Ngày hôm sau Dư Nhân vừa đến phòng học, Nghe Thiến ngồi cùng bàn cô liền hỏi cô lễ Giáng Sinh ngày mai chuẩn bị như thế nào rồi.
Dư Nhân có chút buồn cười, mấy năm gần đây giống như càng ngày càng thịnh hành các ngày lễ hội của phương tây , bởi vì không phải là ngày lễ hội truyền thống nên không có kỳ nghỉ. Vì thế học sinh liền tự động tự tạo cho mình , giống như chỉ có như vậy mới có thể chứng minh mình theo sát “Trào lưu”( đú trend), tương đối giống thời thượng . Cô thật ra không có cảm xúc nhiều lắm. Lễ Giáng Sinh đối với cô mà nói chính là ngày 25 dương lịch , cách tết Nguyên Đán một bước mà thôi.
Sau khi tan học , lớp trưởng Chu Hâm tới hỏi cô tập luyện như thế nào rồi.
Cấp 3 xưa nay luôn có làm 1 tập tục Nguyên Đán - tiệc tối , hàng năm luôn có ngày hội sửa cũ thành mới, ở tiệc tối tỏa sáng rực rỡ, do đó vào trong mắt ban lãnh đạo trường , vì thế các loại học bổng phúc lợi theo nhau mà đến. Dư Nhân vốn dĩ không nghĩ sẽ báo danh, nhưng Chu Hâm là bạn ngồi cùng bàn Lý Mộc Dương , đối với tình huống của cô cũng coi như là hiểu biết, biết cô chơi dương cầm không tồi, từ nhỏ đã bắt đầu luyện, cho nên giúp cô báo danh.
Lý Mộc Dương lại có chút do dự, tuy rằng Dư Nhân đã bị phong làm hoa hậu giảng đường, nhưng mà người ta lén gọi cùng với việc cô ở trên sân khấu quang mang vạn trượng* vẫn là không giống nhau, hắn cũng không muốn quá nhiều người nhìn đến sự tốt đẹp của cô. Nhưng mà Chu Hâm thật sự quá xảo lưỡi như hoàng**, nói có sách mách có chứng khuyên hắn hai ngày, cuối cùng nghe được hắn đều cảm thấy để Dư Nhân thử xem có lẽ cũng không tồi.
*chói sáng vạn trượng, tỏa sáng**miệng lưỡi trơn tru
Việc này liền quyết đinh như vậy.
Lý Mộc Dương cùng Chu Hâm trêu ghẹo, “Tiết mục đơn có thể thao túng hộp tối sao,sắp xếp cho bọn mình cái áp trục”
“Được” chu hâm cười nói, “chuyện nhỏ
Bộ dáng giống như lãnh đạo, trong lẫn ngoài đều là hắn sắp xếp. Dư Nhân cùng Lý Mộc Dương đều bị hắn chọc cười.
Lúc giữa trưa , Lý Mộc Dương cùng Chu Hâm tới tìm cô đi ăn cơm, ánh mắt còn quét nhìn trái phải , “ cái bác gì đó hôm nay không tới đưa cơm cho em nữa à ?”
Không nhìn thấy, Lý Mộc Dương rất vui vẻ. Cái người đàn ông to lớn như cpn gấu kia , cơ bắp trên cánh tay thật dọa người, người cao ít nhất hơn một mét chín , đứng bên cạnh Dư Nhân vừa đứng đã tràn đầy cảm giác không khoẻ ( khiến LMD cả thấy ko khỏe🤭) , cố tình người này còn rất thích đứng bên cạnh cô, còn không cho hắn đi theo.
Chu Hâm cũng tò mò hỏi, “Cái người giống như gấu kia thật sự là bác cậu? Ba Trình Tư Mạc ?” Sao lại có sự khác biệt lớn như vậy? Trình Tư Mạc tuy rằng đáng ghét chút nhưng không thể phủ nhận người lớn lên xác thật thanh tú tuấn lãng, như thế nào ba hắn....
