Đầu Heo, Tớ Thích Cậu, Cậu Có Tin Không

Chương 32: Chương 32




Tôi không biết mình ngủ lúc nào nữa mãi cho đến khi Anh gọi tôi dậy.
- Đây là đâu vậy?
Anh xoay người tôi ra sau...sau tôi là biển đang được bao phủ bởi màn đêm đen.
- Sao lại đưa tôi đến đây?
- Không phải bà rất thích nhìn mặt trời mọc sao?
Thì ra cậu ấy muốn tôi được nhìn bình minh. Đúng là tôi chưa bao giờ được nhìn mặt trời mọc bao giờ hết.
Tôi ngồi đợi mãi nhưng mặt trời vẫn không mọc.
- Bao giờ mới mọc vây?
- Đợi tý nữa.
Gì tôi mất kiên nhẫn hét lên.
- Ông đã nói được 45 lần rồi đó.
Anh cười rồi nịnh tôi đợi nhưng không phụ sự chờ đợi của tôi mặt trời cuối cùng đã mọc lên
- Woa đẹp quá ak.
Đây là lần đầu tôi được nhìn đẹp quá đẹp hơn sức tưởng tượng của tôi nhiều.
- Y Y nhìn lại đây.
Anh cầm máy chụp cho tôi rất nhiều bức ảnh. Chúng tôi cùng nhau vui đùa trên biển.
Rồi Anh nhìn ra phía biển hét to
- Lâm Y Y tôi thích em rất nhiều.
Tôi cũng bắt chước làm theo.

- Đầu heo thối tôi thích cậu mất rồi.
Anh bất ngờ nhìn sang tôi. Như không tin những gì tôi nói. Tôi lại hết lớn.
- Nghe cho kĩ đầu heo thối tôi thích cậu biết chưa hả đừng quên tôi nha phải nhớ đến tôi đến hết cuộc đời nha.
Anh cười tươi chạy đến ôm lấy tôi rồi hét lớn.
- Tôi biết rồi
Chúng tôi nhìn nhau cười. Rồi chúng tôi ngồi dựa vào nhau nhìn mặt trời mọc và chụp những bức hình kỉ niệm đầu tiên.
Sáng Anh lại cõng tôi đi tiếp. Đột nhiên Anh hỏi tôi.
- Bà biết sao tôi lại đưa bà đến đây không?
Tôi lắc đầu.
- Vì tôi từng hứa sẽ đưa người tôi yêu nhất đến đây.
Không ngờ mình lại là người đặc biệt đến vậy.
- Nơi đây có ý nghĩa gì sao?
- Đây là nơi tôi sinh ra và cũng là nơi tôi mất đi người mẹ của mình.
Tôi im lặng lắng nghe những lời tâm sự của cậu ấy. Tôi chứa từng thấy cậu ấy lại suy tư như vậy.
- Ai cũng nói tôi có một gia đình tốt nhưng tôi chưa từng thấy hạnh phúc dù chỉ là một lần.
Tôi rất muốn hỏi tại sao. Nhưng nghĩ lại tôi nên im lặng nghe.
- Tôi đã hứa sau này sẽ chở về đây làm một thầy giáo dạy đàn ở thôn chài nhỏ bé này.
- Dạy đàn sao?
- Đúng vây! Ngạc nhiên quá đúng không. Tôi muốn nhất là vợ của mình cũng sẽ ở đây với tôi.
Nếu sau này tôi có thể làm vợ Anh thì tôi tuyệt đối không từ chối cậu ấy. Nơi đây không khí trong lành, tôi cảm ở đây vô cùng tuyệt.
- Nếu là tôi, tôi tuyệt đối không từ chối.
- Haha
Tên đầu heo thối cười gì chứ. Tôi cắm tai của cậu ấy.
- Á ....a... đau quá bỏ ra đi mà ..a...
Tôi véo nốt bên tai kia.
- Giám cười tôi này.
- A...a... tôi sai rồi mà.
Anh đưa tôi đến trại trẻ mồ côi lạ thật sao cậu ta lại đưa mình tới đây làm gì cơ chứ.
- Sao lại đến đây?
Anh chưa kịp trả lời tôi thì có một người phụ nữ trung niên xinh đẹp từ trong bước ra. Rồi người phụ nữa đó đến ôm lấy Anh.
- Con trai ngoan của Gì. Ôi sao con lại đến đây không phải con đang bận ôn thi sao? Còn cô bé xinh đẹp này nữa?
Oh thì ra là Gì của Anh. Gì ấy cứ nhìn về phía tôi làm tôi ngại quá.

