Đưa Cho Lão Đại Tàn Tật Ấm Áp

Chương 24: 24




Lần nữa mở mắt ra, Anh Chiêu phát hiện mình đã trở lại trong không gian hệ thống, dụi dụi con mắt nhìn không gian trắng, Anh Chiêu cố gắng bình phục đau lòng sau khi chứng kiến người yêu chết đi ngay trước mắt mình.

Nhưng cậu lại có chút may mắn, bởi vì thần hồn người yêu lúc thoát ly thế giới ký ức đều quay về, hắn nói với cậu mình cảm thấy rất hạnh phúc.

May mắn mình bồi tiếp người yêu vượt qua cả đời.
Đối phương đã chờ đợi cậu quá lâu, cho nên hiện tại, đổi lại thành cậu đi tìm hắn.

Cậu nhất định phải làm cho người yêu trải qua mỗi tiểu thế giới đều ngập tràn hạnh phúc mới được!
Ánh mắt Anh Chiêu trở nên kiên định.

Cậu nắm chặt lòng bàn tay, cảm nhận ấm áp mảnh linh hồn đem đến vừa rồi, hít sâu một hơi, không để nước mắt của mình rơi xuống.
Nhìn Anh Chiêu hai mắt đẫm lệ, Tiểu Bạch có chút lo lắng bò bò đến gần, ân cần hỏi han Anh Chiêu: "Ký chủ, người không sao chứ?"
Trong mắt Anh Chiêu ngậm nước, nhưng vẫn cố gắng mỉm cười với Tiểu Bạch, lắc đầu nói ra: "Ta không sao."
Tiểu bạch gật đầu, quan tâm nói: "Ký chủ, người có thể ở trong không gian hệ thống nghỉ ngơi một thời gian, đợi điều chỉnh tốt cảm xúc chúng ta lại tiến vào tiểu thế giới tiếp theo."
Anh Chiêu nghe Tiểu Bạch, hít sâu một hơi, nhắm hai mắt lại.

Cậu cố gắng điều chỉnh dòng suy nghĩ của mình, chỉ là sau một lát lại liền mở hai mắt ra.
Vươn tay sờ sờ đầu Tiểu Bạch, cậu nhẹ nói: "Yên tâm đi, Tiểu Bạch, ta thật giờ không có việc gì."
Mặc dù trong lòng vội vàng muốn tiến vào thế giới tiếp theo, lập tức nhìn thấy người yêu của mình.

Nhưng Anh Chiêu nhớ tới lúc vừa tiến vào tiểu thế giới đầu gặp tình trạng xấu hổ, vẫn nên cùng Tiểu Bạch nói trước, để Tiểu Bạch đem kịp bản truyền lại cho mình.

Tiểu Bạch nghe yêu cầu của Anh Chiêu, cảm thấy bây giờ cùng quá trình lúc huấn luyện hệ thống dạy có chút không giống nhau lắm.

Nhưng làm một hệ thống thành thục, Tiểu Bạch cảm thấy mình nhất định phải bảo trì hình tượng chuyên nghiệp của bản thân trước ký chủ.

Cho nên Tiểu Bạch cực lực khắc chế nội tâm bối rối của mình.

Đứng thẳng thân thể, nhẹ gật đầu với Anh Chiêu, nghiêm túc nói ra: "Được rồi ký chủ, Tiểu Bạch hiện tại truyền lại kịch bản thế giới tiếp theo cho ngài."
Đôi mắt màu xám của Tiểu Bạch biến đỏ, một đoạn lớn kịch bản liền tràn vào trong đầu Anh Chiêu.
Bởi vì thế giới trước để giúp Anh Chiêu nhanh thích ứng nên cố ý tiêu hao một lượng lớn năng lượng chọn Tu Chân giới gần giống với thế giới cũ của cậu.

Nhưng lần này tiến vào thế giới mới, vẫn là từ thế giới cấp thấp bắt đầu.


Sau khi đọc xong cốt truyện, Anh Chiêu phát hiện thế giới tiếp theo cậu đi đến là thuộc về thế giới hiện đại hào môn.

Ở bên trong thế giới này, tên cậu gọi Anh Chu.

Là một kỹ sư nghiên cứu tài năng, đồng thời ở lĩnh vực Khoa học nghiên cứu sinh vật cũng có được thành tựu rất cao.

Vốn dĩ Anh Chu đơn giản chỉ là một thiên tài trầm mê nghiên cứu máy móc, được nhiều người ngưỡng mộ.

Nhưng cậu lại không may khi gặp phải nam chủ thế giới này Lâm Trạch.
Lâm Trạch làm Nam Chủ của tiểu thế giới, tự nhiên là một quý công tử hào môn nổi tiếng.

Anh Chu cùng Lâm Trạch lớn lên từ bé với nhau, nhưng lúc Anh Chiêu mười tuổi đã đi du học nước ngoài, hai người liền tách ra.

Đối với Anh Chu mà nói, Lâm Trạch chỉ là một người bạn chơi chung lúc bé, nhiều nhất cũng chủ xem như bạn tốt mà thôi.

