Đỉnh Cấp Khí Vận, Lặng Lẽ Tu Luyện Ngàn Năm

Chương 4: Ma tu hiếp bức, khen thưởng kiếm pháp



Hàn Tuyệt và Hình Hồng Tuyền đi tới một rừng cây không người. Hàn Tuyệt thấp thỏm bất an, rất sợ Hình Hồng Tuyền nói ra loại yêu cầu kia.

 

Hình Hồng Tuyền xoay người nhìn về phía hắn, ánh mắt sáng quắc.

 

Hàn Tuyệt không dám đối mắt với nàng.

 

Hình Hồng Tuyền cười nói: "Tiểu ca, không cần căng thẳng, ta cũng không muốn làm khó ngươi. Ta chỉ muốn hỏi ngươi một chút, ngươi có cam nguyện cả đời làm nô bộc trong Dược Thảo viên này không?"

 

Hàn Tuyệt im lặng.

 

Kế tiếp chính là muốn ta cúi đầu, làm đồ chơi trong tay ngươi?

 

Hình Hồng Tuyền bước lên trước một bước, kề sát vào lỗ tai hắn nói: "Làm giúp ta một chuyện, ta đưa ngươi đi tu tiên, thoát khỏi phàm thân."

 

"Chuyện gì?"

 

Đôi môi Hình Hồng Tuyền hơi mở ra, cũng không thấy giọng nói gì truyền tới nhưng Hàn Tuyệt lại nghe được rõ ràng.

 

"Lấy đan phổ của Thiết lão giúp ta, ta đưa ngươi rời khỏi Ngọc Thanh tông, đi tới Ma giáo. Sau đó ta sẽ đãi xử với ngươi thật tốt. Ở dưới tay ta, ngươi sẽ không phải chịu một chút khổ cực nào. Nếu ngươi còn có tư chất không tồi, tu vi cao lên, thậm chí chúng ta còn có thể kết thành đạo lữ."

 

Truyền Âm Thuật!

 

Hàn Tuyệt trừng to mắt.

 

Vậy mà bà nương này lại là Ma tu!

 

Hàn Tuyệt xốc xếch.

 

Việc này không thể đùa, nếu hắn đồng ý, chắc chắn sẽ đắc tội với toàn bộ Ngọc Thanh tông.

 

Nhưng nếu hắn cự tuyệt, Hình Hồng Tuyền tuyệt đối sẽ không để hắn rời khỏi rừng cây này.

 

Thiết lão không có ở đây, mà đây chỉ là ngoại môn Ngọc Thanh tông, hắn có hô rát cổ họng đoán chừng cũng không có người nào đáp lại.

 

Hình Hồng Tuyền cũng không giục, nàng đi vòng quanh Hàn Tuyệt, kiên trì chờ đợi.

 

Hàn Tuyệt đang ước lượng phần thắng khi mình chống lại Hình Hồng Tuyền.

 

Cùng là Luyện Khí cảnh tầng bảy, hắn không có pháp thuật, pháp khí, sao có thể thắng Hình Hồng Tuyền được?

 

Không thể cứng đối cứng.

 

Hàn Tuyệt giả bộ sợ hãi, nói: "Ta không biết vị trí vật kia, huống hồ còn có Trương Cáp ở đây..."

 

Trên mặt Hình Hồng Tuyền lộ vẻ hài lòng. Hàn Tuyệt cũng không nói ra hai chữ đan phổ, nói rõ hắn vẫn rất thông minh.

 

"Không sao, còn thời gian, ta có thể đợi ngươi." Hình Hồng Tuyền nhẹ giọng cười nói.

 

Nàng lấy một viên thuốc ra, nói: "Đan dược này có thể giúp ngươi mở ra linh căn, ngươi ăn vào trước, coi như quà gặp mặt."

 

Hàn Tuyệt nhìn về phía viên đan dược kia, trông rất giống chocolate.

 

Tuyệt đối là độc dược!

 

Hàn Tuyệt không cách nào cự tuyệt, chỉ có thể bỏ nó vào miệng.

 

Hắn dùng linh lực bao trùm đan dược, tránh cho đan dược hòa tan.

 

Sau khi nuốt vào trong bụng, Hàn Tuyệt há mồm, cố ý để Hình Hồng Tuyền nhìn rõ, hưng phấn nói: "Đa tạ tiên tử! Ta nhất định sẽ dốc hết toàn lực!"

 

ĐM!

 

Chờ ta tu luyện thêm một năm nữa lại để ngươi biết mùi lợi hại!

 

Hàn Tuyệt tuyệt không thể dễ dàng gia nhập Ma giáo như vậy được.

