"Thuỷ Băng Nhi, Thuỷ Nguyệt Nhi cùng Tuyết Vũ sao? Ân, tên của các ngươi rất đẹp." Thiên Nhận Tuyết đọc nhỏ tên của 3 người sau đó đánh giá nói.
Thuỷ Nguyệt Nhi cùng Tuyết Vũ nhìn thấy đi đến là một vị mỹ lệ như thiên sứ nữ tử thì ngay người, vị này tỷ tỷ thật đẹp a.
"Ca ca, không biết vị tỷ tỷ này là...?" Tuyết Vũ mở miệng hỏi.
"Nàng là vị tỷ tỷ mà ta nói với các ngươi, nàng tên là Tuyết Tuyết." Thế Hoa nghĩ nghĩ một hồi vẫn là dùng tên giả cho Thiên Nhận Tuyết. Dù sao Thiên gia danh khí trên đại lục cũng được gọi là cao ngất ngưỡng.
2 nữ hài nghe vậy thì liền luống cuống chân thành nói.
"Cảm tạ tỷ tỷ đã cứu chúng ta."
"Ân, cảm tạ tỷ tỷ."
"Các ngươi không cần quá khách khí như vậy. Các ngươi nhìn rất là khả ái, chẳng ai lại xấu xa đến mức bỏ lại các ngươi như vậy cả." Thiên Nhận Tuyết mỉm cười hoà nhã nói, nhưng ý tứ đúng là đâm chọt Thế Hoa ít nhiều.
Thế Hoa mặc dù bản thân có chút lúng túng, nhưng mà hắn cũng không hối hận hay gì.
Bày cảnh hoạn nạn để cướp của giết người diễn ra cũng rất nhiều, tuy có Thiên Đạo Lưu nhưng tốn thời gian vẫn là tốn thời gian a.
Trong lúc Thiên Nhận Tuyết đang nói chuyện với hai nữ thì có động tĩnh bên Thuỷ Băng Nhi.
"Phù..."
Thuỷ Băng Nhi sau khi hấp thu Hồn Hoàn xong thì thở phào nhẹ nhõm, hơi thở ẩm ướt từ miệng của nàng đi ra không khí, tiếp xúc với nhiệt độ thấp tạo ra một đoàn sương vụ.
Thuỷ Băng Nhi gương mặt nhìn giống với Thuỷ Nguyệt Nhi đến 8 phần, nhưng ánh mắt cùng thần thái thì bình tĩnh cùng trưởng thành hơn nhiều.
Khi mở mắt ra thì nàng thấy một đầu Băng Đống Song Đầu Ưng khổng lồ, 3 người lạ mặt cùng phụ thân của mình đang minh tưởng chữa trị vết thương.
Thế là nàng cẩn thận cảnh giác với Thế Hoa nhóm 3 người, đi đến kế bên muội muội của mình, hỏi.
"Nguyệt nhi, chuyện gì đã xảy ra vậy?"
"Tỷ tỷ, chuyện là như thế này,..." Thuỷ Nguyệt Nhi nhìn thấy tỷ tỷ của mình cảnh giác như vậy thì liền giải thích mọi chuyện, nàng cũng không muốn Thế Hoa 3 người bị Thuỷ Băng Nhi hiểu lầm.
Thuỷ Băng Nhi nghe được mọi chuyện thì xoay người về hướng Thế Hoa, cẩn trọng hành lễ nói.
"Cảm tạ công tử đã giúp 4 chúng ta qua cơn hoạn nạn."
Nhìn thấy Thủy Băng Nhi hành vi, Thế Hoa đánh giá với nàng cao hơn một bậc. Xưng hô, ngữ khí cùng thái độ đều câu nệ hơn muội muội cùng khuê mật của nàng nhiều, đúng là tương lai Thiên Thuỷ chiến đội đội trưởng a.
