Dương Thần

Chương 496: Long nha mễ thành thục!



Từng luồng xích luyện nguyên đồng chân khí dung nhập hoàn toàn vào Chúng Thánh

Điện. Hồng Dịch vận chuyển pháp lực mỗi lúc càng thong thả hơn, lúc này ở bên

ngoài hư không loạn lưu, Thiên Không Thành đã hoàn toàn biến mất, không còn

bất cứ vết tích gì.

- Cỗ thân thể này của Đại Chu thái tổ cũng đã luyện thành Đại Diệt Thần Vương

xích luyện nguyên đồng chân thân, mang nó dung hợp vào trong Chúng Thánh Điện

thì còn lợi hại hơn bộ thi thể của tên Man Ma Tạp Tây kia, cỗ nguyên đồng chân

thân này là có thể nói là cường đại hơn thân thể nhân tiên rất nhiều đây.

Hồng Dịch nhìn thi thể của Đại Chu thái tổ nằm trên mặt đất, tuy rằng mới vừa

rồi bị đánh cho tàn tạ, thế nhưng máu thịt đông kết rắn thực tựa giống hệt như

những khối đồng tinh chất. Vì thế không chút nghĩ ngợi, hai tay liền vung lên,

một cỗ không gian lực thật lớn bùng ra, cuốn lấy cỗ thi thể này rồi thôn phệ,

sau đó tiến hành luyện hóa.

Đến đây, Hồng Dịch cuối cùng cũng chấm dứt toàn bộ quá trình vận chuyển pháp

lực, cho dù cường đại đến mấy hắn cũng cảm thấy mệt mỏi rã rời.

Quá trình luyện hóa Thiên Không Thành khiến cho hắn phải tiêu hao một lượng

linh hồn lực cực lớn, còn khi rút lấy ký ức của Đại Chu thái tổ, thần niệm

phải căng lên đến mức cực hạn cũng khiến cho lực lượng của hắn tiêu hao rất

nhiều. Hai việc này gộp lại khiến cho ngay cả bản thân hắn tu luyện Quá Khứ

Kinh cũng cảm thấy có chút không chịu nổi.

Tuy nhiên cảnh tượng trước mắt khiến cho hắn cảm thấy phi thường thỏa mãn.

Nhìn Chúng Thánh Điện rắn chắc kiên cố không gì sánh được, Hồng Dịch có cảm

giác bản thân đang đứng giữa đồng ruộng chín vàng, sắp đến ngày thu hoạch.

Tòa Chúng Thánh Điện này do tự tay hắn luyện chế, vốn lúc đầu chỉ là một không

gian nhỏ bé đến mức không bằng cả Tạo Hóa Hồ Lô, hoàn toàn không ổn định, hiện

giờ không ngờ lại biến thành một kiện pháp bảo có thể sánh ngang với Viễn Cổ

La Sinh thậm chí có tư thái tiến đến đẳng cấp như Thuyền Tọa Hóa, Vĩnh Hằng

Quốc Độ.

Bịch, bịch, bịch.

Dùng hết lực lượng thân thể, mạnh mẽ dẫm xuống nền đất của điện phủ, thế nhưng

toàn bộ điện phủ không chút lay động, chỉ phát ra những âm thanh trầm muộn,

chắc dày.

Loại âm thanh này khiến cho người người đều có một loại cảm giác an toàn, rắn

chắc.

- Thiên Không Thành, xích luyện nguyên đồng, những thứ này trước đây lão hủ

cũng chỉ được đọc qua một số bút ký thời viễn cổ.

Tạ Văn Uyên cũng cảm nhận được Chúng Thánh Điện xảy ra biến hóa nghiêng trời

lệch đất, trong lòng tự nhiên cảm thấy vui mừng.

Hồng Dịch luyện thành một kiện pháp khí niết bàn khoáng cổ, không biết chừng

sau này thực sự có thể vượt qua được con số nhất nguyên.

- Nghe nói năm đó Thuyền Tạo Hóa từng đâm vào Thiên Không Thành, một đòn đánh

tan, hiển hiện thần uy vô thượng của Tạo Hóa Đạo. Đây là những ghi chép về đại

chiến thời cổ đại. Không biết hiện giờ Chúng Thánh Điện cùng Thuyền Tạo Hóa

giao chiến thì sẽ ra sao đây?

Bỗng nhiên, từ trong không gian một giọng nói truyền ra, sau đó thân ảnh giống

như một tiểu cô nương của Cát Tường Thiên, trên đầu có một vòng hào quang màu

sáng bạc liên tục lấp lánh, hiện ra.

