Người trong Vương Đô ít ai là không biết đến Vạn Lý Thất Mã, bảy con ngựa nổi tiếng trong và ngoài thành. Nhưng không phải ai cũng có thể gặp được những con ngựa đó, người ta thường nói người giàu quý vật hơn quý người, vì người có nhiều mặt còn vật thì chỉ có một mặt mà thôi.
Chủ của Vạn Lý Thất Mã phần lớn toàn người giàu có hoặc chí ít cũng là người danh tiếng lừng lẫy. Họ ít khi xuất hiện giữa bàn dân thiên hạ để mà người ta nhìn thấy họ huống hồ chi nói đến những con ngựa.
Thế mà hôm nay, Bạch Tuyết Mã, một trong số Vạn Lý Thất Mã đang đứng sờ sờ bên cạnh Vu gia trang, ngay bên cạnh đường cái. Nó có hình dáng khổng lồ, cơ bắp cuồn cuộn như một thanh niên trai tráng thời kỳ sung mãn nhất nhưng lại mang trên mình màu trắng tuyền như những bông tuyết, dưới cái nắng mùa hè của Vương Đô, con ngựa phản chiếu như một mặt trời nho nhỏ, khiến cho ai nhìn nó cũng cảm thấy có phần lóa mắt.
Bạch Tuyết Mã biết người đi đường đang nhìn nó, kẻ thì chỉ liếc qua một ánh mắt, kẻ thì dừng lại hẳn để ngắm nghía, nó mặc kệ nhưng nếu có bất kỳ ai tiến lại gần nó trong khoảng cách hai mươi bước chân là nó lập tức dậm chân, hí vang ý muốn đuổi đi bởi vì đằng sau nó là hai cô gái trẻ đang trò chuyện.