"Không có việc gì, chúng ta cũng chỉ là trên đường trở về thấy các ngươi gặp nạn nên giúp thôi." Thế Hoa lắc đầu sao cũng được nói.
"Vậy là ca ca 3 người sẽ trở về sao?" Tuyết Vũ kế bên nghe thì có chút ảm đạm, vậy không phải là giúp bọn họ xong sau đó sẽ trở về sao.
Thuỷ Nguyệt Nhi ánh mắt cũng không tốt hơn là bao. Nàng nhìn tỷ tỷ cùng phụ thân của nàng, sau đó hít sau một hơi, gương mặt đỏ bừng vì xấu hổ mà nhìn về Thế Hoa hỏi.
"Ca...ca ca, phụ thân của chúng ta đã bị thương rồi, nên ngươi có thể dẫn...dẫn theo chúng ta đi săn bắt Hồn Hoàn được không?"
Nói đến đến đây thì sắc mặt của Thủy Nguyệt Nhi đã đỏ như quả táo chín, đây không khác nào được voi đòi tiên a, tâm can của nàng cũng muốn hỏng mất.
Mà Thuỷ Băng Nhi nghe được lời của muội muội của mình thì lam đồng tử co rụt lại, quát.
"Nguyệt nhi! Không được như thế!"
Nếu như không phải nhà nàng sát bên Cực Bắc Chi Địa mà lại cách xa Băng Phong Sâm Lâm thì thật sự phụ thân nàng cũng chẳng cho các nàng tới đây săn giết Hồn Thú.
Cực Bắc Chi Địa là đâu a? Thiên hạ đệ nhị hung địa sau Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, chứ không phải một cái Liệp Hồn Sâm Lâm chứa nuôi nhốt Hồn Thú.
Nên việc nhờ ai đó ở lại đây giúp bản thân thu hoạch Hồn Hoàn không phải là đang đặt bọn họ vào nguy hiểm sao. Mà cho dù Thế Hoa có mạnh đi nữa thì không bỏ đá xuống giếng giải cứu các nàng cũng đã là hết tình hết nghĩa.
"Công tử, xin bỏ qua cho muội muội của ta." Sau đó là hướng về Thế Hoa hành lễ bồi tội.
"Không có việc gì." Thế Hoa không ảnh hưởng gì nói, đồng ngôn vô kỵ mà thôi.
Nhưng cái này cũng đang hợp ý hắn, hắn cũng muốn kết giao với 3 người này. Tiềm năng của 3 người rất lớn, tương lai giống như Diễm cùng Tà Nguyệt đều sẽ trở thành Phong Hào Đấu La. Hơn nữa Băng Tuyết Phiêu Linh cái này Vũ Hồn dung hợp kỹ đúng là sát chiêu đáng để hắn đầu tư.
Nhưng hắn cũng cần hỏi ý kiến của Thiên Đạo Lưu cùng Thiên Nhận Tuyết. Nếu như hai người không đồng ý thì cũng không sao, Thuỷ Vân Hiên sau khi hồi phục thì vẫn đủ sức đem 3 nữ hài này về. Thêm nữa là Đấu La Đại Lục thật sự không thiếu thiên tài, thứ thiếu chính là cường giả, mà thiên tài chưa trưởng thành cũng chỉ là kẻ yếu mà thôi.
Nghĩ nghĩ một hồi thì Thế Hoa truyền âm hỏi ý kiến của Thiên gia hai ông cháu.
"Thế Hoa tiểu tử ngươi muốn làm gì thì làm, ta sẽ không ảnh hưởng." Thiên Đạo Lưu thật sự cũng không quan tâm có lôi kéo được 3 người này hay không.
Thiên tài suốt đời hắn nhìn thấy nhiều lắm, chết yểu đi là bao nhiêu người hắn lại không biết sao.
