Đại Náo Từ 1960

Chương 49




Mọi người cố gắng bình tĩnh để phân tích tình hình, tìm ra điểm may mắn trong chuyện này để dựa vào.

Có hai điểm may mắn đặc biệt mà Bắc Kinh có thể dựa vào:

Thứ nhất là toàn bộ 70 quân đoàn gần 6 triệu quân binh đều còn nguyên vẹn không bị ảnh hưởng gì. Binh hùng trong tay không sợ gì cả.

Thứ hai là toàn bộ kho lương thực dự trữ vẫn còn nguyên vẹn không bị mất mát một hột thóc, một hạt bắp nào cả, mà dân số bỗng giảm đi 60%, như vậy với 40% còn lại sẽ được ăn nhiều hơn gấp 2,5 lần, sẽ giúp mọi người no hơn, không sợ bị đói rồi bị hung thủ bắt đi nữa.

Thực ra tất cả kho lương thực này có 4/5 đã từng bị lọt vào 179 lần rà quét của Giang Bình An, chỉ cần hắn muốn thì ngay lập tức cả Trung Quốc sẽ mất 4/5 lương thực dự trữ và bị đói rất nhiều.

Nhưng Giang Bình An là một kẻ có nguyên tắc, luôn luôn không quên sơ tâm: cứu người sắp chết đói, chứ không phải là đi cướp lương thực làm người dân bị đói.

Quay lại hội nghị cấp cao của chính phủ Trung Quốc, đã có được hai điểm mạnh là lương thực và quân đội thì mọi khó khăn đều có thể vượt qua khi mọi người đồng lòng.

Kể cả phe phái Đặng Tiểu Bình đang công kích Mao Trạch Đông dữ dội vì sai lầm trong kế hoạch Đại Nhảy Vọt cũng phải âm thầm lặng lẽ phối hợp với bên phe Mao Trạch Đông để vượt qua lần nguy cơ cao nhất này từ khi lập quốc đến nay.

...

Khoảng cách từ Bắc Kinh đến Quảng Đông theo đường chim bay là gần 2.000 km, Giang Bình An và hoàng đế Phổ Nghi bay gần 1 giờ mới đến được Quảng Đông, hiện tại thời gian chưa đến 11h tối ngày 22/12/1960.

Giang Bình An cho Hắc Phi Long mở ra bản đồ ảo cả tỉnh Quảng Đông để lựa chọn địa điểm thích hợp làm nơi đặt vương cung lập quốc.

Phổ Nghi nhìn màn hình ảo 3D như si như mê, ông ta hiện giờ đã chắc chắn Giang Bình An 100% không phải người thường, chiếc xe hơi bay này và cả màn hình ảo này không phải là của thời đại này có thể làm ra được, ngay cả Liên Xô là nước lớn nhất nhì hiện giờ cũng không thể.

Nhưng việc Khương Tử Nha tái thế thì thật giả khó mà kiểm định được. Phổ Nghi chỉ có thể thông qua giọng nói của Giang Bình An, xác định được hắn chắc chắn là một người gốc Bắc Kinh mà thôi, nhưng như vậy cũng đã quá đủ.

Cuối cùng Giang Bình An chọn một vùng đất cao, bằng phẳng rộng vài chục km², bên cạnh có một hồ nước to, phong cảnh hữu tình để làm vị trí đặt vương cung.

Vùng này có độ cao hơn xung quanh cả chục mét, không lo bị ngập úng, thế là đã đủ, còn cảnh sắc thì đã có hồ nước rộng cả chục km², chuyện còn lại có thể từ từ cải thiện, quan trọng là xung quanh rất hẻo lánh, không có nhiều nhà dân, xa xa chỉ có 1-2 ngôi làng, khi lắp đặt vương cung sẽ không ảnh hưởng đến người khác.

Món quà vương cung Giang Bình An tặng cho hoàng đế Phổ Nghi trị giá 500 triệu HP, là một kiến trúc kiểu phương Tây, 490*490m dài rộng, tổng diện tích 240.100m², nghĩa là rộng 24ha.

Có bốn cạnh vuông vức và bốn cổng vào chính, cao 99m, chia làm mười một tầng, 10 tầng dành cho sinh hoạt, làm việc và một tầng hầm vận hành máy móc, xử lý nước thải, chất thải.

Chính giữa là giếng trời khổng lồ lấy sáng và lấy gió với đường kính 100m, các căn phòng ở, các khu hội nghị, phòng làm việc, khu vui chơi, khu nhà hàng... được xây dựng xung quanh bao bọc giếng trời cả mười tầng.

Cả vương cung đều hoạt động dựa vào thanh năng lượng sơ cấp, bao gồm vài chục thang máy, hệ thống chiếu sáng, hệ thống cung cấp nước, nấu ăn...