- Gì lúc nào cũng hỏi nhiều không ak. Hôm nay con được nghỉ nên dẫn bạn gái con đến đây thăm Gì.
- Thật sao?
Gì nhìn chằm chằm vào tôi làm tay chân tôi luống cuống như đang đi gặp mẹ chồng tương lại vậy.
- Con chào Gì con tên là Lâm Y Y. Gì có thể gọi con là Y Y hoặc là tiểu Y cũng được ạ.
Gì đến bên tôi xoa lên đầu tôi.
- Tiểu Y quả là một cô gái xinh đẹp nha. Không ngờ cháu trai Gì lại tinh mắt đến vậy.
Tôi được Gì yêu quý hỏi hết chuyện này đến chuyện kia. Tôi lúc đầu rất ngại nhưng sau lại thấy vui Gì như mẹ của tôi vậy.
- Tiểu Y con biết không. Thằng bé Anh từ nhỏ thiếu tình thương của mẹ nên rất tự lập hầu như nó rất ít nói ra tâm sự của mình chỉ có mình con là nó chịu nói. Tiểu Y Gì mong con có thể luôn bên cạnh nó có được không?
- Con...con...
Gì ơi con ngay cả sống chết thế nào con cũng chưa rõ làm sao con có thể hứa với Gì được cơ chứ.
Tôi nói chuyện với Gì một lúc. Sau đó Gì có việc nên phải làm. Tôi đi tìm Anh nhưng không thấy cậu ấy đâu cả. Tôi đi quanh trường nhưng vẫn không thấy cậu ấy rồi tôi nghe có tiếng đàn. Tôi đi đến đó thì thấy cậu ấy đang đánh đàn cho các em nhỏ nghe. Không ngờ cậu ấy lại đánh đàn hay như vậy,đây là lần đầu tiên tôi thấy cậu ấy nghiêm túc như vậy.
- Y Y vào đây.
Tôi giật mình, xong tôi thấy cậu ta ra hiệu vào tôi vào trong thì các em nhỏ hò reo.
- A..a chị xinh quá. Bạn gái của anh Hoàng Anh thật là xinh.
- Chị ơi chị đẹp quá.
- Anh Hoàng Anh thật là có phúc quá đi.
.........
Tôi ngại đến nỗi mặt tôi sắp đỏ như quả ớt mất rồi. Anh đến đặt lên vai tôi.
- Các em làm chị ấy xấu hổ quá này.
Một bé gái dễ thương đứng lên nói.
- Chị Y Y e nghe nói chị hát rất hay đúng không chị có thể hát cho chúng em nghe được không ạ?
- Chị hát đi chị.
Trời ơi sao lại bảo tôi hát cơ chứ. Làm sao đây. Anh nắm lấy tay tôi.

- Nào đừng làm bọn trẻ buồn.
Anh đánh đàn cho tôi hát. Tôi có cảm giác rất lạ đây là lần đầu tiên Anh đàn cho tôi. Có phải là cảm giác hạnh phúc đúng không. Tôi quên hết mọi ngượi người xung quanh, bây giờ chỉ có tôi và Anh. Cho đến khi ...
- Hay quá.
Tôi ngạc nhiên tôi lại làm gì vậy này. Anh cười nhiền tôi rồi nhìn lũ trẻ.
- Chị hát có hay không?
- Hay ạ. Chúng em sẽ hát tặng chị một bài.
Bọn trẻ hát cho tôi nghe không chỉ là một bài mà rất nhiều bài. Đúng là một nơi vô cùng tuyệt. Tôi cùng bọn trẻ làm ra nhiều những con gấu bông nhỏ mà trước đây tôi chưa từng làm. Còn cả việc nhổ cỏ trông cây. Tôi đã làm mà làm rất giỏi lần đầu tiên tôi mới thấy cuộc sống tươi đẹp như vậy.
Một đứa bé trai chạy đến chỗ tôi rồi hôn lên má tôi. Ôi thật đáng yêu.
- Này nhóc sao em giám...
Đột nhiên Anh chạy đến ôm lấy đứa bé trai đó. Có vậy thôi mà cậu ta cũng làm quá lên.
- Chị Y Y e hôn chị rồi chị có thể tặng quà cho em không?
Tôi bế đứa bé khỏi người Anh.
- Em muốn quà gì nào?
- Chị có thể nấu cơm cho chúng em ăn được không ạ?
Gì nấu ăn sao bảo tôi nấu ăn sao làm sao đây tôi làm sao mà nấu được tôi mà nấu thì nhà bếp thành bãi chiến trường quá.
Anh nhìn tôi cười nhưng cũng không chịu giúp tôi đến cả Gì cũng bắt tôi vào bếp.
Huhu... tôi phải làm gì đây. Không lẽ tôi lại phá bếp sao???