I do not feel obliged to believe that the same God who has endowed us with sense, reason, and intellect has intended us to forgo their use.
- Gallieo Galilei
- Aja! Aja!!!
Khi tỉnh lại, Aja thấy bờ vai mình đang bị hai bàn tay to lớn của cha lay mạnh. Xung quanh hắn là một khung cảnh hoảng loạn và đổ nát.
Hắn thấy cha hắn, Allum, người dính đầy bụi đất và một vệt máu chảy dài từ bên trán xuống cằm. Hắn thấy Elly đang ngồi khóc thút thít bên cạnh mình. Hắn thấy mẹ hắn, Emily đang đứng chắp tay cầu nguyện ngay phía sau con gái.
- Tạ on Chúa! Tạ ơn Chúa!
Emily liên tục cầu nguyện. Aja biết bà là người sùng đạo nhất gia đình, trong khi cha hắn lại là một con người lý trí và quyết đoán.
- Đi thôi nào! - Allum đỡ Aja đứng dậy rồi lên tiếng - Cha đã liên lạc với một người bạn. Anh ấy cho biết rằng có vẻ như bọn khủng bố đã đánh bom nơi này. Nhưng quân đội của Valhalla đã ngay lập tức được điều động và đang kiểm soát xung quanh đây.
- Liên Hợp Quốc… - Aja thì thào khiến cha hắn phải kề sát tai vào nghe - Lính của Liên Hợp Quốc… Bọn họ đội mũ xanh… Bọn họ đã xuất hiện ở trong này…
Allum nhíu mày.
- Thôi được rồi. Chúng ta cứ phải ưu tiên rời khỏi nơi đây đã. Cha biết một lối thoát hiểm. Chỉ cần ra ngoài và gặp được quân đội Valhalla, chúng ta sẽ sống!
Nói rồi, ông dìu Aja và kéo tay Elly. Bốn người bọn họ lần mò trong viện bảo tàng đổ nát, len lỏi qua dòng người hỗn loạn và tiến dần về khu Ai Cập.
- Cửa thoát hiểm nằm trong khu Ai Cập à cha? - Aja lúc này đã có thể tự bước đi, quay sang hỏi cha mình.
- Đúng vậy.
- Nhưng bọn họ nói khu này đang bảo trì - Elly lên tiếng.
- Không sao, các lối thoát hiểm chắc chắn vẫn hoạt động. - Allum nói giọng quyết đoán.
Bọn họ đi qua cổng vào, nơi đã không còn nhân viên canh gác, đi tiếp sâu vào bên trong, qua những khu trưng bày di vật cổ, qua cả một mô hình Kim Tự tháp lớn làm bằng xốp hay bìa các tông hoặc chất liệu gì đó khác.
Dù đang vội vã và hoảng loạn, Aja vẫn không hiểu một sức hút mãnh liệt nào đó buộc hắn phải nhìn vào mô hình Kim Tự tháp ấy, một công trình vĩ đại của tiền nhân thể hiện khao khát mãnh liệt được vươn tới đỉnh cao.
Kim Tự tháp có bề dưới rộng lớn, càng lên trên càng nhỏ dần, tượng trưng cho vị thế của con người trong xã hội. Đỉnh cao nhất của nó chính là người đứng đầu, Pharaoh, những kẻ trị vì thần thánh, những người đứng cao hơn tất cả mọi người.
Đáng tiếc thay, hậu duệ cuối cùng của dòng dõi Pharaoh thần thánh ấy, Tutankhamun, lại chưa bao giờ được an nghỉ trong một chiếc Kim Tự tháp. Vì qua đời một cách bí hiểm vào tuổi 19, xác ướp của Tutankhamun đã không được đưa vào Kim Tự tháp như truyền thống, mà chỉ được cất giấu trong một lăng mộ nhỏ. Và cái chết của vị vua này cũng là dấu chấm hết cho sự trị vì của dòng dõi cao quý của ông.
Đặt mô hình Kim Tự tháp trong một khu vực cất giữ thi hài của Tutankhamun, không rõ ban quản lý bảo tàng có muốn trêu chọc vị vua quá cố này hay không? Aja thầm nghĩ một ý nghĩ mỉa mai như vậy.
Bất chợt, hắn nhìn thấy trên một mặt Kim Tự tháp, trên một viên gạch, một hình chạm khắc rất rõ ràng của một con mắt.
Con mắt trên Kim Tự tháp. Dấu hiệu này khiến Aja nhớ lại các bài giảng hắn đã nghe tại trường Đại học Dal’kar. Đây là một trong những dấu hiệu bí ẩn nhất trong lịch sử nhân loại. Biểu tượng của Hội Tam điểm, The Illuminati, đồng thời cũng xuất hiện trên đồng 1 $ của Hợp chủng quốc Hoa Kì từ những ngày đầu thành lập.
Nhiều người đã tự hỏi, liệu có mối liên hệ gì giữa Vương triều Ai Cập cách đây 5000 năm, với sự hình thành của đất nước Hoa Kì trong thế kỉ 18 hay chăng? Liệu Illuminati có thật sự là một thế lực chi phối lịch sử nhân loại?
- Ác quỷ! Cứu với!!!! Ác quỷ!!!!!
