Sau một màn khóc Khắc Tinh cũng bình tĩnh lại, Tử Sam thì đi mua đồ ăn vì sáng sớm nó ko ăn gì mà đã chạy đến bệnh viện thăm hắn, cô để ý từ lúc gặp lại nó trong nó gầy hơn trước nhiều, ko thể nói là do Minh Quân ko chăm sóc nó mà cô hiểu rõ do nó suy nghĩ nhiều mà qên mất việc ăn của mình. Trên tay cầm túi đồ ăn, cô đi dọc hành lang rồi dừng ngay cửa phòng, cánh tay với tới nắm cửa bỗng chuông điện thoại cô vang lên, Tử Sam tò mò tại sao có ng gọi cô bây giờ ? Móc điện thoại ra, một dãy số lạ hiện trên màn hình, cô nhíu mày rồi bắt máy. Thanh âm nam tính qen thuộc vang lên :
- Tử Sam ! Em đang ở đâu ?
- Nhật Duệ ! Sao giờ anh mới gọi cho em ! - cô hoảng hốt
- anh đây ! Tại sao em ko ở nhà !
- em đang ở London với Khắc Tinh
- em đến có việc gì, nội bộ ở đây đang lục đục rất nguy hiểm !
- em đến ngăn cản anh !
- ko có nhiều thời gian ! Em đến qán cofee P gần Big ben cách 2 dãy phố, anh sẽ đến !
*tút..tút*
Tử Sam ko kịp trả lời Nhật Duệ đã tắt máy, ko lẽ liên lạc với cô nguy hiểm đến vậy ! Hắc Ngạo Lâm ko tin tưởng anh ? Ko đc cơ hội chỉ đến một lần cô phải nắm bắt, nếu nguy hiểm như vậy cô càng phải đến. Tử Sam mở cửa đặt túi đồ ăn lên bàn rồi qay qua nó nói :" Nhật Duệ mới gọi chị "
- hắn nói gì !- nó ngạc nhiên
- chúng ta cần phải gặp Nhật Duệ, cuộc nói chuyện ko dài có lẽ Hắc Ngạo Lâm chưa tin tưởng Nhật Duệ
- vậy đi bây giờ ! - nó đứng dậy nói
Hắc Ngạo Lâm thật sự ko tin tưởng ng của mình thì chỉ có thể ông già biết thông tin của cậu ta như lòng bàn tay, muốn dùng ng thân ra tay đây mà! Chấn Nhật Duệ bản tính vốn thông minh, nó ko tin đến bây giờ cậu ta ko nhận ra sai lầm lớn của mình, nếu ko thì cậu ko gọi Tử Sam. Trò chơi ngày càng gây cấn.
Nó đứng dậy nhìn hắn, mái tóc ngắn gọn gàng như thường ngày đã ko còn nhưng vẫn tạo ra khí thế, dường như Minh Quân vẫn giữ thói qen như thế này, hai chân mày hắn nhíu lại đến cả lúc bị thương hắn vẫn phòng bị, lúc ngủ cũng ko yên tâm. Bàn tay nhỏ bé đặt lên khuôn mặt tuấn tú xoa dịu, hai chân mày giãn ra giúp hắn ngủ thoải mái. Nó yên tâm rồi qay lại nhìn Khải Luân nói " đi thôi"
Cả 3 cùng ra khỏi cửa, phía trước có 2 vệ sĩ tự giác đi đến đứng canh. Từng bước đi của nó đều thu vào tầm mắt của cô gái đứng ngay góc. Tiếng đôi giày cao gót đi đến cửa phòng của hắn rồi dừng lại, giọng nói vang lên dịu dàng
- tôi muốn gặp Hắc Minh Quân
- tiểu thư Ân Hi thông cảm chúng tôi theo lời của Phong tiểu thư ko cho người lạ vào
- tôi là bạn gái của Minh Quân, ko lẽ các anh muốn về quê hưởng phước của Hắc Ngạo Lâm ?- Nam Ân Hi nham hiểm nói
Hai vệ sĩ ngước nhìn nhau, quả thật nhà họ còn con nhỏ đang đợi ở nhà ko muốn hồn lìa khỏi xác ngay, nhưng Nam Ân Hi cũng có quyền thế cũng là ng mà Hắc Ngạo Lâm ghép đôi, họ sợ phải dính líu đến lão già này. Thà đắc tội với ai chứ đừng đụng đến Hắc Minh gia. Ko do dự họ mở cửa cho cô, khoé môi Ân Hi cong lên một góc độ đủ để hiểu sự thoả mãn của mình. Rồi bước vào.
Trong xe, ko khí cực kì im lặng ko ai mở lời, bởi vì bây giờ ko phải là lúc bàn chuyện phím của họ. Chiếc điện thoại của Khải Luân vang lên, cậu thận trọng một tay cầm vô lăng một tay cầm điện thoại rồi bắt máy
- alo
-....
- đc ! Tôi biết rồi
Chỉ nói một vài câu rồi tắt máy, Khải Luân cất điện thoại, ánh mắt vẫn chú tâm vào việc lái xe nhưng cậu nói " Hắc Khương Tú đã đáp đến London"
- Khương Tú ! Cháu của Minh Quân à - nó nói
- chị biết tg nhóc đó ?
- có nghe Minh Quân kể vài lần, chỉ mới lớp 4 nhưng bỏ học do chỉ số IQ đủ đến trình độ cấp 3, bây giờ một mình đi du lịch thế giới.
- đúng là một cậu bé thông minh - Tử Sam khen ngợi
- chị đừng vội, ko chỉ thông minh mà chỉ số bá đạo ko khác gì chú nó đâu !
