Dưỡng Long Hóa Thần

Chương 200: ngươi mau thả phụ vương của ta ra?”





Nghe được hai chữ này, sắc mặt của đám thiếu nữ càng thêm kịch biến.





Nhưng ngay lúc này, âm thanh kinh hãi của Đại hoàng tử William đột nhiên vang lên.



“A… Lancelot, ngươi chính là ma quỷ, ngươi mau thả phụ vương của ta ra?”



Nghe đuọc tiếng hét này của Đại hoàng tử, rốt cuộc công chúa Alice cũng chờ đợi không được nữa, nàng trực tiếp từ bên ngoài cung điện xông vào. Nhưng nơi này hầu hết binh sĩ đều là thủ hạ của Lancelot, nên khi công chúa xuất hiện, bọn họ đều không ngừng giương mũi giáo hương về phía nàng, vội vàng nói ra: “Công chúa, nơi này người không được vào, xin người hãy rời khỏi đây đi!”



Mặc dù những binh sĩ này theo Lancelot tạo phản, nhưng bọn họ đối với công chúa Alice vẫn có mấy phần khách khí, còn cố ý lên tiếng nhắc nhở để cho nàng rời đi.



Thế nhưng, nghe được tiếng thét của Đại hoàng tử William, nàng đã đoán ra được cha mình đang gặp nguy hiểm. Thế nên, cho dù đứng trước những mũi giáo sáng bóng, nhọn hoắc chĩa về phía mình, nàng vẫn không hề do dự chút nào, liền trực tiếp vọt vào trong.



Nhìn thấy cảnh này, đám binh sĩ nhất thời có chút bối rối. Bọn họ đối với vị công chúa này thật sự có rất nhiều tôn kính, hoàn toàn không muốn làm tổn thương nàng chút nào. Nhưng mà, nơi này là hoàng cung, đã được Lancelot ra lệnh phong tỏa, nếu như để cho công chúa ngang nhiên xông vào, bọn họ cần phải bàn giao như thế nào này?



Trong lúc đám lính còn đang do dự, không biết có nên đứng ra ngăn cản hay không. Đột nhiên, ở phía sau lưng của công chúa nhảy ra một bóng người. Trong miệng của người này bỗng dưng hét lên một tiếng: “Cút đi!”





Một luồng sức mạnh khổng lồ từ trên người của kẻ này ập đến, trực tiếp đem toàn bộ đám lính ngăn cản trước của cung điên bị hất văng ra ngoài.



Khi nhìn kỹ lại, binh sĩ ở đây mới phát hiện ra người tới là tên sát thần mấy ngày hôm trước, đem nhà vua và cận vệ của ông ta đánh cho thảm thiết. Nhất thời, cảm đám đều sợ hãi lui bước, không có một kẻ nào can đảm tiếp tục đứng ra ngăn cản.



Mặc dù Triệu Vũ không có trực tiếp đem những tên lính vừa rồi đánh giết, nhưng uy danh của hắn thật sự quá mức đáng sợ, đám lính này thật sự không nhấc lên nổi một chút can đảm nào



Mà công chúa Alice vẫn một mặt không hề đổi sắc, trực tiếp nhấc váy vọt vào bên trong cung điện. Sau đó, cả Triệu Vũ và những thiếu nữ đi cùng với hắn đều theo phía sau lưng nàng. Mặc dù những binh sĩ này biết, một khi thả đám người này vào bên trong, bọn họ nhất định sẽ bị Lancelot trách phạt.



Thế nhưng, vừa rồi khí thế trên người của Triệu Vũ đáng sợ như vậy, bọn họ chỉ có thể trơ mắt đứng dạt sang hai bên, tùy tiện để cho công chúa và nhóm người của Triệu Vũ đi vào.



Trong phòng ngủ của vua Arthur, bàn tay khô ráp của Lancelot đang nắm lấy cổ họng của nhà vua, đem ông ta nhấc lên khỏi không trung, ánh mắt lóe lên một tia tàn nhẫn, trong miệng gằn lên từng chữ độc ác.



“Đức vua, ngài còn nhớ năm đó ngài đã đối xử với hoàng hậu của mình ra sao hay không? Ở trước mặt ta, ngài đã đem nàng lăng trì xử tử, giống như một con kiến bị ngài tùy tiện giẫm đạp trên mặt đất. Nhưng hôm nay, ngài nhìn xem lại chính ngài đi. Ngài chẳng khác nào một con cừu non, để cho ta tùy tiện giẫm đạp ở dưới chân mình!”



