Độc Tôn Tam Giới

Chương 15: Thật sự phát tài 1



Đan phương lại tới trước mặt đám người Tam Điện Chủ, đồng thời Thuấn lão còn lạnh lùng vứt một câu:

- Đan phương có chín thành là thật. Hơn nữa, Thần Tú Tạo Hóa Đan này một khi sản xuất, hiện tại Đông Phương Vương Quốc các ngươi, thậm chí quanh thân 16 nước, tát cả đan dược chữa thương, cùng nó so sánh đều là rác rưởi. Sẽ bị Thần Tú Tạo Hóa Đan trùng kích không còn thị trường, không người hỏi thăm. Xử lý như thế nào, tùy các ngươi a!

Nhìn ra được, tuy Thuấn lão này là khách khanh, nhưng địa vị lại cao cao tại thượng, Dược Sư Điện cũng phải nịnh bợ thờ phụng.

Tam Điện Chủ choáng váng, hắn không nghĩ tới, trải qua Thuấn lão kiên định, chuyện này không thể lại giả a, thậm chí có chín thành thật sự.

Thật sự thì cũng thôi, Thuấn lão nói càng dọa người rồi. Thần Tú Tạo Hóa Đan này vừa ra, sẽ loại bỏ hết thảy sản phẩm trên thị trường, cái này cũng quá dọa người a.

Đây là lũng đoạn thị trường a! Lũng đoạn thị trường mang đến lợi nhuận kếch xù, hồi báo cực lớn, suy nghĩ một chút cũng khiến người run rẩy.

Trái lại, Giang Chính nghe Thuấn lão đánh giá xong, một tảng đá trong nội tâm hoàn toàn để xuống. Ân nhân a, cao nhân a, thân nhân a, người biết nhìn hàng a.

Giang Chính sợ Thuấn lão xem xét xong, ném ra hai chữ "rác rưởi" đánh giá. Như vậy, Giang Chính hắn tất phải xám xịt cút ra Dược Sư Điện.

Hôm nay, đã có Thuấn lão đánh giá, lại nhìn phản ứng của đám người Tam Điện Chủ, Giang Chính đã biết rõ, Tiểu Hầu gia đánh bạc đã thắng, thật sự như có thần trợ giúp a!

Đã nắm chắc át chủ bài, tư thái của Giang Chính càng cao hơn, cười nhạt một tiếng nói:

- Dược Sư Điện đã không có thái độ, chúng ta cũng không lãng phí thời gian, cáo từ.

- Tiên sinh dừng bước.

Tam Điện Chủ nóng nảy rồi.

Hắn không thể không gấp, nếu như Thần Tú Tạo Hóa Đan này rơi vào trong tay đồng hành, sự tình liền không ổn rồi. Theo như ý tứ của Thuấn lão, về sau không chỉ thị trường của Đông Phương Vương Quốc, ngay cả quanh thân 16 nước cũng sẽ bị đan dược này chiếm lĩnh.

Đây quả thực là đáng sợ.

Nếu để cho loại chuyện này phát sinh, Tam Điện Chủ cơ hồ có thể tưởng tượng, chờ sau khi Đại Điện Chủ trở về, mình sẽ bị trách phạt thê thảm!

Mặc dù chỉ là một loại đan dược chữa thương, nhưng mà từng Võ Giả đều cần a. Khối thị trường này, quả thực là thiên văn sổ tự.

Nhưng mà này còn là mua bán độc nhất vô nhị, chỉ có một nhà, không còn chi nhánh, yên tâm thoải mái lũng đoạn thị trường.

Cái sinh ý này, mười đời cũng không gặp được một! Một khi bỏ lỡ, thật đúng là khóc cũng không có chỗ để khóc.

- Tiên sinh, có việc dễ thương lượng a! Chuyện này, Dược Sư Điện chúng ta là rất có thành ý. Như vậy đi, Dược Sư Điện ta trước dâng mười vạn bạc làm thành ý, coi như kết giao bằng hữu như tiên sinh. Phân chia 5:5, ta cũng có thể cả gan làm chủ, quyết định như vậy đi. Chờ bọn người Đại Điện Chủ đến, sẽ lập tức ký tên hợp tác.

Trong nội tâm Giang Chính sắp cười nở hoa rồi. Bất quá hắn còn nhớ rõ lời của Giang Trần. Giang Trần nói, phân chia 5:5 là điểm mấu chốt, nếu như có thể đàm được thêm nữa, nhiều ra lợi nhuận, quy Giang Chính hắn!

Đây không phải cơ hội đến cửa sao?

- Tam Điện Chủ, cơ hội vừa rồi ta đã cho. Các ngươi không kịp thời bắt lấy. Phân chia 5:5 là chuyện vừa rồi. Hiện tại, 6:4 a! Nếu không định ra, vậy liền bảy ba rồi. Ta tin tưởng Thần Nông Đường, Đan Vương Uyển coi như là bảy ba, bọn hắn cũng sẽ nguyện ý.

