“Bụng ngươi đau còn đến nơi này làm cái gì? Ngươi……” Tưởng Chấn nóng nảy, Triệu Kim Ca mang thai đã hơn chín tháng, có thể sinh bất cứ lúc nào, lúc này bụng một trận lại một trận đau…… Không phải là đau bụng sinh đấy chứ?
“Cũng không đau lắm……” Triệu Kim Ca nói rồi lập tức cau mày: “Nhưng hiện tại càng ngày càng đau.” Hắn dọc đường đi tới, dường như càng đi càng đau, trước kia chỉ lâu lâu mới đau một lần, hiện tại càng trở nên dày đặc hơn.
Càng ngày càng đau? Hai tay Tưởng Chấn đều đã run rẩy, hiện tại bụng Triệu Kim Ca đang rất to, không thể cõng, nên chỉ có thể……
Một phen ôm lên Triệu Kim Ca, Tưởng Chấn đem người bế kiểu công chúa, liền chạy về hướng nhà.
Khung xương của Triệu Kim Ca cao to, không nhẹ như những nữ nhân song nhi khác, lại còn rất nặng, sau khi mang thai, cân nặng lại còn tăng thêm hai mươi mấy cân, người bình thường có lẽ đều không bế nổi hắn.
“Ngươi làm gì?” Triệu Kim Ca sửng sốt, đều quên để ý đến cái bụng đang đau.
Bên này người làm việc rất nhiều, lúc này một đống người đang nhìn bọn họ đấy!
“Mang ngươi về nhà.” Tưởng Chấn nói, ôm Triệu Kim Ca càng chạy càng nhanh .
“Ta không sao……” Triệu Kim Ca nguyên là còn muốn nói gì đó, nhưng nhìn dáng vẻ Tưởng Chấn đầy mặt lo lắng, liền ôm lấy cổ Tưởng Chấn, không nói thêm lời nào nữa.
Mấy ngày nay hắn tìm một vài nữ nhân, song nhi giúp lò gạch bên kia làm việc, cũng tiện thể cùng những nữ nhân và song nhi trong thôn quen thuộc hơn, cũng bởi vậy, hắn biết được rất nhiều điều về việc mang thai sinh con từ chỗ những người này.
Kết quả, Tưởng Chấn thế nhưng vội vàng như vậy……
Hắn như vậy bị Tưởng Chấn ôm rêu rao khắp nơi, có thể hay không không tốt lắm?
Trong lòng Triệu Kim Ca có chút cao hứng, nhưng người xung quanh lại thực sự bị cảnh tượng này làm kinh ngạc.
“Tưởng lão đại bị làm sao vậy? Sao chạy nhanh như vậy?”
“Hắn ôm Triệu Kim Ca…… Triệu Kim Ca làm sao vậy?”
“Sắp sinh rồi chăng? Triệu Kim Ca hình như đã đến tháng sinh.”
……
Người ở bến tàu thấy một màn như vậy, tất cả đều nghị luận sôi nổi, sau khi đưa ra được kết luận, lại nhịn không được cảm khái.
“Này cũng quá tốt rồi…… Tức phụ ta lúc nào cũng oán giận ta đối với nàng không tốt.”
“Ngươi đừng có mà phàn nàn, ta còn không có tức phụ đây.”
Một đám người trẻ tuổi không ngừng nghị luận, thấy thế, Hà Xuân Sinh khiển trách: “Đừng nói lung tung, tiếp tục luyện tập!”
“Vâng!” những người này lập tức đáp ứng.
Cuối cùng, Hà Xuân Sinh lại nói: “Lão đại làm như thế nào, tốt nhất các ngươi nên học một chút, đối với các ngươi đều có lợi!”
Hắn chính là bởi vì học theo Tưởng Chấn, hiện tại mới có được cuộc sống thoải mái!
Rất lâu về trước, Hà Xuân Sinh có thích một cô nương mạnh mẽ trong thôn, cô nương kia cùng nương của hắn khác biệt, không yếu đuối chút nào, miệng mồm lưu loát, còn rất giỏi giáo huấn người.
Nàng là con lớn nhất trong nhà, mà những đệ đệ muội muội của nàng, tất cả đều được nàng dạy bảo trở nên ngoan ngoãn.
Hà Xuân Sinh thực sự rất thích nàng, chỉ là nhà hắn rất nghèo, cho dù gia cảnh cô nương kia cũng không sung túc gì, hắn vẫn cưới không nổi.
Thế nhưng, trở về từ chuyến đi kinh thành cùng Tưởng Chấn, hắn đã có tiền!
Hắn ở kinh thành không tiêu nhiều tiền, Tưởng Chấn lại coi trọng hắn nên cho hắn thêm nhiều phần thưởng, cuối cùng hắn mang về nhà chừng một trăm hai mươi lượng bạc, đủ để hắn cưới vợ !
Hà Xuân Sinh cực kì cao hứng, sau khi trở lại Hà Tây thôn, còn đặc biệt xin Tưởng Chấn chỉ giáo nên đối xử với tức phụ mình như thế nào.