Vật liệu xây dựng là bê tông xốp, nhẹ, bền, chống cháy, cách nhiệt, cách điện, cách âm. Cả vương cung có thể chịu đựng được động đất từ 9,2 độ Richter trở xuống.

Vương cung khi lắp đặt sẽ có bốn trụ nhỏ đâm sâu vào lòng đất, vừa cố định vương cung vừa khoan thăm dò tìm nguồn nước ngọt ở độ sâu trên 500m để cung cấp nước cho vương cung, nhưng nước ngọt ưu tiên sử dụng lại là nguồn nước mưa hứng được trên cả vương cung, nó sẽ chảy vào các bồn nước mưa, sau đó lắng lọc và đưa vào sử dụng khi đạt chuẩn an toàn.

Hệ thống xử lý rác thải hữu cơ từ chế biến thực phẩm, nhà cầu... được xử lý triệt để bằng chế phẩm vi sinh ở phần đáy vương cung, nó sẽ chỉ thải ra môi trường bên ngoài hai loại chất thải:

* Nước đã xử lý lắng - lọc - vi sinh... đạt chuẩn nước sông để cho ra môi trường bên ngoài.

* Chất thải rắn hữu cơ đã xử lý vi sinh làm hoai mục, không mùi hôi, không ô nhiễm, có thể làm phân bón hữu cơ an toàn.

Như vậy cứ theo chu kỳ vài tháng là cần phải bổ sung thanh năng lượng sơ cấp và chế phẩm vi sinh mua từ cửa hàng ảo để vương cung vận hành bình thường, và nó cũng được bảo hành 20 năm vũ trụ (PS: hơn 80 năm trái đất).

Sức chứa tối đa 5.000 người sinh hoạt và làm việc, càng ở nhiều người thì tiêu hao năng lượng và chế phẩm vi sinh càng nhiều và ngược lại.

Nhà sản xuất và kinh doanh vương cung có tặng kèm hai máy ủi, xúc đất đa năng, hoạt động tự động để dọn dẹp mặt bằng đạt chuẩn lắp đặt vương cung.

Khi giao dịch thành công, đầu tiên cửa hàng ảo đưa hai máy ủi đa năng ra bãi đất trống, mỗi máy dài 15m, rộng 10m, cao 6m, bốn bánh xe theo kiểu xe lu nhưng có gai, rất bám địa hình. Chúng cũng hoạt động bằng thanh năng lượng sơ cấp nên hoàn toàn im ắng không có tiếng nổ máy ầm ĩ.

Hai xe ủi này dùng giọng nói điện tử thông báo cho Giang Bình An là sẽ dọn mặt bằng hoàn tất sau 6 giờ nữa.

Vậy là Giang Bình An và Phổ Nghi chui vào Hắc Phi Long ngủ tạm một đêm chờ thi công hoàn thành.

Đêm trước lập quốc, hoàng đế và thủ tướng ngủ trong xe. Cả hai ngủ ngon hay là trằn trọc thâu đêm?

...

6h09', ngày 23/12/1960, Giang Bình An bị đánh thức bởi tin nhắn hoàn công từ hai máy ủi đa năng.

Giang Bình An giật mình đi ra khỏi xe thì đã thấy một bãi đất trống trải bằng phẳng tuyệt đối 490*490m, mặt bằng này âm sâu 3m so với xung quanh, sau đó Giang Bình An thực hiện đúng quy trình lấy toạ độ tâm điểm chính xác cho cửa hàng ảo thả ra vương cung.

Chỉ trong một cái chớp mắt, vương cung đã được hiện ra lắp đặt vào vị trí chính xác 100% mà không hề gây ra bất kỳ tiếng ồn hay chấn động nào cả, Giang Bình An nhìn tòa vương cung khổng lồ cao ngất này mà hưng phấn kích động không thôi.

Giang Bình An vào đánh thức hoàng đế Phổ Nghi cùng tham quan vương cung, ông ta thức giấc, bước ra khỏi Hắc Phi Long, nhìn thấy vương cung quá khổng lồ này mà xúc động rơi lệ.

- Giang Bình An, ngươi tặng nó cho ta thật sao?

- Thật, đây là vương cung của bệ hạ, cũng là vương cung của đế quốc chúng ta.

- Tất cả đều màu trắng, tuy không sơn son thiếp vàng lộng lẫy như Tử Cấm Thành, nhưng nó hiện đại, bá đạo và đầy nét trẻ trung... Ta rất thích, cảm ơn ngươi Bình An.

- Bệ hạ đừng khách khí, đây là bổn phận của ta.

Sau đó Giang Bình An dẫn dắt hoàng đế Phổ Nghi đi một vòng, khi hai người đi dạo xong cả vương cung thì mất tận hơn 1h, đây đã là cưỡi ngựa xem hoa chứ nếu xem tỉ mỉ thì cả ngày cũng xem không hết.