Một tiếng hét thất thanh vang lên từ phía trước. Chạy tới phía bốn người là một người đàn ông đang ôm lấy cánh tay be bét máu, gương mặt hoảng sợ đến tột độ. Ông ta vừa khập khiễng chạy tới vừa gào thét.
- Ác quỷ! Chúng cắn… Chúng cắn! Chúng biến vợ tôi thành… giống như chúng…
Allum vừa định chạy tới đỡ lấy người đàn ông kia, thì từ trong góc tường, một tiếng gào rú ghê rợn vang lên. Lao từ trong góc khuất ra là một người phụ nữ với thân hình phì nộn, nước da xanh tái và gân guốc nổi lên khắp người. Những đường gân ấy lan ra từ một vết cắn trên cổ. Đôi mắt bà ta trợn trừng mở lớn và cái miệng há rộng lòng thòng những vệt nước dãi.
Người phụ nữ quái dị ấy chạy thẳng tới người đàn ông kia bằng một dáng chạy kì quái, rồi bằng một tốc độ rất nhanh chóng như cách một con sói tóm lấy con mồi, giơ rộng hàm răng mà cắn thẳng vào cổ người đàn ông kia.
Người đàn ông thét lên đau đớn, rồi dần dần tiếng hét biến thành những tiếng ngáp khó nhọc. Đôi mắt ông ta trợn ngược lên trên. Những vết gân guốc từ vết cắn lan ra khắp gương mặt khốn khổ. Không lâu sau đó, cả người ông ta co giật như bị shock phản vệ. Máu tươi trào ra từ khắp các lỗ trên cơ thể.
Ngay khi người phụ nữ kia buông thân xác người đàn ông ấy ra, ông ta ngã vật xuống đất và tắt thở.
- Áaaaaaaaaaa!!!!!!!!!!!!!
Elly rú lên vì kinh hãi. Cô bé nép chặt vào sau lưng Emily, trong khi Emily luôn miệng khấn vái Chúa trời.
Aja cũng tê cứng người và chẳng thể cử động.
Người phụ nữ kia nghoẹo nghoẹo cái cổ, giương đôi mắt mở lớn nhìn về phía đoàn người. Mũi cô ta hít hít ngửi ngửi như muốn tìm kiếm một nguồn di truyền khác ngoài cái thân xác vô dụng vừa chết kia.
Chẳng một dấu hiệu báo trước, cô ta lao tới.
Bốpppppp!!!!!!!!!!!!!!!!!
Cây gậy di vật của Pharaoh chẳng biết được Allum lấy từ đâu, vung tới phang thật lực vào đầu người phụ nữ kia. Cú đánh mạnh tới nỗi làm cây gậy gãy làm đôi, nhưng cũng khiến người phụ nữ ấy ngã văng về phía sau. Máu tươi trào ra từ cái đầu đã bị đánh móp méo. Cánh tay cô ta vẫn giật giật đưa lên không trung, rồi không hề rơi xuống mà cứ giữ nguyên tư thế ấy. Cô ta đã chết và xác chết bị co cứng ngay lập tức.
Allum thở hồng hộc. Cánh tay lực lưỡng vẫn nắm chắc phần còn lại của cây gậy.
- Chuyện quái gì thế này… Chuyện quái gì thế này… - Ông lẩm bẩm.
Aja vẫn sững sờ đứng đó, nhìn thẳng vào hai xác chết trên sàn.
“Một loài sinh vật cấp thấp, chỉ biết tìm kiếm các nguồn di truyền để lây lan và nhân giống… 90% lây truyền thất bại… Shock phản vệ… Cắn…”
Rất nhiều suy nghĩ lóe qua đầu hắn.
Chính bản thân hắn cũng không dám tin vào thứ xảy ra trước mặt, nhưng mọi manh mối đều dẫn lý trí của hắn đến một kết luận.
- Zombie… - Hắn nói - Chúng là Zombie.
Allum lay vai hắn thật mạnh.
- Cử động đi, chàng trai trẻ! - Sức nóng từ bàn tay ông như đã rã đông cho sự tê liệt của Aja - Zombie hay bất cứ thứ gì đi nữa, chúng ta vẫn phải sống! Quay lại tìm đường khác nào, cha vẫn biết một lối ra khác.
- Không được! - Aja đột nhiên quát lên, khiến tất cả mọi người đều giật mình.
- Cái gì? Ý con là sao? - Allum quay lại kinh ngạc.
- Quân đội không đáng tin cậy! Loài người không đáng tin cậy! Chúng ta rồi sẽ chết hết!!!
Allum đưa tay kéo Aja quay lại đối diện với mình. Đôi mắt ông nhìn thẳng vào mắt hắn:
- Cha không hiểu con đang muốn nói điều gì, chàng trai ạ. Cha cũng đang sợ hãi, y như con vậy. Nhưng chúng ta không hề đơn độc, Aja. Loài người chúng ta chưa bao giờ đơn độc. Một nhà Nhân chủng học tương lai như con hiểu rõ điều này hơn ai hết mà, phải không? Nhân loại chúng ta luôn giúp đỡ nhau để vượt qua mọi khó khăn nguy hiểm. Khi ta bất lực, đừng ngại ngần mà tìm kiếm sự giúp đỡ. Giờ chúng ta sẽ ra ngoài đó, và kêu gọi sự giúp đỡ. Hãy tin tưởng vào nhân loại nhé, Aja?