Dục Nữ Tiên Quyết

Chương 4: Lần đầu tiên của hán tử sơn thôn và kiều nương tử (H)



Những lời kia khiến cho Diệc Phi Nhiên tim đập mặt đỏ, đây là cảm giác chưa từng có với anh Quân Ngọc trước đây.

Đột nhiên nghĩ tới anh Quân Ngọc nói, đàn ông đều thích phụ nữ dâm đãng.

Có phải là mình tu luyện trên người những nam nhân xa lạ này, cô sẽ học được cách làm sao dâm đãng, có thể cướp lấy anh Quân Ngọc!

Nghĩ vậy, Diệc Phi Nhiên liền phá vỡ phòng tuyến cuối cùng trong lòng.

Nhất Nguyên kia đã đưa cô đến trên giường của nam nhân để tu luyện, thì cô nên học tập cho giỏi, tu luyện thật tốt, học được làm sao dâm đãng.

Cô muốn thử một lần. Thử xem cô dâm đãng thì người nam nhân đang đè trên người mình này có thích mình không.

Đầu óc Diệc Phi Nhiên đột nhiên vô cùng thanh minh, nhiệt tình đáp lại nam nhân xa lạ...

"A! A... ta muốn... cho ta..." nhớ lại âm thanh của người phụ nữ trong điện thoại lúc đó, nam nhân bên trên quả thật vô cùng kích động.

Ngón tay càng thọc nhanh hơn trong tiểu bức, nước chảy càng nhiều.

"Tiểu nương tử nói xem, nàng muốn cái gì?"

"Muốn... a... muốn..." cô không biết nên nói sao bây giờ.

Nam nhân buồn cười nhìn cô ngây ngô nhưng lại ra vẻ lão luyện, trong lòng mềm đến rối tinh rối mù.

"Có phải muốn đại nhục bổng của ta thao không? Nói cho vi phu nghe một chút." Một tay vừa sờ nhũ hoa, một tay hướng về nơi tư mật của nữ nhân tới.

"Ngoan, mở chân ra để vi phu hôn bức bức của nàng một cái." Ngửi ngửi: "Tiểu bức của nương tử thật là thơm..." nói xong đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm láp hai đùi của nữa nhân.

"Ta... ta..." cô không nói nên lời, cơ thể vi dục nữ tiên quyết cộng với nam nhân trêu chọc mà muốn đến không được, cô cũng đã xây dựng quyết tâm trong lòng rồi, thế nhưng... cô rất khẩn trương.

Lần đầu tiên bị nam nhân liếm nơi đó, cảm giác tê dại kỳ diệu...

Đột nhiên, nguyên cái đầu của nam nhân vùi vào giữa hai chân cô, đầu lưỡi liếm tơi liếm lui nơi trắng bạch nộn nộn, đầu lưỡi có chút thô ráp, có chút khó chịu nhưng không thể sánh bằng với khoái cảm. Nước chảy càng lúc càng nhiều, nhịn không được rên rỉ thành tiếng: "Aaa... cho ta... ta muốn...a a..a ... đầu lưỡi tiến vào... thật sướng."

Diệc Phi Nhiên kẹo chặt lấy đầu của nam nhân, lắc eo.

"Chùn chụt... chóp... chép..." âm thanh liếm bức quanh quẩn cả căn phòng.

Đầu lưỡi kia giống như rắn, vòng tới vòng lui ở chỗ đó của cô.

"Nương tử, nói đi, nói muốn ta dùng đại bổng bổng thao nàng."

"Huhu... ngươi ức hiếp ta..."

"Không nói thì không cho nàng nha."

"Nhanh... ta muốn đại bổng, dùng đại bổng thao ta, làm chết ta đi... ta muốn côn thịt của tướng công..." bị nam nhân và dục nữ tiên quyết giày vò sắp điên, đầu óc Diệc Phi Nhiên cũng không linh hoạt, theo bản năng mà học theo lời nói của nam nhân, càng nói càng thành thục.

"Được, vậy giờ vi phu liền đến thao tiểu bức dâm đãng của nương tử."

Nam nhân bò lên trên người nữ nhân, đặt hai chân của Diệc Phi Nhiên lên trên vai, đại côn thịt từ từ tìm được đào nguyên bí động: "Nương tử, ta tới đây..." nói xong, dùng sức thắt lưng, thứ nóng bỏng liền vọt vào.

"A! Sướng quá."

"Đau đau..."

Hai giọng nói đồng thời vang lên.

Nam nhân hoàn hồn, không còn dám động: "Nương tử, nương tử, thật xin lỗi. Nàng thật sự quá mỹ vị, bức bức của nàng kẹp ta thật chặt, thả lỏng một chút, một lát liền không đau."

Không biết làm sao, đau đớn chỉ trong nháy mắt, cái thứ thô to kia đi vào xong, đoàn sương trắng dục nữ tiên quyết trong cơ thể vận chuyển càng nhanh hơn, khiến cho Diệc Phi Nhiên thích ứng thứ thô to kia rất nhanh, bên trong còn ngứa ngáy lợi hại hơn khiến cô vặn vẹo vòng eo.

"Ưm... nương tử, vi phu tới đây."

Cảm thấy cái hang nhỏ đã thích ứng với chính mình, nam tử nhanh chóng nhấp ra vào, bên trong tiểu bức kia như vật sống vậy, bao lấy hắn thật chặt, lúc hắn nhúc nhích thì như có ngàn vạn cái miệng nhỏ mút lấy, làm cho toàn thân nam nhân đều sung sướng như điện giật.

Nam nhân không có bất cứ kỹ xảo gì, chỉ không ngừng rút rồi cắm.

Hận không thể để côn thịt của mình vĩnh viễn lưu lại trong huyệt động đào nguyên, thực sự là quá mỹ diệu.

"Nương tử, bức bức của nàng thật nhiều nước, làm vi phu sướng muốn chết.."

"A... a... Thoải mái, bổng bổng thật lớn, thao ta muốn lên trời..." Bởi vì dục nữ tiên quyết vận chuyển, cảm thấy nam nhân tăng nhanh tốc độ, bức bức huyệt đạo nhanh chóng co rút lại thật chặt.

"A... trời ạ. cái huyệt này của nương tử quá sướng, bảo bối. Là một nam nhân thao nàng không muốn ngừng."

Nghe xong lời này, Diệc Phi Nhiên trong lòng cảm thấy khó chịu, chỉ một lần mà cô liền thích loại cảm giác này, loại cảm giác bị nam nhân thao, chẳng lẽ anh Quân Ngọc cũng như vậy sao?

Lúc này Diệc Phi Nhiên còn không biết, độ sướng của cô cao hơn người khác vô số lần, bởi vì có dục nữ tiên quyết, nên thứ đó của nam nhân cũng có thể nhận được sự khoái hoạt đó qua âm đạo của cô, chứ không chỉ do bạch hổ bích ngọc.

"A... ra đây, Nương tử, ta bắn cho nàng, đều cho nàng..."

Nam nhân một đêm giằng co nhiều lần, nữ nhân vừa thực tủy biết vị không lâu đã sớm hôn mê bất tỉnh.