Phương Hoa là chỗ tổng hợp dù đến ăn, đến chơi, mọi thứ đều có, Dư Nhân sắp khai giảng lên lớp 12, Dư Hướng Đông lúc này cũng không thúc dục cô , ngược lại giới thiệu cho cô nơi giải trí mới nổi này .
Cơm chiều cùng Trình Việt và con của hắn -Trình Tư Mạc ăn, Trình Việt ở trên bàn ăn cơm thay đổi các cách khen con trai mình, Dư Nhân cùng Trình Tư Mạc đều có chút xấu hổ, hai người bọn họ lớn lên cùng nhau từ nhỏ, ngày thường đều là chỗ anh em , Trình Việt nói Trình Tư Mạc đặc thích hợp làm bạn trai cô, Dư Nhân xấu hổ cười, không có nói tiếp.
Chờ Dư Hướng Đông cùng Dư Nhân đi rồi, Trình Tư Mạc mới bất đắc dĩ nhìn về phía ông già nhà mình , “Ba thân ái , con đã nói bao nhiêu lần con cùng Dư Nhân giống như anh em , ba hiểu hay không? anh em là cái gì , tựa như ba cùng chú dư. ”
“Phi, anh em! Ông đây còn không có gặp qua con mẹ nó loại quan hệ nam nữ thuần khiết như vậy , mày nói mày muốn ngủ với nó như vậy ba mày may ra còn tin .”
Trình Tư Mạc lẩm nhẩm lầm nhầm, “Nhìn nhìn tác phong ba xem như thổ phỉ .”
Trình Việt nhấc chân đá , “Ông đây mười ba tuổi ra xã hội, người nào muốn đục lỗ gì nhìn một cái liền biết ,cái gì thất thất bát bát, tiểu tử mày chút toan tính mưu mô còn muốn chế nhạo ba mày ư?”
“Ai nào dám ” Trình Tư Mạc cười, “con nói việc này không thể tính như vậy , vừa rồi lời nói kia của ngài sao không ở trước mặt chú dư con nói”
Trình Việt nhìn xem Trình Tư Mạc, nghiến răng ken két, cảm thấy thằng con quả nhiên là cục nợ, nhìn nhìn con gái Dư gia người ta, thơm tho mềm mại, ngoan ngoãn hiểu chuyện, nhìn liền khiến người ta yêu thương, đâu giống thằng con nhà mình , rất giống đồ quỷ đòi nợ .
“Cút cút cút, ông đây không rảnh quản chuyện yêu đương của mày đâu , mày tám đời không cưới được vợ cũng đừng khóc đến trước mặt ông ”
Bên này Trình Tư Mạc bị ba mình nói chêm chọc cười, bên kia Dư Nhân cùng Dư Hướng Đông đã tới nhà.
Ngô Nguyệt gọi điện thoại tới, nói thứ hai tuần sau trở về.
Hôm nay là thứ tư, nói cách khác bốn ngày sau bà liền trở lại. Dư Nhân rất vui vẻ, “Đến lúc đó con cùng ba đi đón mẹ”
“Được” Ngô Nguyệt hiển nhiên thực vui khi con gái quan tâm mình, “Mẹ có mang quà về cho con, con nhất định sẽ thích.”
“Cảm ơn mẹ, ba cũng ở đây, muốn nói với ba không ?”
“Ừ, con đem điện thoại cho ba đi”
Dư Nhân cười đưa điện thoại di động cho Dư Hướng Đông, hắn tiếp nhận, cười, cùng Ngô Nguyệt hàn huyên, một đôi đen nhánh mắt không hề chớp mắt nhìn chằm chằm Dư Nhân.
Dư Nhân bất động, một cử động nhỏ cũng không dám, bên tai mơ mơ hồ hồ cũng không nghe rõ bọn họ đang nói cái gì, chờ Dư Hướng Đông treo điện thoại, cô cười trừ một cái, “Không còn sớm,ba con đi trước ngủ ”
“Đi thôi” qua một lát, hắn nói.
Một đêm ngủ ngon.
Ngày hôm sau Dư Nhân muốn đi báo danh ban dương cầm trước khi hết kỳ nghỉ hè , sáng sớm liền vội vã tìm quần áo, quần áo thì ổn, quần lót cô thật sự là không nghĩ lại mặc mấy cái hình ảnh phim hoạt hình , chiếc quần lót ren duy nhất của cô giặt sạch còn treo ở ban công, cô mặc váy ngủ nhanh như chớp chạy đến ban công đi lấy quần áo.Quần lót nhỏ của cô giống như rớt ở dưới, nằm phía dưới một cái ghế nhựa, cô nhặt lên.Mới vừa mặc xong ,cửa ban công bị người mở ra, Dư Hướng Đông đi đến, chỉ mặc một chiếc quần lót tứ giác, hạ bộ nổi một cục lớn lớn , làm người khác không cách nào bỏ qua.
“Làm sao vậy?” Hắn hỏi.
Dư Nhân đỏ mặt, ấp úng nói “Không có việc gì, Con lên đây lấy đồ vật”
“Thứ gì?”
“Ừm… Một vật nhỏ” ánh mắt cô mơ hồ, không nhìn thẳng hắn, lỗ tai đỏ bừng. Mấu chốt nhất chính là, cô cảm giác phía dưới… quần lót có thứ gì, trong lòng cô có chút bất an không lý do .
“A” Dư Hướng Đông cũng không đóng cửa, ánh mắt nhìn một cái liền biết cô vừa rồi đang tìm cái gì, hắn nhướng mày để cô đi ra ngoài.