Dứt lời, Lancelot lần nữa đem nhà vua ném về phía vách tường, để cho ông ta đập mạnh vào đó, rồi ngã nhào xuống đất. Nếu như lúc bình thường, đối với tổn thương như vậy, nhà vua hoàn toàn không có vấn đề gì. Nhưng hiện tại, ông ta đã bị thương nghiêm trọng, chịu đựng một cú va chạm mạnh như vậy, tức thì nhịn không được, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi, khí tức trên người cũng trở nên uể oải hơn rất nhiều.



Đại hoàng tử William vốn dĩ đang ngồi bệt ở dưới đất, nhìn thấy cảnh tượng như vậy, không khỏi run rẩy sợ hãi chỉ tay về phía Lancelot, trong miệng không ngừng lẩm nhẩm nói ra: “Lancelot, ngươi chính là ma quỷ, ngươi chính là ma quỷ. Ngươi đã đem linh hồn của mình bán cho ác ma, vĩnh viễn sẽ bị đầy vào mười tám tầng địa ngục, sẽ bị thần linh nguyền rủa…”



“Ha ha ha, ta chính là ma quỷ, ta đem linh hồn của mình bán cho ác ma, như vậy thì sao chứ? Đối với ta mà nói, địa ngục cũng được, thiên đường cũng chẳng sao cả. Nhưng mà ngài, Đại hoàng tử của ta ạ! Ngài hiện tại chẳng phải rất muốn lên làm quốc vương của vương quốc này hay sao? Bây giờ ta cho ngài một cơ hội, chỉ cần ngài đem quốc vương giết đi, ngôi vị này sẽ là của ngài!”



Lancelot vừa nói, vừa bước tới gần Đại hoàng tử Willia, để cho Đại hoàng tử có chút sợ hãi, vội co rụt người lại.



“Ngươi… ngươi đừng mơ tưởng lừa gạt ta, ngươi chỉ muốn ta làm khôi lỗi của ngươi mà thôi. William ta không phải là một thằng ngốc, ta sẽ không để cho ngươi tùy ý sắp xếp như vậy đâu!”



Mặc dù trong lòng đang vô cùng sợ hãi cùng hỗn loạn, nhưng Đại hoàng tử William vẫn cố gắng tự trấn an mình, không muốn bị những lời dụ dỗ của Lancelot làm cho mê hoặc.



Nhưng Lancelot vẫn không để ý đến thái độ của Đại hoàng tử, mà chỉ chậm rãi đi tới, hướng về phía đỉnh đầu của Đại hoàng tử vỗ nhẹ một cái.

Nghe được hai chữ này, sắc mặt của đám thiếu nữ càng thêm kịch biến.





Nhưng ngay lúc này, âm thanh kinh hãi của Đại hoàng tử William đột nhiên vang lên.



“A… Lancelot, ngươi chính là ma quỷ, ngươi mau thả phụ vương của ta ra?”



Nghe đuọc tiếng hét này của Đại hoàng tử, rốt cuộc công chúa Alice cũng chờ đợi không được nữa, nàng trực tiếp từ bên ngoài cung điện xông vào. Nhưng nơi này hầu hết binh sĩ đều là thủ hạ của Lancelot, nên khi công chúa xuất hiện, bọn họ đều không ngừng giương mũi giáo hương về phía nàng, vội vàng nói ra: “Công chúa, nơi này người không được vào, xin người hãy rời khỏi đây đi!”



Mặc dù những binh sĩ này theo Lancelot tạo phản, nhưng bọn họ đối với công chúa Alice vẫn có mấy phần khách khí, còn cố ý lên tiếng nhắc nhở để cho nàng rời đi.



Thế nhưng, nghe được tiếng thét của Đại hoàng tử William, nàng đã đoán ra được cha mình đang gặp nguy hiểm. Thế nên, cho dù đứng trước những mũi giáo sáng bóng, nhọn hoắc chĩa về phía mình, nàng vẫn không hề do dự chút nào, liền trực tiếp vọt vào trong.



Nhìn thấy cảnh này, đám binh sĩ nhất thời có chút bối rối. Bọn họ đối với vị công chúa này thật sự có rất nhiều tôn kính, hoàn toàn không muốn làm tổn thương nàng chút nào. Nhưng mà, nơi này là hoàng cung, đã được Lancelot ra lệnh phong tỏa, nếu như để cho công chúa ngang nhiên xông vào, bọn họ cần phải bàn giao như thế nào này?



