-Tên cô ấy là Yoomi,là học sinh lớp 10A7 – LeeTeuk bắt đầu kể câu chuyện đã thám thính được về con gái ông lái xe cho 1 đám hóng hớt đang bu quanh cậu, trong đám hóng hớt đấy chắc chắn ko thể thiếu được bộ đôi gangster chuyên đi tranh ăn quỵt nhà hang xóm (vẫn là bé DeaSung ăn mảnh tội nghiệp).-Sau khi bị từ vài người ở khối chuyên,chủ yếu là học sinh lớp mình,từ chối tình cảm,cô ấy bắt đầu trở nên u sầu và tìm mọi cách để có được chân mệnh thiên tử của mình.Và những cuốn tiểu thuyết của Hyesun giống như là binh pháp tôn tử dành cho cô ấy.
Ngừng 1 lúc lấy hơi,Teukie lại nói tiếp…
-Để giống như nhân vật chính trong chuyện,cô ấy đã tìm những đối tượng gần giống vs nhân vật nam chính trong các truyện nhưng ko đạt được kết quả khả quan cho lắm,lần cuối cùng,khi bị JunKi từ chối đi dạ hội cùng,cô ấy đã quyết định đi tự tử do tâm trạng quá trầm uất. Ông lái xe đã biết được toàn bộ sự việc sau khi đọc nhật kí của con gái nên ông ta quyết định tìm chúng ta để trả thù.-Lee teuk nói liền 1 hơi.
-Nhảm nhí – HyeSun phán gọn một câu sau khi nghe toàn bộ sự việc.
-Công nhận – LeeTeuk cũng hùa theo phong trào.Cậu lập tức thắc mắc-Mà sao lúc đó em lại hỏi ông ta 1 lèo những câu hỏi ko lien quan như vậy,tìm cách câu h ư?
-Ko hẳn – HS nhún vai –Em chỉ muốn tìm hiểu một chút về con gái ông ta thôi.Xem cô ta lấy gì mà mong trở thành nhân vật nữ chính của em thôi.
-Muốn làm nhân vật nữ chính của em khó lắm sao – HeeChul tò mò.
-Chẳng khó lắm đâu –HyeSun lắc đầu – Chỉ cần tuân theo nguyên tắc “Sướng lắm thì khổ nhiều “ là được.Muốn có nhiều hạnh phúc thì phải chịu thiệt thòi,tỉ lệ đau khổ và hạnh phúc phải ngang nhau mới được. Đằng này lại chẳng dám chịu tí thiệt thòi nào,chỉ muốn hưởng luôn hạnh phúc….-HS bĩu môi -Lấy đâu ra…..
-Thâm thuý ghê nhỉ - ChangMin gật gù.Rồi tự nhiên lại hỏi – Mà lúc đấy nuna lấy ở đâu ra 3 cái phi tiêu độc thế.
-Đúng rồi,em cũng đang thắc mắc cái đấy –JunSu hùa vào.-Nuna mua mấy cái ấy ở đâu chỉ em với.
HS chợt khựng lại,bất giác nhìn về phía Yongie,rồi lại quay đi.
-Đồ trẻ con,biết mấy cái đấy làm gì – HS chu mỏ nói vs ChangMIn và JunSu,cố che đi 1 nỗi bất an khó tả.
-Nhưng mà bọn em…-ChangMin chưa kịp cãi thì một hồi chuông vang lên inh ỏi,báo hiệu bắt đầu h học buổi sáng,bất đắc dĩ,cậu em cao kều phải rút về chỗ của mình.
Ngay sau tiếng chuông, ông thầy Yoo Jae Suk nghênh ngang bước vào,theo sau là một dáng người cao lớn.
-Hello every body –Ông thầy hào hứng xổ tiếng Anh –Hôm nay thầy mang đến cho các em 1 bất ngờ nhé.
Nói rồi, ông chỉ về phía chàng trai cao lớn đứng sau mình.
-Giới thiệu vs các em, đây là thầy giáo dạy Sử mới của lớp mình,thầy âý tên là…..
-Anh Ji Hoon –HS bất giác thốt lên,mặt trắng bệch ko còn một giọt máu.
Bên cạnh cô,Yongie cũng đang khẽ nhíu mày.
-…Jụng Ji Hoon – mr.châu chấu tiếp lời -Thầy ấy vừa mới ra trường nên sẽ thực tập ở lớp ta 1 thời gian,các em hãy giúp đỡ thầy ấy nhé.Này,cậu nói gì đi chứ -Mr.Châu chấu huých nhẹ vào người Ji Hoon.