Nhưng với Nam Chủ Lâm Trạch lại không phải vậy, Anh Chu là ánh trong sáng trong lòng hắn.

Tính cách Lâm Trạch có chút ham chơi, mặc dù không làm cái gì xấu nhưng vẫn lưu lại một chút tật xấu.

Lúc hắn đi chơi quán bar cùng bạn bè nhìn thấy Mạnh Giai Kỳ có gương mặt giống Anh Chu tới sáu phần, nên liền nổi lên tâm tư với Mạnh Giai Kỳ.

Gia cảnh Mạnh Giai Kỳ nghèo khó, lại có danh là sinh viên Học viện Thánh Lâm.

Gã làm thêm ngoài giờ ở quán bar cũng coi như chăm chỉ.

Lúc đầu với việc Nam Chủ theo đuổi mình, Mạnh Giai Kỳ cũng có chút kháng cự.

Nhưng rất nhanh sau đó liền sa vào những món quà đắt tiền cùng lời dỗ ngọt của Lâm Trạch.

Mạnh Giai Kỳ nghĩ Lâm Trạch là thực sự thích gã, thế là thuận lý thành chương, Vương tử cùng dân nghèo yêu nhau, hai người cứ vậy mà ở bên nhau.

Chỉ đăng trên Word.press và Wat.tpad cakhothit
Sau khi bên nhau Lâm Trạch cùng Mạnh Giai Kỳ lại nhanh chóng sống chung.


Mạnh Giai Kỳ ngay từ đầu không biết mình là thế thân của Anh Chu, cho đến nửa năm sau, Anh Chu về nước để tiếp tục làm hạng mục Nghiên cứu khoa học của mình.

Chính chủ trở về tất nhiên đối với thế thân không còn hứng thú.

Đem Mạnh Giai Kỳ vứt ra sau đầu, trực tiếp theo đuổi Anh Chu.
Mạnh Giai Kỳ thấy Lâm Trạch đã lâu không liên hệ mình, cảm thấy có chút lạ, đi nhiều nơi nghe ngóng mới biết được mình thế nhưng lại là thế thân của Anh Chu.

Mạnh Giai Kỳ cảm thấy không vui khi nhìn thấy Anh Chu, vị giáo sư được mời về giảng dạy trong Học viện của mình, còn được nhiều người săn đón như vậy.

Gã cảm thấy Anh Chu đã có được nhiều thứ thế vì sao còn muốn cướp người yêu của gã.

Nên gã tìm đến Anh Chu nói bản thân và Lâm Trạch đang ở bên nhau.

Mà Anh Chu chỉ quan tâm đến việc nghiên cứu của mình, đối với mấy chuyện tình cảm không thèm để ý.

Mặc dù cậu cùng Lâm Trạch từ nhỏ lớn lên cùng nhau, đối với hắn cũng có chút hảo cảm, nhưng tuyệt đối không nguyện ý chen chân tình cảm của người khác.
Cho nên sau khi biết Mạnh Giai Kỳ với Lâm Trạch có quan hệ, Anh Chu lập tức cự tuyệt sự theo đuổi của Lâm Trạch.

Khi Lâm Trạch biết bản thân bị cự tuyệt là do Mạnh Giai Kỳ, liền cảm thấy là Mạnh Giai Kỳ sai, dưới giận dữ tìm tới Mạnh Giai Kỳ, dứt khoát chia tay cùng gã.

Sau khi bị bỏ rơi thảm hại, gã liền quấy rầy Lâm Trạch bằng nhiều cách, nhưng Lâm Trạch đều làm lơ gã.

Mãi đến khi Mạnh Giai Kỳ làm phiền Lâm Trạch ở chỗ đông người, liền bị những người bạn của Lâm Trạch dạy cho một bài học.

Khi Mạnh Giai Kỳ hoàn toàn rời khỏi Lâm Trạch, gã mới phát hiện bản thân không thể trở về như cũ được nữa.

Bởi vì gã đã sớm thích ứng được cuộc sống xa hoa mà Lâm Trạch đem đến.

Mặc dù trước khi chia tay Lâm Trạch đã cho gã không ít tiền, nhưng hoàn toàn không thể đủ để Mạnh Giai Kỳ tiêu sài cho cuộc sống xa xỉ.

Gã không thể trở về khu tập thể tồi tàn đó, trải qua cuộc sống nghèo khó, không thể chấp nhận việc các bạn học xung quanh không còn dùng ánh mắt ngưỡng mộ nhìn gã.


Wat.tpad cakhothit
Thế là Mạnh Giai kỳ đi đứng đường, vì tiền, gã trở thành một trai bao.

Lúc đầu chỉ là len lén làm, nhưng vẫn vị bạn học phát hiện.

Danh tiếng Mạnh Giai Kỳ coi như xong, cho nên gã càng thêm cam chịu.

Cuối cùng ở một ở một buổi tiệc hỗn loạn, cùng một kẻ nghiện chơi thuốc quá liều mà chết.

Cái chết của Mạnh Giai Kỳ có thể nói là cực kỳ xấu hổ, nhưng chuyện đến đây vẫn chưa kết thúc.