Sau đó, dựa theo lời Tưởng Chấn đề nghị, hắn đến nói chuyện trước với cô nương ấy, tặng đồ vật này nọ, khi được nàng đồng ý liền đến cửa cầu hôn, biểu hiện đặc biệt có thành ý……
Tuy rằng phải bỏ ra chút tiền để mua lễ vật cho nhạc phụ nhạc mẫu, nhưng số tiền này thực sự rất xứng đáng, nhạc phụ nhạc mẫu đối với hắn cực kỳ hài lòng.
Thành thân xong, còn lại tám mươi lượng bạc sau khi đem trừ bỏ mọi phí tổn để thành thân, hắn đem cho tức phụ của mình sáu mươi hai lượng, nàng đối với hắn không thể không hài lòng, khắp nơi vì hắn mà suy nghĩ.
Hiện giờ, người cha nghiện cờ bạc của hắn vẫn còn đang bị nhốt bên trong đổ phường, mẫu thân yếu đuối có tức phụ trông chừng, tiểu đệ Thu Sinh cũng được nàng chăm sóc …… Cuộc sống hắn không biết được có bao nhiêu thư thái.
Lão đại nói không sai, đối với tức phụ tốt, tức phụ liền cũng sẽ đối với hắn tốt…… Hôm nay giữa trưa được chia trứng vịt muối, hắn liền giữ lại, đợi đem cho tức phụ ăn.
Ý nghĩ của Hà Xuân Sinh Tưởng Chấn cũng không biết, hắn lúc này đang rất lo lắng, hận không thể có đôi chân dài hơn chạy nhanh hơn mới tốt.
Hẳn là vì quá lo lắng, hắn thế nhưng một đường chạy thẳng đến trong nhà, cho đến lúc buông Triệu Kim Ca trong lòng xuống, mới phát hiện chính mình gần như không thở nổi, đôi tay cũng có chút run rẩy.
“Làm sao vậy?” Triệu Lưu thị thấy động tĩnh bên ngoài liền chạy ra, sau đó lo lắng nhìn Triệu Kim Ca: “Kim ca nhi xảy ra chuyện gì sao?”
“Nương, Kim ca nhi sắp sinh.” Tưởng Chấn nói.
“Sắp sinh? Ta lập tức đi bố trí phòng sinh!” Triệu Lưu thị cũng bị hoảng sợ: “Buổi sáng lúc đi ra ngoài còn rất tốt, làm sao mới được một lát liền sắp sinh? Cái này…… Này……”
Tay Triệu Lưu thị cũng bắt đầu run rẩy.
Năm đó thời điểm nàng sinh hài tử cũng không có cảm giác đặc biệt gì, nhưng hiện tại Triệu Kim Ca sắp sinh hài tử, nàng lại phi thường kinh hoảng, bất an.
Phòng ở Triệu gia không nhiều, nhưng cũng có phòng còn trống, chỉ là phòng trống quay về hướng nam kia, vẫn luôn sử dụng để làm phòng chứa củi, có hơi lộn xộn.
Mà cái phòng đó, Triệu Lưu thị đã sớm dọn dẹp, còn đem giường cũ của Triệu Kim Ca chuyển qua, tính đem chỗ đó làm phòng sinh.
Tưởng Chấn cũng đã biết chuyện này, hắn đang nghĩ thời điểm sinh hài tử phỏng chừng sẽ khiến phòng có máu, sinh ở phòng chứa củi cũng không có chuyện gì, xong rồi thì liền đem Triệu Kim Ca ôm về phòng sạch sẽ, giúp Triệu Kim Ca có thể nghỉ ngơi tốt.
“Nương, ta và ngươi cùng đi thu dọn……” Tưởng Chấn theo bản năng muốn tìm chút việc làm, lại rất nhanh chóng gạt bỏ: “Đợi đã…… Ta sẽ ở với Kim ca nhi, Kim ca nhi, hiện giờ ngươi cảm thấy thế nào?”
“Ta không có cảm thấy gì, ta hẳn là sẽ không sinh nhanh như vậy……” Triệu Kim Ca nói, nhìn thấy Tưởng Chấn vẫn còn chút hoảng hồn chưa bình tĩnh được, dứt khoát nói: “Chúng ta cùng đi phòng sinh nhìn xem?”
Triệu Kim Ca biểu hiện thực bình tĩnh.
Thực ra hắn cũng muốn hoảng loạn một chút, nhưng hai người bên cạnh hắn đã rất khẩn trương, hắn cảm giác nếu hắn cũng như vậy, trong nhà chỉ sợ sẽ loạn cả lên……
Đang nghĩ như vậy, Triệu Kim Ca liền thấy Triệu Phú Quý từ bên ngoài tiến vào, người luôn luôn trầm mặc ổn trọng như ông, lúc này bước chân cũng đã hỗn loạn.
“Nghe nói Tưởng Chấn ôm Kim ca nhi trở lại? Kim ca nhi thế nào?” Triệu Phú Quý lo lắng hỏi, nhìn thấy Triệu Kim Ca đang đứng êm đẹp, mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó liền bắt đầu há mồm thở dốc.
