Đối mặt với quyết tâm của mấy đứa cháu, ông Hoàng Xuân đành thể theo nguyện vọng của chúng, trong thâm tâm ông suy nghĩ nhân loại bây giờ sống trong hoàn cảnh bị nô lệ, sống như vậy có phải là sống không, phiêu lưu sẽ tiềm ẩn nhiều nguy hiểm nhưng ít nhất có một chút hy vọng mong manh.
Từ chiếc điện thoại, Hoàng Mộc không tìm được gì nhiều về công nghệ của Octopieus, có điều công nghệ của nhân loại trước đây lại có rất nhiều. Hoàng Mộc đọc kỹ về công nghệ luyện kim, y học, nông nghiệp dựa theo điều kiện cho phép ở thôn mà trích ra những phần có thể áp dụng được, ghi lại ra giấy đưa cho các thầy trong thôn.
Ông Nguyễn Minh là thầy dạy rèn cho Hoàng Mộc, nhận được tài liệu luyện kim, ông hết sức sửng sốt
-Làm sao cháu có thể có được những bí quyết này vậy
-Dạ cháu suy nghĩ vu vơ thôi, không biết những điều cháu ghi ra đây có hiệu quả không ạ
-Haha theo kinh nghiệm bao nhiêu năm làm thợ rèn của ta những bí quyết này hoàn toàn có thể thực hiện được, cháu thật là thiên tai đó.
Hoàng Mộc đành nhận lời khen của ông Nguyễn Minh, bây giờ cũng không biết trả lời sao cho thỏa đáng, khi nào có cơ hội giải thích sau vậy.
-Cháu muốn thử chế tạo những vũ khí này ông cho cháu mượn lò luyện được không ạ.
Hoàng Mộc đưa các bản thiết kế cho ông Nguyễn Minh xem, ông nhìn qua các bản vẽ một lượt, không suy nghĩ nhiều trả lời ngày.
-Tất nhiên rồi, ta sẽ cùng làm với cháu
Vũ khí Hoàng Mộc muốn chế tạo là bốn thanh kiếm, một cặp song đao và năm cây cung. Lưỡi kiếm dài một mét, chuôi dài 20 cm, thuộc vào loại kiếm to bản. Cây đao có độ dài ngắn hơn, cuối chuôi đao có một lỗ nhỏ. Cây cung cấu tạo phức tạp nhất, thân cung gồm nhiều chi tiết ghép thành, dây cung làm bằng cây leo khô, tất cả dựa theo bản thiết kế lấy từ chiếc điện thoại của Octopieus.
Dựa trên đặc điểm da dày thịt béo của các loại hung thú, năm người Hoàng Mộc lựa chọn những vũ khí thích hợp để chiến đấu, không thể cứ dựa vào dao đi rừng được.
Mỗi ngày Hoàng Mộc dành thời gian từ 6h sáng đến 10h tối trong lò rèn, sức lực cơ bắp mạnh mẽ khiến quá trình trui luyện tạp chất ra khỏi kim loại đạt hiệu suất cao, các loại kim loại được trộn cẩn thận theo những tỷ lệ ghi sẵn. Nhìn những động tác chuẩn xác, mạnh mẽ của Hoàng Mộc ông Nguyễn Minh ở bên lau mồ hôi trên trán thầm nghĩ
-Ta đúng là tuổi cao sức yếu rồi.
Sau bảy ngày những thanh kiếm được chế tạo xong, dù mọi thứ tính toán kỹ lưỡng nhưng phải sau 6 lần thất bại mới làm ra thanh kiếm đầu tiên, thanh đầu thực hiện thành công các thanh còn lại thất bại 3 lần nữa là hoàn thành 3 thanh kiếm to bản.
Đã có kinh nghiệm làm kiếm, cặp song đao chỉ mất hai ngày trải qua 2 lần thất bại đã hoàn thành, về phần cây cung mất đến mười ngày mới chế tạo xong.
Vác đống vũ khí to bự đưa cho bốn người Đổng Kiếm, Lôi Viêm, Ngọc Lan, Minh Nguyệt, đao kiếm không phải là hiếm thấy, nhưng kiểu dáng thiết kế thế này đây là lần đầu tiên gặp được, không kìm nổi sự tò mò mấy người cầm vung lên, vung xuống.
Hoàng Mộc sử dụng cặp song đao, bốn người còn lại dùng kiếm, còn cung phát cho mỗi người một cây.
Trong hang động cách thôn 20 km, đây là hang động mà mấy người thường tập luyện trước đây, mỗi người cầm vũ khí của mình chém về phía phía trước, căn cứ vào tài liệu võ cổ truyền Bình Định lấy ra từ chiếc điện thoại, năm người tập luyện kiếm pháp, đao pháp.
Chúng không học các bài múa võ mà chỉ học những kỹ năng chiến đấu của võ cổ truyển Bình Định, trong chiếc điện thoại lưu giữ nhiều tài liệu võ thuật khác nhau nhưng chúng thấy võ cổ truyền Bình Định là thích hợp nhất.