Hơn nữa cứ để Thế Hoa tiểu tử này lôi kéo cũng coi như là tạo nhân mạch cũng không tệ, tương lai phát triển sẽ tốt hơn. Hắn biết Vũ Hồn Điện không giữ được Thế Hoa đầu phượng hoàng này, cản trở cũng chỉ có gây hại cho mối quan hệ giữ Thiên gia cùng Thế Hoa mà thôi.
"Cũng được a, Hoa đệ, cứ đồng ý đi." Thiên Nhận Tuyết thì chỉ là đơn thuần muốn ở bên ngoài lâu hơn mà thôi, dù sao cũng sắp trở về lại Vũ Hồn Thành rồi.
Thế Hoa gật đầu tỏ ý đã hiểu, sau đó nhìn về đang buồn bã Thuỷ Nguyệt Nhi cùng Tuyết Vũ cười nhạt nói.
"Ta sẽ đáp ứng các ngươi, nên không cần buồn như vậy."
Hai nữ nghe vậy thì nỗi buồn theo gió tuyết bay mất, nét mặt hào hứng hỏi.
"Ca ca, thật sự sao?"
"Là thật sao?"
"Ân, là thật." Thế Hoa nhìn hai người vui vẻ mà vô thức nghĩ đến đang ở Vũ Hồn Điện tiểu hồ ly, cùng là hoạt bát nha đầu a.
Thủy Băng Nhi nghe được Thế Hoa đồng ý thì cũng vui mừng cho muội muội cùng khuê mật của mình. Nàng biết nếu Thế Hoa không đồng ý thì khi phụ thân nàng chữa thương lành lặn thì cũng chỉ có thể trở về nhà, chờ đợi một thời gian khác đi thu hoạch Hồn Hoàn.
"Cảm tạ công tử."
"Không có gì, coi như là giúp người thì giúp cho đến cùng." Thế Hoa đáp lại Thuỷ Băng Nhi nói, chính hắn cũng coi như là tạo mối quan hệ với 3 người nên mới giúp mà thôi.
Những lời khách sáo này, hắn thực sự không dám nhận.
...
Cực Bắc Băng Nguyên,
7 bóng người đang quan sát một đầu màu xanh biếc bọ cạp đang chiến đấu với một đầu gấu trắng.
"Gào!!!!"
Băng Hùng gào lên một tiếng, hùng chưởng như đập búa hướng về phía đầu của Băng Bích Hạt mà tấn công.
"Rít!!!"
Mà Băng Bích Hạt cũng không phải ăn chay, dùng đuôi của mình đỡ lại, đồng thời còn dùng càng của bản thân hướng về hùng chưởng định kẹp lại mà cắt đứt.
Băng Hùng lúc này thấy không ổn thì dùng tay gấu còn lại đập về hướng đầu của bọ cạp, khiến Băng Bích Hạt phải dùng cả hai càng để đỡ lại.
Dẫn đến bây giờ tình thế giằng co như hiện tại.
Nhìn niên hạn thì Băng Bích Hạt là khoảng 420 năm, còn Băng Hùng vậy mà 1000 năm. Như thế thôi cũng biết được sức mạnh của Băng Bích Hạt là như thế nào.
Thế Hoa cũng không nhìn thêm nhiều, sử dụng Băng thuật.
"Băng thuật, Băng Bạo Tiễn!"
11 chiếc lam sắc băng tiễn ngưng tụ trên không trung, đồng loạt hạ xuống găm vào cơ thể của Băng Bích Hạt.
"Phốc, phốc, phốc..."
"Rít!!!!"
8 chân, 2 càng cùng khớp đuôi đầu bị tiễn găm vào, Băng Bích Hạt bị thương thì liền rít lên đau đớn, nhưng chưa đợi nó làm phản ứng tiếp theo thì.
"Đùng! Đùng! Đùng!..."
11 tiếng nổ tiên tiếp xảy ra theo những mũi tên làm các chi của Băng Bích Hạt bị nứt vỡ nặng mà đứt đi, coi như là đã phế đi toàn bộ sức mạnh của Băng Bích Hạt.
