Định Mệnh Em Thuộc Về Anh

Chương 27: Chương 27




Sau một lúc cả một bàn thức ăn đã bày lên. Ông Trần Quàng và bà Quỳnh trang rất vừa ý không ngờ Hoàng Minh nhanh nhẹn và khéo tay như vậy. Lại chịu khó không nề hà giữa trưa nắng làm gà lại còn vào bếp phụ với Quỳnh Anh
Trần Quang: Tay nghề của Hoàng Minh tốt đấy.
Hoàng Minh: Quỳnh Anh nhà mình cũng nấu ăn rất ngon. Món cá trên này là cháu rất thích đấy.
Trần Quang: Hai bác cháu mình cạn ly nào, rượu bác gái nấu đấy.
Hoàng Minh : vâng ạ, cháu xin phép chiều cháu đi Hà Nội, bao giờ rảnh cháu lại về thăm hai bác
Bà Quỳnh Trang : uh, rảnh về chơi với hai bác
Tưởng cháu được về chơi lâu lâu cháu đi bác chẳng có gì cháu mang ít nhãn quê lên chia ọi người, có cả mít nữa.

Hoàng Minh : Cháu cám ơn hai bác.Cháu xin phép đi đây ạ .
Quỳnh Anh : Lên đến nơi gọi cho em nhé.
Bà Quỳnh Trang: Con vào đây mẹ muốn nói chuyện với con. Bà Quỳnh Trang nghiêm nghị nói với Quỳnh Anh . Con với Hoàng Minh là thế nào ? mẹ tưởng con quen Minh Huy. Con nên tìm hiểu cho kĩ mẹ thấy Minh Huy nó rất tốt, nó đã giúp đỡ con rất nhiều trong thời gian con học ở Hà Nội. Mẹ thấy Hoàng Minh có tính cách gia trưởng không ôn hòa như Minh Huy.
Quỳnh Anh : Con có tình cảm nhiều với anh Hoàng Minh hơn, vì anh ấy nên con vẫn chưa nhận lời yêu anh Minh Huy. Mẹ cứ để con tự lo ạ.
Bà Quỳnh Trang: Mẹ chỉ muốn nhắc con thôi vì mẹ thấy Minh Huy yêu con nhiều hơn mà phụ nữ nên lấy người yêu mình nhiều hơn sau này đỡ thiệt thòi
Con định ra trường vẫn làm việc ở công ty Hoàng Minh à ? hay đi làm ở đâu
Quỳnh Anh : Con vẫn làm ở đấy ạ, đấy là một tập đoàn mạnh, chế độ đãi ngộ tốt, con không muốn chuyển đi đâu
Reng, reng……
Quỳnh Anh : Alo, anh Minh Huy ạ
Minh Huy: Em đang ở đâu vây ? bao giờ em về quê để anh sang chở ra bến xe, không thấy em gọi cho anh
Quỳnh Anh : Em vừa về sáng nay rồi anh ạ.Quỳnh Anh không biết giải thích thế nào với Minh Huy về chuyện giữa cô và Hoàng Minh. Nhưng sớm muộn cũng phải nói. Vì Minh Huy quá tốt với cô, cô biết anh yêu cô rất nhiều nhưng không bao giờ ép buộc cô

Minh Huy: Em về rồi à, thế bao giờ em lên. Minh Huy đã thấy dạo này Quỳnh Anh rất khác nhưng anh không biết lý do gì mà Quỳnh Anh khác như vây.
Quỳnh Anh : Ém định ở nhà chơi mấy hôm, hôm nào em lên an hem mình gặp nhau nhé. Ngày xưa khi nói chuyện với Minh Huy Quỳnh Anh thấy rất thoải mái nhưng từ hôm gặp Hoàng Minh cô rất lo sợ mỗi lần gặp Minh Huy. Cô không biết giải thích thế nào cho anh hiểu. Nhưng lần này cô đã quyết định chơi ở nhà mấy hôm rồi lên Hà Nội gặp Minh Huy.
4 Ngày sau, hôm nay Quỳnh Anh hẹn Minh Huy đi uống nước cô muốn nói rõ rang cho anh biết tình cảm của mình và anh Hoàng Minh
Quỳnh Anh kể lại câu chuyện mình và Hoàng Minh gặp nhau và cô đã có tình cảm với anh ấy, nên trong lòng luôn muốn đợi anh ấy về. Nhưng Minh Huy rất tốt với cô nên cô đã định thi tốt nghiệp xong sẽ đồng ý yêu anh. Nhưng không ngờ khi đi thực tập cô lại gặp Hoàng Minh và cô biết được Hoàng Minh vẫn luôn yêu cô và đi tìm cô.
Em rất xin lỗi vì đã không yêu anh nhưng em không thể lừa dối anh được. Vì anh rất tốt với em.
Minh Huy: Em có chắc là Hoàng Minh yêu em không ?Nếu anh ấy không yêu em thì anh luôn đợi em quay trở về.Minh Huy nói mà khuôn mặt anh ấy khắc khổ. Quỳnh Anh không kìm được nước mắt nhưng cô cũng thấy bớt buồn phiền vì cô đã nói ra được tất cả
Quỳnh Anh : Em lúc nào cũng vẫn yêu quý anh, sau này anh em mình vẫn có thể là bạn nhé.

Em về trước đây ạ
Minh Huy: uh , em về đi anh muốn ở lại đây một lúc
Quỳnh Anh vừa về thì Minh Huy đi đến bar, anh ngồi uống hết chai rượu này đến chai rượu kia, anh không muốn nhường Quỳnh Anh cho ai cả. Từ lần đầu gặp cô ấy anh đã yêu rôi. Cô ấy thật dịu dàng và cá tính, cô ấy nấu nướng rất ngon mà không kênh kiệu giống như mấy cô ở Hà Nôi. Lại chịu thương chịu khó. Anh không muốn mất cô ấy.
Minh Anh: Chào anh, tôi có thể ngồi uống cùng anh được không ?Minh Anh đang ngồi uống với bạn thì thấy Minh Huy ngồi say sỉn ở góc này. Cô nhớ đây là người yêu của Quỳnh Anh .Cô rất ghét cô ta vì ở công ty ai cũng yêu quý cô ấy cả Hoàng Minh cũng vây. Cô rất sợ Hoàng Minh bị cô ấy cướp đi
Minh Huy: Cô là ai ? tôi muốn ở một mình
Minh Anh: Em là Minh Anh em làm cùng phòng của Quỳnh Anh . Quỳnh Anh đâu sao lại để anh một mình say xỉn thế này ?