Dư Nhân ra khỏi ban công chạy ngay vào phòng ngủ, khóa trái cửa, ngồi vào mép giường cởi quần lót, hạ bộ quả nhiên là một lớp tinh dịch. Nhão nhão dính dính, trắng đặc sệt , hiện tại cũng dính vào bộ phận sinh dục cô, chợt thấy như thể là từ trong cơ thể cô chảy ra.
Cô vừa định đi thay , bên ngoài vang lên tiếng đập cửa, âm thanh Dư Hướng Đông truyền tới “Bị muộn rồi, chuẩn bị nhanh lên”
“Vâng” cô đáp ứng, nhanh chóng cởi quần lót ra, lấy giấy xoa xoa giữa hai chân , mặc quần đùi liền ra cửa.
Dư Hướng Đông đang ngồi trên sô pha phòng khách , nhìn cô ra tới liền kêu cô, “Lại đây”
Dư Nhân chậm rãi đi qua , mới vừa đi đến bên cạnh hắn đã bị hắn một phen kéo vào trong lòng ngực, ôm ngồi trên đùi.
“A…” Dư Nhân kinh hô, “Ba ba…”
“Ừ” Dư Hướng Đông đáp, điều chỉnh dáng ngồi của cô, đem hai chân cô để ở bên hông mình , “Làm sao vậy?” hông hướng về phía trước chọc chọc , dương vật cách quần ngủ cô chọc.
Dư Nhân dọa trắng mặt, “Đừng… Ba ba!”
“Đừng cái gì, đừng chọc con?” Hắn hỏi cô, “Hay là chớ có sờ con, đừng thao con?”
Dư Nhân kinh ngạc với động tác cùng ngôn ngữ trắng trợn của hắn , khuôn mặt nhỏ đầy hoảng sợ.
Dư Hướng Đông cầm tay ngắn của cô lên, vùi đầu vào ngực cô , liếm vú , đánh vòng, liếm đâu vào đấy.
Dư Nhân bị dọa quên mất phản kháng, đẩy đầu hắn , “Không thể, ba ba, con là Dư Nhân”
Hắn ngẩng đầu nhìn vào mắt cô, “con cho rằng ta coi con là ai?”
Cô nhìn qua, không nói lời nào, Dư Hướng Đông một tay ôm eo cô, một tay nắm nhũ( vú) cô, nhũ trắng nõn ở trong tay hắn biến hóa hình dạng, bàn tay to vừa buông ra ,lại khôi phục nguyên dạng, Dư Hướng Đông thấy thế ngậm núm vú hung hăng mà hút một ngụm, Dư Nhân đẩy tay hắn lại đẩy đầu hắn. Dư Hướng Đông bị cự tuyệt tức giận." Như thế nào? Cho thao không cho ăn?”Dư Nhân run run, “Con không hiểu ba đang nói cái gì”
“Nghe không hiểu?” Dư Hướng Đông nghiền ngẫm cười, đến bên tai cô nói “Chỉ sợ con không biết, thời điểm con tỉnh tiểu bức so với lúc ngủ kẹp càng chặt. Mỗi lần con vừa tỉnh tiểu bức sẽ hung hăng mút điểu ta, hút lại hút, tham ăn đến không được”
“Đừng nói nữa!” Dư Nhân giãy giụa muốn đi xuống, “Con muốn đi học ba ba! Cầu xin người đừng nói nữa, con không có!”
“Không có gì? Tiểu bức không có hút ta, hay là không bị ta thao âm hộ?”
Dư Nhân mắt to ngập nước không dám tin tưởng nhìn về phía hắn, Dư Hướng Đông hôn nước mắt chảy xuống của cô, “Khóc cái gì? Con không phải cũng thực thích sao?”Cô mất bình tĩnh, chỉ không ngừng lặp lại “Con không có…”
Dư Hướng Đông hừ lạnh, “Cho con dùng thuốc từ nửa năm trước ta liền bắt đầu giảm liều lượng,về sau chỉ dùng một phần ba, không có khả năng bị ta thao nửa năm còn không có phát hiện ra, nhưng chỉ là chưa nói ra không phải sao?!”
Dư Nhân bị dọa nước mắt cũng ngừng, cô trắng mặt, còn muốn nói cái gì.
Dư Hướng Đông đánh vỡ một chút hy vọng xa vời cuối cùng của cô , “Huống chi, sữa bò hôm trước ta cũng không có bỏ thuốc…”
Xong rồi.
Dư Nhân cả người giống như bị đặt trên lửa nướng, không sai, ban đầu cô là không biết, hắn cũng rất cẩn thận. Chính là mấy tháng gần đây cô thường thường nửa đường tỉnh lại, khoái cảm cùng cảm giác thẹn, khủng hoảng cùng mê mang, làm cô không biết phải làm sao,, cô không biết chính mình nên làm cái gì bây giờ, cũng không có can đảm đánh vỡ cục diện này, đến chất vấn, nhục mạ hắn, càng không có khả năng, cô thật sự yêu ba cô, thậm chí cho dù hắn đối cô làm như vậy xong việc vẫn yêu, huống chi… cùng hắn làm loại chuyện này trừ bỏ hoảng hốt ,cảm thấy thẹn càng có rất nhiều cảm giác mỹ diệu, vui thích, cô thậm chí không có cảm giác ghê tởm.
Cho nên cô lựa chọn làm bộ không biết chuyện , lại không nghĩ nam nhân này sớm đã sớm nhìn ra , chỉ nhìn cô làm bộ làm tịch, dục cự còn hưu.