Mà không bị dính một tí công kích nào Băng Hùng đã quảnh đuôi chạy đi thật xa, nó thật sự sợ mấy mũi tên kia đâm chết nó.
Thế Hoa nhìn thấy vậy thì liền nhìn về đang ngơ ngác Tuyết Vũ thúc giục nói.
"Đây là Hồn Hoàn của ngươi a, mau nhanh lên, kẻo nó chết bây giờ."
Vũ Hồn của Tuyết Vũ là Tuyết Hoa (bông tuyết), có tác dụng giống như Thất Bảo Lưu Ly Tháp cũng là một loại phụ trợ Vũ Hồn. Tuy chỉ tăng cường cho Hồn Sư sở hữu Băng nguyên tố cùng Thuỷ nguyên tố, nhưng hiệu quả lại cao hơn Thất Bảo Lưu Ly Tháp (tăng 15% khi đột phá được một đại cảnh giới).
Nghe có vẻ "gân gà" nhưng đừng quên thiếu hụt của Thất Bảo Lưu Ly Tháp Vũ Hồn thì Tuyết Vũ lại không có. Nên có thể nói nếu nàng đạt được đến 90 cấp Phong Hào Đấu La thì số lượng tăng phúc đã lên được 150%, đây là mức độ tăng phúc mà liền Cửu Bảo Lưu Ly Tháp không thể so sánh.
Nên Băng Bích Hạt, được mệnh danh là Hồn Thú có hoà độ Băng thuộc tính cao nhất thì sẽ cho một cái cực kỳ không tệ Hồn Kỹ.
Tuyết Vũ còn đang ngơ ngác với Hồn Kỹ lúc nãy của Thế Hoa thì được hắn nhắc nhở, khuôn mặt sùng bái nhìn hắn nghiêm túc nói.
"Là, ca ca."
Nói xong nàng tay cầm đoản đao đi đến đã không thể di dộng Băng Bích Hạt mà tàn nhẫn hạ một đao xuống ngay lập tức.
Một vòng Hồn Hoàn màu vàng bay ra, Tuyết Vũ bắt đầu hấp thu Hồn Hoàn.
Thuỷ Vân Hiên nhìn Thế Hoa có thể dễ dàng giết một đầu 400 năm Băng Bích Hạt dễ dàng như thế cũng là nuốt nước miếng một cái, đây quả là yêu nghiệt a.
Băng Bích Hạt a, là Hồn Thú phù hợp nhất với Băng nguyên tố Hồn Sư bởi hoà độ Băng nguyên tố của chủng tộc này, nhưng mấy ai dám săn giết nó đâu?
Tộc đàn của Băng Bích Hạt nằm trong Cực Bắc Băng Nguyên - nơi này ngoại trừ Phong Hào Đấu La có thể đi ra đi vào mà không mất mạng thì phần lớn người còn lại cũng coi như khí vận may mắn mà sống sót được. Nên nhìn thấy Băng Bích Hạt với bọn hắn mà nói so với nhìn thấy bảo vật còn hiếm có.
Trong lúc Thuỷ Vân Hiên đang suy nghĩ trầm tư thì Thuỷ Nguyệt Nhi nhìn về phía Thế Hoa, kéo tay áo của hắn rồi dùng giọng mềm mềm đầy mong đợi hỏi hắn.
"Ca ca, ta cũng có một đầu bọ cạp như vậy sao?"
Thuỷ Nguyệt Nhi sau đó nhìn lại xác của Băng Bích Hạt, loại Hồn Thú này nhìn rất đẹp a.
Thân thể bọc bởi một lớp giáp màu xanh biếc như ngọc, nhưng lại trong suốt như pha lê. Cái này mới là cái khiến nàng ưa thích nó, cái đẹp của Băng Bích Hạt.