 

Hắn muốn trường sinh bất tử, không phải muốn mạo hiểm cả đời.

 

Hình Hồng Tuyền che miệng cười một tiếng, đưa thay sờ sờ gò má Hàn Tuyệt, cười nói: "Tiểu ca thật hiểu chuyện, ngoan, sau này ta sẽ bồi dưỡng ngươi trở thành phu quân của ta."

 

Hàn Tuyệt ngoài mặt kích động.

 

Nhưng trong lòng lại chán ghét.

 

Xú bà nương, ngươi xứng với ta?

 

Bị Hình Hồng Tuyền sờ soạng một hồi lâu, sau đó hai người mới về đến Dược Thảo viên.

 

Nam tu sĩ nhìn về phía Hàn Tuyệt với ánh mắt hồ nghi, chau mày.

 

Hình Hồng Tuyền lại cười thần bí, tiếp tục đả tọa tu luyện.

 

Hàn Tuyệt đi vào Dược Thảo viên, trước mắt bỗng nhiên hiện ra từng hàng chữ:

 

【 Ngươi gặp phải uy hiếp của ma tu Hình Hồng Tuyền, ngươi có lựa chọn bên dưới 】

 

【 Một, trộm lấy đan phổ, thu được sự ưu ái của Hình Hồng Tuyền, thu được ngũ tinh độ thù hận của Ngọc Thanh tông 】

 

【 Hai, tuyệt không nghe theo, không để Hình Hồng Tuyền nhận được đan phổ. Đợi khi Hình Hồng Tuyền rời đi, ngươi có thể đạt được kiếm pháp —— Tuyệt Chỉ Thần Kiếm 】

 

Ừm?

 

Còn có lựa chọn khen thưởng?

 

Khá lắm!

 

Hai mắt Hàn Tuyệt sáng ngời.

 

Càng thêm kiên định suy nghĩ, tuyệt không nghe theo.

 

...

 

Màn đêm buông xuống.

 

Hàn Tuyệt trở lại phòng, mở ra công năng kết giới.

 

Hắn nhổ đan dược trong bụng ra, đặt bên thắt lưng.

 

Sau đó hắn đi tới trước giường gỗ ngồi xuống, lấy bánh màn thầu ra bắt đầu ăn.

 

Hắn đã tích cốc, nhưng vì diễn kịch hắn vẫn phải ăn cơm.

 

Đêm đã khuya.

 

Chờ khi năm vị nô bộc ngủ rồi, Hàn Tuyệt tiếp tục tu luyện.

 

Lấy tư chất của hắn, muốn vượt Hình Hồng Tuyền tuyệt không phải việc khó.

 

Mấy ngày kế tiếp, Hàn Tuyệt vẫn lao động như mọi ngày.

 

Trương Cáp vẫn luôn ở trong lầu các của Thiết lão tu luyện, khiến Hàn Tuyệt có cớ để không vào trong.

 

Dường như Hình Hồng Tuyền cũng không vội vã.

 

Thoáng chớp mắt, đã nửa năm trôi qua.

 

【 Tính danh: Hàn Tuyệt 】

 

【 Thọ mệnh: 18/85】

 

【 Chủng tộc: Phàm nhân 】

 

【 Tu vi: Luyện Khí cảnh tầng tám 】

 

【 Công pháp: Lục Đạo Luân Hồi Công (có thể truyền thừa)】

 

【 Pháp thuật: Không 】

 

【 Thần thông: Không 】

 

【 Pháp khí: Không 】

 

【 Linh căn tư chất: Lục Đạo Linh Thể, ẩn chứa linh căn đỉnh cấp Phong, Hỏa, Thủy, Thổ, Mộc, Lôi, tăng khí vận nhất định 】

 

【 Tiên Thiên Khí Vận như sau 】

 

【 Tuyệt thế vô song: Tiên tư, mị lực đỉnh cấp 】

 

【 Thiên mệnh kiếm si: Tư chất kiếm đạo đỉnh cấp, ngộ tính kiếm đạo đỉnh cấp 】

 

【 Thân pháp tuyệt trần: Tư chất thân pháp đỉnh cấp 】

 

【 Hậu duệ Tiên đế: Thu được một bộ công pháp tu tiên tuyệt thế, một ngàn viên linh thạch thượng phẩm (có thể tinh chế) 】

 

【 Kiểm tra quan hệ nhân tế 】

 

...

 

Hàn Tuyệt đột phá tới Luyện Khí cảnh tầng tám, tứ hệ linh căn đều đạt tới Luyện Khí cảnh tầng tám.