Lời vừa ra khỏi miệng, Chu Hâm cảm giác gáy phát lạnh, quay đầu vừa thấy, Trình Tư Mạc đang lạnh lạnh nhìn chăm chú vào hắn, Chu Hâm biết người kia là ba Trình Tư Mạc , này nói người bị bắt gặp có chút xấu hổ, vỗ vai Tư Mạc cười hòa hoãn một cái, “Chỉ đùa một chút” Trình Tư Mạc không để ý đến hắn, đi đến trước mặt Dư Nhân nói, “Hôm nay là mật rưới thịt”
Mật rưới thịt là món ăn bí phương đặc sắc của Trình gia, tại các chi nhánh đều phải hẹn trước, giống như bây giờ ba làm chuyện tốt đích thân ông chủ tự mình đưa tới cửa. Dư Nhân lặng lẽ nuốt nuốt nước miếng, mật rưới thịt a? Làm sao bây giờ làm sao bây giờ? Lão nam nhân* học hư, thế nhưng bắt đầu chơi thủ đoạn…
* thề mình không biết chuyển từ lão nam nhân ra sao cho không làm mất lớp nghĩa hay không làm cho hiểu văn cảnh sai
Mệt cô trước kia còn nghĩ rằng hắn xuẩn manh*, này xuẩn chỗ nào nơi nào chứ , rõ ràng là đen tối xảo trá.
* xuẩn: ngu xuẩn, manh: lưu manh
Suy nghĩ cặn kẽ trong ba giây, cô nghiêm trang quay đầu nhìn Lý Mộc Dương cùng Chu Hâm, nói “Khẳng định là ba em nhờ bác Trình đưa cơm tới, xin lỗi, hai người đi trước ăn cơm đi, lần sau cùng ăn.”
Lý Mộc Dương còn chờ Dư Nhân mời hắn cùng nhau đây, nghe xong lời này lạnh thấu tim. Hắn cũng rất muốn ăn món đại danh đỉnh đỉnh trải qua chín chín tám mươi mốt quy trình , tỉ mỉ tạo ra mật tưới thịt a.Trình Tư Mạc trong lúc Dư Nhân đi rồi mới lạnh lạnh liếc nhìn hai người bọn họ một cái, liền mấy người còn muốn ăn mật rưới thịt? Hắn thân là con trai còn chưa có phúc ấy.
Nghĩ, tính, không nghĩ. Không có cách nào nghĩ ra, không nghĩ ra. Ba vui vẻ hắn không hiểu.
Bên này Dư Nhân vừa đến phòng nghỉ, liền nhìn đến Trình Việt ngồi ở trên ghế đùa nghịch đồ ăn trên bàn, chén đĩa đều cực kì tinh xảo, 10-20 cái lớn nhỏ, bên trong có các loại gia vị nước chấm, nhìn qua khiến cho người rất muốn ăn, cô lại không biết tên là gì, chính giữa đặt đĩa mật rưới thịt màu cam vàng mê người , bên cạnh còn có mấy món bánh ngọt nhỏ xinh tinh tế .
Cô muốn che mặt, lão nam nhân quá xấu rồi, quá hư rồi. Đây là muốn đem cô như heo mà nuôi a.
Nhưng mà cẳng chân giống như có ý thức , tự mình ngồi trên ghế .Dư Nhân nhìn đồ ăn ngon bày biện đến trước mắt cô, nhướng mày, còn muốn rụt rè một chút. Trình Việt trực tiếp lộ ra nụ cười manh manh nói, “ Ăn nhanh lên đi, chốc nữa lạnh thì không ăn được nữa.”
“…”Ngăn lại lời cô chuẩn bị nói.
Dư Nhân từ bỏ việc chống cự, tiếp nhận chiếc đũa hắn đưa qua liền bắt đầu ăn.
Ăn ngon đến không chịu được. Cô cảm thấy lão nam nhân quá xấu rồi, như thế nào lại hư vậy, đem cô tiểu cô nương thon thả biến thành đại tham ăn.