-Chào các em,tôi là Jụng Ji Hoon,mong rằng chúng ta sẽ hợp tác tốt – Ji Hoon nói rồi cười nhẹ, đôi mắt biết cười của anh khiến hầu hết mọi người cảm thấy dễ chịu,chỉ riêng 1 người đang bị đôi mắt ấy làm cho sợ hãi vô cùng.
-Chúng ta nên bắt đầu h học thôi nhỉ - Ji Hoon tươi cười nói vs cả lớp dù mắt chỉ chăm chú nhìn về 1 hướng.
*45 phút sau…….
-Bài học của chúng ta đến đây là hết,cảm ơn các em vì ngày hôm nay –Ji Hoon vẫn giữ nụ cười tươi rói đến cuối tiết học.
Nói rồi,anh thu xếp đồ đạc bước nhanh ra khỏi lớp,nhưng vẫn ko quên ném cho 1 ai đó 1 tia nhìn đáng sợ.
-Yongie này,nếu chúng ta chia tay nhau,anh có buồn ko – HS chợt buồn bã quay sang hỏi JY.
-Em đang nói cái gì thế -Yongie lập tức nhăn mặt.
-Đấy chỉ là em ví dụ thế thôi,liệu anh có buồn ko? –Cô nhắc lại câu hỏi.
-Còn phải hỏi hay sao,anh sẽ đi chết ngay ấy chứ - Yongie bông đùa –Nhưng sao em lại hỏi thế.
-Nếu có như thế,anh cũng đừng buồn nhé – HS chợt nói,giọng nhẹ như gió –Chúng ta mới quen nhau thôi mà.
-Em đang làm anh sợ đấy – Yongie cười gượng – Em có ý gì thế. Đừng nói là e muốn….
-Này,cho em hỏi cái –HongKi từ bàn trên tự nhiên quay xuống,tay cầm theo 1 tập kịch bản -Đoạn này em ko hiểu phải diễn đạt thế nào,nuna chỉ em với.
-Thì nó là như thế này….-HS lập tức bị cuốn theo tập kịch bản,nhiệt tình chỉ dẫn cho HogKi.
-Em đúg là yêu sáng tác mà – Yongie lắc đầu nói nhỏ…
Nhìn thấy HS say mê vs công việc như vậy,trong long Yongie chợt dậy lên một mong muốn khó tả,mong muốn được nhìn thấy cô vui vẻ như thế này,muốn cô được thoả thích sang tác,và hơn cả,cậu muốn HS mãi ở bên cạnh mình…..
Thật khó…..nhưng Yongie biết,mình là người duy nhất có thể thực hiện được những điều đó…
“Khu nhà F,tầng 3,hành lang thứ 4” Một mẩu giấy ngắn gọn được chuyển đến cho Ji Hoon khi anh đag ngồi trong phòng giáo viên.
Anh nhanh chóng bước đi,bởi những nét chữ này gợi anh nghĩ ngay đến 1 người…
-Phó bang chủ Kwon – Ji Hoon nói một cách kính cẩn trước cậu thiếu niên nhỏ hơn mình rất nhiều.
-Anh đến đây làm gì thế? –Ji Yong lạnh lung hỏi.
-Tôi đến đưa Đường chủ về -Ji Hoon đáp ngắn gọn.
-Cô ấy là em họ anh,có nhất thiết phải xưng hô như vậy ko – Ji Yong nhếch môi.
-Đường chủ là người kế nhiệm Bang Chủ,tất nhiên phải lễ phép –Ji Hoon vẫn ko thay đổi cách gọi.
-Nếu tôi ko nhầm thì anh là con trai Bang chủ kia mà,tại sao anh ko phải là người kế nhiệm.
-Tôi vốn ko được Tổ tiên lựa chọn,ko thể làm Bang Chủ -Ji Hoon lắc đầu.
-Park bang phức tạp nhỉ - Ji Yong chép miệng – Nhưng tôi mặc kệ -Cậu chợt gằn giọng –Tôi ko để anh đưa cô ấy đi đâu…..
- Phó bang chủ,xin cậu hãy giúp chúng tôi đưa Hye Sun về...-Ji Hoon cúi sạp người trước cậu thiếu niên gầy gò.
-Park bang lớn như vậy mà chỉ phụ thuộc vào 1 cô gái nhỏ nhắn ư - Cậu cười nhạt.
-Hye Sun là truyền nhân duy nhất của chúng tôi,xin cậu hãy suy nghĩ kĩ - Ji Hoon vẫn ko ngửng đầu lên.
-Tôi ko cần suy nghĩ nữa,trái tim tôi đã lên kế hoạch hết rồi.-Cậu đáp 1 cách lạnh nhạt trước khi bỏ đi 1 mạch.
-Sau này nhất định cô ấy cũng sẽ kết hôn vs cậu,tại sao cậu lại làm khó chúng tôi như vậy-Ji Hoon lớn tiếng hỏi.