Bởi vì sau khi gã chết, gã lại được trùng sinh, một lần nữa trở lại năm hai đại học.

Lúc này gã cũng mới vừa đi vào quán bar làm việc, vẫn chưa biết Lâm Trạch.

Bởi vì Mạnh Giai Kỳ đối với Lâm Trạch cùng Anh Chu mười phần căm hận, cho nên gã quyết định trả thù hai người.

Lần này, sau khi Mạnh Giai Kỳ cùng Lâm Trạch gặp nhau, gã cũng không vì Lâm Trạch theo đuổi mà ở bên nhau.

Ngược lại dựa theo sở thích thích của Lâm Trạch đời trước mà trở thành bạn tốt của hắn.

Lâm Trạch thấy Mạnh Giai Kỳ không vì vật chất mà khom mình, nên chân chính đối với Mạnh Giai Kỳ sinh ra hảo cảm.

Dưới sự dẫn dắt của Mạnh Giai Kỳ, hai người vẫn luôn mập mờ.

Đời trước Mạnh Giai Kỳ làm trai bao đã lâu, tự nhiên là hiểu rõ đạo lý không chiếm được mới tốt.

Cho nên vẫn luôn treo Lâm Trạch lên, chờ đợi thời cơ.

Đến khi Anh Chiêu lần nữa trở về, tất cả lực chú ý của Lâm Trạch lại quay về bên người Anh Chu.

Lúc này Mạnh Giai Kỳ mới phát hiện, mình vẫn như cũ yêu tha thiết Lâm Trạch.
Gã có thể tha thứ cho Lâm Trạch, chỉ cần Lâm Trạch ở bên cạnh gã.

Nhưng gã không thể chịu đựng được Anh Chu, gã cảm thấy tất cả bi kịch đời trước đều là Anh Chu tạo thành.
Gã cảm thấy nếu Anh Chu chưa từng xuất hiện, gã nhất định sẽ cùng Lâm Trạch hạnh phúc bên nhau.

Cho nên, lúc Lâm Trạch hẹn gặp Anh Chu, Mạnh Giai Kỳ cũng cùng Lâm Trạch theo đến.


Mạnh Giai Kỳ nhân lúc người khác không để ý, tìm cơ hội hạ thuốc Anh Chu.

Đem Anh Chu ném cho một đám lưu manh đã an bài trước đó, còn chụp không ít ảnh lại.

Đến khi Anh Chu tỉnh lại, đối mặt với tình cảnh như thế liền hoảng sợ.

Một đội cảnh sát bất ngờ tiến vào phòng, bắt đi những người đang cuồng hoang cùng chơi thuốc.

Anh Chiêu bị coi là trai bao mà dẫn đến đồn cảnh sát, nhưng dù sao gia thế cậu cũng không bình thường.

Đến khi khi cảnh sát biết thân phận của cậu cùng làm kiểm tra lại, phát hiện cậu là bị người khác hạ thuốc liền đem Anh Chu thả ra.

Dù tâm lý Anh Chu bị tổn thương nghiêm trọng, nhưng vẫn cố gắng phục hồi.

Nhưng những hình ảnh kia đã sớm bị người khác phát ra toàn trường.
Khi Anh Chu trở lại Học Viện Thánh Lâm, những tin tức khó chịu đã sớm lan xa.

Ngay cả Lâm Trạch cũng tin tưởng Mạnh Giai Kỳ, cho rằng Anh Chu sinh hoạt cá nhân hỗn loạn, hắn không thể chịu đựng được mà lao vào vòng tay Mạnh Giai Kỳ.

Anh Chu không để ý tới những lời đồn đại nhảm nhí kia, tự giam mình ở trong phòng thí nghiệm.

Nhưng trường học lại suy xét đến danh dự cùng ngôn luận, cho Anh Chu ngừng khóa.
Không chỉ như vậy, trường học còn cắt bỏ hoàn toàn máy móc cùng kinh phí nghiên cứu, chuyện này không thể nghi ngờ là tạo thành thành đả kích nặng với người luôn để ý nghiên cứu của mình là Anh Chu.

Nhưng Anh Chu đã thảm đến mức như vậy, Mạnh Giai Kỳ còn cảm thấy không đủ.

Gã luôn lo lắng, lo lắng Lâm Trạch sẽ trở lại bên người Anh Chu.

Cho nên gã sắp đặt một trận tai nạn xe, cuối cùng trực tiếp lấy đi tính mạng Anh Chu.
"Cho nên nguyên chủ rõ ràng chỉ là một nhà nghiên cứu ngây thơ không hiểu thế sự, lại cứ như vậy bị Mạnh Giai Kỳ hại chết?" Anh Chu cau mày, sau khi biết rõ toàn bộ câu chuyện, trong lòng cảm thấy tức giận.

Mạnh Giai Kỳ đem tất cả thù hận quy lên người Anh Chu quả thật quá nực cười.

Rõ ràng là trò chơi tình cảm giữa Lâm Trạch cùng Mạnh Giai Kỳ, vì cái gì hi sinh người vô tội Anh Chu.

Mà tra công tiện thụ còn thể tình chàng ý thiếp hạnh phúc bên nhau..