Hắn thở hổn hển một lát, cuối cùng tỉnh táo lại, làm bộ như không có việc gì, đứng thẳng người lên ho nhẹ một tiếng: “Không có việc gì thì tốt……”
Cũng lúc này, bên ngoài lại vang lên thanh âm của Vương Hải Sinh: “Triệu thúc, Triệu thúc ngươi quên đem cái cuốc từ ruộng về…… Phù phù…… Ngươi chạy quá nhanh ta đuổi không kịp.”
Triệu gia sau một trận hoảng loạn, cuối cùng tốt xấu gì tất cả đều tỉnh táo lại, sau đó cùng nhau vào phòng sinh.
Mọi người lúc bố trí phòng sinh, bình thường đều bố trí rất qua loa, một là không điều kiện, thứ hai là những người thế hệ trước bố trí phòng sinh cũng chỉ đơn sơ như vậy.
Tuy nhiên Triệu Lưu thị đau lòng nhi tử, nên đã đem phòng sinh của Triệu Kim Ca bố trí rất tốt.
Nguyên bản phòng chứa củi rất bẩn lúc này đã sớm được quét tước sạch sẽ, trên mặt đất được lót bằng một lớp gạch thứ phẩm từ lò gạch làm ra, trên tường cũng sạch sẽ, bên trong không có đồ đạc gì, chỉ có một chiếc giường gỗ, mà trên giường được trải rơm thật dày.
Rơm này, là Triệu Lưu thị cẩn thận chọn lựa, còn đem đi phơi nắng vài lần .
Triệu Lưu thị nhìn một vòng, liền nói: “Ta đi lấy chậu than đến để đốt lửa.” Hôm nay trời đã không còn lạnh, nhưng người sinh hài tử, cũng không nên để bị cảm lạnh .
“Ta đi lấy tấm trải giường.” Tưởng Chấn nói.
“Tấm trải giường?” Triệu Lưu thị nghe vậy sửng sốt, nhưng rất nhanh liền cười nói: “Ừ, đúng vậy, mang tấm trải giường đến, rất tốt .”
Những người sinh hài tử ở Hà Tây thôn này, đều là sinh ở trong đống rơm, sinh xong liền đem rơm đốt, đừng nói dùng ga trải giường, ngay cả giường, đều không có ai dùng.
Từng có tiểu tức phụ trẻ tuổi không biết, sinh hài tử ở trên giường của mình, cuối cùng vừa sinh xong, liền bị mẹ chồng bắt đi giặt đệm trải giường…… bởi vì bà ghét bỏ nàng không hiểu chuyện đi làm bẩn chăn trong nhà.
Triệu Lưu thị cũng là người có suy nghĩ theo lối như vậy, tuy đã tận lực lo nghĩ cho Triệu Kim Ca, nhưng bà chưa bao giờ nghĩ đến việc chuẩn bị tấm trải giường cho Triệu Kim Ca.
Tuy Triệu Lưu thị không có tự mình chuẩn bị, nhưng lúc Tưởng Chấn nói muốn đi lấy, nàng lại rất tán thành .
Nghĩ đến rơm cũng có chút đâm người, Tưởng Chấn lôi ra ba tấm trải giường mang đi, bên dưới lót hai tấm làm bằng vải thô được mua khi hai người vừa mới thành thân, phía trên thì trải một tấm trải giường mới, đồng thời, hắn còn cầm thêm hai cái gối đầu để đệm, thêm một cái chăn nhỏ để đắp cho Triệu Kim Ca.
Mà chờ hắn chuẩn bị tốt hết thảy, bà mụ cũng đã đến.
“Được rồi được rồi, Tưởng Chấn, ngươi ra ngoài trước đi.” Triệu Lưu thị thấy bà mụ đến, vội vàng nói với Tưởng Chấn, ở những nơi như phòng sinh, bình thường không ai để nam nhân vào, Tưởng Chấn đợi ở trong này không quá thích hợp.
Tưởng Chấn giống như không nghe thấy, ánh mắt toàn bộ đều đặt ở chỗ Triệu Kim Ca đang nằm trên giường: “Kim ca nhi, ngươi làm sao vậy? Có phải rất đau?” Triệu Kim Ca nhíu chặt mày, dường như rất thống khổ.
Triệu Kim Ca quả thật rất đau, bất quá cũng đau không bao lâu, Tưởng Chấn hỏi xong, hắn liền không đau nữa, nhìn thấy Tưởng Chấn nhìn mình chằm chằm, liền nói: “Ta không sao, ngươi ra ngoài trước đi.”
“Không được, ta ở trong này cùng ngươi.” Tưởng Chấn nói, hắn ở thời hiện đại mặc dù sống một mình, nhưng trong ba năm thỉnh thoảng cũng sẽ tụ họp cùng những đồng đội của mình, hắn ngay cả bạn đời thích hợp còn chưa có, đồng đội của hắn lại rủ nhau đi kết hôn sinh con hết, nên lúc trò chuyện, không tránh được sẽ nói đến con cái.
