Demon nói không sai.
Xương hắn quá cứng. Olga chỉ giáng một đòn thật lực vào lòng bàn tay hắn mà cả cánh tay đã tê dại. Đây không chỉ là do xương, mục đích của học thể thuật là làm cho cơ thể luôn bao bọc trong một lượng nội năng - giống như một lớp giáp cứng. Và tất nhiên, một tấm giáp cứng thì cũng có thể dùng làm vũ khí...
-Nhất thiết phải đấm xong mười phát ạ?
-Nếu gãy tay trước thì không cần.
Ba quyền. Bốn... Đến lần thứ năm, một cơn đau nhức điên cuồng truyền vào tay cô. Bốn tiếng "rắc" vang lên liên tiếp, cả cánh tay Olga nổ oanh thành một màn sương máu.
-Ah...!
-Chẹp, có chút lực, nhưng còn yếu. Được rồi, ta sẽ đặc huấn cho ngươi...
Khóe miệng hắn nhếch lên, tuy không tạo thành vầng trăng ám ảnh như Vile nhưng cũng đủ khiến cô lạnh gáy.
-------------
Constan ngồi ghi chép lại những chuyện kì lạ xảy ra gần đây. Cậu không còn là Tổng lãnh binh, một mình quản lí hết hàng vạn thiên thần như kiếp trước, nhưng có chút tác phong nghề nghiệp nào đó vẫn còn lưu lại, khiến cậu ngồi chơi xơi nước cũng thấy khó chịu. Đã vậy, "Bố mày lại làm việc..."
Nói mới nhớ, thì Constan là người có gia đình đàng hoàng. Cha mất sớm, nhà còn mẹ và một chị gái, một em gái. Trước đây cậu vốn cùng làm thêm ở tiệm bánh ngọt với Vile, nhưng từ khi nguồn gốc xuất xứ và quá khứ của hai thằng được phát hiện, Kaspakov đã rót vốn ào ào vào nhà cậu...
-Con bác học rất khá. Cháu nghĩ em ấy sẽ làm được nhiều việc tốt, nên cháu quyết định trao cho em ấy một suất học bổng trị giá 200 tỉ USD... Mong gia đình thông cảm, số tiền không được lớn lắm.
Con mẹ! Lại không lớn...
Từ đấy cậu làm tổng chỉ huy "phía sau màn ảnh" cho cả bọn. Cậu làm việc tiên tri và ghi chép thời gian thức tỉnh của các thành viên Lực Lượng Khởi Nguyên, tính toán sách lược, phương hướng hành động để mọi người hội quân nhanh nhất có thể... Mặc dù chắc chúng nó chả nghe theo bao giờ đâu...
Hôm nay cậu lại ngồi viết tiếp. Đánh máy cũng được, nhanh, nhưng cậu thích viết hơn vì quen tay quá rồi.
"Có gì đó không ổn xảy ra với Thần Binh. Tối hôm trước tôi đi xem thử chỗ tài liệu lấy được từ Âm Dương Phái. Đây là chỗ công pháp mạnh nhất, còn đâu tôi vất lại toàn hàng thải thôi.
Thì đó, sau khi đọc sơ qua vài quyển, tôi cảm giác như những loại công pháp này làm cho con người có thể cùng lúc sử dụng nhiều phép thuật khác nhau, khá là không hợp lí so với bản chất ma thuật chuyên hóa của vũ trụ Tận Diệt.
Như ta đã biết thì, những vũ trụ ra đời trước có khả năng sử dụng nhiều loại ma thuật hơn, trong khi những cái ra đời sau có khả năng tập trung vào một loại nhất định hơn. Về cơ bản, người của Tận Diệt đếch thể nào (chỗ này viết bút đỏ) điều khiển nhiều loại ma thuật cùng lúc được; do đó, tôi đề ra giả thuyết về một sự lấn chiếm không gian không lành mạnh từ các vũ trụ khác.
Nhưng tóm lại là thế nào? Suy Tàn có làm điều này không? Cái đó thì cũng có thể, tuy nhiên, ngay cả cha Rosered là Tạo Vật Chủ cũng chỉ dùng được 2 loại phép thuật. Vậy vô lí, khi mấy quyển công pháp này đề cập đến hàng ngàn loại ma thuật có thể luyện tập.
Phát Triển thì chưa có thông tin gì, ừ, nhưng mà cũng có khả năng. Chuyện Anko nhắm đến nơi này chẳng phải gì khó hiểu.
Khởi Nguyên, tuy cũng chưa có thông tin gì mấy, nhưng lại là nguy cơ lớn nhất. Suy xét về sự tồn tại của Kuro là một trong Bát Hộ Vệ của lão bà bà nào đấy, hẳn bà ta cũng có được một nguồn thông tin kha khá về vũ trụ này rồi. Để đánh đổi lấy thông tin đó thì bà ta đã cử người gieo rắc những quyển sách này khắp nơi, có thể thế chăng...?"