-Tôi muốn cô ấy là của tôi 1 cách đàng hoàng,ko cần nhờ đến quyền lực để ép buộc cô ấy –Ji Yong đáp –Anh hãy quay lại Bang đi,nói với Bang chủ là cô ấy rất bận rộn,và cho tôi gửi lời hỏi thăm Bang chủ của các anh nhé.
Lần này thì cậu bỏ đi thật……
*Trên sân thượng toà nhà B ( nơi HS từng đánh nhau)…im ắng lạ thường….ngoài tiếng gió…chỉ còn tiếng bút loạt xoạt trên giấy……
-Em xin lỗi nhưng chúng ta ko hợp nhau –HS lẩm bẩm đọc lại những gì mình vừa viết ra-Aixxx,anh ấy sẽ ko tin đâu –Cô nhăn mặt rồi lại vò nhàu tờ giấy,vứt về 1 phía,nơi những tờ giấy khác cùng chung số phận cũng đang nằm lăn lóc.
Lại cắm cúi viết lại tờ khác….
-Có lẽ chúng ta nên…-HS lại lẩm nhẩm đọc lại..
-Em viết cái gi mà xả rác kinh thế - 1 giọng nói vang lên khiến HS giật mình.
-Có gì đâu -HS chối bay,giấu tờ giấy vào sau lưng.
-Đưa anh xem nào –Yongie lại gần,ngồi xuống trước mặt HS,vòng tay ra phía sau cô.-Em viết thư tình cho Kim Jaejoong hay sao mà giấu kĩ thế, đưa anh xem nào.
-Ko,ko phải –HS cúi mặt,tay vẫn giữ chặt tờ giấy phía sau lưng,mặc cho Ji Yong cố sức giật lấy.
-Aixx,anh tránh ra đi – HS vội đẩy mạnh Ji Yong khi thấy anh càng ngày càng sát vào mình hơn.-Gần quá.
-Em sợ cái gì chứ -Yongie ngồi xổm trước mặt HS,cười cợt -Sợ anh gần quá thì em sẽ nổi máu dê à,yên tâm đi,anh sẵn sang dâng hiến cho em mà.
-Anh nói nghe ghê quá –HS nhăn mặt,bĩu môi –Cái thân hình phẳng lì của anh thì có gì hấp dẫn.
-Em nhìn lại mặt hàng đi –Yongie chồm lên phía trước,hơi phanh ngực áo của mình ra –Anh sexy thế này còn gì…..
-Èo, đồ ko biết xấu hổ.Anh cứ phô bày ra hết thế thì sau này lấy vợ kiểu gì – HS bật cười, đẩy Ji Yong ra.
-Anh cho em xem hết để sau này em phải lấy anh – Yongie càng lấn tới,lấy tay kéo áo sơ mi tuột khỏi vai mình – Này,anh bắt em nhìn hết để còn chịu trách nhiệm.
-Thôi đi, đồ trẻ con,em….
HS chưa kịp nói hết câu thì môi Ji Yong bất ngờ ập đến,ko cho cô nói tiếp.Trong khi bờ môi anh quấn quýt,bám riết lấy môi cô ko chịu rời thì bàn tay anh lại nắm chặt lấy tay cô,ko cho cô kháng cự.Sự mạnh mẽ bất ngờ của Yongie khiến HS ko thể phản kháng.Cô lúc lắc đầu để tránh nhưng vẫn ko thể khiến anh rời khỏi môi cô, đành để anh muốn làm gì thì làm.Mãi đến khi nhận ra sự đầu hàng ngoan ngoãn của HS,Yongie mới chịu nới lỏng tay và dần dần buông tha cho làn môi nhỏ nhắn của cô.
-Đồ …-HS ko thể nói hết câu, đưa tay lên xoa nhẹ bờ môi hơi đau rát của mình.
Yongie mỉm cười trước thái độ ngượng ngùng của HS,nhận thấy cô thật yếu đuối khi ở gần mình,Yongie bỗng thấy lâng lâng vui sướng.Anh vuốt nhẹ lên má cô,dịu dàng.
-Anh biết em đang viết những gì trong giấy,nhưng anh muốn em hiểu là vì anh yêu e và chúng ta yêu nhau nên em sẽ ko thể thoát khỏi anh đâu.Nên hãy từ bỏ ý nghĩ ngốc nghếch của em đi nhé.
Anh nói rôì lại dịu dàng hôn lên bờ môi có phần hoảng hốt của HS.
Anh đang an ủi hay đang doạ dẫm thế……..
HS ko hiểu,rồi cũng ko thể hiểu,bởi anh cứ đang quấy phá tâm trí cô……