Hẹn gặp ở một quán cafe quen thuộc ở một hẻm nhỏ gần trường Đại Học mà hai người theo học.
Zay đến trước ngồi đợi, hắn lo lắng bạn thân có khi nào vì sự việc kia mà gầy ốm, hắn còn lo sợ cậu bạn ăn ngủ không yên, sức khoẻ sút kém.
Nhưng vừa thấy Uhi đang ung dung tiến đến, Zay há hốc miệng.
- "Ách, ăn gì mà béo như heo vậy nè".
Uhi cốc đầu Zay: "Béo, nói một từ béo nữa xem, cậu sẽ biết tay".
Zay cười hì hì không dám nói từ béo lần hai.
Nhìn thân hình Uhi mũm mĩm, tâm trạng cũng thoải mái như thể sự việc kia không có gì ảnh hưởng đến cậu thì Zay cũng thở phào nhẹ nhõm trong lòng. Lúc hắn xem đoạn video clip lan truyền trên mạng thì bàng hoàng nhận ra nhân vật trong clip chính là cậu bạn thân của mình và Thầy giáo lịch sử, đầu óc hắn quay cuồng hắn không nghĩ rằng Uhi lại thích đàn ông vì chơi với nhau từ nhỏ không hề thấy cậu có biểu hiện gì thích con trai cả. Sau đó một loạt sự kiện xảy đến với Uhi, hắn chưa kịp hỏi thăm thì cậu đã quay về Thổ Nhĩ Kỳ và sau đó nhận tin cậu bị đình chỉ học tập.
Trong nửa năm nay, hắn lo lắng nhưng cũng không dám gọi điện hỏi thăm Uhi vì chuyện này nói ra sẽ rất xấu hổ, hắn không biết phải nói như thế nào nên đành chờ thời gian thích hợp.
Không ngờ gặp lại, tâm trạng của Uhi rất tốt, không hề bị những vụ việc kia làm sa sút tinh thần thì hắn cũng thấy yên tâm, hắn lại thấy mình ngốc vì lo lắng quá mức, hắn còn lo sợ Uhi sẽ xấu hổ mà không chịu gặp hắn.
Hai người nói chuyện một hồi nhưng không ai đả động đến chuyện cũ, Zay cũng không đề cập đến việc đồng tính của Uhi.
Thực ra Zay rất muốn hỏi nhưng hắn tôn trọng Uhi, hắn biết nếu Uhi muốn kể thì đã kể cho hắn nghe.
Uhi nhìn Zay, cậu biết hắn hẹn cậu là quan tâm đến cậu và còn muốn biết rõ sự tình. Cậu sau khi về Thổ Nhĩ Kỳ cũng không liên lạc với hắn, vì cậu cũng không biết phải nói gì, phải bắt đầu từ đâu, chuyện này không đơn giản để nói.
- "Cậu không muốn hỏi gì sao?" - Uhi sau khi uống một ngụm nước cam thì nhìn Zay hỏi thẳng.
- "Uhi ... cái kia .... cậu ... và Thầy Ilbani .... là ... là ..." - Zay gãi gãi đầu xấu hổ, hắn là trai thẳng hắn không biết phải bắt đầu chủ đề này như thế nào.
- "Ừm, tớ và Thầy ấy thích nhau" - Uhi thản nhiên trả lời.
- "Cậu thấy kinh tởm sao?".
Zay lắc đầu và trả lời không, Uhi cũng đoán được vì nếu Zay thấy kinh tởm sẽ không chủ động liên lạc và hẹn cậu ra đây để nói chuyện.
- "Cậu dự định sau này cùng Thầy Ilbani sao?".
- "Ừ".
- "Còn Ciline sao rồi? Hai cậu đã đến giai đoạn nào rồi?" - Uhi cười cười hỏi, nếu hai người bọn họ mà thành một đôi thì thú vị lắm.
Zay cùng Ciline từ sau khi Uhi quay về Thổ Nhĩ Kỳ thì thân thiết với nhau hơn, dần dần nảy sinh tình cảm.
Khi vừa quay về Thổ Nhĩ Kỳ, Ciline cũng muốn gặp Uhi, cô cũng lo Uhi sẽ vì chuyện video clip kia mà suy sụp tinh thần, biết Uhi đồng tính cô cũng không tỏ thái độ khinh thường hay chán ghét. Nhưng Zay bảo đợi hắn gặp Uhi trước rồi sẽ sắp xếp một buổi gặp mặt khác.
Nghe Uhi chủ động nói gọi Ciline cùng ra uống nước thì Zay vui vẻ bấm máy gọi cho cô nàng.
Vừa gặp Uhi, Ciline cũng có thái độ ngạc nhiên như Zay khi trông thấy Uhi không những gầy đi tẹo nào mà còn béo múp đáng yêu.
Ba người ngồi một lúc ở quán cafe sau đó đi mua sắm, ăn uống hết một buổi thì quay trở về. Ba người bọn họ vẫn thân thiết vui vẻ như xưa, không ai quan tâm đến vấn đề kia nữa.