Cát Tường Thiên vốn dĩ đang luyện hóa Hỗn Thiên Nguyên Khí Xá Lợi, dường như

lúc này đã đại công cáo thành, xuất quan ra ngoài!

Cát Tường Thiên trông giống như hoàn toàn không có chút biến hóa gì, thế nhưng

trong mắt Hồng Dịch, nàng cũng giống như Chúng Thánh Điện, xảy ra biến hóa

nghiêng trời lệch đất.

Từng nhánh, từng nhánh kinh mạch hiện lên sau lớp da trên thân thể của Cát

Tường Thiên, tựa như mạch máu kinh lạc của con người, từng bộ phận cấu tạo cực

kỳ phức tạp đều nhất nhất hiện ra, ngũ tạng, hô hấp vận chuyển theo một tần

suất nhất định, sinh sôi không ngừng, tuyệt đối không phải là một loại tồn tại

biến ảo như trước đây.

Nhất là ở đại não của Cát Tường Thiên, Hồng Dịch thậm chí cảm giác được bản

thân nàng còn có một vài loại huyệt khiếu tựa như Tinh Nguyên Thượng Thai! Hơn

nữa giống như là đã tu luyện thành công.

Nói tóm lại, đây là một cỗ thân thể cực kỳ hoàn chỉnh, thực chất, hoàn toàn

giống hệt như thân thể nhân loại, tự bản thân có khí huyết cường đại, có kết

cấu phức tạp vô cùng của con người. Hắn cũng không biết Cát Tường Thiên làm

sao mà luyện đúc thành công một thân thể như vậy.

Ngoài ra, Hồng Dịch còn có thể cảm nhận được trong thân thể của Cát Tường

Thiên sự tồn tại của một cỗ linh hồn cường đại.

Cỗ linh hồn này không phải là do tín ngưỡng cuồng nhiệt ngưng tụ thành, mà

giống hệt như thần niệm của con người.

Đến tận lúc này, tôn thần linh Cát Tường Thiên này đã hoàn toàn biến hóa thành

một con người, từ thân thể đến linh hồn không có một chút thiếu sót nào, từ

này về sau không bao giờ cần phải tụ tập tín ngưỡng của chúng sinh nữa mà có

thể tự thân tu luyện.

- Cát Tường Thiên, ngươi tu luyện thành công rồi.

Hồng Dịch nhìn một hồi lâu rồi mới nói.

- Tu luyện thành công rồi, ta đã luyện hóa toàn bộ viên Hỗn Thiên Nguyên Khí

Xá Lợi kia. Lẽ ra ta còn phải cần đến mấy tháng, thậm chí là một năm mới có

thể tu luyện thành công, thế nhưng bỗng nhiên có một lượng nguyên đồng chân

khí xuất hiện, sau đó lai có thêm huyết khí cường đại tiến vào, trợ giúp cho

ta rất nhiều, khiến cho ta giảm bớt được một năm khổ luyện.

Cát Tường Thiên vỗ vỗ bàn tay nhỏ bé của mình, vui mừng hớn hở nói.

- Ta hiện giờ pháp lực tiến nhanh, không phải sợ Nguyên Khí Thần nữa, tuy

rằng lực lượng vẫn không thể bằng hắn, nhưng hắnmuốn giết ta thì ta có thừa

năng lực để chạy trốn. Hồng Dịch, xem ra cùng ngươi buôn bán thực sự là kiếm

lớn nha, nếu như không có ngươi, ta chỉ sợ một nghìn năm nữa cũng không thể

thắng được Nguyên Khí Thần, đoạt lấy xá lợi của hắn.

- Trước đừng cao hứng, ta nói cho ngươi một việc, Nạp Lan Ám Hoàng đã chết,

Huyền Thiên Quán hiện giờ đã như rắn mất đầu, loạn trong giặc ngoài, tình thế

vô cùng bấp bênh, ngươi thân là thần linh của Huyền Thiên Quán, đối với thời

điểm hiện giờ nên phải làm gì đây?

Hồng Dịch xua tan sự vui sướng của Cát Tường Thiên, mang chuyện của Nạp Lan Ám

Hoàng nói.

- Cái gì, Nạp Lan Ám Hoàng chết rồi sao?

Nghe Hồng Dịch nói xong, Cát Tường Thiên đột nhiên kinh hãi vô cùng, trên

khuôn mặt không còn chút tươi cười nào.