- em được lệnh đến đón tại Sân bay, Tuấn Kiệt và Tô Kiệt bận - Khải Luân nói
- vậy cậu cứ thả tôi và Tử Sam tại điểm hẹn rồi cậu đi đón tg nhóc
- vâng
Sau một hồi xe cũng dừng ngay qán coffee P mà Nhật Duệ đã hẹn. Trước khi xuống xe Khải Luân đưa cho nó con dao để đề phòng, chỉ một con dao nó có thể xử lý gọn lẹ. Tử Sam vào nó bước vào qán cofee. Cô liếc xung qanh rồi tầm mắt dừng ngay một thanh niên trẻ trung, đôi mắt màu hổ phách đang uống cafe nhìn thoáng qa có thể nghĩ cậu đang thưởng thức cafe nhưng thật ra trong lòng đang lo lắng tột cùng.
Nhật Duệ thấy Tử Sam đứng đó cậu vui mừng vì cô không sao, cậu biết cô đến London do một lần Hắc Ngạo Lâm châm biếm nói " cậu nên bảo vệ vợ mình tốt" lúc đó tâm trạng cậu rối bời nhưng vẫn ko lộ trên khuôn mặt.
Tử Sam thấy Nhật Duệ cô ko kìm chế đc chạy đến chỗ cậu ta nào là ôm, hôn cảnh tượng đó làm mọi người xung quanh ngưỡng mộ cho hạnh phúc của học nhưng riêng nó thì... Đứng đây nãy h mà ko thèm ngó đến nó, đến khi màn hôn kết thúc Tử Sam mới lôi nó lại bàn ngồi. Chấn Nhật Duệ châm chọc nó nói " sao hả ? Ghen tị khi cặp đôi này ôm hôn à ?"
- tên tiểu tử nhà ngươi mà có cửa - nó cười khinh bỉ
- tất nhiên ! Chứ tại sao ngươi lại sát khí à ko âm khí nhiều vậy
- anh chưa thấy qan tài chưa đổ lệ mà
- anh còn giúp qan tài có chủ nữa kìa
- Nhật Duệ vào việc chính luôn đi ! - Tử Sam nói
- được !
- anh ngồi đây đc bao lâu ! - nó hỏi
- tối thiểu 10p
- ơ...sao ít vậy - Tử Sam nũng nịu nói
- chắc em cũng hiểu
- vậy là lão già vẫn ko tin tưởng cậu - nó nói
- đúng ! Chuyện của Minh Quân anh xin lỗi, do lúc lm nhiệm vụ anh lm theo điều của Hắc Ngạo Lâm, kêu lm gì thì lm theo ,ko kịp điều tra đối tượng .
- coi như anh hiểu chuyện ! Nhưng em ko trách miễn anh giúp em 1 chuyện
- coi như tạ lỗi ! Em cứ nói
- phản bội Hắc Ngạo Lâm ! Em cần anh luôn bên cạnh ông ta để biết thêm nhiều thông tin
- em nghĩ lão già đó tin ?
- 5 viên đạn anh bắn Minh Quân đủ chứng minh anh đứng tin tưởng !
- sao em biết 5 viên !- Tử Sam bất ngờ, cô nhớ mình ko nói cho nó biết, thế mà bây giờ...
- em ko ngốc đến vậy ! Xử lý xoq chuyện ở London em sẽ về Phong gia gặp Phong Thiên Vũ
- kì thực vì muốn bảo vệ em nên ba em mới làm vậy, chỉ lm bên cạnh Hắc Ngạo Lâm gần 1 tháng, anh hiểu ông già đó nguy hiểm cỡ nào. Lúc anh ra trận với Minh Quân, Hắc Ngạo Lâm đã để ý đến khẩu súng Kill-5646 của cậu ta.
- em vẫn ko rõ tại sao Minh Quân lại có nó - nó tò mò
- điều bây giờ cần nhất là tìm cho bằng đc cách hạ bệ Hắc Ngạo Lâm- Tử Sam nói
- ko đơn giản nhưng nhất quyết. Bấy lâu nay, anh ko cùng 2ng trở thành đồng đội như trước nhỉ ? -Nhật Duệ cười nói
- bây giờ đã đáp ứng đc yêu cầu của anh rồi đó
Cùng lúc đó tại sân bay, một cậu bé mặc áo thun qần jean, chiều cao thì ng ngoài nhìn vào ko tin cậu bé đó chừng lớp 4.Khuôn mặt đẹp trai, ng lớn trẻ con nhìn vào cũng thích. Hắc Khương Tú đi đến cổng sân bay. Khải Luân cũng kịp lúc đến, cậu lễ phép nói
" chào mừng Khương Tú thiếu gia, tôi là ng của Phong gia"
- à ! Vậy cậu là ngừơi mà Tuấn Kiệt nói ?
- vâng ! Tôi là Khải Luân
-Tôi thật ko thể chờ đến lúc gặp "bà chị" dâu của mình - Khương Tú cười gian xảo
- thưa ! Giờ thiếu gia muốn đi đâu !
- tôi muốn đến gặp chú rồi qa ông ngoại
- vâng
Hắc Khương Tú lên xe cùng Khải Luân đến bệnh viện, cậu nhìn ra cửa sổ, ánh mắt tươi vui tại sân bay đã ko còn, bây giờ là ánh mắt của nhìu quỷ kế. Cậu bất ngờ đến London bỏ cuộc chơi của mình đều có mục đích cực cấp bách nên mới làm vậy
P/s: liệu sự xuất hiện của Khương Tú sẽ làm Hắc Ngạo Lâm phản ứng như thế nào ? Mong các bạn chờ chap 16 *tung bông* *vọt*