Tổng thể trong vương cung có 1.000 căn hộ gia đình nhỏ, mỗi căn hộ này có thể sinh sống 5 người thoải mái, riêng tầng thứ 10 là khu sinh sống và hoạt động của hoàng gia, nơi này có phòng hội nghị cao cấp nhất trong cả vương cung.

Phổ Nghi rất thích sân vườn, ao nước, kỳ hoa dị thảo được tặng kèm theo vương cung, ông ta yêu nơi này rất nhiều, và rủ rê Giang Bình An sống chung trên tầng 10 cho bớt cô đơn.

Giang Bình An ngẫm nghĩ thấy cũng phải, bèn chấp nhận làm hàng xóm với hoàng đế cho vui.

Trong một giờ tham quan này, cả tòa vương cung đã hoàn thành quá trình lắp đặt và cố định, bốn cọc ngầm đã được khoan sâu vào lòng đất, xuyên qua lớp đá cứng dò tìm được mạch nước ngầm ở độ sâu 650m, việc hút nước ngầm này sẽ được hạn chế tối đa. Có những bộ phận cảm biến giúp vương cung hút nước mà vẫn giữ được mạch nước ngầm không bị khô kiệt, tránh hiện tượng sụt lún địa tầng.

Cả tòa vương cung cũng được một trí tuệ nhân tạo điều khiển giống với Hắc Phi Long, Giang Bình An đặt tên cho nó là Tiểu Thịnh, nó quản lý tất cả, theo dõi tất cả những gì xảy ra bên trong cũng như bên ngoài vương cung, sự tồn tại của Thịnh Cung chỉ có một mình Giang Bình An mới biết được, cho nên dù hắn tặng vương cung cho hoàng đế Phổ Nghi, thì quyền điều khiển vẫn do hắn nắm giữ.

Giang Bình An cùng Phổ Nghi bước vào phòng hội nghị tối cao, cả hai ngồi xuống để bàn bạc xây dựng mô hình chính phủ trung ương và mô hình chính phủ địa phương để vận hành cả quốc gia.

Cả hai vừa bàn bạc vừa ghi chép cẩn thận suốt cả ngày trời, quên cả cơm sáng, cơm trưa, cũng may Giang Bình An có mua chu quả mời Phổ Nghi ăn một trái, hắn ăn vài trái cung cấp dinh dưỡng và năng lượng hoạt động. Cuối cùng thành quả đạt được bước đầu như sau:

Cả hai thống nhất đặt tên quốc gia là Đại Thịnh đế quốc, có hoàng đế là Ái Tân Giác La Phổ Nghi, lấy hiệu là Thịnh Đế, theo đường lối Quân chủ lập hiến, thủ tướng là Giang Bình An.

* Chính phủ trung ương:

1 hoàng đế

1 thủ tướng

4 phó thủ tướng

10 bộ, mỗi bộ 10 người.

Tổng cộng: 106 quan chức trung ương, sẽ ở lại vương cung để sinh hoạt và làm việc.

* Chính phủ cấp tỉnh: có 8 tỉnh, mỗi tỉnh sẽ bao gồm:

1 tỉnh trưởng

3 tỉnh phó

9 sở, mỗi sở 10 người. Đây là cơ quan cấp dưới của bộ. Không có sở ngoại giao - ngoại thương.

Tổng cộng: 752 quan chức cấp tỉnh

* Chính phủ cấp huyện: mỗi tỉnh sẽ chia ra 10 huyện, mỗi huyện gồm:

1 huyện trưởng

3 huyện phó

9 phòng, mỗi phòng 10 người. Đây là cơ quan cấp dưới của sở. Không có phòng ngoại giao - ngoại thương.

Tổng cộng: 7520 quan chức cấp huyện.

Như vậy cả bộ máy chính phủ của Đại Thịnh đế quốc từ trung ương xuống đến địa phương có 8 tỉnh, 80 huyện với tổng số quan chức là:

8.376 quan chức, không tính hoàng đế và thủ tướng.

Hoàng đế Phổ Nghi hỏi Giang Bình An:

- Ngươi tính kiếm hơn 8 ngàn quan chức này ở đâu?

- Khà khà khà... Đó là món quà thứ hai ta tặng cho bệ hạ và Đại Thịnh đế quốc...





Loạn thế khởi, hào kiệt phân tranh.

Nơi máu anh hùng và lệ mỹ nhân hoà quyện vào nhau.

Nhân quả và luân hồi đan xen tạo thành bánh xe vận mệnh.

Giữa mộng và tỉnh, đúng và sai, đâu mới là con đường chân đạo.

Tất cả chỉ có tại