Đến thai kỳ 7 tháng, Uhi ít ra đường, bụng cậu giờ to lên, đi đứng cũng mệt mỏi, Zannanza sau buổi gặp mặt của cha mẹ mình với cha mẹ Uhi thì đến nhà cậu dễ dàng hơn, hắn mặt dày ở lại chăm sóc cho cậu.
Ilbani biết Uhi bụng càng ngày càng to không thể đến căn hộ của mình, hắn lấy hết dũng khí để đến gặp Uhi, mẹ Uhi tuy vẫn không có thiện cảm với hắn nhưng cha cậu lại dễ nói chuyện hơn. Nhờ cha Uhi khuyên can mà Ilbani mới được vào nhà, hắn nhìn ông đầy cảm kích.
Mattiwaza có nói với Uhi hai tháng nữa sẽ xong việc và sẽ đến thăm cậu.
Ở Alexandria,
Ramses vẫn bận rộn với một mớ công việc phải giải quyết, ngay cả hôm nay là thứ 7 mà hắn cũng không được nghỉ ngơi.
Bụng Yuri lúc này cũng to vượt mặt, cái thai gần 7 tháng, cô được người hầu của Ramses chăm sóc rất cẩn thận.
Ngồi trong phòng làm việc, Ramses nhìn màn hình điện thoại ánh mắt có chút nhu hoà. Hình nền điện thoại là một cậu thanh niên tóc vàng với nụ cười rạng rỡ trên môi được Ramses chụp lén khi có dịp đến Thổ Nhĩ Kỳ.
Thấy chủ nhân buồn bã thì quản gia thân tín của hắn hỏi han: "Cậu chủ, vì sao không đến gặp cậu thanh niên ấy".
Ramses xoa xoa thái dương nói: "Có một số chuyện không dễ dàng giải quyết".
- "Cậu chủ, ngài đến khi nào mới nói cho cô Yuri biết việc cái thai?" - Quản gia Ramses theo hầu và chăm sóc cho Ramses từ nhỏ nên Ramses cũng không trách hắn nhiều chuyện.
- "Nếu tôi nói cho Yuri biết về đứa bé trong bụng không phải của tôi sẽ làm cô ấy kích động ảnh hưởng đến thai nhi".
Ở bên ngoài, Yuri bàng hoàng khi nghe câu trả lời của Ramses, tay chân cô có chút run rẩy.
Hôm nay là ngày cuối tuần, cô muốn đến gặp Ramses và cùng hắn đi dạo xung quanh, cả tháng nay cô phải ở trong nhà nên rất buồn chán.
Yuri tkhông thể tin vào tai mình, những gì cô nghe thấy là sự thật sao? Cái thai trong bụng của cô không phải của Ramses? Ngày hôm đó rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?
Yuri rời khỏi cửa phòng Ramses lúc nào không biết, cô như người mất hồn đi xuống cầu thang.
RẦMMMM
Một tiếng động lớn như vật nặng rơi xuống đất, sau đó nhiều tiếng hét sợ hãi vang lên.
- "Cô Yuri .... cô Yuri ....... Ai đó gọi cậu chủ nhanh ...." - Người hầu gái chuyên chăm sóc Yuri gào thét xung quanh làm mấy cô hầu gái lân cận hoảng sợ chạy lên cầu thang gọi cậu chủ Ramses.
Ramses ngồi bên trong cũng nghe thấy tiếng động mạnh, hắn linh cảm có việc gì đó xảy ra nên khi vừa mở cửa thì đụng độ cô hầu gái đang hớt ha hớt hải chạy tới.
- "Cậu chủ.... cậu chủ .... cô Yuri ... cô Yuri ..." - người hầu gái sợ hãi nói không thành lời.
- "Yuri làm sao?" - Ramses có phần bất an trong lòng.
- "Cô Yuri ... té .... té .... cầu thang ..." - Nói xong người hầu gái tái xanh cả mặt mày, cô lo sợ cậu chủ sẽ trách tội.
Ramses kéo người hầu gái tránh sang một bên rồi chạy nhanh đến cầu thang, hắn nhìn thấy Yuri nằm sõng xoài trên mặt đất, phía dưới máu chảy lênh láng, bên cạnh người hầu gái không biết làm sao khóc lóc thảm thiết. Ramses chạy như bay xuống cầu thang, bồng Yuri lên và phi nhanh đến bệnh viện.
Phòng cấp cứu còn đang sáng đèn, bên trong các bác sĩ đang xem xét tình hình của Yuri, bên ngoài Ramses lo lắng chờ đợi.
Từ đâu chạy tới một người, khuôn mặt giận dữ vung tay đấm vào mặt Ramses, nhìn thấy người đến là ai Ramses nhanh chóng đỡ lấy một quyền.
- "Ramses, tên khốn này, mày đã làm gì Yuri? Vì sao lại để cô ấy té cầu thang?" - Rufasa gầm lên tức giận.
Khi đó một số y tá cảm thấy tình hình hai người kia như muốn đánh nhau liền lên tiếng khuyên can: "Hai vị đây là bệnh viện, xin vui lòng giữ yên lặng, đừng làm náo loạn ảnh hưởng đến bệnh nhân khác".