 

Đáng nhắc tới là tuổi thọ của hắn cũng tăng thêm hai mươi tuổi, khiến hắn mừng rỡ.

 

Cảm giác linh lực nhanh chóng tăng trưởng thật đẹp sao.

 

Trái lại, tu vi của Hình Hồng Tuyền và Thiết lão vẫn chưa tiến bộ.

 

Đây chính là sự khác biệt giữa thiên tài với phàm nhân.

 

Hàn Tuyệt thầm đắc ý.

 

Quả nhiên, phải chịu được nhàm chán mới có thể càng mạnh.

 

Nếu ngay từ đầu hắn đã tiến hành phàm nhân tu tiên, nói không chừng hiện tại hắn ngay cả Luyện Khí cảnh tầng bốn cũng không đạt tới.

 

Một ngày này, buổi tối.

 

Hàn Tuyệt nghe được ngoài cửa có tiếng bước chân truyền tới. Hắn lập tức nằm xuống, đóng kết giới.

 

"Ta chuẩn bị dẫn Trương Cáp đi, sau đó ngươi mau đi vào tìm."

 

Giọng nói của Hình Hồng Tuyền truyền vào trong tai Hàn Tuyệt.

 

Hàn Tuyệt trợn mắt, vội vã đứng lên.

 

ĐM.

 

Vẫn không tránh thoát.

 

Hàn Tuyệt kiên trì chờ đợi.

 

Luyện Khí cảnh tầng tám, hắn đã tu luyện ra thần thức, cảm quan cũng hơn hẳn người thường.

 

Hắn mơ hồ nghe được nơi lầu các xa xa truyền tới tiếng bàn ghế va chạm.

 

"Ngươi có thể hành động."

 

Giọng nói của Hình Hồng Tuyền truyền đến. Ngay sau đó, Hàn Tuyệt lập tức cảm giác được Hình Hồng Tuyền và Trương Cáp đi lướt qua mái hiên.

 

Hàn Tuyệt lặng lẽ đứng dậy, chuẩn bị đi làm bộ một chút.

 

Cẩn thận từng li từng tí rời khỏi phòng, sau đó hắn nhìn về phía cửa Dược Thảo viên, phát hiện nam tu sĩ kia đang ngã dưới tàn cây, không biết sống chết.

 

"Người qua đường quá yếu."

 

Hàn Tuyệt thầm than thở.

 

Hắn đi về phía lầu các.

 

Lầu các của Thiết lão có hai tầng, tráng lệ hệt như biệt thự, bày đầy đồ sứ và các bức hoạ cuộn tròn. Sau khi Hàn Tuyệt vào phòng đã bắt đầu lắc lư lung tung.

 

Hoàn toàn không dụng tâm.

 

Cho dù có bảo bối thật hắn cũng không có chỗ cất.

 

Ngồi nửa giờ, Hàn Tuyệt đứng dậy tiếp tục lục tung, ít nhất phải làm dáng vẻ.

 

Lại qua nửa giờ.

 

Hình Hồng Tuyền trở lại rồi.

 

Nàng vội vã vào phòng, tìm thấy Hàn Tuyệt, hỏi: "Đã tìm được chưa?"

 

Hàn Tuyệt đứng bên cạnh một bình hoa, xoay người nói: "Không tìm thấy, ta đã lật tung tất cả lên nhưng không tìm được."

 

Hắn bỗng nhìn thấy trên người Hình Hồng Tuyền dính đầy vết máu.

 

Lẽ nào Trương Cáp đã bị nàng giết?

 

Hàn Tuyệt vô thức lui về phía sau, kết quả vô ý đẩy ngã bình hoa trên bàn.

 

Choang ——

 

Bình hoa rơi trên mặt đất, vỡ nát.

 

Hàn Tuyệt thấy một bản bí tịch xuất hiện trong đống mảnh vỡ bình hoa, phía trên có khắc hai chữ to.

 

Đan phổ.

 

Tĩnh!

 

Trong nháy mắt, gian phòng yên tĩnh như chết, ngay cả cây kim rơi xuống cũng có thể nghe thấy tiếng.

 

Hàn Tuyệt sửng sốt, lúng túng không gì sánh được.

 

Này...

 

Mẹ nó!

 

Thiết lão lại giấu đồ ở nơi dễ tìm như vậy?

 

Hình Hồng Tuyền dời mắt khỏi đan phổ, nhìn về phía Hàn Tuyệt, ánh mắt sâu kín.

 

Hàn Tuyệt kinh hỉ nói: "Vậy mà nó lại được giấu trong bình hoa, lão đầu này thật biết giấu đồ!"