Lãnh Bá Siêu đang trên đường lái xe lần theo định vị mà anh sớm đã cài đặt trong điện thoại của Vệ Ngữ Đồng.
Reng...Reng...
Tiếng chuông bất ngờ vang lên. Lãnh Bá Siêu nhanh chóng bắt máy. Phía bên kia truyền đến giọng nói gấp gáp từ phía Hàn Chấn Đông:
- "Bá Siêu, cậu mau tìm Ngữ Đồng càng sớm càng tốt. Cô ấy có thể sẽ gặp nguy hiểm."
Nghe đến đây, sắc mặt Lãnh Bá Siêu lập tức tối sầm lại mà thắng gấp, lớn tiếng hỏi lại:
- "Ngay cả cậu cũng biết sự thật về cô ấy sao?"
- "Ai có thể làm hại Ngữ Đồng chứ?"
- "Chuyện này gấp lắm. Tôi sẽ kể lại mọi chuyện với cậu sau. Bây giờ, cậu mau chóng tìm cho ra Ngữ Đồng."
Hàn Chấn Đông vừa nói vừa nhìn về phía Diệp Quang và Hà Nhật Giai đã phục hồi, hiện đang ngồi yên vị trên giường.
Sau khi báo tin cho Lãnh Bá Siêu xong, Hàn Chấn Đông mới đi lại về phía giường, lạnh giọng hỏi:
- "Đã đến lúc hai người kể lại mọi chuyện cho tôi biết. Rốt cuộc tại sao Vệ Ngữ Đồng lại giả mạo thành Diệp Linh Lang, con gái ruột của hai người chứ?"
Diệp Quang khẽ nhìn sang vợ sau đó chậm rãi kể lại mọi chuyện:
- "Khi Linh Lang lên bảy tuổi, vợ chồng tôi có đưa con bé đến biển chơi. Cũng chính lúc đó, chúng tôi phát hiện một bé gái đang nằm bất tỉnh trên bãi biển, đầu chảy rất nhiều máu. Trùng hợp thay, cô bé ấy khoảng chừng tầm tuổi với Linh Lang. Vì muốn con gái có bạn chơi cùng cho nên chúng tôi quyết định đưa bé gái ấy về nhà chăm sóc giống như con của mình, cũng chính là Vệ Ngữ Đồng."
Kể về lúc Lãnh Bá Siêu không may bị kẹt trong đám cháy của tòa chung cư cao tầng nằm đối diện nhà của vợ chồng Diệp Quang. Khi ấy, Vệ Ngữ Đồng và Diệp Linh Lang cùng nhau chơi đùa gần đó. Tinh mắt phát hiện có một cậu nhóc đang không ngừng gào khóc vì thất lạc người thân ở phía hành lang ở tầng ba. Khói bụi mù mịt khiến cậu không chịu được mà ngồi gục mặt khóc trong bất lực.
- "Ngữ Đồng, đừng qua đó. Chúng ta nên chờ xe cứu hỏa đến mà thôi."
Diệp Linh Lang lên tiếng ngăn cản. Tuy nhiên, cô bé bên cạnh lại vô cùng cương quyết mà dõng dạc chạy thật nhanh về phía tòa nhà bị cháy, nói vọng lại:
- "Cậu ấy đang rất hoảng loạn, mình không thể chứng kiến cậu ấy chết trong cảnh khói lửa."
Dứt lời, Vệ Ngữ Đồng cúi thấp người mà men theo mép tường theo lối thoát hiểm. Thoáng chốc đã đến chỗ Lãnh Bá Siêu đang không ngừng thở dốc, cả người sợ hãi đến mức toát mồ hôi lạnh. Liền lập tức, cô cúi thấp người, sau đó cẩn thận dìu người đang dần kiệt sức, nhỏ giọng trấn an:
- "Cố gắng hít thở. Người thân của cậu chắc hẳn đang ở bên ngoài tìm kiếm cậu. Cậu phải cố gắng lên."
Diệp Quang khẽ thở dài, liền sau đó nối tiếp câu chuyện:
- "Sau khi thành công đưa Lãnh Bá Siêu thoát khỏi tòa nhà, Ngữ Đồng đã nhanh chóng chạy đi tìm người giúp đỡ cho nên đã nhờ Linh Lang ở lại trông chừng. Nào ngờ, khi người của Lãnh gia tìm đến, bọn họ đã hỏi tên của Linh Lang mà nhầm tưởng rằng cô bé chính là người đã cứu sống Lãnh Bá Siêu ra khỏi đám cháy."
Ngừng một lúc, Diệp Quang lại tiếp:
- "Khoảng vài tháng sau khi tin tức lan truyền, chẳng hiểu tại sao Vệ Trạch Minh lại tìm đến mà ngỏ ý muốn giúp vợ chồng tôi nhận nuôi Vệ Ngữ Đồng để giảm bớt gánh nặng. Sau đó còn đưa thêm số tiền lớn nhằm muốn chúng tôi hợp tác cùng ông ta gả Linh Lang vào nhà họ Lãnh. Chính cố lão phu nhân đã một mình tìm đến và đưa ra lời đề nghị sẽ cho cháu trai của mình kết hôn với Linh Lang sau khi đủ tuổi trưởng thành. Có lẽ do định mệnh sắp đặt, cố lão phu nhân không thể chứng kiến tới ngày Lãnh Bá Siêu khôn lớn, cho nên đã căn dặn con mình nhất định phải quay trở lại tìm Diệp Linh Lang để ngỏ lời cầu hôn cho cháu trai duy nhất của mình mới yên lòng nhắm mắt."
- "Tuy nhiên, khi vừa đủ tuổi trưởng thành, Linh Lang không may gặp phải căn bệnh quái ác mà qua đời. Vì lòng tham sẽ có ngày làm sui gia với nhà quyền thế, cho nên hai vợ chồng tôi đã nghe theo mọi sự sắp đặt của Vệ Trạch Minh mà đưa Ngữ Đồng vào thay vị trí con dâu Lãnh gia vốn thuộc về con bé."