- "Rufasa, Yuri đang còn ở bên trong, cậu tốt nhất nên giữ trật tự" - Ramses phủi phủi quần áo nhìn Rufasa không thiện cảm nói.
Ramses và Rufasa sinh cùng năm, Ramses chỉ lớn hơn Rufasa mấy tháng. Rufasa chỉ là con của vợ lẽ của cha Ramses - ông ta là người rất phong lưu, ngoài hai người con trai là Ramses và Rufasa thì ông còn nhiều cô con gái khác nữa.
Ramses và Rufasa lớn lên cũng không ưa gì nhau, Ramses có lợi thế vì mẹ hắn có gia thế không hề thua kém cha hắn, còn mẹ Rufasa chỉ là một cô người mẫu xinh đẹp nổi tiếng được cha Ramses bao dưỡng. Vì thế quyền thừa kế đương nhiên là của Ramses không phải bàn cãi, chính điều này làm cho Rufasa ngày càng căm ghét Ramses.
Rufasa khuôn mặt đỏ bừng vì tức giận nhưng vẫn cố kiềm chế để không gây rối trong bệnh viện, hắn vừa về thì nghe thân tín của mình báo rằng Yuri bị té cầu thang và đang nằm ở bệnh viện X nên một mạch chạy đến đây. Hắn đoán nguyên nhân té cầu thang của Yuri có liên quan đến tên Ramses đáng ghét này.
Cửa phòng cấp cứu hơn 1h đồng hồ vẫn đóng chặt làm người bên ngoài càng thêm lo lắng. Ramses thì ngồi yên một chỗ còn Rufasa thì đứng ngồi không yên.
Chờ thêm khoảng 2h đồng hồ thì cửa phòng cấp cứu mở và Yuri được chuyển qua phòng hồi sức. Nhìn khuôn mặt của nàng xanh xao nhợt nhạt, hai mắt nhắm nghiền làm tim Rufasa đau đớn.
Ramses thấy bác sĩ ra liền vội hỏi về tình hình sức khoẻ của Yuri. Vị bác sĩ chịu trách nhiệm mổ cho Yuri vẫn còn mệt mỏi sau ca phẫu thuật, ông nhìn Ramses rồi chỉ nói một tiếng: "Xin lỗi, không giữ được cái thai".
Rufasa vừa nghe bác sĩ nói liền chạy đến túm cổ áo ông: "Ông nói cái gì? Ông là bác sĩ kiểu gì mà có cái thai cũng không giữ được? Ông có muốn bị đuổi cổ khỏi bệnh viện không?" - Thấy Rufasa kích động Ramses liền lôi hắn ra khỏi người bác sĩ. Việc người nhà bệnh nhân quá khích bác sĩ gặp nhiều nên vị bác sĩ cũng không tính toán với Rufasa, ông bỏ về phòng nghỉ dành cho bác sĩ ngủ một giấc.
Rufasa nhìn đến Ramses thì gào thét: "Là tại mày, tại mày làm cho Yuri xảy thai".
Do Rufasa làm náo loạn nên bệnh viện gọi bảo vệ đến đưa hắn ra ngoài.
Khi nghe tin cái thai trong bụng Yuri không giữ lại được, Ramses có chút tự trách, hắn đoán Yuri có thể nghe được câu nói của hắn mà té cầu thang, vì khi đó hắn nghe tiếng sột xoạc bên ngoài cửa.
Chuyện của Yuri làm cho Ramses rối tung đầu óc, ngoài ra còn bị tên Rufasa ngày đêm điên cuồng tra tấn lỗ tai làm hắn càng thêm mệt mỏi.
Chuyển đến phòng hồi sức được một ngày thì Yuri tỉnh, ánh mắt cô vô hồn nhìn trần nhà. Cô được đưa vào phòng bệnh VIP và được chăm sóc cẩn thận. Trong đầu cô lúc này chỉ lặp lại câu nói cuả Ramses - Cái thai trong bụng không phải của tôi.
Mối ràng buộc giữa cô và hắn mất rồi, cái thai không phải của hắn và nay cũng không còn nữa, Yuri cảm thấy cả người vô lực mệt mỏi chán nản.
Yuri đã nghĩ đến viễn cảnh một nhà ba người hạnh phúc, có Ramses, có đứa trẻ, sau này sẽ có thêm nhiều đứa trẻ khác nữa, nhưng giấc mộng đó nay đã tiêu tan. Yuri nghĩ Ramses có cảm tình với mình nếu có thêm sợi dây ràng buộc là đứa trẻ thì cô cảm thấy yên tâm hơn, cô không dám chắc cảm tình của Ramses dành cho mình là tình yêu, có khi chỉ là lòng thương hại.
Ramses mấy ngày nay đều đến thăm cô, nhìn ánh mắt của hắn cũng rất mệt mỏi nhưng hắn rất chu đáo, luôn dành cho cô những quan tâm chăm sóc tốt nhất, những thứ đó cô không cần, cô chỉ cần hắn đối xử với cô như người con gái hắn yêu mà thôi.