Đây không phải đe dọa, mà là tất nhiên. Thần Nông Đường cùng Đan Vương Uyển một mực nhìn chằm chằm, muốn thay thế địa vị đệ nhất cự đầu đan dược giới của Dược Sư Điện Vương Quốc. Cơ hội đưa tới cửa bực này, sao lại bỏ qua?

Đan dược thành phẩm, chỉ chiếm một thành. Coi như chia bảy ba, vậy cũng có hai thành lợi nhuận đến tay.

Chớ xem thường hai thành lợi nhuận này, hai thành lợi nhuận lũng đoạn kinh doanh, đó cũng là con số hù chết người. Dù sao, cái đồ chơi này là có thể lũng đoạn thị trường quanh thân 16 nước!

Lợi nhuận mỏng, nhưng không chịu nổi ít lãi tiêu thụ mạnh a!

- 6:4, 6:4. Lập tức soạn hợp đồng! Người đâu, trước dâng mười vạn lượng cho vị bằng hữu này!

Hiện tại Tam Điện Chủ thật sự rất muốn quất mình, vừa rồi vì cái gì không thể nhiệt tình một chút, vì cái gì không thể lại kiên quyết một chút chứ?

Hảo hảo phân chia 5:5 thành, đảo mắt liền biến thành 6:4 rồi.

Bất quá 6:4 cũng không tệ, nghĩ đến tiền cảnh của sinh ý này, Tam Điện Chủ vẫn quyết định rèn sắt khi còn nóng, không dám lại gây vị lão gia này nữa, nếu không biến thành bảy ba, sẽ phải thiếu một thành lợi nhuận.

Thu mười vạn lượng thành ý, Giang Chính cảm thấy cả người bị hạnh phúc bao vây, vỗ vỗ bả vai của Tam Điện Chủ nói:

- Tam Điện Chủ là người sảng khoái, phân chia 6:4, ta sáu ngươi bốn, cứ như vậy định a!

Giang Chính cơ hồ đã quên mình là như thế nào về đến nhà. Cả người đều lâng lâng, dọc theo đường giống như muốn bay lên đám mây vậy.

Hắn quá hạnh phúc, quá hưng phấn rồi.

Hưng phấn đến cơ hồ hoài nghi mình có phải đang nằm mơ hay không!

Hôm nay mười vạn lượng trong mắt hắn, đã không tính chuyện lớn rồi. Hợp đồng soạn xong, hắn cũng nhìn rõ, phân chia 6:4. Hắn nhớ Tiểu Hầu gia hứa hẹn, trên cơ sở phân chia 5:5, nhiều ra bộ phận, đều quy Giang Chính hắn.

Bất quá hắn không có ký, việc này phải được Tiểu Hầu gia làm chủ a. Hắn một cái thuộc hạ, loại sự tình ký hợp đồng này, không có mệnh lệnh của chủ tử, là không dám ký thay.

Giang Chính vịn đầu ngón tay tính tính toán toán, một thành lợi nhuận này, đổi thành bạc, đầy đủ cho hắn tiêu mười tám đời.

Sơn trân hải vị, tiên y nộ mã, trang viên độc lập, kim ngọc đầy phòng.

Giờ phút này, Giang Chính cảm thấy loại cuộc sống kia đã đập vào mặt rồi.

Đàm tiếu là quyền quý, vãng lai đều quý tộc; thê thiếp tương sự hòa thuận, con cháu cùng hưởng phúc.

Loại cảnh này, cũng đã hướng hắn ngoắc ngoắc.

Khách quen Tùng Hạc Lâu, kim chủ Xuân Hồi Viên; cùng Vương công chung một chỗ chơi kỹ nữ, cùng đại thần ngồi chung bàn uống rượu.

Tự nhiên, loại tràng diện này, chắc hẳn cũng sẽ không xa vời!

Thời điểm hắn kích động trở lại quý phủ, chuẩn bị hướng Tiểu Hầu gia báo cáo tin vui, lại được cho biết, Tiểu Hầu gia bế quan tu luyện, có chuyện gì, cũng phải chờ đó.

Giang Chính lơ đễnh, giờ phút này cả người hắn đều bị vui sướng bao quanh, dứt khoát không đi, ngồi ở trước cửa phòng Tiểu Hầu gia bế quan, trung thành và tận tâm hộ vệ.

Sau khi ngồi xuống, tâm tình của hắn còn không có ổn định. Hồi tưởng Tiểu Hầu gia trước kia làm đủ loại, lại nghĩ tới tao ngộ thần kỳ hôm nay.

Giang Chính nhịn không được hoài nghi:

- Chẳng lẽ Tiểu Hầu gia một mực giả heo ăn thịt hổ? Trước kia những hành vi hoàn khố kia, là khảo nghiệm đối với ta? Là bày ra yếu thế cho địch nhân xem?