Mà trong đó có một đồng đội của hắn, vào lúc vợ sinh con, chính mình cũng đi bồi sản, hắn vẫn còn nhớ như in lời đồng đội nói lúc đó – “Phụ nữ lúc sinh con rất đau, chúng ta là đàn ông, vẫn nên quan tâm một chút, tuy không thể làm được gì nhưng ở bên động viên thôi cũng tốt rồi……”
Cho dù biết ở thời đại này, nam nhân đều không đi vào phòng sinh, nhưng Tưởng Chấn vẫn muốn ở lại, lúc này mới nói với Triệu Lưu thị: “Ta chỉ ngồi ở nơi này, sẽ không gây phiền phức cho các ngươi, các ngươi coi như ta không tồn tại là được.” Tưởng Chấn lấy một cái ghế rồi liền không động đậy ngồi ở đầu giường Triệu Kim Ca.
Cái người đồng đội đi bồi sản kia của hắn, nghe nói là ngồi ở đầu giường từ đầu đến cuối, cuối cùng ngồi đến khi chân đều tê rần, xém nữa là không đứng dậy được.
“Nam nhân chờ ở trong phòng sinh, sẽ nhiễm xui xẻo……” Bà mụ nói, nhưng còn chưa nói xong, liền bị Tưởng Chấn trừng mắt một cái.
Nàng tức khắc cũng không dám nói tiếp, bản thân nàng ở nông thôn, không giàu có như bọn họ, Tưởng Chấn muốn đợi liền đợi đi.
Mặc dù nàng chưa thấy nam nhân nào cùng đi đẻ, nhưng cũng có vài gia đình chỉ có mỗi hai phu thê, trượng phu cũng phải ra ra vào vào đưa nước ấm, dao kéo, còn có vài người sinh hài tử đặc biệt nhanh, đang ngủ ngon lành liền sinh, lúc ấy trượng phu còn ở ngay bên cạnh……
Bà mụ không ý kiến gì, Triệu Lưu thị đương nhiên cũng không ý kiến, Tưởng Chấn cứ như vậy ở lại, cũng chính là lúc này, Tưởng Chấn mới nhớ đến một chuyện: “Nương, ngươi bảo Vương Hải Sinh đi thị trấn một chuyến, thỉnh đại phu trở về.”
“Thỉnh đại phu làm cái gì?” Triệu Kim Ca khó hiểu.
“Để phòng bất trắc.” Tưởng Chấn nói, hiện đại sinh con, đều sinh ở trong bệnh viện, giữa chừng có xảy ra vấn đề gì, cũng có thể lập tức thu xếp, chẳng hạn như chuyển sang mổ gì đó, nhưng ở nơi này cái gì cũng không có…… “Nương, nói đại phu lúc đến mang theo một ít dược.”
“Ừ, được.” Triệu Lưu thị gật gật đầu, thấy thái độ Tưởng Chấn như vậy, cũng khiến nàng càng ngày càng khẩn trương .
Sau khi Triệu Lưu thị ra ngoài, lập tức tìm đến Vương Hải Sinh, để Vương Hải Sinh đi thỉnh đại phu.
Vương Hải Sinh người này tuy không thông minh, nhưng thực sự rất nghe lời, sau khi nghe Triệu Lưu thị phân phó liền đáp ứng, không trì hoãn chút nào mà vội vàng chạy đi, dọc đường có người hỏi, hắn cũng chỉ nói vội: “Ta đi thỉnh đại phu.”
Trước đó đã thấy Tưởng Chấn như vậy, trên cơ bản toàn bộ người Hà Tây thôn đều biết chuyện Triệu Kim Ca sắp sinh hài tử, giờ lại nghe nói Vương Hải Sinh muốn đi thỉnh đại phu, tức khắc có rất nhiều suy đoán.
“Vương Hải Sinh vội vàng đi thỉnh đại phu như vậy, chắc không phải là Triệu Kim Ca sinh hài tử không thuận lợi chứ?”
“ Nói không chừng là vậy…… Song Nhi sinh hài tử, vốn là khó khăn hơn so nữ nhân.”
“Trách không được lúc nãy Tưởng Chấn khẩn trương như vậy, e là cũng không được tốt……”
“Triệu Kim Ca vận khí thật đúng là không tốt, thế nhưng khó sinh .”
……
Mọi người bàn luận sôi nổi, đều đồng tình với Triệu Kim Ca, mà lúc này Triệu Kim Ca vẫn đang nằm ở trên giường chịu đựng một hồi lại một hồi đau.
Hắn đã nếm qua rất nhiều khổ, đau như vậy cũng không khiến hắn chịu không nổi, nhưng đến cùng cũng có chút khó chịu, chỗ eo càng là phi thường không thoải mái……
“Để ta xoa cho ngươi.” Nghe Triệu Kim Ca nói eo mình không thoải mái, Tưởng Chấn lập tức nói, hắn để Triệu Kim Ca nằm nghiêng rồi giúp Triệu Kim Ca xoa eo.
Bà mụ bị người vội vàng mời đến, vốn tưởng rằng là muốn sinh ngay, nhưng xem tình hình này của Triệu Kim Ca……
“Có phải hắn vừa mới bắt đầu đau không?” Bà mụ nhịn không được hỏi.
“Nửa canh giờ trước bắt đầu đau.” Tưởng Chấn đã hỏi qua Triệu Kim Ca tình huống cụ thể, vội vàng nói.
