Đế Vương Thiên Hạ

Chương 3: Tiên Anh Cơ



Chương 3: Tiên Anh Cơ

Chương 3: Tiên Anh Cơ

Lúc họ đến nơi thì hóa ra vẫn còn sớm, mới có lác đác vài vị khách. Họ xuống xe, đưa ra th·iếp mời cho mấy người coi cổng. Năm người nhanh chóng được đưa vào phủ, đi thẳng ra ngự hoa viên.

Trung Thành vương vốn là chú ruột vua, vị đại thần trải qua ba đời hoàng đế, rất được kính trọng. Phủ đệ nơi ông ở được coi như một trong những phủ rộng lớn nhất Vương Đô, với kết cấu vuông vức, mỗi một góc là một khu nhà riêng biệt, riêng góc đông nam được phu nhân của Trung Thành vương chăm chút cẩn thận, xây dựng thành ngự hoa viên nổi tiếng, với cấu trúc biệt phủ, khoảng sân rộng lớn, mương nước nhân tạo chảy ngang qua ở giữa, một vài chiếc cầu bắc ngang qua đó, có cả đài nghỉ uống trà ngắm cảnh, trong vườn thì trồng hàng trăm loại cây, cứ đến đầu xuân đơm hoa trổ bông, đủ loại sắc màu rực rỡ đến nỗi người ở ngoài cũng có thể cảm nhận được. Trung Thành vương phu nhân thích giao du, quan hệ rất rộng, mỗi năm lại mời phu nhân, vương tôn, công tử, tiểu thư các thế gia đến để ngắm hoa uống rượu, gảy đàn ngâm thơ giải trí nên người ta hay gọi là Tiệc vịnh hoa. Năm nay cũng thế, phu nhân mời đến một trăm năm mươi người quyền quý, mua hơn ba trăm bình rượu thơm, một trăm loại quả ngọt, sơn hào hải vị nhiều vô kể.

Lại nói mấy mẹ con nhà họ Vu đi đến cổng vào ngự hoa viên thì đã thấy Trung Thành vương phu nhân đứng ở đó cùng một cô gái mặc áo lụa xanh xinh đẹp, họ vội tiến đến thi lễ chào hỏi:

- Bẩm phu nhân và quận chúa, Chương Thị Liễu cùng bốn con gái, Vu Huyền Lan, Vu Huyền Ngọc, Vu Huyền Nương và Vu Huyền Trâm xin được đến hầu.

Trung Thành phu nhân tươi cười, đỡ lấy tay Vu phu nhân nói:

- Rất tốt, nhà Vu đô đốc đến đủ cả, mấy mẹ con vào đây, cứ tùy tiện vào chọn chỗ ngồi, ta đứng đây đón khách.

Năm người Vu gia vâng dạ, đi vào trong vườn hoa, bên trong quả đã bày la liệt các loại bàn ghế bằng đá quý đều có sắc màu riêng biệt. Xung quanh phủ kín bằng các loại hoa nhỏ hoa to đang thi nhau nở rộ, khoe ra màu sắc sặc sỡ, vẻ đẹp tựa chốn thần tiền. Huyền Nương và Huyền Trâm chưa từng thấy bao giờ nên rất thích. Vu phu nhân đưa hai con gái đi chào hỏi các bên, không thèm để ý đến hai chị em nên họ được tự do đi ngắm các loại kỳ trân dị bảo được trưng trong vườn.

Đi được một lúc, bỗng Huyền Nương đưa tây lên vẫy, réo lên:

- A, Tiên tiểu thư!

Huyền Trâm đưa mắt theo phía chị nhìn, bên trên đài ngắm hoa có một cô gái đang đứng quay lưng về phía họ, cô khoanh tay trái ra sau còn tay phải cầm đóa hoa màu xanh dương quay tròn mà ngắm nghía, cô ăn mặc đơn giản, áo dài quá đầu gối, ống tay áo nhỏ gọn được cô bó lại bằng dây lụa, mái tóc đen dài được buộc đuôi gà hết sức gọn gàng, trông qua cứ tưởng là nam nhân cho đến khi khi cô ngoảnh lại, dưới ánh nắng mặt trời vàng óng, Huyền Trâm mới thấy rõ gương mặt xinh đẹp, nước da trắng trong, đôi mắt đen tuyền cùng vóc dáng hoàn hảo. Huyền Trâm dù đã từng được diện kiến nhiều người tài sắc trong vương đô nhưng chưa từng thấy ai có vẻ đẹp vừa mạnh mẽ vừa thanh tú đến nỗi say đắm như vị tiểu thư này.

Tiên tiểu thư đã nhận ra Huyền Nương, bước lại phía họ tươi cười, cất tiếng, giọng nhỏ nhẹ:

- Vu muội muội, ta biết hôm nay muội sẽ tới mà.

Huyền Nương nói:

- Sáng nay phụ thân tự nhiên cho phép muội, thật vui quá đi, hai chúng ta vẫn được gặp nhau.

Hai chị em nắm tay nhau, ánh mắt của Tiên tiểu thư chạm vào Huyền Trâm, đuôi phượng mày ngài, Huyền Trâm bất giác đỏ mặt e thẹn,



Tiên tiểu thư nói:

- Nhóc này hẳn là “Chổi nhỏ”của Vu muội rồi, chào nhóc, chị tên Tiên Anh Cơ, con gái trong nhà Tiên phủ.

