Cả người Lãnh Bá Siêu nóng bừng đến bức nhiễu nhại mồ hôi. Bàn tay đang cố gắng kìm chế dục vọng trong người, không ngừng bấu chặt lấy ga giường, sau đó quay mặt sang hướng khác. Về phía Vệ Ngữ Đồng, cô cứ nghĩ anh là vì không chịu nổi cái nóng bên trong phòng mà lập tức nhảy lên trên giường, nhìn chằm chằm gương mặt của người đang không ngừng đổ nhiều mồ hôi mà cao giọng châm chọc:
- "Cuối cùng anh cũng đã nhận lấy quả báo của mình vì đã không cho người lắp đặt máy lạnh. Bây giờ, anh đã hiểu được nỗi thống khổ lần đầu tiên tôi ngồi đợi anh hơn mấy tiếng đồng hồ trong căn phòng này rồi chứ."
Khoảnh cách Vệ Ngữ Đồng ngày một gần khiến hơi thở Lãnh Bá Siêu trở nên nặng nề. Sợi dây áo ngủ trên người cô có chút lỏng lẻo mà trượt xuống một bên càng thêm quyến rũ. Hình ảnh trước mặt này dường như đập tan toàn bộ lí trí còn sót lại trong người Lãnh Bá Siêu. Liền lập tức, anh đẩy mạnh cô nằm lăn ra giường, sau đó tóm lấy tay cô mà áp lên đỉnh đầu. Ngay khi Vệ Ngữ Đồng định thốt lên lời gì đó liền cảm nhận cánh môi mình đã bị người đàn ông trên thân khóa chặt đến mức thở không ra hơi mà ra sức vùng vẫy. Đôi tay vốn nhỏ bé của cô dễ dàng thoát khỏi lòng bàn tay của người trước mặt liền lập tức đánh liên tục vào ngực anh.
Vẻ mặt Lãnh Bá Siêu lập tức sa sầm xuống, sau đó tháo bỏ chiếc thắt lưng trên người mà quấn chặt lấy đôi bàn tay bạo lực của người con gái, anh trầm giọng nói:
- "Khi trước tôi đã từng nói rằng, nếu cô tác động vật lí vào nơi nào trên cơ thể tôi thì tôi sẽ hôn đáp trả lại đúng ngay vị trí ấy trên người cô."
Bàn tay không chút chần chừ của Lãnh Bá Siêu lập tức kéo chiếc váy lụa của người dưới thân, khiến sắc mặt cô tái xanh vì sợ hãi, miệng không ngừng mắng:
- "Tôi cấm anh động vào người tôi. Lãnh Bá Siêu, mau tháo thắt lưng ra khỏi tay tôi."
Toàn bộ cơ thể đẫy đà của người dưới thân hiện ra trước mắt Lãnh Bá Siêu vô cùng rõ nét. Đặc biệt là bộ ngực phập phồng, căng tròn của thiếu nữ tựa như quả đào vừa chín tới đang không ngừng mời gọi anh. Liền lập tức, anh cúi xuống mà cắn nhẹ một bên khiến cô bị đau mà hét lớn:
- "Lãnh Bá Siêu, anh mau dừng lại. Đừng để tôi lật ngược tình thế mà khiến anh tiệt tử tiệt tôn."
Trước những lời đe dọa từ phía Vệ Ngữ Đồng, Lãnh Bá Siêu không những không sợ, thậm chí còn nở nụ cười ranh mãnh, trầm giọng nói:
- "Vậy tôi sẽ gửi nhờ đứa con của mình trong tử cung của cô trước khi tôi bị tiệt tử vậy."
Vừa nói, bàn tay anh không ngừng mơn trớn dọc theo cơ thể người con gái, còn không quên vỗ mạnh vào mông, sau đó tách rộng hai chân cô ra, chuẩn bị kéo khóa quần của mình xuống thì bên tai đã nghe tiếng khóc hoảng loạn của người nằm dưới. Vệ Ngữ Đồng hai mắt nhắm chặt không dám nhìn thứ nam tính sắp hiện ra trước mắt mình, miệng cô không ngừng đưa ra hàng trăm lí do thuyết phục:
- "Huhu, tôi không muốn cho anh gửi nhờ đứa bé trong bụng mình. Tôi còn trẻ, tôi sợ mang thai. Tôi không muốn trở thành người mẹ vô trách nhiệm tranh giành đồ ăn của con mình. Và đặc biệt hơn là...tôi không muốn làm chuyện này cùng với anh."
Lãnh Bá Siêu cố nhịn cười ngay khi nghe những lí do từ phía Vệ Ngữ Đồng. Tuy nhiên, sắc mặt anh lập tức sa sầm xuống khi nghe đến câu cuối cùng rằng cô không muốn sinh con cho anh.
- "Trong mắt cô tôi là người đàn ông xấu xa thế sao? Đến mức cô không muốn làm chuyện này cùng tôi?"
- "Chẳng phải trong lòng anh đã có người thương rồi sao? Nếu cô ấy biết anh và tôi xảy ra quan hệ, cô ấy sẽ đau lòng biết nhường nào?"
Nghe những lời này, Lãnh Bá Siêu lập tức lấy lại tỉnh táo mà dừng lại hành động kéo khóa quần, sau đó rời khỏi người Vệ Ngữ Đồng mà loạng choạng tiến về phía phòng tắm.