“Đây là lần đầu sinh hài tử, không có gì lạ khi bị đau trong hai ngày đầu.” Bà mụ nói: “Ta nghĩ Triệu Kim Ca vẫn chưa sinh trong một thời gian nữa …… Ta về nhà trước một lát được không?” Nàng vốn là đang nấu cơm đây, làm được một nửa thì bị người gọi đến, vốn tưởng rằng muốn sinh ngay, ai ngờ……
“Nếu vào lúc ngươi trở về, hắn muốn sinh thì làm sao?” Tưởng Chấn nhịn không được nhíu mày, hơi suy tư, liền lấy hai lượng bạc đưa cho bà mụ: “Phiền ngươi ở đây đợi lâu một chút.”
Những người đỡ đẻ ở nông thôn, bình thường cũng chỉ có thể được mấy chục văn tiền, cộng thêm một ít trứng gà linh tinh gì đó, mà đây là tới hai lượng bạc!
Ngay lúc này nàng không muốn về nhà nữa, quyết định cho dù ngày mai Triệu Kim Ca mới sinh, nàng cũng ở đây với hắn cả đêm!
Lại nói tiếp…… Với sự hào phóng này của Tưởng Chấn, nếu như nàng giúp Triệu Kim Ca đỡ đẻ ra một đứa con trai, không chừng còn có thể được thưởng thêm một số tiền đáng kể.
Hiện tại bà mụ không muốn rời đi, mà Triệu Kim Ca đang nghỉ ngơi trên giường, cũng cảm giác bụng của mình không còn đau như lúc ban đầu nữa.
Nằm hơn nửa canh giờ, hắn có chút nằm không nổi, lúc này liền muốn xuống giường đi lại.
“Kim ca nhi……” Tưởng Chấn có chút không rõ Triệu Kim Ca đây là có chuyện gì, vì sao Triệu Kim Ca nhìn…… Vẫn có tinh thần như vậy.
“Ta hơi đói bụng.” Triệu Kim Ca nói.
Tưởng Chấn trầm mặc một lát, cuối cùng nói: “Để ta nói nương đi làm một ít đồ ăn ngon, chúng ta ăn no, lại có khí lực sinh.”
Rất nhiều người Hà Tây thôn vây quanh bên ngoài Triệu gia, mọi người đều đang đoán lúc nào Triệu Kim Ca sinh được hài tử, liền nhìn thấy khói lượn lờ bốc lên từ bếp của Triệu gia.
Đây là…… Triệu gia còn có thời gian nấu cơm hả?
Cùng lúc đó, Vương Hải Sinh đã chèo thuyền đến thị trấn, vội vàng đem theo một lão đại phu lên thuyền.
“Nhà kia sinh hài tử, có phải đang rất nguy hiểm hay không?” Lão đại phu lo lắng hỏi.
“Ta cũng không rõ nữa.” Vương Hải Sinh nói.
“Ai, ngươi chèo thuyền nhanh đi, ta sắp xếp lại một chút dược ta mang theo.” Lão đại phu nói, người này vội vội vàng vàng tìm đến hắn, còn bảo hắn mang thêm ít dược, hắn nghĩ, có lẽ là người kia sinh hài tử không được tốt……
Hắn mang theo vài loại *điếu mệnh dược, hiện tại sắp xếp lại tốt một chút, đến lúc cần dùng cũng nhanh hơn. [* cái này mình cũng không rõ là thuốc gì nữa nên mình để y nguyên bản convert luôn, ai có lòng thì sửa giúp mình với nha.]
Vương Hải Sinh gật gật đầu, dùng tốc độ nhanh nhất chèo thuyền đi.
Lúc trước vào thời điểm Tôn Tiểu Sơn sinh hài tử cho hắn, rất nguy hiểm, khi đó hắn đừng nói đến đại phu, cho dù là bà mụ đều mời không nổi, cuối cùng phải tự mình giúp Tôn Tiểu Sơn sinh.
Song Nhi sinh hài tử, vốn so với nữ nhân sinh khó hơn, mong là Triệu Kim Ca đừng gặp chuyện không may.
Rất nhiều người đều lo lắng cho Triệu Kim Ca, ngược lại lúc này Triệu Kim Ca cảm thấy chính mình đang rất tốt .
Hắn chỉ là sinh hài tử mà thôi, thế nhưng có thể khiến nhiều người quan tâm hắn như vậy…… Hắn cảm thấy rất mĩ mãn, cảm giác cho dù đau thêm nữa hắn đều có thể chịu đựng được.
Triệu Lưu thị vẫn còn chút hoảng, hoàn toàn không có cách nào tâp trung nấu cơm, cuối cùng đồ ăn đều giao cho hai người Lý thị và Tưởng tiểu muội làm .
Lại nói, lúc này Tưởng tiểu muội thực ra cũng có chút mơ hồ…… Nàng vốn là người yêu tiền, sau khi thiếu chút nữa bị người Tưởng gia bán, càng trở nên yêu tiền hơn.