- Vậy coi như đi đứt rồi, Nạp Lan Y Hồng, Khổng Tước Vương, thậm chí là tên

Vũ Văn Mục kia nhất định sẽ rục rịch hành động, Thiên Xà Vương Tinh Mẫu cũng

không xong rồi. Ta phải nhanh nhanh đi xem một chút mới được, trở về Huyền

Thiên Quán trấn án cục diện, không thể để cho những tên này làm rối loạn thánh

địa được, tàng kinh các của Huyền Thiên Quán vốn là thuộc quyền chủ quản của

ta, không thể để xảy ra bất cứ vấn đề gì.

- Kiền đế Dương Bàn càng ngày càng lợi, vừa ra tay liền giết luôn quỷ tiên

năm lần lôi kiếp, lần này không nhờ có hắn, ta cũng không giết được Đại Chu

thái tổ. Sau Đại Thiện Tự, Huyền Thiên Quán e rằng cũng sắp tan rã mất thôi.

Hồng Dịch lành lạnh nói.

- Trong bản chính Vị Lai Vô Sinh Kinh có ghi lại rằng, nắm chặt tương lai,

che phủ tương lai, thao túng tương lai, sáng tạo tương lai, thần kỳ không gì

sánh được. Không ngờ có thể che giấu được năng lực tâm huyết dâng trào của quỷ

tiên năm lần lôi kiếp, khiến cho đối phương không cách nào cảm ứng được nguy

hiểm, kể từ nay về sau, cao thủ kiêu hùng cự phách đứng trước Dương Bàn không

bao giờ có thể vô pháp vô thiên được nữa.

Tạ Văn Uyên cũng biết chuyện này, nghe Hồng Dịch nói, trong lòng khiếp sợ

không thôi.

Cao thủ năm lần lôi kiếp đã không dễ bị diệt vọng, dựa vào năng lực có thể

biết trước được nguy hiểm, có thể thay đổi được tương lai của chính mình, quỷ

tiên có thể dễ chết, nhưng kiêu hùng cự phách muốn chết cũng khó.

Thế nhưng Kiền đế Dương Bàn xuất ra một chiêu này chẳng khác đặt một thanh

kiếm sắc bén trên đầu những cao thủ kiêu hùng cự phách.

- Cát Tường Thiên, ngươi trước tiên cứ về Huyền Thiên Quán đi, có chuyện gì

thông báo cho ta biết, thuận tiện tìm kiếm luôn Thiên Xà Vương Tinh Mâu, hiện

giờ nàng ta đang ở Ám Hắc Bí Giới trong Thiên Xà Sơn Cốc để khôi phục nguyên

khí.

Hồng Dịch quay sang Cát Tường Thiên nói một tiếng. Hắn đã xem qua một số ký ức

của Đại Chu thái tổ, từ đó có thể biết được Thiên Xà Vương Tinh Mâu đang ẩn

dấu ở nơi nào.

Cát Tường Thiên dường như sớm đã cảm thấy lo lắng vô cùng. Bằng vào tính tình

của tiểu cô nương này, vừa nghe xong liền vội vàng lao ra khỏi điện phủ,

thoáng chốc biến mất không thấy đâu.

Quán chủ của Huyền Thiên Quán đã chết, Thiên Xà Vương Tinh Mâu suy yếu sau khi

độ lôi kiếp. Cả tòa đại thánh địa này liền lâm vào nguy hiểm. Nên biết rằng

Nạp Lan đại đế cực kỳ có tham vọng với tòa thánh địa này, thánh địa nếu không

có cao thủ năm lần lôi kiếp tọa trấn thì sớm đã bị hủy diệt rồi.

Cao thủ năm lần lôi kiếp là tồn tại không phải bất cứ ai cũng muốn trêu trọc

vào, rất đơn giản bởi vì bọn họ có năng lực dự báo trước nguy hiểm, rất khó

giết chết.

Một tiếng thở thật dài truyền ra, là âm thanh phát ra từ Thiện Ngân Sa.

Trong lúc Hồng Dịch nói chuyện với Cát Tường Thiên, Thiện ngân Sa cũng luyện

hóa hoàn toàn bảy vạn bảy nghìn bảy trăm bảy mươi bảy viên thần niệm tinh

thuần sáu lần lôi kiếp đỉnh cấp của Đại Chu thái tổ, lực lượng tăng trưởng một

cách bùng nổ, nhảy vọt đến cấp độ linh hồn xé rách không gian của bậc kiêu

hùng cự phách.

Tuy nhiên suy cho cùng Thiện Ngân Sa vẫn còn thiếu đạo hạnh, cũng không có

năng lực dự đoán trước nguy hiểm, loại năng lực này cần phải chân chính vượt

qua năm lần lôi kiếp mới có được.

