Trước lời nói nghiêm túc tựa một bậc trưởng bối đang dạy dỗ con cháu mình thì Chu Phỉ phì cười, nụ cười của nàng rất đáng yêu và tương tự một con mèo hư hỏng nàng xát lại tai hắn.
''Vậy huynh biến ta thành người lớn đi, hì hì~"
Nói rồi Chu Phỉ cắn lấy vành tai của Dạ Minh Luân.
Trước hành động này của Chu Phỉ thì Dạ Minh Luân chỉ biết thở dài, tay nàng tay thật chẳng có xíu xấu hổ nào, nàng cũng thật biết đùa với lửa.
"Được rồi, vậy lát nữa đừng có mà khóc lóc xin tha đấy. Chịu trách nhiệm cho việc nàng làm ra đi.''
Dạ Minh Luân nói, song hắn đột nhiên hôn lấy Chu Phỉ, khác với cách vụng về mà nàng tấn công hắn, hắn điêu luyện và mạnh mẽ hơn.
"Ưm.....ưm.....''
Chớp mắt Chu Phỉ đã không chống cự lại được trước nụ hôn của hắn mà ngã ngũ đầu hàng, không quá một phút để cái miệng nhỏ nhắn tinh nghịch này bị hắn chiếm lĩnh. Lưỡi nàng đang phải chiều chuộng hắn như một thê tử chiều chuộng phu quân của mình, cảm giác nồng cháy thiêu đốt toàn bộ cơ thể nàng rồi từ đầu lưỡi truyền lại từng đợt sóng sung sướng.
"Ưm....ah.....ah......''
Dạ Minh Luân tiếp không chịu buông tha nàng, như thể nghiền ép nàng hắn mãnh liệt hơn, nụ hôn kéo dài khiến hô hấp của Chu Phỉ bị đình trệ một khoảng thời gian, hai khóe miệng của nàng cũng bị hắn làm cho nước bọt chảy ra ướt đẫm.
Khi cảm thấy thỏa mãn hắn dừng lại, miệng cả hai tách ra rồi đầu môi được kết nối lại với nhau bằng một sợi nước bọt, ít giây thì nó đứt đoạn.
"Hehe....huynh hôn ta ,haa~ tới tê liệt luôm rồi...haa...''
Chu Phỉ khuôn mặt ngây ngất, nàng ngã ra trong vòng tay Dạ Minh Luân rồi bất động như một con búp bê xinh đẹp.
Dạ Minh Luân liếm cổ nàng rồi nhẹ dùng tay kéo áo nàng lên, bởi nàng ăn mặc khá mát mẻ mà áo quần mỗi thứ chỉ duy nhất một mảnh, chiếc áo ngắn chỉ che qua bộ ngực và lưng của nàng cứ thế bị hắn kéo lên trên.
Bộ ngực nhỏ hắn của nàng lộ ra trước mắt hắn, chúng nhỏ nhưng lại rất tròn và đầy đặn, hơn hết núm hoa xinh xắn và cực đáng yêu. Nhìn qua muốn chiều chuộng, Dạ Minh Luân một tay nhẹ bóp, miệng thì đưa tới hút lấy vị ngọt.
''HM! Ưm~~ ah~~"
Chu Phỉ bĩu môi một cái rồi đôi môi nhỏ nhắn của hắn hé ra với một tiếng rên rỉ trong trẻo và cực đáng yêu.
"Nhột quá hà....ta, ưm! Ta...không có sữa cho huynh, ư ư~ đâu...haaah. Nhưng huynh.....bắt ta mang thai thì sẽ có đấy~ hihi...!''
Chu Phỉ giọng đáng yêu pha lẫn tiếng thở gấp của nàng. Mặt còn lại Dạ Minh Luân say sưa với núm hoa của nàng, nó nhỏ nhắn, mềm mại và khi đá lưỡi qua lại rất thích.
"Ư~ ha~ ha~"
Chu Phỉ bắt đầu cảm thụ thấy rõ hơn hương vị của dục vọng khi Dạ Minh Luân cứ đá lưỡi lên xuống ở núm hoa của nàng, tay hắn cũng thế, cũng mơn trớn rồi trêu ghẹo cái núm nhỏ nhắn ấy.
Cơ thể rạo rực không thôi, Chu Phỉ dần không kiềm chế được tiếng rên rỉ, cảm giác xấu hổ khiến khuôn mặt của nàng đỏ bừng như quả gấc.
"Ah!!!''
Chu Phỉ đột nhiên hét lên một tiếng vang, nàng là bị giật mình do Dạ Minh Luân nhẹ cắn núm hoa của mình, tay hắn cũng thế, nó đang hơi thô bạo bóp chặt núm của nàng rồi kéo lên.
