Mười năm trước…
Nó là một cô công chúa nhỏ được ba mẹ hết lòng yêu chiều. Ngày sinh nhật mừng Nó lên 7, Nó đã mời tất cả bạn học trong trường của mình đến dự ( giàu dữ). Bố mẹ Nó không hề phản đối lấy một tiếng, chẳng những thế họ còn mời thêm cả con cái của đối tác làm ăn. Những cô bé cậu bé đó đều trạc tuổi Nó. Trong số đó có một người tuy còn nhỏ nhưng đã mang khí chất trưởng thành ( già trước tuổi ), đó là một cậu bé trai xinh đẹp với đôi mắt màu nâu sóng sánh, mái tóc cũng nâu tự nhiên, gương mặt trẻ con phản phất vẻ chín chắn của người lớn.
Ngay lần gặp gỡ đầu tiên, Nó đã nghĩ cậu bé đó chính là bạch mã hoàng tử mà ông trời ( t/g đó) đã mang đến cho Nó. Cậu bé đó đối với Nó thì hết sức dịu dàng nhưng với mọi người xung quanh thì lại là một tiểu quỷ nhỏ khiến ai cũng phải đau đầu vì những trò nghịch của cậu. Trong bữa tiệc sinh nhật của Nó, cậu đã chủ mưu đứng đầu đám trẻ con xây dựng một cung điện nguy nga ( trong phòng ngủ của bố mẹ Nó ) bằng chăn , gối và vài thứ linh tinh lấy từ bữa tiệc ( bất cứ thứ gì có thể lấy được đều lấy sang hết ). Trong cung điện ấy cậu ta là vua, Nó là hoàng hậu và bọn lính kia là lính và nô tì phục vụ cho cậu và Nó ( ai cho pé cái quyền đó z pé?!). Ngoài ra còn có những quan triều thần; vài công nương để làm bạn với hoàng hậu…
Trớ trêu thay trong đám lính mà cậu bé sắp đặt có một tên không khuất phục, tên đó cũng muốn được lám vua và đứng cạnh hoàng hậu.( tên lính đó không ai khác chính là Hoài Phong nhà ta).
Hoài Phong cũng lôi kéo khá đông lính tráng để thành lập một quân đội và từ đây chiến tranh giữa các thiên thần nhỏ bùng nổ vì tranh giành hoàng hậu là Nó.
Một cuộc chiến đẫm máu ( cà chua í mà, tương ớt nữa) và đầy ngọt ngào (bánh kem đóa).
Cuối cùng vì bên cậu bé tóc nâu quân số đông hơn nên giành thắng lợi áp đảo và phần thưởng là nhà vua được mi vào má hoàng hậu một cái ( hic hic trẻ con mà cũng lãng mạn gúm).
Để tỏ thái độ bao dung của một nhà vua anh minh, cậu bé ( tạm gọi là tóc nâu nhé) đã đề nghị kết tình giao hảo bằng cách ban hôn ước cho công nương Thanh Lam và kẻ bại trận Hoài Phong. Sau đó tụi này còn tổ chức một lễ cưới nữa chứ. Đám cưới siêu siêu dễ thương: cô dâu mặc trên người bộ lễ phục “ rèm cửa” ( tháo xuống từ cửa sổ phòng ), chú rễ khoác chiếc áo choàng lộng lẫy ( cái chăn đó mấy mem). Còn làm nhạc rước dâu nữa (chén, ly, xoong nồi gì gì đó tùm lum, lấy muỗng đũa để gõ lên).
Chú rễ có vẻ không phục vì phải làm tướng dưới trướng của cậu bé tóc nâu và không được mi hoàng hậu nên nên mặt phụng phịu trông đáng yêu chết được. Còn cô dâu thì mỉm cười e thẹn hạnh phúc. Không khí đám cưới đang vui vẻ bởi tiếng cười nói ngây thơp của bọn nhóc thì bị cắt ngang bởi tiếng mở cửa.