- Tên Đại Chu thái tổ này thực sự kẻ chuyên cướp đoạt, không hổ là nhân vật

tung hoành thiên hạ suốt ba trăm năm. Hồng Dịch, chàng tu luyện cho đến tận

bây giờ cũng chỉ có sáu vạn sáu nghìn sáu trăm sáu mươi sáu viên thần niệm,

thế nhưng lão ta còn nhiều hơn chàng đến một vạn thần niệm.

Thiện Ngân Sa thở ra nói.

- Đương nhiên rồi, khi chinh chiến thiên hạ, lão ta giết không biết bao nhiêu

nhân vật lợi hại. Đúng rồi, kiện pháp khí A Tị Vương Tọa cùng Huyễn Ảnh Thần

Toa này ta cũng thu được, vừa vặn nàng có thể luyện hóa chúng làm pháp bảo hộ

thân.

Hồng Dịch vung hai tay lên, mở ra một vùng không gian, A Tị Vương Tọa cùng

Huyễn Ảnh Thân Toa lớn đến mấy trượng liền bay ra.

Hai kiện pháp bảo này đều là những thứ cường đại khó lường, so với pháp bảo

trấn giáo của các thánh địa còn tốt hơn rất nhiều, chỉ thiếu chút nữa là có

thể sánh ngang với pháp bảo của thượng cổ thánh hoàng, chư tử.

- Cao thủ năm lần lôi kiếp Nạp Lan Ám Hoàng chết, Đại Chu thái tổ cũng đã

chết, giấy khó có thể bọc được lửa, tin tức này sớm muộn gì cũng bại lộ.

Trong mấy năm sắp tới e rằng các cao thủ đều liều mạng đề cao thực lực bản

thân, liều mạng đi độ lôi kiếp.

Tạ Văn Uyên cảm thán nói.

- Đây cũng là dấu hiệu khi mỗi một thời đại mới bắt đầu.

- Một khi không có mười phần nắm chắc, không có tích lũy khổng lồ khiến cho

sau khi độ bảy lần lôi kiếp không bị suy yếu, ta sẽ không mạo hiểm đi độ lôi

kiếp. Thực ra hiện tại ta cũng có ba phần nắm chắc mở ra cánh cửa tạo hóa,

chẳng qua như vậy lại quá mức nguy hiểm, tính ra không phải là tích mỏng thành

dày.

Hồng Dịch nói.

- Thiên Xà Vương mạo hiểm độ lôi kiếp không ngờ lại thành công, thế nhưng

cũng không tránh được suy yếu, đạo lữ bị giết. Thiên Xà Vương độ lôi kiếp

nhanh như vậy, thật ra nàng ta chỉ có ba phần nắm chắc, sau đó mạo hiểm liều

lĩnh một bước mà thôi. Vốn dĩ nàng ta không muốn độ lôi kiếp là muốn tích lũy

không lồ để sau khi độ lôi kiếp không bị suy yếu. Thế nhưng mỗi một thời đại

mới khi bắt đầu, rất nhiều người đều muốn đề thăng thực lực, rất nhiều người

mạo hiểm, bất chấp tích lũy không đủ vẫn liều mạng độ lôi kiếp.

- Long nha mễ đã trưởng thành rồi! Dường như hấp thụ xích đồng chân khí, long

nha mễ lập tức sinh trưởng một cách điên cuồng, hiện giờ rất nhanh sẽ chín

thục.

Ngay khi Hồng Dịch cùng Tạ Văn Uyên, Thiện Ngân Sa nói chuyện, long nữ Ngao

Loan liền từ trong hư không hiện ra, vội vàng nói.

- Đi, đi xem một chút!

Hồng Dịch tâm linh khẽ động, một trận pháp không gian chuyển hoán bùng lên,

mọi người lập tức xuất hiện tại nơi trồng long nha mễ.

Chỉ thấy trên nền đất ngũ sắc, những hạt giống long nha mễ đã trưởng thành,

cao vọt lên chẳng khác gì những cây đại thụ che trời, chiều cao hơn mười

người, bên trên kết đầy những hạt lúa tựa như kiếm sắc.

Trên mỗi một cây đại thụ, ít nhất có đến mấy trăm hạt, thậm chí là cả nghìn

hạt long nha mễ.

Hạt lúa đung đưa, hương thơm ngào ngạt.

Ta Là Chí Tôn, hài, hay, trí tuệ, bá đạo... Tất cả đều có trong Ta Là Chí Tôn (dịch)