Nghĩ gì viết nấy, mọi khả năng đều được Constan nêu ra đầy đủ. Bộ óc của một nhà chiến thuật quân sự ngày một hồi phục trở lại khiến cho cậu trở nên ngày cảng nguy hiểm hơn, thậm chí người ta không thể biết cậu làm tất cả những điều này là vì lí do gì.
-Anh hai!
Đang viết liên tục đến đau cả tay, bất chợt một giọng nói trong trẻo vang lên từ nhà dưới.
-Ừm, sao vậy?
Cậu buông bút, quay đầu nhìn ra. Một cô bé dễ thương, với mái tóc xanh lam nhạt cũng như Constan, nhảy hai bậc cầu thang một, xông thẳng vào phòng.
-Yaaaay!
Cô bé phóng một nhịp ba mét, đâm đầu vào bụng cậu.
-Khụ!
-Oái, anh hai có sao không vậy?
-Tạm thời... Không sao...
Constan nhăn mặt, "Sai lầm khi truyền dạy cho nó Thiết Đầu Công... Phắc...!"
-Hí hí!
Cô em ôm cứng anh trai mình, dụi đầu vào bụng cậu cười khì khì.
-Sao vậy...? Bỏ anh ra nào...
-Ya, em đang làm gì vậy? Có bạn đến chơi này.
Giờ thì lại một chị gái khác bước vào. Cũng mái tóc xanh trắng dài ngang vai, nước da nhợt nhạt, nhưng cô gái này có thân hình cao lớn, chắc là F cup, và có vẻ hiền hậu. Cô chậm rãi bước vào gỡ hai đứa em rắc rối của mình ra.
-Bạn gì thế ạ?
Constan bế em ngồi lên giường rồi thu dọn bàn học. Trực tiếp đến nhà cậu thế này, một là thằng Vile, hai chắc chỉ có thằng em kiếp trước, Yary.
Chị cậu cười mỉm, ngồi lên bàn cậu.
-Ơ, chị...?
-Chà, cuối cùng em cũng lớn thật rồi nhỉ?
-Hả? Em? Chẳng lẽ trước nay em giống trẻ con lắm sao?
-Ừm, ý chị không phải thế...
Chị cúi sát đầu xuống mặt cậu, lắc lắc mái tóc xanh trắng một màu băng giá - đặc thù của cả nhà này.
-Thế là sao?
-Tức là... Ừm... Nếu em có bạn này rồi thì chắc từ nay chị em mình không tắm chung được nữa nhỉ... Mà mẹ cũng không cho ngủ chung nữa...
Đây là chuyện không phải không có; mỗi khi xem phim ma xong thì hai chị em này thường xuyên tá túc trong phòng Constan, lâu quá thành quen nên cũng chẳng ngại mấy nữa.
-"Bạn này"? Chị đang nói gì thế?
Cậu định đứng dậy ra xem rốt cuộc là thằng nào, "Có phải thằng Vile đến đây trong bộ đồng phục đẫm máu hay không?", nhưng chưa kịp làm gì đã vội bị bà chị dúi đầu vào hai quả... Quả gì thì tự biết!
-Mmmm...?!
Cô em gái cũng nhảy lên từ đằng sau, ôm lấy cổ cậu.
-MMMM! Bỏ iem ra... Ông... hở ổi...
Constan mấp máy môi, nhưng bị chèn ép cho không mở mồm ra được.
-Ưm ưm ưm!!!
-Hông để cho anh hai lấy vợ đâu, anh hai ở nhà với tụi em!
"Thế bất nào? Mình lấy vợ hồi nào...? Thôi chết, chẳng lẽ là Yelena...!"
Cậu chợt lạnh gáy. Nếu cô không có ý định gì, thì cái thai cũng đã sáu tháng, bụng cô to lắm rồi đấy. Nếu mà cô qua đây lúc này... Trời ơi đất hỡi...
Cậu thoáng thấy hình ảnh những anh chàng cao lớn vạm vỡ, với nước da ngăm đen, cái dùi cui điện bên hông và bộ đồng phục xanh lam đang mỉm cười hiền hậu.
"Toi rồi..."
Tiếng cửa phòng lạch cạch mở, hôm nay là lần thứ ba. Bị dồn ép từ hai phía nên Constan không quay đầu ra được, chỉ có thể giơ tay lên vẫy vẫy.
-C...Constan...?
Éo phải Yelena. Đây là giọng Serphina, chết cha!
À mà, lí giải tại sao cậu phải trốn cô thì... Cậu nhát gái, thế thôi.
-Ừm, em đến đây gặp nó hả? Tệ thật, thằng em chị bị siscon nặng quá, chị nói mãi mà nó không buông chị ra để xuống gặp em... Đừng có ngậm miệng vào chỗ "đó" của chị nữa đi, cái thằng này!