Đổng Kiếm sau khi dùng hai tay vung thanh kiếm to đùng chém ra 500 lần, liền thả thanh kiếm ra, thanh kiếm lơ lửng trên không, y theo sự không chế của cậu, thanh kiếm bay đến cọc gỗ gần đó, thực hiện các động tác đâm chém.
Hoàng Mộc triệu hồi ra dải lụa, điều chỉnh độ dài chỉ còn khoảng 3m, dải lụa luồn qua hai lỗ nhỏ trên cặp song đao, buộc chặt lại. Hai tay cầm giữa dải lụa điều khiển vũ khí của mình, thanh đao buộc vào dải lụa được vung ra sau lưng, Hoàng Mộc cầm dải lụa vung về phía trước, lực lượng cơ bắp cùng với linh lực đưa thanh đao chém về cọc gỗ.
Cọc gỗ đường kính tầm 60 cm bị chém ra làm hai, hướng chém theo chiều ngang thân gỗ chứ không phải bổ dọc theo thân gỗ theo kiểu bổ củi.
-Chà lực đạo thật mạnh.
Hoàng Mộc tâm niệm điều khiển dải lụa thực hiện hàng loạt các động tác phức tạp hơn, nếu chỉ là một sợi dây bình thường buộc vào cây đao, muốn điều khiển thuần thục sẽ đòi hỏi rất nhiều công phu tập luyện nhưng đây là dại lụa hình thành từ linh lực, Hoàng Mộc điều khiển nó không khác gì điều khiển tay chân mình.
Từ nhỏ năm người đã học bắn cung, năm cây cung mới chế tạo muốn dùng được phải có sức lực lớn, điều này đối với chúng mà nói đã có đủ, chỉ tập luyện qua mấy lần là sử dụng thành thạo.
Mất mười ngày làm quen với vũ khí của mình, sáng nay cả bọn quyết định sẽ bắt đầu hành trình.
Buổi sáng mùa hè, đất trời chỉ mời vừa chuyển từ xuân sang, ánh nắng chưa gay gắt mà nhẹ nhàng, hương thơm cỏ cây, gió mát thổi nhẹ làm cho người ta sảng khoải. Ở trong thôn lúc này năm người Hoàng Mộc đang thu xếp, gói gém hành lý gồm quần áo, lương thực, thuốc men.
Ông Hoàng Xuân lấy ra một xấp đồ rồi nói:
-Những bộ quần ào này ông mới may, các cháu đưa đi mà mặc
Lũ trẻ nhìn tập quần áo mới, chúng biết cả tháng nay ông đã hì hục may từ sáng đến đêm khuy, nhận quần áo mới trong lòng chúng không khỏi dâng lên một hồi xúc động.
Ông dặn dò những đứa cháu
-Đi đường phải hết sức cẩn thận, quan trọng phải giữ gìn bản thân
Lời ông dặn chỉ ngắn ngủi có vậy nhưng chứa đựng thật nhiều tình cảm, ông không nói nhiều vì nói nhiều cũng không ích gì.
-Các cháu đến đây dùng bữa sáng, ông đã nấu các món mà mỗi người yêu thích.
Bữa sáng hôm nay mang tư vị thật khác biệt, nó kèm theo cảm xúc của những người sắp đi xa.
Vốn ông Hoàng Xuân muốn đi cùng mọi người nhưng cả bọn nhất thiết không cho vì hành trình nguy hiểm. Ông Hoàng Xuân biết mình tuổi cao sức yếu không có mạnh mẽ như lũ trẻ nên cũng thôi không đi, biết đâu mình đi lại trở thành gánh nặng cho chúng nó.
Tiểu Hắc Bạch và Tiểu Tuyết cũng ở lại thôn, Minh Nguyêt dặn dò hai đứa ở lại bảo vệ ông và dân làng. Con thỏ lỳ lợm không chịu nghe lời, sau mấy lần Minh Nguyệt cho dùng Uất Hương đan đã sinh ra hảo cảm với cô bé, cả bọn đưa nó đi cùng.
Dùng xong bữa sáng, năm người tạm biệt ông, bước ra cửa thôn.
Tối hôm qua ông Hoàng Xuân đã báo cáo với thôn về việc cử năm đứa trẻ sang các làng khác học hỏi kinh nghiệm, các làng sống cách nhau khá xa nên sáng nay thấy năm người mang đủ loại hành lý, vũ khí bước ra khỏi thôn, không ai nghi kỵ gì, nhiều người còn ra tam biệt, chúc thượng lộ bình an.
Hoàng Mộc bước ra khỏi phạm vi những chiếc chuông báo hiệu, cậu lấy từ trong túi ra một vật nhỏ, phía ngoài bọc bằng gỗ, chính là chiếc điện thoại của octopieus, thao tác trên màn hình, một bản đồ có nhiều điểm được đánh dấu hiện ra, xem xét một lúc Hoàng Mộc nói.