻ lúc trước chưa tính.

Như vậy chỉ mới bước đầu giải cứu người thì Giang Bình An đã chi ra 6 tỷ HP chỉ để thu nhận người và vật dụng.

Không ngừng không nghỉ suốt 45 tiếng đồng hồ, chưa đến hai ngày, thực ra là không thấm tháp gì đến sức khỏe hay tinh thần của Giang Bình An cả, nhưng thực tế thì lại hoàn toàn khác.

Khi Hắc Phi Long thông báo đã rà quét hết các khu vực nông thôn miền núi hẻo lánh toàn Trung Quốc, thì bên trong xe, Giang Bình An cả người mệt mỏi rũ rượi, hai mắt quầng thâm đen, cả người rơi vào trầm cảm.

Hắn không mệt người mà là mệt tâm.

Mệt vì gặp quá nhiều người đã bị chết đói cứu không kịp nữa rồi. Họ bị đông cứng nằm đó, có khi là cả thôn, cả làng đều chết.

Mệt vì thảm trạng thê thảm khắp nông thôn, miền núi hẻo lánh toàn Trung Quốc, nhất là những gia đình cả nhà đói chỉ còn da bọc xương, đang trên bờ vực chết vì đói... Hắn chợt thản thốt nhớ đến tác phẩm Vợ Nhặt, nhớ tới thảm cảnh Việt Nam 1945...

Nhưng giờ tất cả đều đã qua, hắn thở phào nhẹ nhõm, cả người bỗng nhiên như sống trở lại, hắn nghĩ về tương lai tươi sáng mà hắn và cửa hàng ảo sẽ mang đến cho họ trong tương lai... tất cả sẽ tốt đẹp hơn như một câu hát trong kiếp trước:

Cuộc đời vẫn đẹp sao, tình yêu vẫn đẹp sao.

Thực ra số dân tập trung ở khu vực nông thôn miền núi của Trung Quốc cao hơn số lượng hắn giải cứu nhiều, khoảng 480 triệu người.

Nhưng vẫn có nhiều nơi mọi người sinh hoạt vẫn ổn, không bị thiên tai nhân hoạ tàn phá... Giang Bình An bỏ qua chỉ lo cứu những khu vực đói kém nặng nề, có nguy cơ cao.

...

Suốt 45 tiếng giải cứu khẩn cấp, từ 8 giờ sáng ngày 20-12-1960 đến giờ đã qua 5 giờ sáng 22-12-1960, thật trùng hợp, Giang Bình An giải cứu mọi người ngay đúng dịp Đông chí, tức là ngày 21-21/12 dương lịch, đây là thời điểm giá lạnh nhất trong năm ở Bắc Bán cầu, và cũng có buổi tối dài nhất trong năm.

(PS: ở Nam bán cầu thì ngược lại)

Cứu người đã hoàn thành, Giang Bình An muốn thả lỏng, hắn mặc kệ trời vẫn còn tối, kêu Hắc Phi Long hạ xuống một ngọn đồi thấp, bật đèn pha bớt đi tăm tối, hắn tìm một cục đá to khá bằng phẳng, phủ đầy tuyết trắng để leo lên ngồi, lấy vịt quay, rượu đế ra tự ăn tự uống, rồi dần dần hứng chí còn ngâm nga khe khẽ:

Băng thiên tuyết địa người hoang vắng
Duy độc mình ta ẩm cô phong

Có lẽ sáng tác được hai câu thơ con cóc làm hắn khoái chí nên càng uống rượu hắn lại càng thấy ngon, mà càng thấy ngon thì lại càng uống rượu, đáng tiếc là hắn chưa kịp học bài quyền nào, chứ nếu không hiện tại một mình trên đỉnh đồi này mà đánh một bài quyền thì quá tuyệt, hệt như một cao thủ võ lâm trong mấy bộ truyện kiếm hiệp vậy.

Khi vịt chỉ còn xương thì rượu đã cạn 2 bình, vốn dĩ Giang Bình An định ra về thì hắn lại nhìn thấy mặt trời mọc, bình minh lặng lẽ đến trải khắp ánh nắng ban mai cho thế gian, thích thú cảnh đẹp nên Giang Bình An lại quay lại ngồi thưởng thức.

Một bên ngắm cảnh đẹp, một bên Giang Bình An suy tư tìm đường an bài cho 350 triệu người đói khổ hắn vừa cứu.

Nếu lựa chọn ích lợi tối ưu để gieo trồng cây Dù Bạch Kim, phát triển nền nông nghiệp năng lượng thì nên chọn những vùng có thời gian chiếu sáng trong ngày nhiều nhất, có diện tích đất trống nhiều nhất ví dụ như sa mạc Sahara, các sa mạc ở châu Úc... Vừa hoang vắng vừa đầy ánh mặt trời.

Các khó khăn khi sinh sống và canh tác ở những sa mạc này đối với người khác là khó nhưng đối với Giang Bình An thì không khó chút nào vì hắn có cửa hàng ảo.

Nhưng các phương án này bị Giang Bình An loại bỏ, hắn không muốn làm vậy vì nó quá giống kiểu bắt cóc người khác để làm việc khổ sai cho hắn ở nơi xứ lạ quê người. Trong tay có bàn tay vàng, Giang Bình An không cần thiết phải đeo mang ác danh ghê tởm đó, nếu hắn làm như vậy thì không còn gọi là giải cứu người mà nó đã chuyển qua thành bắt cóc người.

Sự tình trên thế gian vẫn luôn là: Chuyện tốt thường khó làm hơn chuyện xấu.

Đối xử tử tế, chăm lo cho người luôn luôn khó khăn hơn đối xử thô bạo, bỏ bê người khác.

Giang Bình An lại gặp khó xử khi tìm nơi an bài mọi người, hắn tìm ra gói thuốc lá, châm điếu thuốc, miệng phì phèo nhả khói, nhìn xéo xéo cảnh mặt trời đang dần lên cao, không thể nhìn thẳng vì quá chói mắt.

Bỗng nhiên mặt trời chợt đưa đến cho Giang Bình An một linh cảm, một ý tưởng tuyệt vời...





Truyện bạn đọc đã hết rồi, nhưng đừng bỏ qua bộ truyện về bóng đá Việt Nam hot nhất hiện nay, với những cung bậc cảm xúc khác nhau, những sự kiện lịch sử, những con người huyền thoại, và hơn hết, là tình yêu bóng đá mãnh liệt được hun đúc thông qua những bước tiến của nhân vật chính. Xin mời các bạn cùng đến với