Trong cái thoáng qua giật mình ấy, âm hộ nơi đang co bóp và ướt đẫm dịch thủy của nàng chợt mất kiểm soát. Cảm giác cứ như bản thân đang tè dầm nàng che mặt xấu hổ , nó khác với việc nàng đi tè bởi cảm giác nó mang tới làm nàng muốn được thêm lần nữa.
"Haa, haa."
Chu Phỉ thở gấp, nàng lại một lần nữa bất động rồi trừng ra khuôn mặt đáng yêu và đang tràn ngập cảm xúc hưng phấn.
Ngây ngất đến không nói nên lời nhưng Dạ Minh Luân biết nàng đang muốn gì. Đặt nàng ngồi xuống ghế hắn tụt quần nàng xuống quăng xuống sàn, tách hai bắp chân nhỏ bé của nàng banh rộng ra hai bên rồi hắn chui đầu vào giữa.
"Huynh....làm gì thế??''
Chu Phỉ nét mặt bất ngờ nhưng ngay sau đó một đợt điện tích chạy dọc sống lưng nàng.
"HMMMMM---"
Trước cảm giác sung sướng kèm theo cái bất ngờ nàng chợp khép chân lại, đầu nàng ngước lên trần nhà với đôi mắt mở to, môi nàng bĩu chặt lại nét dâm đãng lộ ra.
'G-Gì thế? Cảm giác lạ quá....huynh ấy đang liếm....ah, sướng quá! Mình điên mấtttt!'
Chu Phỉ kẹp chân lại chặt hơn khi Dạ Minh Luân cái lưỡi cứ đá lên đá xuống mà tách mở cánh cổng thiên giới của nàng. Mỗi lần lưỡi hắn lên xuống cảm giác sung sướng ấy lại chạy sọc sống lưng Chu Phỉ và khi hắn điên cuồng tăng tốc thì cái cảm giác khoái cảm ấy như được khuếch đại ra.
"Ah- ah- ưh- ưgghhhh!''
Chu Phỉ co giật cái hông nhỏ nhắn của mình nhiều đợt, âm thanh tục tĩu phát ra từ miệng dưới của nàng như thể kích thích tâm trí nàng thêm.
Cô bé đáng yêu và hư hỏng của nàng do co giật hông mà cứ đẩy xát lại miệng của Dạ Minh Luân thêm, và lúc đó hắn đã chạm tới giới hạn của nàng.
"Aaggghhhh~~~~"
Chu Phỉ hét lên một tiếng đầy sung sướng, ánh mắt nàng ngập tràn khoái cảm rồi cái mu nhỏ nhưng múp míp ấy co giật vài đợt. Nước từ trong ồ ạt tuôn ra một cách mạnh mẽ, bao lâu tích lũy nó chính thức khai trương cho Dạ Minh Luân thưởng thức.
Đợt đầu tiên có vẻ êm đềm nhưng khi Dạ Minh Luân đột ngột banh rộng háng nàng ra hết cỡ thì..................
"Ah..? Gì-gì thế---- hyyyyaaaahhh!!!''
Chu Phỉ tiếp tục hét lên, ánh mắt nàng tràn ngập khoái cảm khi Dạ Minh Luân liếm láp trêu chọc hai bên bắp đùi của nàng. Tia nước bắn cao qua cả đầu của Dạ Minh Luân rồi chảy dài trên mái tóc trắng mượt của hắn mà không động lại một giọt dâm thủy nào.
''Ưm.....huynh ác quá....ha...haa....''
Chu Phỉ liếc nhìn Dạ Minh Luân nét hờn dỗi trong khi cái miệng nhỏ không ngừng cách hô hấp vội vàng.
"Mới sơ sơ thôi đã thế, bây giờ Muội bỏ chạy còn kịp đấy.''
Dạ Minh Luân trêu chọc, trong khi ấy hắn kéo người Chu Phỉ hơi ngã xuống rồi đưa cô bé hư hỏng ấy tới tầm mắt của mình rồi nhẹ liếm.
"Ứm.......''
Trước hành động thưởng thức này của hắn Chu Phỉ xấu hổ không thôi, thứ quý giá của nàng đã bị nhìn sạch, không những thế hắn còn thích thú ngược đãi nó.
"Đừng liếm nữa mà...ha...ha...nhột lắm--- áh!!!''
Chu Phỉ từ chối việc Dạ Minh Luân cứ dí mỏ vào cô bé của mình nhưng lúc đấy hắn lại kết liễu nàng một cách hung hãn. Cái miệng dâm tà ấy nuốt chửng cô bé múp míp của nàng rồi cái lưỡi ấy như thể một xúc tua mà uốn éo rồi chọc ngoáy sâu vào trong, cơn hứng dâng trào, cảm giác như được gãi đúng chỗ ngứa nàng hét rên bằng chất giọng dâm đãng.