Trong lúc đám lính còn đang do dự, không biết có nên đứng ra ngăn cản hay không. Đột nhiên, ở phía sau lưng của công chúa nhảy ra một bóng người. Trong miệng của người này bỗng dưng hét lên một tiếng: “Cút đi!”





Một luồng sức mạnh khổng lồ từ trên người của kẻ này ập đến, trực tiếp đem toàn bộ đám lính ngăn cản trước của cung điên bị hất văng ra ngoài.



Khi nhìn kỹ lại, binh sĩ ở đây mới phát hiện ra người tới là tên sát thần mấy ngày hôm trước, đem nhà vua và cận vệ của ông ta đánh cho thảm thiết. Nhất thời, cảm đám đều sợ hãi lui bước, không có một kẻ nào can đảm tiếp tục đứng ra ngăn cản.



Mặc dù Triệu Vũ không có trực tiếp đem những tên lính vừa rồi đánh giết, nhưng uy danh của hắn thật sự quá mức đáng sợ, đám lính này thật sự không nhấc lên nổi một chút can đảm nào



Mà công chúa Alice vẫn một mặt không hề đổi sắc, trực tiếp nhấc váy vọt vào bên trong cung điện. Sau đó, cả Triệu Vũ và những thiếu nữ đi cùng với hắn đều theo phía sau lưng nàng. Mặc dù những binh sĩ này biết, một khi thả đám người này vào bên trong, bọn họ nhất định sẽ bị Lancelot trách phạt.



Thế nhưng, vừa rồi khí thế trên người của Triệu Vũ đáng sợ như vậy, bọn họ chỉ có thể trơ mắt đứng dạt sang hai bên, tùy tiện để cho công chúa và nhóm người của Triệu Vũ đi vào.



Trong phòng ngủ của vua Arthur, bàn tay khô ráp của Lancelot đang nắm lấy cổ họng của nhà vua, đem ông ta nhấc lên khỏi không trung, ánh mắt lóe lên một tia tàn nhẫn, trong miệng gằn lên từng chữ độc ác.



“Đức vua, ngài còn nhớ năm đó ngài đã đối xử với hoàng hậu của mình ra sao hay không? Ở trước mặt ta, ngài đã đem nàng lăng trì xử tử, giống như một con kiến bị ngài tùy tiện giẫm đạp trên mặt đất. Nhưng hôm nay, ngài nhìn xem lại chính ngài đi. Ngài chẳng khác nào một con cừu non, để cho ta tùy tiện giẫm đạp ở dưới chân mình!”



Dứt lời, Lancelot lần nữa đem nhà vua ném về phía vách tường, để cho ông ta đập mạnh vào đó, rồi ngã nhào xuống đất. Nếu như lúc bình thường, đối với tổn thương như vậy, nhà vua hoàn toàn không có vấn đề gì. Nhưng hiện tại, ông ta đã bị thương nghiêm trọng, chịu đựng một cú va chạm mạnh như vậy, tức thì nhịn không được, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi, khí tức trên người cũng trở nên uể oải hơn rất nhiều.



Đại hoàng tử William vốn dĩ đang ngồi bệt ở dưới đất, nhìn thấy cảnh tượng như vậy, không khỏi run rẩy sợ hãi chỉ tay về phía Lancelot, trong miệng không ngừng lẩm nhẩm nói ra: “Lancelot, ngươi chính là ma quỷ, ngươi chính là ma quỷ. Ngươi đã đem linh hồn của mình bán cho ác ma, vĩnh viễn sẽ bị đầy vào mười tám tầng địa ngục, sẽ bị thần linh nguyền rủa…”



“Ha ha ha, ta chính là ma quỷ, ta đem linh hồn của mình bán cho ác ma, như vậy thì sao chứ? Đối với ta mà nói, địa ngục cũng được, thiên đường cũng chẳng sao cả. Nhưng mà ngài, Đại hoàng tử của ta ạ! Ngài hiện tại chẳng phải rất muốn lên làm quốc vương của vương quốc này hay sao? Bây giờ ta cho ngài một cơ hội, chỉ cần ngài đem quốc vương giết đi, ngôi vị này sẽ là của ngài!”



Mặc dù trong lòng đang vô cùng sợ hãi cùng hỗn loạn, nhưng Đại hoàng tử William vẫn cố gắng tự trấn an mình, không muốn bị những lời dụ dỗ của Lancelot làm cho mê hoặc.



Nhưng Lancelot vẫn không để ý đến thái độ của Đại hoàng tử, mà chỉ chậm rãi đi tới, hướng về phía đỉnh đầu của Đại hoàng tử vỗ nhẹ một cái.