" Cuối cùng cũng đến giờ tan học rồi, mình về thôi mẹ"
" Hôm nay con muốn được ăn chân gà"
" Bố mẹ dẫn con đi công viên nước chơi nhé!"
• Hazz, sao mẹ Di Băng mình chưa đến đón mình nghỉ?
" Này Tiểu Lạc Lạc, bố mẹ chưa đón cậu hả"
• Chắc mẹ mình hôm nay bận chút việc nên đến muộn
" Vậy mình về trước nhé, hẹn mai gặp cậu ở trường"
• Tạm biệt các cậu.
[ Thở hổn hển]
° Xin lỗi Lạc Lạc, mẹ đến muộn mất rồi. Con chờ mẹ có lâu không?
• Cô giáo mới cho lớp con tan học mẹ ạ, mẹ có mệt không?
° Mẹ không mệt, hôm nay mẹ mới lãnh lương con muốn ăn gì mẹ dẫn con đi ăn
• Con muốn được mẹ nấu cơm cho con ăn thôi. Hihi
° Được rồi, chúng ta cùng về nấu đồ ăn nhé. Tiểu Lạc Lạc nhớ phụ mẹ một tay đấy nhé
• Vâng ạ.
- -------
- Haha, Trương Lý Tuấn đấy à. Cuối cùng người anh em của tôi cũng chịu hỏi thăm sống chết của tôi
~ Chiều nay tôi trở về nước, cùng nhau ăn mừng nhé
- Cậu làm tôi bất ngờ thật đấy, tối nay không say không về nhé.
~ Mình mới đi du học vài năm mà quang cảnh lại thay đổi khác lạ vậy, nhà thằng Dương Tiểu Thành này ở đâu mình quên rồi nhỉ?
~ Trước trường tiểu học “Văn A” có gì mà ồn ào nhỉ? hay là mình đi đến đó xem sao.
" Tôi nói cho các cậu một bí mật nè"
" Tiểu Lạc Lạc là đồ không cha"
• Ai nói mình không có cha, mà không có cha thì sao chứ?
" Bình thường cậu ấy chỉ có mẹ đến đón thôi"
• Tại ba mình là người nỗi tiếng không tiện đến trường đón mình thôi
" Haha, mình không tin đâu"
• Kìa, các cậu nhìn sang đây. Chú cao lớn đó chính là ba của mình.
~ Ơ, con có nhận nhầm người không?
• ( Chú đẹp trai giúp cháu đi mà, tí nữa cháu sẽ trả thù lao cho chú, năng nỉ chú)
[ bế Tiểu Lạc Lạc]
" wow, đúng thật là ba của Lạc Lạc"
" Chú ấy ngầu quá đi mất"
• Nè, các cậu thấy gì chưa. Đây là bố của mình, mình không có điêu đâu nhá.
• Bố dẫn con đi ăn đùi gà rán đi nhá.
~ Được.
[ Đi được một đoạn]
~ Cô bé, sao con lại nhận chú là bố cháu. Lỡ bố thật của cháu nghe thấy thì không hay đâu.
• Con không có ba. Khi nãy các bạn trêu con là đứa không có bố nên con mới nhờ chú giả làm bố cháu.
( Cô bé này thật dễ thương, vừa nhìn mình đã có cảm tình như rằng kiếp trước con bé là con gái mình)
~ Khi nãy con nói sẽ trả cho chú thù lao
• Chú xòe tay ra đi
Tiểu Lạc Lạc đặt viên kẹo lên tay Trương Lý Tuấn
• Đây là viên kẹo con rất thích, con tặng cho chú này.
[ Cười nhẹ]
~ Trước giờ trong tay mình toàn cầm những bản hợp đồng có giá trị hàng tỷ. Không nhờ hôm nay mình lại được một cô bé trả công cho một viên kẹo. Thật thú vị
• Chú đẹp trai này có muốn về nhà dùng bữa cơm với con không
~ Chắc là không tiện đâu. Chú còn có cuộc hẹn
• Đi đi mà, chú không đi con ở đây luôn đấy
[ Làm nũng]
~ Thôi được, theo ý cháu hết đó.
• Hoan hô, chú đi theo cháu ạ
Tiểu Lạc Lạc nắm tay dẫn Trương Lý Tuấn đến một phòng trọ nơi mà Lạc Lạc và mẹ cùng sinh sống
• Đến nơi rồi, chú ở đây để con gọi mẹ con đến
• " Mẹ ơi" xem hôm nay con dẫn ai đến này
° Lạc Lạc về rồi hả con, hôm nay con đi học có vui không, mẹ có làm món cà ri gà mà con thích nè. Con dẫn bạn đến nhà chơi hả, mời bạn vào nhà dùng bữa cơm với mẹ con mình đi con.
Phạm Di Băng vừa bước ra nhìn thấy Trương Lý Tuấn cô đứng khựng lại
~ Là em sao Phạm Di Băng
° Không phải, anh nhận nhầm người rồi
~ Em đừng như vậy mà, anh đã tìm kiếm em suốt bao nhiêu năm qua. Cuối cùng cũng gặp được em.
° Tôi và anh chẳng ai nợ ai, anh tìm kiếm tôi để làm gì
~ Còn đứa bé này chẳng lẽ là con gái của chúng mình sao?
° Anh đừng hiểu lầm, nó không phải con anh.
° Xin anh về dùm cho. Tôi đã có chồng con, anh cũng đã lập gia đình. Người ngoài nhìn vô thì không hay đâu.Em nghe anh giải thích đã Di Băng
<code>Di Băng vội bế con gái vào nhà mà đóng cửa lại. Cô rất dứt khoát từ chối gặp mặt Trương Lý Tuấn nhưng trong tim cô cứ nhói đau. Trương Lý Tuấn đành rời đi trong buồn bả nhưng vì anh đã tìm thấy người anh rất yêu thương bấy lâu nay anh tìm kiếm không thể nào quên đi được nên trong cõi lòng anh luôn len lói tia hi vọng sẽ được bên cạnh người anh yêu. </code>------
" Mọi người trong công ty mau ra xếp hàng chào đón tổng tài Trương Lý Tuấn đã quay trở lại điều hành công ty ạ"
" Hoan hô, cuối cùng anh ta cũng trở lại. Suốt mấy năm nay công ty vắng bóng Trương Lý Tuấn như rắn mất đầu vậy, cổ phiếu xuống dốc trầm trọng kèm theo sự chèn ép của nhiều công ty lớn khác"Xin lỗi mọi người vì đã để mọi người gồng gánh công ty " Trương Gia" suốt vài năm qua. Lần này sau khi du học trở về tôi xin hứa sẽ đưa công ty " Trương Gia" lên vị trí cao nhất trong nước không ai có thể chèn ép được công ty chúng ta nữa.