-Rầm…!!!
Thì ra những bậc phụ huynh vì mãi mê bàn chuyện công việc mà quên mất con mình, khi phát hiện ra họ cuống cuồng lên đổ xô đi tìm con mình. Tìm khắp nơi vẫn không thấy đứa nào cả, và chủ nhà là người đầu tiên phát hiện ra âm thanh kì quái vang lên từ phòng ngủ của mình. Vội vã chạy vào để xem thì tất cả thì tất cả những bậc cha mẹ không khỏi phải ngạc nhiên trước bãi chiến trường ngay trước mặt họ.
Mặt mũi những đứa con của họ đứa nào cũng lem luốc đến phát tội, dưới sàn gạch men trắng loang lỗ những vệt tương ớt, cà chua, bánh kem, nước coca, nước ép trái cây… chăn, gối trên chiếc giường ngủ trải ga trắng muốt không cái nào là còn sạch sẽ. Bố mẹ Nó khẽ thở dài, kiểu này thì đêm nay phải ngủ ngoài phòng khách mất.
Mọi ánh mắt đổ dồn về phía hai người đang ngồi chễm chệ trên chiếc ghế đặt giữa giường. Một bậc phụ huynh lên tiếng:
-Ai đã bày ra việc này?
Mọi cánh tay nhỏ nhắn đồng loạt chỉ về phía cậu bé tóc nâu, cậu ta chỉ nhoẻn miệng cười tinh quái còn cô bé bên cạnh thì òa khóc thanh minh mình vô ( số) tội.
Ai cũng tin lời cô bé, bởi khi nhìn vào ánh mắt đáng yêu và gương mặt xinh xắn, họ đều không khỏi phải ngây người trước vẻ đẹp rạng ngời phát ra từ cô bé và một người lớn lên tiếng(papa của cậu bé tóc nâu đóa):
-Được rồi Angel nhỏ bé à! Không phải lỗi tại cháu đâu mà là do thằng bé Devil quậy phá nhà bác thôi…đừng khóc nữa, thiên thần nhỏ à …quay sang cậu bé tóc nâu, ông đổi ngay thái độ:
-Lại đây! Thằng Devil láu cá – papa vừa nói ông vừa vó má cậu bé tóc nâu khiến má cậu đỏ lên hồng hào, nhìn mặt cũng đáng yêu ra phết – về nhà papa sẽ phạt con sau. Ông dịu giọng mắng yêu cậu bé.
Cho t/g sò rí mọi người nhìu nhìu nha, chương này t/g đăng chậm hơn một ngày vì lí do kỹ thuật ( chính xác là vì cái thẻ nhớ của t/g bị mấy em virút xâm nhập nên mất bản thảo), hic hic phải mất công soạn lại cái khác nên chậm trễ với mọi người
Mong các bạn tiếp tục theo dõi và ủng hộ cho “Devil ' Angel nhá”…
sẽ cố gắng để hoàn thành nhanh chóng các chương tiếp theo.
Nhưng mòa….hichic huwaaaaa.....chẳng có mem nào đọc truyện của nhoklahchah mà cho t/g cái nhận xét hết, dù nhận xét là khen hay chê gì thì t/g cũng sẵn sàng hoan nghênh, …thế mà mọi người tiếc công bấm vào cho t/g vào chữ hay sao ấy…nhiều khi t/g muốn thêm nhanh vào một cái kết lãng xẹt xong rùi từ bỏ mộng sáng tác truyện luôn…kiểu này chắc t/g sẽ kết thúc truyện sớm hơn dự định wá và cái kết thúc thì như mọi người đều biết đó là… lãng nhách lun
Than thở nhiêu đó đủ rùi, dù sao thì t/g cũng sẽ cố gắng tiếp tục thêm vài tuần nữa xem.
Như thường lệ mời các bạn đọc tiếp chương “LỜI HỨA” – 25/08/2013