Leyla giữ im lặng để nghe Brian kể chuyện, dù cô có cảm thấy phẫn nộ hay nực cười như thế nào đi chăng nữa vẫn phải kiềm chế lại. Vì sự thật không hề giống như những gì ma cà rồng thế hệ trước đã kể, rõ ràng do vương tôn huyết tộc sợ rằng sức mạnh của phù thuỷ sẽ áp đảo họ nên mới cố tình hạ lệch diệt trừ phù thuỷ, sau đó huyết tộc cho những loài người được chọn thừa kế sức mạnh nguyên thuỷ này, vì ma cà rồng biết rằng sức mạnh được thừa hưởng sẽ không mạnh bằng sức mạnh nguyên thuỷ, như vậy dù loài người nắm giữ ma thuật hắc ám cũng không thể gây hại được cho huyết tộc. Từ đó trở về sau huyết tộc sẽ giữ vững ngai vàng của họ, huyết tộc sẽ không bao giờ bị thống trị bởi loài người hay bất cứ sinh vật nào khác…!
Brian để ý thấy sắc mặt của Leyla có phần lơ đãng, hắn chậm rãi chạm tay lên gương mặt xinh đẹp của cô…
“Sao vậy Leyla? Chuyện này khiến em không vui à?”
Leyla chạm nhẹ lên tay Brian rồi đặt gương mặt của mình vào, cô nhẹ nhàng đáp lại…
“Không biết nữa, chỉ là em cảm thấy câu chuyện này được truyền miệng nên khó xác định được có phải là sự thật hay không, em cảm giác phù thuỷ không xấu xa như vậy…”
Brian đứng dậy ngồi bên cạnh Leyla, hắn biết cô cảm thấy chuyện này có chút kì lạ nhưng đây là câu chuyện đã được tổ tiên ma cà rồng truyền nhau qua rất nhiều thế hệ, thậm chí nó còn phổ biến đối với dân chúng. Nếu câu chuyện này không đúng sự thật thì e rằng không thể tồn tại lâu như thế…
“Chuyện này đã diễn ra rất lâu rồi, em không cần để tâm đâu, bây giờ ma thuật nằm trong tay pháp sư, bọn họ chính là người bảo vệ đế quốc…”
Brian chậm rãi ôm Leyla vào trong lòng, sau nhiều ngày tiếp xúc thì hắn có thể nhìn ra Leyla là một cô gái yếu đuối và dễ bị tổn thương, vậy nên hắn đã nói giảm nói tránh hết sức có thể để không khiến cô phiền lòng. Vì hắn thừa biết hình phạt dành cho phù thuỷ lúc bấy giờ không chỉ có thiêu sống…
“Ngài định sẽ xử lý Athena thế nào?”
Brian khẽ buông Leyla ra, hắn biết Athena đã khiến cô chịu uất ức, nhưng hiện tại Athena là nữ pháp sư giữ vai trò quan trọng của toà tháp ma thuật nên không thể phạt nặng quá mức được, thậm chí cô ta còn là con gái của đại pháp sư Eva…
“Athena là nữ pháp sư cao quý của toà tháp ma thuật, ta không thể tuỳ tiện xử phạt quá nặng, e rằng lần này khiến em chịu uất ức rồi…”
Leyla chậm rãi quỳ lên giường, cô tiến đến trước mặt Brian liền ôm lấy cổ anh, giọng nói uất ức cất lên…
“Ngài đưa em về đây để khiến em chịu uất ức sao? Sau này ngài kết hôn với Athena, vậy ngài sẽ đuổi em đi đúng không?”
Brian không biết Leyla nghe được tin này ở đâu, có thể là Athena tự mình nói hoặc đám pháp sư ở toà tháp đã lan tin đồn, nhưng hắn hoàn toàn không có ý định sẽ kết hôn với Athena, dù cô ta có là nữ pháp sư cao quý nhất của đế quốc đi chăng nữa…
“Vậy em muốn ta phải làm sao?”
Leyla khẽ quay mặt sang hướng khác, nước mắt chậm rãi rơi xuống khiến Brian cảm thấy khó xử, hắn muốn lau nước mắt cho Leyla nhưng lại bị cô từ chối…
“Em đừng khóc, ta sẽ xử lý chuyện này thật công bằng được chứ? Ta sẽ không để em chịu thiệt thòi đâu…”
Leyla ngoan ngoãn gật đâu, cô khẽ dựa vào người Brian để tìm kiếm sự an ủi từ phía hắn, sau một lúc cô mới lên tiếng…
“Em không muốn làm ngài khó xử, em chỉ cần Athena xin lỗi em là được…”
Brian như hiểu ra gì đó, hắn nhanh chóng hạ lệnh cho quân lính đưa Athena đến nơi này, dù sao cũng không thể để Leyla đến ngục giam ẩm mốc và hôi hám kia, hắn không muốn cô bị vấy vẩn.
Khoảng mười phút sau quân lính đưa Athena đến trước mặt Leyla, cô ta cố tình cười khinh rồi liếc nhìn bộ dạng õng ẹo đang ngồi trong lòng Brian…
“Loài người thấp hèn không thể tự bảo vệ được mình, bây giờ cô còn muốn làm phiền cả đại hoàng tử à?”
Leyla bày ra vẻ mặt sợ hãi nấp vào lòng Brian, điều đó càng khiến Athena tức giận nhưng lại không thể dùng ma thuật bóp chết Leyla. Huống chi Brian còn đang ở đây, cô ta phải giữ hình tượng của mình…
“Xin lỗi Leyla đi, ta sẽ không truy cứu chuyện này…”
Athena nhăn mày khó hiểu, cô ta còn muốn cãi lại nhưng bị Brian dùng ma thuật áp chế, bắt buộc cô ta phải quỳ xuống trước mặt Leyla…
“Đây là mệnh lệnh, không phải lời nhờ vả!”
Athena bị sức mạnh của Brian làm cho đau đớn, cô ta không muốn xin lỗi loài người thấp kém kia một chút nào, nhưng vì cơ thể quá đau đớn nên đành khuất phục…
“Tôi xin lỗi, xin hãy tha thứ cho tôi…”
Leyla khẽ ngẩng đầu lên, cô chặn Brian lại để hắn không sử dụng ma thuật khống chế Athena, cô cũng rời khỏi người hắn để tiến đến chỗ Athena đang quỳ…
“Tôi tha thứ cho cô…”
Athena vừa ngẩng mặt lên đã nhìn thấy gương mặt đang mỉm cười của Leyla, cô ta biết ngay chuyện này có gì đó vô cùng kì quái, ngay cả Leyla cũng không phải loài người yếu đuối như những gì cô ta từng thể hiện…
“Cô…!”
Đột nhiên có giọng nói bí ẩn xuất hiện trong đầu Athena, giọng nói đó giống y hệt giọng của Leyla và cả thái độ mà cô đang thể hiện…
“Brian Lazarus là của tôi, đại hoàng tử mà cô thầm yêu mến đang chìm đắm trong tình yêu của tôi rồi!”