Ăn cơm, cô nhận khăn giấy hắn đưa xoa xoa cái miệng nhỏ.
Sau đó khuôn mặt nhỏ nghiêm lại, nghiêm túc nhìn hắn, “đồng chí Trình Việt , chúng ta nói chuyện.”
Trình Việt nhìn vẻ mặt mạc danh này còn tưởng cô cợt nhả nói giỡn, bị cô khẽ kêu một tiếng, “Đừng cợt nhả! Nghiêm túc chút!”
“A” hắn lập tức lúng túng, mí mắt cụp xuống, lại chăm chăm nhìn cô, “Làm sao vậy?”
“Người về sau đừng đưa cơm cho con nừa.” Cô nói.
“Ăn không được sao ?” Hắn gãi gãi đầu, hắn là quản lý cửa hàng ,đầu bếp đều hô qua tới, một ngày một món đạo chủ , biến đổi đa dạng , này cũng có thể là ăn chán?
“Này không phải vấn đề, vấn đề là người như vậy sẽ ảnh hưởng đến con.”
“Ảnh hưởng đến con học tập sao?”
Cô hít một hơi, “Ảnh hưởng tâm tình của con” ăn béo cô liền sẽ không vui.
“Này khẳng định là bởi vì mật rưới thịt không hợp khẩu vị, nếu không ngày mai đổi sang cua viên đi”
Được.
Dư Nhân thiếu chút nữa liền buột miệng thốt ra đồng ý rồi. Cô che che mặt, “Ta hiện tại không nghĩ thấy ngươi, ngươi trở về đi!”
Trình Việt thân mình giống tháp đứng trước mắt cô, dùng sức đem cô ôm lên, tự mình ngồi vào ghế , đầu to tựa ở trước ngực cô , “Làm sao vậy ? Người ta lại làm sai cái gì?”
Dư Nhân mặt nghiêm túc , “Đừng làm nũng! Đừng bán manh! Con không thích bộ dạng này.”
Hắn không nghe theo, mặt lại đi cọ khuôn mặt nhỏ cô, miệng rộng lưu luyến hôn trên mặt cô , lại đem cô bế lên trên , cúi đầu cởi bỏ áo khoác cô, cách áo hoodie mỏng cắn đầu vú nhẹ nhả, “Con không ăn ta, ta ăn con được không”
Nói xong, hắn đem áo hoodie đẩy lên, đẩy ra áo ngực hơi mỏng, miệng rộng bao phủ lên.
“A…” Dư Nhân bị hắn liếm hút ,tim nhỏ tê rần, lập tức liền mềm, bẹp cái miệng nhỏ, trong mắt chứa đầy nước mắt, “Các người đều bắt nạn con…”
Nói xong liền khóc ra , nước mắt giống như dòng hạt ngọc rơi xuống , Trình Việt nhanh chóng đi hôn mút nước mắt trên khuôn mặt nhỏ cô, miệng hỏi, “Đây là làm sao vậy ? Ai bắt nạn con? Nói với ta , ông đây đi đánh hắn.”
Dư Nhân hồng mắt, làm ra vẻ phiết miệng ,đem mặt ngoảnh sang một bên, “Người không phải cũng đang bắt nạn con sao?”
Trình Việt cười khẽ, “Này tính là bắt nạn con sao?” Hắn ngậm vú cô liếm một ngụm, nói “Con không thích ta bắt nạn con ?”
“Không thích, chán ghét muốn chết!”
“A” Trình Việt làm bộ làm tịch gật gật đầu, “Kia lần trước là ai ở dưới thân ta nói thích bị dương vật lớn của ta thao, còn nói ta thao đặc biệt sảng. Cuối cùng đều thổi”
Dư Nhân đi che miệng hắn, “Không cho nói!”
Trình Việt cười đi ngậm mút môi dưới cô, “Được, ta không nói.” Ta làm.
PS: bữa nay mải xem bắt quỷ quá. Ai mà sợ jump scare hay hơi không logic 1 tý mấy tập đầu mà bỏ qua supernatural thì hơi phí nha mn.