Bà chị Constan mồm nói một kiểu, tay càng lúc càng dúi chặt đầu cậu vào giữa hai bên vách núi, chặt đến mức không nhìn thấy ánh sáng của Đảng luôn.
"Có mà hai người bị brocon ấy..."
Serphina đứng ngây như trời trồng, cô không hề biết được những sự tình thâm hậu diễn ra trước mặt mình đây là như thế nào.
-Vậy... Em về sớm... Chào cậu!
Constan cố giãy giụa nhưng không kịp. Lúc hai chị em nhà mình buông ra thì cô đã bay đi mất rồi.
Dù cậu cố trốn cô suốt thời gian qua, nhưng thế này đúng là có hơi buồn một chút. Cậu thở dài.
-Anh hai...
Cô em gái tiến lại gần, giật giật vạt áo Constan. "Ừ, ít ra mình còn đứa em ngây thơ này... Anh thương em nhất nhà cưng ạ..."
-Anh thất tình rồi nhé! Lêu lêu!
"Đụ..."
Chị cậu vẫn ngồi bên cạnh, nhìn thằng em trai với những biểu cảm khác nhau trên mặt và một nụ cười trên môi.
*Loạn luân flag*
--------------------Trở lại anh main nhà ta
Vile ngồi uống trà, tiện tay làm bài tập về nhà luôn thể. Hiên tại trường đang sửa lại, nghe nói xây thêm một khu mới chuyên cho học sinh luyện tập dị năng, tiện thể nâng cấp cơ sở vật chất toàn trường, nên sẽ được nghỉ một thời gian dài.
Chứ không, hắn rỗi hơi gì mà đi học võ.
Viên lục ngọc sau khi được Đại trưởng lão Lục Đạo Phái kích hoạt hoàn toàn đã hoá thành một tinh linh thiên nhiên hệ Thảo. Tinh linh là loại sinh vật giống như con mèo lửa Fire Spirit của Constan vậy, nhưng của Rosered là một tiểu tiên.
Nó khá là cute. Nghĩ đến việc xé áo nó (dưới hình hài Rosered) ngày xưa của mình, Vile cảm thấy đôi chút tội lỗi. Nhưng thôi, nghĩ lắm làm gì cho mệt đầu.
Cô đã kí giao ước để hấp thu sức mạnh của nó. Giao ước tinh linh là gì, là khi chủ thể và tinh linh đồng ý với nhau một số điều kiện, tinh linh sẽ hấp thụ một phần ma lực và trú thân trong chủ thể dưới dạng hồn hoàn. Đổi lại, nó sẽ cung cấp cho người kí giao ước một nguồn sức mạnh chuyên hoá - với Rosered là hệ Mộc.
Giao ước tinh linh được thiết lập vô cùng khắt khe. Nếu bên nào vi phạm thoả thuận, hoặc làm hại đối phương, thì sẽ bị Chúa Tể Tinh Linh giáng đòn trừng phạt.
Mà nhân tiện, Vile đang tính đến việc tìm con Chúa Tể đó bắt làm pet cảnh.
Hiện tại thì, cô đang ngồi một mình trong phòng kín để dung hợp với tinh linh giao ước của mình. Quá trình này sẽ mất khoảng vài tiếng, nhưng sau khi hoàn tất là sức mạnh có sự khác bọt ngay.
Còn về phía Vile, hắn ngoài uống trà thì chỉ đọc truyện 18+ không thôi, vì đằng nào cũng không thể tu luyện. Nên biết, trong số các cổng ma lực trên cơ thể, thì hắn đã bị móc mất tim và phổi, cho nên việc tu luyện hoàn toàn là không cần thiết, nếu không muốn nói là vô dụng.
Toàn bộ những kẻ huênh hoang hống hách hắn gặp từ lúc đến tông môn tới giờ, ai nấy bắt gặp hình tượng một thiếu niên tóc trắng, ngồi bắt chân chữ ngũ, mồm nhấp trà tay lật hentai, đều không khỏi sợ hãi lùi xa một vài bước. Cũng phải thôi, Đại trưởng lão giới thiệu hắn là khách khanh của phái, chưa kể còn đập cho ông gãy bốn cái răng cửa, què mất một tay, nên cái thái độ này có thể hiểu được.
Vile đã gọi cho Bog rồi, vừa để nhờ anh chữa cho mấy người bị hắn quánh cho sặc tiết, vừa để lập đội phối hợp điều tra sự dính líu của Khởi Nguyên đến vũ trụ này. Hắn chẳng cần nghĩ nhiều để đoán ra cái điều ấy, tuy nhiên vẫn cần chút thông tin. Và để mà nói ai là chiến hữu đáng tin cậy nhất, ngoài Rosered ra, thì là Bog.
Đơn giản vì anh khá đẹp trai, hết.