Huyền Trâm lí nhí chào lại, hóa ra là Tiên Anh Cơ tiểu thư tài sắc vẹn toàn nổi tiếng khắp Vương Đô, con gái độc nhất của quan tể tướng Tiên Anh Đào, từ trước đến nay vị tiểu thư hầu như không đến Vu gia bao giờ mà chỉ có Huyền Nương đôi khi theo cha sang phủ tể tướng nên mới quen được Tiên tiểu thư. Thấy bộ dạng bẽn lẽn của Huyền Trâm, Anh Cơ hỏi:

- Em sao thế? Đứng ra đây cho chị ngắm kỹ “Chổi nhỏ” của Vu muội nào.

Huyền Trâm lúc này đỏ mặt tía tai, nói lí nhí:

- Em…em không dám, thưa tiểu thư.

Anh Cơ ngạc nhiên:

- Chị có làm gì em đâu, em sợ chị đấy à?

Huyền Trâm đứng núp sau Huyền Nương nói:

- Không phải, tại chị xinh đẹp quá, đứng cạnh chị ngại lắm ạ.

Nghe thấy vậy, Anh Cơ phá lên cười, nói với Huyền Nương:

- Vu muội có cô em nói ngọt quá, đưa ta lên tận mây xanh rồi này.

Bỗng một giọng trầm vang lên:

- Ta thấy cô nhóc nói rất đúng đó chứ.

Tiếng nói của một thanh niên cao ráo, tuấn tú, đôi mắt đen láy, ăn mặc thư sinh nho nhã, anh ta tiến gần đến chỗ Anh Cơ thi lễ:



- Tiên tiểu thư, đã lâu không gặp.

Anh Cơ đáp lễ nói:

- Quan thị vệ khách sáo, ta tưởng sáng nay anh phải vào cung.

Thanh niên kia nói:

- Thị vệ trong cung nhan nhản, còn mỹ nữ như Tiên tiểu thư thì đâu dễ gặp. Ta không thể để lỡ dịp hiếm hoi được đến hầu đệ nhất mỹ nhân vương đô nên đã xin được nghỉ buổi làm.

Huyền Trâm nghĩ kh·iếp thật, nói lời văn hoa nghe không quen tý nào, hóa ra giới quý tộc họ nói chuyện kiểu này. Anh Cơ nhẹ nhàng đáp:

- Công tử có chắc là vì ta chưa? Bộ mắt có vấn đề không thấy ai bên cạnh ta à? Cẩn thận bị nhéo tay bây giờ.

Vị công tử cười nói:

- Ta có thấy chứ nhưng kẻ hung dữ đó sao có thể so được với vẻ dịu dàng của tiểu thư?

Huyền Trâm chưa kịp hiểu gì thì ngước lên đã thấy Huyền Nương hậm hực trừng mắt nhìn, anh ta vội nói:

- Ây chà, ta đùa tý thôi, Vu tiểu thư.

Đúng như lời Tiên Anh Cơ, Huyền Nương sấn tới nhéo lấy tai của vị công tử, nói:

- To gan gớm nhỉ, dám không đếm xỉa gì đến ta còn bảo ta hung dữ hả?

Công tử vừa nhăn mặt vì đau vừa nói:

- Ta biết lỗi rồi, nàng bỏ tay ra đi, ta đến đây vì nàng mà.

Huyền Trâm quát:

- Đừng có nói điêu! Ta chưa từng bảo chàng ta sẽ đến dự hội.



Công tử quay qua nhìn Anh Cơ cầu cứu:

- Tiên tiểu thư giải thích dùm ta với…

Tiên Anh Cơ vội nắm lấy tay Huyền Trâm kéo đi nói:

- Em đi với ta, kệ cho đôi chim vàng anh này giải quyết với nhau.

Huyền Trâm nhìn chị đang mắng mỏ vị công tử, nói:

- Hóa ra đó là Hoàng Gia Huy công tử à?

Anh Cơ nhìn xung quanh, có lẽ sắp đến giờ mở tiệc nên càng lúc càng đông, cô đang tìm xem có bàn nào trống trải để mấy chị em ngồi,

nghe thấy Huyền Trâm nói thế bèn trả lời:

- Đúng vậy, em à! Công tử duy nhất của Hoàng Lão Công, hiện đang làm ngự tiền thị vệ trong cung, em cũng biết anh ta ư?

Huyền Trâm liền nói:

- Biết chứ sao không, tỉ tỉ nói về Hoàng công tử suốt, tỉ ấy còn nói sang năm sẽ theo công tử về Hoàng gia.

Anh Cơ kinh ngạc nhìn:

- Vậy cơ à? Huyền Nương táo bạo hơn ta tưởng đó!

Cô quay lại nhìn Hoàng Gia Huy đang nịnh nọt một Huyền Nương ra vẻ rất giận, cô cười nói:

- Họ cũng đến tuổi dựng vợ gả chồng rồi.

Một giọng nói vang lên, lạnh như băng:

- Ái chà! Xem ai đang nói câu đó kìa!