Nguyên bản, Tưởng Chấn là không tính để nàng làm việc gì, dù sao hắn vẫn nuôi nổi một nữ nhân như nàng, qua mấy bữa rồi đem người gả đi là xong, nhưng sau khi nghe nói lò gạch chỗ Triệu Kim Ca đang kiếm người làm gạch còn có thể kiếm tiền, Tưởng tiểu muội liền không chút do dự qua đó làm, mấy ngày nay mỗi ngày đều phải làm rất nhiều gạch để đổi tiền.
Nàng vốn không phải người chịu khó, suy cho cùng nàng cũng không giống đại ca của mình, nhưng hiện tại nghịch chút bùn cũng có thể kiếm tiền…… Tưởng tiểu muội liền quyết định đặt hết tâm tư vào lò gạch bên kia.
Mới chỉ qua mấy tháng, mà nàng đã làm việc kiếm được hai lượng bạc, nếu như cứ thế mãi, tiền riêng của nàng có phải hay không có thể tích góp được mười mấy hai mươi lượng?
Hôm nay nàng vốn cũng là ở bên kia làm gạch, sau khi nghe nói Triệu Kim Ca sắp sinh mới vội vàng chạy về, trên đường còn có người báo rằng Triệu Kim Ca khó sinh, nàng tưởng là thật, lòng tràn đầy nôn nóng chạy về.
Kết quả đến lúc vào cửa…… Triệu Kim Ca hoàn toàn chưa có sinh……
Tưởng tiểu muội lanh tay lẹ chân giúp Lý thị nhóm lửa, một bên nhóm lửa một bên thái rau, còn Nhược nhi thì ở bên ngoài bắc một cái nồi nấu nước.
Lúc sinh hài tử, thường dùng rất nhiều nước ấm, có thể nấu nhiều thì cứ nấu.
Bữa cơm này rất phong phú, hơn nữa Tưởng Chấn không chỉ không khuyên Triệu Kim Ca ăn ít, ngược lại còn bảo hắn ăn nhiều một chút.
Chỉ là từ hơn nửa năm trước Triệu Kim Ca đã bắt đầu ăn ít lại, nên sức ăn của hắn cũng giảm đi rất nhiều, sớm đã không còn hăng hái ăn cơm như lúc trước nữa.
Lúc trước hắn chỉ một hơi là đem bốn chén cơm lớn ăn sạch, hiện tại chỉ có thể ăn được một chén lớn .
Thời điểm Triệu Kim Ca ăn cơm, cách cơn đau lúc ban đầu, đã qua hai canh giờ, mà bọn họ đang ăn, cửa chính đột nhiên bị đẩy ra, Vương Hải Sinh mang theo lão đại phu đến.
“Sản phụ đâu? Sản phụ ở nơi nào?” Lão đại phu lưng đeo hòm thuốc, vừa vào cửa liền thở hồng hộc hỏi, đồng thời, hắn cũng thấy được cảnh tượng mọi người trong phòng đang ngồi ở bàn ăn cơm, nhất thời nhíu mày: “Các ngươi lại đi ăn cơm? Sao lúc này còn có tâm tư ăn cơm, không quan tâm sản phụ à?”
Đại phu thấy những người này không coi trọng sản phụ, liền nhịn không được tức giận, đối với những người này một chút hảo cảm cũng không có.
Triệu Kim Ca thấy vậy, đứng dậy: “Ta còn chưa có sinh……” Mới nói một câu, đột nhiên bụng hắn đau đớn kịch liệt.
Ôm bụng mình, Triệu Kim Ca đau đến khom lưng, mà lúc đó, Tưởng Chấn cũng quen thuộc giúp hắn xoa ấn phần eo: “Kim ca nhi, có phải rất đau không?”
Triệu Kim Ca gật gật đầu, lần này, hắn đau đến nói không được.
Đang đau như vậy, dưới thân hắn đột nhiên tràn ra một lượng lớn nước.
“Vỡ nước ối rồi, mau đưa vào phòng sinh!” Bà mụ vội vàng nói, nghe vậy, Tưởng Chấn một phen bế ngang Triệu Kim Ca, ôm hắn vào phòng sinh.
Lão đại phu bất đắc dĩ nhìn Vương Hải Sinh: “Ngươi không phải nói rất vội sao?!” Hắn vừa rồi còn nghĩ người nhà này không coi trọng sản phụ, hiện tại xem ra, đây không phải là không coi trọng? Mà rõ ràng là quá coi trọng.
Hài tử còn chưa sinh, cũng không có xảy ra chuyện gì, nhưng lại đi tìm đại phu đem đến…… Việc sinh hài tử không tìm bà mụ, tìm đại phu làm cái gì?!
“Ta cũng không rõ ràng.” Vương Hải Sinh cũng có chút bất đắc dĩ.
Cuối cùng đại phu cũng không đi, Triệu Phú Quý đã nghe được Tưởng Chấn đối với bà mụ làm gì, cũng vội vàng đưa lên hai lượng bạc, thấy thế sắc mặt đại phu liền dễ chịu hơn.
Sau khi Triệu Kim Ca vào phòng sinh, liền bị bà mụ và Triệu Lưu thị giữ chặt, về phần Tưởng Chấn, hắn ngồi ở đầu giường Triệu Kim Ca, nắm một bàn tay của Triệu Kim Ca, luôn miệng an ủi.