"Ngươi Hải Đồn (cá heo) Vũ Hồn thuộc về Thuỷ thuộc tính, có thể nói là Hải Hồn Thú Vũ Hồn. Nên lựa chọn tốt nhất cho ngươi là Thuỷ thuộc tính Hồn Thú, nếu là song hệ Thuỷ - Băng liền tốt. Nhưng đơn thuộc tính Băng nguyên tố Băng Bích Hạt đúng là không hợp ngươi." Thế Hoa lắc đầu nói.
Mặc dù Thuỷ nguyên tố cùng Băng nguyên tố tương liên lẫn nhau, nhưng hiện tại với tu vi của Thuỷ Nguyệt Nhi thì vẫn chưa chịu đựng được bài xích của Băng nguyên tố Hồn Hoàn.
"Ài, vậy sao." Thuỷ Nguyệt Nhi nghe vậy thì tâm trạng hạ xuống hẳn, rõ ràng là rất đẹp Hồn Thú a.
"Nữ hài tử a." Thế Hoa nhìn vậy thì lắc đầu.
"Hoa đệ, ngươi định giúp săn cho Nguyệt nhi muội muội săn loại nào Hồn Thú a?" Thiên Nhận Tuyết nghe đối thoại của hai người thì nhìn về Thế Hoa hỏi, nàng biết chắc Thế Hoa đã có suy tính sẵn.
"Ân, ở phía nam gần ranh giới của Cực Bắc Băng Nguyên có một hồ băng là nơi ở của Tuyết Lân Long Lý, Hồn Thú đó phù hợp với Thuỷ Nguyệt Nhi hơn."
"Tuyết Lân Long Lý?" Kiến thức của Thiên Nhận Tuyết về Hồn Thú cũng không tệ, nhưng nàng suy nghĩ mãi vẫn không ra loại này Hồn Thú.
"À, đây là ta hỏi từ Kình Sa trưởng lão mới biết. Tuyết Lân Long Lý hình dạng giống cá chép, toàn thân bọc bởi lân giáp màu trắng như tuyết, sở hữu một tia Long tộc huyết mạch. Bản thân nó có thể chưởng khống Băng cùng Thuỷ hai loại nguyên tố, lại còn là Ngư loại Hồn Thú, cho nên cho Thủy Nguyệt Nhi là tốt nhất." Thế Hoa cũng ân cần giải thích.
Đây là Hồn Thú mà Kình Sa Đấu La lựa chọn làm đệ thất Hồn Hoàn, nên phẩm chất không cần phải bàn cãi.
Hơn nữa Tuyết Lân Long Lý tốc độ nhanh nhẹn, lực công phá cũng rất thuộc hàng cao cấp, nên cho Mẫn Công hệ Hồn Sư như Thủy Nguyệt Nhi là tuyệt phối.
"Ân, ngươi có tính toán là tốt. Đúng rồi, ngươi có tính toàn gì với xác của Băng Bích Hạt không?" Thiên Nhận Tuyết nghe Thế Hoa giải thích cũng gật gù, sau đó nhìn về phía xác của Băng Bích Hạt nói.
Nàng biết Thế Hoa hàng này có sở thích sưu tầm Hồn Thú, cứ nhìn Ám Kim Khủng Trảo Hùng, Thuý Ma Điểu với ưng trảo của Băng Đống Song Đầu Ưng thì hiểu.
"Không cần hết a, chắc chỉ mỗi cái đuôi, mặc dù là Băng Bích Hạt nhưng niên hạn cũng chỉ mới 400 năm hơn, công dụng không nhiều lắm." Thế Hoa lắc đầu nói. Thực sự thứ hắn hứng thú là phần đuôi của Băng Bích Hạt, hi vọng có thể làm được quà lưu niệm cho tiểu hồ ly ở Vũ Hồn Điện.
Hắn thực sự chịu không được khuôn mặt uỷ khuất của Hồ Liệt Na, đúng là khiến hắn tâm đều hỏng. Nữ nhân a, khó chiều khó chiều, chưa kể còn là nữ hài tử.