Duyên Trời Ban Em Về

Chương 28: Tráo đổi



Tới quán bar của gia đình Thái Phong , anh đã thấy 2 tên đàn ông ngồi kia đang ngồi chễm trệ trên ghế sôpha với hai cô gái ngồi cạnh rồi .Anh ngán ngẫm lắc đầu .Anh ghét nhất là mấy trò đó .Anh tiến đến lườm hai tên đó một cái rồi nói :

- Này mấy tụi mày dẹp hết cái đó cho tao

- Rồi rồi các em lui xuống cho anh . Chúa tể có thù với đàn bà đã tới rồi – Phong nói

- Câm cái mõm của mày vào cho tao . - Thế Anh lên tiếng.

Thôi thôi tao sai tao xin lỗi mày - Phong thấy thái độ của anh vậy cũng đành cúi đầu nhận lỗi

- Này Thế Anh sao nay mày có mùi gì lạ lắm – Minh lên tiếng

- Mùi gì khó ngửi hả -Anh sốt sắng hỏi anh sợ mùi này dính ở đâu khi về lỡ cô ngửi được thì lại khó chịu

- Ủa sao nay Thế anh kì vậy hả mày bình thường tao thấy mày có sốt sắng vậy đâu . Mà đúng thật sao nay người mày có mùi hoa ly vậy

Anh ngẫm nghĩ lại thì chắc có lẽ đây là mùi hương trên quần áo của cô chắc để chung vô tủ đồ của anh nên bị lây vào rồi .Anh nói lấp liếm vài câu cho lấy lệ .

- Này sao nay thấy mày kì kì . Trên người đã có mùi phụ nữ rồi mà tinh thần thấy phấn chấn lắm nhá – Phong nói

- Thôi dừng chủ đề này ở đây

- À mà Phong sao nay mày lại gọi tao và Thế Anh ra đây mày cần tâm sự cái gì ?



- Hu hu mày nhắc tao mới nhớ ông bà già nhà tao bắt tao đi coi mắt mà coi mắt với con bé này bố nó là một ông tay buôn rượu có tiếng nhất đất Hà Nội chúng mày ạ .Vậy có khác nào là coi mắt với mục đích thương mại không ? Tao không chịu đâu

- Ôi trời ơi mày số hưởng thế còn gì ? Thôi mày đi đi tao với thằng Anh cổ vũ mày

- Sao mày cũng tàn ác với tao vậy . Tao chống đối lại ông bà già nhà tao thì họ nói nếu tao mà còn không đi thì họ sẽ khoá hết thẻ và xe đã cho tao . Ôi trời ơi đến lúc đó tao chỉ có đường chết thôi

- Khổ quá giờ đi cũng không mà đi cũng chết thì mày muốn bọn tao phải làm sao đay hả thằng quỷ

- Hay mày hoặc thằng Thế Anh giúp tao đi đi tao xin bọn mày tao cắn rơm cắn cỏ lạy tụi mày luôn

- Tao không đi – Anh lên tiếng

- Thế còn Minh đẹp trai của Phong Minh đi dùm Phong đi ân tình này của Phong đời đời Phong sẽ không quên

Mặc dù Minh đã lên tiếng từ chối Phong nhưng vì Phong quá nhây và dai nên Minh quyết định sẽ đi dùm cho Phong .Thôi thì đi dùm nó nghĩ cũng tội Minh nghĩ .Ngồi uống một lúc anh cũng về .Phong với Minh năn nỉ anh mãi nhưng anh không ở

- Này bé Minh mày thấy thằng này nay nó lạ không người thì có mùi phụ nữ , Mặt thì cũng hớn hở hơn mọi ngày nay đi chơi còn về sớm giữ mãi vẫn về . Có vấn đề rồi mày ạ

- Đúng thật có vấn đề nhưng lần sau xin mày đừng bao giờ gọi cái tên bé minh đó trước mặt tao nữa

Phong và Minh ngồi một lúc hai anh chàng liền trao đổi về số điện thoại của đối tượng coi mắt của Phong . Nghe nói cái cô này cũng hâm hâm man mát và xấu ma chê quỷ hờn nên bố cô ta mới không bao giờ khoe con gái . Phong biết những điều đấy nhưng không nói cho Minh vì tình anh em chắc có bền lâu .Ha ha .Phong cười thầm và cầu nguyện cho số phận sắp tới của minh nhưng ngốc tới nỗi quên mất mình mới chính là người sắp gặp nguy hiểm .Anh ngồi được một lúc rồi cũng về nhà với cô chỉ còn hai tên nhóc đần kia đang ngồi với nhau để trò chuyện về cái chiêu trò chỉ có đứa con nít năm tuổi mới nghĩ ra được anh không khỏi cười thầm .Vừa về đến nhà anh đã sốt sắng mở cửa phòng ngủ ra kiểm tra cô một lượt rồi mới dám vào phòng tắm để tắm rửa lại một lần nữa .Anh không thích mấy cái mùi bia rượu ở quán Bar bám vào người mình nhưng điều anh sợ nhất chính là lỡ cô có tỉnh dậy được mà ngửi thấy thì cô còn khó chịu hơn anh bởi vậy dù đã rất muộn anh vẫn phải cố chịu vào nhà tắm .Tắm thật kĩ một lần nữa rồi mới dám ra ngoài .