“Đừng sợ, ta đang ở cùng ngươi.”
“Ngươi yên tâm, không có việc gì .”
“Kim ca nhi cố gắng.”
“Cố gắng là ý gì? Ta xem sách chưa thấy bao giờ.” Triệu Kim Ca đột nhiên hỏi.
Tưởng Chấn đã từ trong trí nhớ Tưởng lão đại, biết được ở cổ đại này tỉ lệ tử vong lúc sinh hài tử khá cao, lúc này đầu óc đều rối loạn, hoàn toàn không có biện pháp giải thích rõ cho Triệu Kim Ca, liền không trả lời, ngược lại hỏi: “Ngươi có đau hay không?”
“Không, vừa rồi đau như vậy, hiện tại chỉ giống như là đi ngoài.” Triệu Kim Ca nói.
“Đã nhìn thấy đầu, đừng nói nữa, dùng lực!” Bà mụ nói: “Lúc này nói chuyện hay kêu đau đều là lãng phí thời gian, dùng lực đem hài tử sinh hạ trước rồi nói tiếp…… Đúng rồi…… Đầu hài tử đã ra …… Được rồi…… Đã sinh xong……”
Triệu Kim Ca dồn lực một chút, liền cảm giác dưới thân nhẹ hẳn, sau đó liền nghe nói hài tử của mình đã sinh ra rồi.
Hắn nhẹ nhõm thở ra một hơi thật dài, Tưởng Chấn cũng nhẹ nhõm thở ra một hơi.
Đã sinh là tốt rồi…… Kim ca nhi nhà hắn thật có lực, sinh đặc biệt mau.
Đầu hài tử đã ra ngoài, thì không cần lo lắng gì nữa, cứ tự nhiên toàn bộ cơ thể đều trượt ra, bà mụ đem hài tử đỡ ra rồi ôm lên, có chút tiếc nuối nói: “Là nữ hài nhi……”
“Là nữ hài?” Tưởng Chấn có chút sửng sốt, lúc trước hắn theo bản năng cảm giác mình và Triệu Kim Ca sẽ sinh con trai, không thì là Song Nhi, không nghĩ tới cuối cùng sẽ sinh nữ nhi.
Bất quá, dựa theo nhiễm sắc thể để tính, nam nhân trong cơ thể đều có X, cũng có khả năng sinh ra XX.
Đợi đã, nhiễm sắc thể của song Nhi hẳn là không giống với nam nhân đi? Cũng không biết nhiễm sắc thể của Triệu Kim Ca như thế nào ……
Tưởng Chấn nghĩ nghĩ chút rồi không nghĩ nữa, thế giới này căn bản là không khoa học, vẫn là không cố tìm hiểu thì hơn.
“Ngươi không thích nữ nhi?” Triệu Kim Ca sinh xong còn rất tinh thần, lập tức hỏi.
“Không, ta thích, ta rất thích.” Tưởng Chấn nói, tiểu cô nương ngọt ngào ai lại không thích? Lúc trước đồng đội đến có mang theo nữ nhi, hắn thực sự vô cùng thích.
“Cho ta ôm một cái.” Tưởng Chấn vươn tay hướng tới bà mụ, sau khi đem hài tử nhỏ nhỏ mềm mềm ôm vào trong ngực liền không nỡ buông ra.
Cũng không biết có trùng hợp hay không, hắn vừa ôm lấy hài tử, hài tử trong lòng hắn thế nhưng liền mở mắt.
“Đứa nhỏ này được nuôi trong bụng nương rất tốt đây, mới sinh ra liền mở mắt.” Bà mụ nói, nghĩ đến bữa cơm chưa ăn xong vừa rồi, nhịn không được hồi tưởng lại một chút.
Thức ăn của Triệu gia, thật sự là quá ngon.
Nhưng cũng kỳ quái, Triệu Kim Ca mỗi ngày ăn ngon như vậy, hài tử trong bụng thế nhưng cũng không quá béo.
Lúc hài tử được đem đi cân, cũng không phải để trần chuồng, mà là mặc luôn quần áo để cân, đứa nhỏ này của Triệu Kim Ca, cân nặng sáu cân ba hai.
Bấy giờ người sống ở nông thôn, mang bầu cũng không được ăn thứ gì bổ dưỡng, hài tử sinh ra thường đều là năm sáu cân, phần lớn chỉ có hơn năm cân, đứa nhỏ này không tính là nhỏ cũng không tính là lớn.
“Đứa nhỏ này bộ dạng vừa phải, đây là đau lòng nương mình đi, lúc trước tức phụ của Triệu đại hộ sinh hài tử, hài tử ước chừng cả tám cân, chút nữa là không sinh được.” Bà mụ đối với hài tử khen ngợi không ngớt.
Tưởng Chấn nghe nàng nói như vậy, trong lòng cũng vui vẻ, lại đưa hai lượng bạc cho nàng: “Đã làm phiền!”
“Không phiền, không phiền.” Bà mụ vui mừng, Triệu Kim Ca sinh rất nhanh, nàng còn chưa làm được gì nhiều, kết quả, ở Triệu gia ăn một bữa thịt còn được thêm bốn lạng bạc…… Khiến nàng hận không thể mỗi ngày có “Chuyện phiền toái” như vậy.
Nếu Tưởng Chấn và Triệu Kim Ca sinh thêm mấy đứa nữa thì tốt rồi, tốt nhất là mỗi năm sinh một đứa.
Bà mụ cảm khái vài câu rồi rời đi, thấy Triệu Kim Ca không có chuyện gì, Tưởng Chấn ôm hài tử ra ngoài, sau đó lại cho đại phu kia hai lượng bạc, để Vương Hải Sinh đưa người về.
Lão đại phu có chút hết chỗ nói.
Sản phụ này thân thể cường tráng như vậy, sinh hài tử cũng nhanh, làm cho hắn đi một chuyến này đến cùng là vì cái gì?
Bất quá, đi một chuyến như vậy có thể lấy bốn lạng bạc, hắn cũng thấy không mệt nữa.
Phụ cận Triệu gia, rất nhiều người đã tụ tập, nhìn thấy bà mụ từ Triệu gia đi ra, lập tức có người đi lên hỏi: “Triệu Kim Ca thế nào? Nghe nói là khó sinh phải không?”
“Các ngươi nghe ai nói ? Chỗ nào khó sinh? Ta còn chưa gặp qua ai sinh thuận lợi như vậy.” Bà mụ nói, vui sướng mà rời đi.
Chỉ chốc lát sau, đại phu cũng cùng Vương Hải Sinh đi ra .
“Vương ca, không phải là sinh rất thuận lợi sao? Còn mời đại phu đến làm gì?” Lại có người hỏi.
“Lão đại của chúng ta mời đến chuẩn bị thôi.” Vương Hải Sinh nói.
Chuyện gì cũng không có mà lại đi mời đại phu…… Tưởng Chấn đối với Triệu Kim Ca thật đúng là coi trọng.
Người hỏi và những người xung quanh không khỏi cảm thán.
Chu Thục Phân khó sinh, sau khi sinh cho mình một hài tử ốm yếu, Tưởng Thành Tường cho tới giờ vẫn rất là mất hứng, khi nghe nói Triệu Kim Ca sinh cũng khó sinh, hắn còn đang rất vui mừng đây…… Kết quả, thế nhưng chỉ là mọi người hiểu lầm .
Tưởng Thành Tường trong lòng buồn bực không thôi, trừng mắt liếc phòng ở Triệu gia, cuối cùng chỉ có thể lẳng lặng rời đi.
Bà mụ và đại phu đều đi rồi, Triệu gia vẫn còn đang bận rộn .
Triệu Kim Ca sinh rất nhanh, sinh xong không có cảm giác mệt nhọc gì, cảm thấy dù mình có lập tức xuống giường cũng không có vấn đề gì, nhưng Tưởng Chấn lại không cho phép hắn di chuyển, giúp hắn rửa sạch thân thể xong, liền ôm hắn ra khỏi phòng sinh, trở về phòng ngủ của hai người.
Tiếp đến, Tưởng Chấn lại đem hài tử đặt ở bên cạnh hắn.
Nhìn hai người một lớn một nhỏ nằm trên giường, trái tim vẫn luôn treo lên của Tưởng Chấn cuối cùng được thả xuống.
Ông trời vẫn là ưu ái hắn, lần sinh này của Triệu Kim Ca từ đầu đến cuối hết thảy đều thuận lợi.
Triệu Kim Ca vẫn rất khỏe, chỉ cần chăm sóc tốt sẽ không có chuyện gì, bất quá về phía hài tử lại có chút phiền toái.
Nữ nhân đều có bộ ngực nhưng song nhi lại không có, nên bọn họ cũng không có sữa, trước giờ chính là vì nguyên nhân này, những song nhi khá khó khăn khi sinh hạ hài tử, rất dễ dàng chết non.
May mà Tưởng Chấn có tiền, hắn đã sớm tìm trước hai phụ nhân để lấy sữa cho hài tử, cho một ít tiền, về sau Triệu Lưu thị, Nhược nhi hoặc Lý thị, mỗi ngày đều sẽ qua chỗ các nàng vắt sữa, sau đó đem về nhà cho hài tử ăn.
Thực ra lúc đầu, Tưởng Chấn tính cho hài tử ăn sữa bò hoặc sữa dê, nhưng nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng vẫn là không làm.
Chính hắn chưa từng nuôi hài tử, cũng biết sữa bột hài tử thường ăn, không phải chỉ làm từ mỗi sữa bò hay sữa dê, đều có pha chế qua, bằng không cũng sẽ không xuất hiện độc sữa bột — Đó chẳng phải là lúc pha chế đã cho thêm thứ gì đó không nên cho sao?
Sữa bột rất phổ biến, nhưng không thể cho hài tử mới sinh ăn .
Hơn nữa, không phải có rất nhiều bị dị ứng với sữa bò sao? Hắn thật sự không dám cho hài tử mới sinh của mình ăn sữa bò ngay được……